Thể Thuật.


Người đăng: Hungphat1999

Sáng sớm hôm sau, Quang Diệu mang theo thanh đao ra sân trước, cũng đã lâu lắm
rồi hắn mới cầm lại thanh đao này, cái cảm giác lạnh giá của sát thép chuyền
vào da thịt chạy lên tận não cũng thật thích thú... vuốt ve chán chê thanh đao
Quang Diệu bắt đẫu ngẫm lại pháp quyết của Phong Trì Đao Pháp.

" Phong Trì Đao Pháp, Đao Pháp nhanh như gió, thắng ở tốc độ xuất đao cực
nhanh, ánh đao rậm rạp mà không mất đi độ sắc bén vốn có của đao, tu luyện đến
cảnh giới nhập môn nháy mắt có thể chém ra sáu đao, tu luyện đến tiểu thành
nháy mắt có thể chém được chín đao, đại thành nháy mắt chém mười ba đao và
viên mãn một trảm tụ hợp linh lực phóng ra một lưỡi đao gió cách không đã
thương địch, pháp quyết phối hợp linh lực chàn vào các đường kinh mạch trong
cánh tay ngấm dần vào bắp thịt xương cốt bộc phát lên tốc độ xuất chiêu nhanh
như gió, chuyền linh lực lên lưỡi đao gia tăng độ sắc bén của đao pháp..."

Trước khi tu luyện Phong Trì Đao Pháp Quang Diệu hoàn toán có thể nháy mắt
trảm sáu đao nhưng so sánh uy lực với Phong Trì Đao Pháp quả thật là kém một
trời một vực, thể thuật không nhưng tiêu hoa thể lực mà còn đòi hỏi phải biết
cách vận dụng linh lực điểm khác biệt lại ở chính chỗ này, nếu sau đao kia của
Quang Diệu chém cùng vào một chỗ có thể chém đứt một thân cây hai mươi năm
tuổi thì Phong Trì Đao Pháp chỉ mất ba đao để chặt đứt thân cây.

Điểm khác biệt ở đây chính là gia tốc xuất chiếu cực nhanh và độ bén của đao
do linh lực gia cố trong Phong Trì Đao Pháp, sự cách biệt mà phàm thể dù có
mạnh đến đâu cũng khó mà vượt qua được.

Thật lâu Quang Diệu mới mở mắt ra, hắn đã thành công chuyển hết sạch số linh
lực trong đan điền vào cánh tay phải và lưỡi đao, lúc này ta có thể thấy một
màu lam nhạt mỏng như cánh ve đang bám trên lưỡi đao, thân hình hơi động lấy
tốc độ cực nhanh huy đao chém vào không khí.

Quang Diệu xuất đao ngày cành nhanh, mỗi một lần khựng lại chỉ mất hơn một
giây, hàn quang lấp lóe đầy trời, ánh đao nhanh như điện quang chém vào không
khí không để lại một tiếng động, chỉ như một cơn gió lướt nhẹ qua da thịt chỉ
để lại một vết thương rỉ máu, sắc bén mà im lặng thể nào đao pháp này lại được
gọi là phong trì, đến lúc dừng lại thì linh lực trong cơ thể Quang Diệu cơ hồ
đã hao hết sạch, cả người thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa.

Quang Diệu chỉ đành thở dài một hơi, cũng chỉ tại cảnh giới quá thấp, linh lực
quá ít muốn luyện cái gì cũng chẳng được lên hồn, đợi linh lực hồi phục được
thất thất bát bát Quang Diệu lại tiếp tục luyện Phong Trì Đao Pháp, cứ thế
vòng đi vòng lại hết cả buổi sáng đến trưa vào Thiên Vị Phong ăn trưa tiện thể
trò chuyện với Lý Hồng Hoa một lúc đến chiều lại luyện Kim Cương Quyền bản đầy
đủ.

Kim Cương Quyền thực chất là một bộ quyền pháp luyện thể chứ chiến đấu chỉ là
một phần nhỏ, cái này thì đa phần phật môn võ công đều như vậy, chỉ luyện đi
luyện lại những bài tập luyện thể lực khà khắc như vác vật nặng trên lưng nhảy
cóc, va đập liên tục từng bộ phận trên cơ thể vào thân cây hoặc vật cứng, buộc
vật nặng trên người trong lúc cử tạ hoặc chạy bộ, đánh quyền, dùng quyến đối
chiến với vật cứng... dĩ nhiên Kim Cương Bản Đầy Đủ cũng vậy, chỉ thêm ở cái
cùng lúc phải giựa theo pháp môn vật chuyển linh lực trong cơ thể, cùng lúc
luyện từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, nội ngoại kiêm tu hiệu quả gấp
đôi.

Dĩ nhiên là lần nào kết thúc buổi luyện cơ thể hắn đều mệt rã rời linh lực cạn
đến đáy, sau lại phải cố lết lên phế đan phòng để làm nhiệm vụ nhân tiện ghé
qua thiên vị phòng làm bữa cơm, tối về lại phải tu luyện đến lúc kiệt sức mới
chịu đi ngủ ngày nào còn Tụ Linh Đan thì hắn dùng, không có thì thôi dù sao
mỗi tháng chỉ có mười viên để dùng, hôm nào chán hắn mới nôi linh đan thuật ra
nghịch một lúc, cái vòng này cứ lặp đi lặp lại trong cả tháng trời.

---

Ngày đầu tiên của tháng thứ ba, Vấn Học Đượng lại đông nghẹt người đến hỏi
nghi vẫn trong quá trình tu luyện, may mà Quang Diệu kịp kéo Lý Hồng Hoa đến
sớm nếu không chắc cũng phái đứng hóng ở ngoài giống bọn kia.

Hôm nay có rất nhiều đệ tử không tiếp tục ở phòng tu luyện mà đến đây mong
được giả đáp nghi vấn trong lòng, dù sao Vấn Học Đường chỉ mở một tháng một
lần.

Sớm có quy củ, đám đệ tử ai ai cũng ngồi ngay ngắn chờ đợi chấp sư đến, đệ tử
bên ngoài thì thành thật đứng xếp hàng chờ đợi đến lượt vào ngồi, một lúc sau
chấp sư mới đến, đệ tử ngồi ở hàng đầu liền tiến lên hỏi trước.

- Chấp sư, đêm qua đệ tử cố trùng kích ngưng khí cảnh tầng ba nhưng không
hiểu sao cứ chuẩn bị phá vỡ bình cảnh, linh lực vừa chạm đến nơi thì lập tức
tiêu tán, không biết là tại vì sao ạ ?

Vị chấp sư tuổi trẻ có gương mặt hỏa ái nhàn nhạt trả lời

- Tại linh lực của ngươi chưa đủ thuần khiết, tích súc lại chưa đến nơi đến
chốn, mà ngươi luyện chính là Thanh Tâm Mộc Linh Quyết chú trọng khí thuận tự
nhiên, chưởng khống linh lực viễn siêu công pháp khác, nhưng ngươi lại khống
chế quá mức cố tụ thật nhiều linh khí vào một chỗ để phá vỡ bình cảnh chỉ bằng
một đòn thì khí tức tiêu tán cũng chẳng có gì lạ. Muốn qua cửa này cũng đơn
giản, cứ để thuận theo tâm mà vận hành tự nhiên, thả lỏng cơ thể thoải mái
tinh thần vận chuyển linh lực vào tim khai thông khí huyết thì sẽ tự động phá
vỡ bình cảnh, hoặc là tăng cường mức khống chế với linh lực đủ để tụ mà không
tan trong luc phá vỡ bình cảnh, hoặc cách khác cứ từ từ mà mài mòn bình cảnh
rồi nó khác vỡ, ngươi cũng có thể từ từ mài linh lực cho thuần khiết, tích súc
linh lực đầy đủ để trùng kích cảnh giớ, cả bốn cách phá bình cảnh đều rất khả
thì còn áp dụng cách nào thì tùy ngươi.

- Để tử đã hiểu, xin lui.

Để tự kia nghe được lời giả liền cáo từ đi về để chống một chỗ ngay lập tức có
người khác tiến vào chiếm lấy chỗ đấy, những kẻ chậm chân hơn chỉ đành hập hực
đứng bên ngoài không giám ho he một câu, lúc này lại có đệ tử khác tiến lên
hỏi.

Quang Diệu ở bên cạnh rất nghiêm túc lắng nghe, thoạt nghe thì việc tu tiên
vận chuyển chu thiên chỉ là một quá trình hấp thu linh khí đưa vào cơ thể rồi
dùng pháp quyết mài thành linh lực một cách rất đơn giản, nhưng càng tìm hiểu
vào sâu hơn ta mới thấy trong đó lại bao hàm rất nhiều nguyên lý khác nhau

Mỗi một tuyến đường kinh mạch, khiếu huyệt đều tồn tại một quy tác riêng, linh
khí vận hành vài trong đó sẽ nảy sinh biến hóa, co thể là thuận theo biến hóa
đó mà đi tiếp, cũng có thể là cưỡng ép khống chế ngăn cản không cho linh khí
biến hóa ở gia đoạn đó... thể nào mỗi loại công pháp lại cho ra các loại linh
lực khác nhau, có loại linh lực rất dịu nhẹ nhưng cũng có loại linh lực rất
cương mãnh, có loại linh lực rất lạnh giá cũng có loại linh lực rất nóng bỏng,
chuyện này thật là thú vị, tu tiên có trăm vạn biến hóa quả nhiên không sai.

Bởi vậy nếu muốn chân chính nắm chắc tu luyện thành công không để sảy ra sai
lầm thì nhất định phải hiểu biết tường tận về nguyên lý trong mỗi đường vận
chuyển chu thiên và ý nghĩa và công dụng của các kinh mạch, khiếu huyệt trong
cơ thể.

Trăm ngàn năm phát triển của tu chan giới đã sớm hoàn thành một hệ thống tu
tiên hoàn thiện, mỗi một hành động đều có thâm ý ở phía sau, nếu không tìm
hiểu kĩ rất có thể sẽ gặp phản phệ nhẹ thì trọng thương nặng thì chết, thậm
trí sẽ bị tẩu hỏa nhập ma đánh mất lí trí của bản thân.

Có điều đối với Quang Diệu mà nói hiện tại đã không còn vấn đề, ít nhất là ở
ba cảnh giới ngưng khí đầu tiên, qua mấy buổi học hắn đã nắm rõ được ý nghĩa
tu luyện trên các khiếu huyệt, kinh mạch của Tụ Linh Nhất Khí Quyết, điều này
đồng nghĩa với việc hắn hoàn toàn có thể điều khiển được sự biến hóa của linh
khí trong cơ thể.

Vị đệ tử kia vừa lui về một vị đệ tử khác lại đứng lên hỏi.

- Thỉnh giáo chấp sư, đệ tử dạo gần đây tu luyện công pháp thường cảm thấy
nơi đan điền đau nhức vô cùng, xin hỏi đệ tử tu luyện sai ở đâu ạ?

Ánh mắt của vị chấp sư trẻ tuổi lóa lên ánh sáng màu vàng kim một lúc thì tắt,
lúc này chấp sư mới nói.

- tu vi tầng thứ ba muốn trùng kích lên tầng bốn để chắc ăn vào ngoại môn
sao?

- Vâng.

- Ngươi tu luyện quá vội căn cơ bất ổn, dùng đan quá nhiều linh lực không
thuâbf khiết lại tích trữ rất nhiều táp chấp ở trong ngườ, nhất là ở vùng gần
đan điền làm cho một vài đường kinh mạch hơi tắc, tạm thời nghỉ ngơi, dừng
việc tu luyện lại mà củng cố căn cơ thanh lọc cơ thể trước đã.

- Tạ ơn châp sư điểm hóa, đệ tử xin lui.

Đệ tử đó cung kính cúi đầu cảm ơn chấp sư rồi ngồi xuống không có ý định rời
đi sớm, một lúc lâu sau mới đến lượt Quang Diệu.

Quang Diệu đứng lên khom người nói.

- Chấp sư, để tử muốn hỏi làm sao để giảm bớt quá trinh đau nhức sau khi
luyện thể.

Nghe vấn đề này, vị chấp sư ánh mắt lóe lên sáng lên rồi nói cười nói.

- Ngươi có thể dùng một số loại thuốc dưỡng thương cấp thấp để giảm bớt đau
nhức lại tránh được các ám thương đỡ ảnh hướng đến cơ thể về sau, nếu được
ngươi cũng có thể phối hợp một vài loai đan dược luyện thể trong lúc tu luyện
như vậy sẽ đặt được hiểu quả tốt hơn, ngươi phải lên nhớ làm việc gì cũng
không được nóng vội, con đường tu luyện rất nhiều hung hiểm, mỗi một lần sai
lầm đều tạo lên ít nhiều ảnh hưởng xấu với thân thể mà tu thể càng nguy hiểm
hơn, lúc nào cảm giác thân thể cảm thấy không ổn thì lên dừng lại tìm hiểu khĩ
càng nguyên do giả quyết tận gốc vấn đề rồi khẵng tiếp tục.

- Đệ tử đã hiểu, cảm ơn chấp sư đã điểm hóa.

Quang Diệu khom người cảm ơn rồi ngồi xuống, thêm được tí kiến thức nào thì
hay tí đó.


Xuyên Không Thành Thần. - Chương #16