Lôi Đài Tỷ Thí.


Người đăng: Hungphat1999

Sau khi lấy được đáp án mình cần Quang Diệu cũng chỉ ngồi lại một lúc rồi cũng
rời đi, ở đây có nhiều đệ tử cần hỏi lắm chờ nghe hết chắc phải đến tối mất,
hắn còn chưa rảnh đến như vậy.

Lúc về Quang Diệu có ghé qua tạp dịch phòng một phen, tính xem với một trăm
năm mươi điểm cống hiến của hắn có thể làm được gì không, nhưng mà sau khi vừa
bước vào Tạp Dịch Phòng, vẻ mặt hắn không khỏi hiện lên sự ngặc nhiên.

Chỉ thấy toàn bộ đại sảnh mọi khi vẫn còn vắng người nay đã chật ních toàn
người là người, nhìn vẻ mặt của họ chỉ thấy ai ai cũng đang rất khẩn trương,
Quang Diệu tính sơ sơ qua chỗ này cũng phải có đến hơn năm mươi người chứ chả
ít, không biết có chuyện gì nhưng mà để tí nữa các đệ tử từ Vấn Học Đường ra
về thì chỗ này có khả năng còn đông hơn.

- Xin hỏi vị sư huynh này một chút, không biết ở đây đang có chuyện gì xảy ra
vậy, đệ nhớ bình thường chỗ này đâu có nhiều người đến như bây giờ?

Quang Diệu ngơ ngác nhìn xung quanh, bước được vài bước thì thấy một đệ tử
tuổi trạc hai mươi đang đứng gần cửa ra vào, vẻ mặt có vẻ khá là thoải mái dễ
gần hắn liền chắp hai tay hỏi.

- À, sư đệ mới nhập môn hay sao? Đệ có vẻ là đệ tử có chức nghiệp nhỉ?

Anh ta quan sát Quang Diệu một lúc liền rất thoải mái hỏi lại, thấy vậy hắn
cũng vui vẻ đáp lại.

- Vâng, đệ mới nhập môn được ba tháng mong sư huynh chỉ giáo.

- Ha ha, thế thì đệ không biết cũng phải, hôm nay là ngày Tạp Dịch Phòng đổi
mới cac loại nhiệm vụ tạp dịch ba tháng một lần, rất nhiều đệ tử đã phải bỏ
Vấn Học Đường để đến đây xếp háng từ sáng sớm, bọn hắn muốn chọn lựa nhiệm vụ
nào tốt tốt một chút kiếm mấy chục điểm cống hiến, có khi còn nhận được nhiệm
vụ mấy trăm điểm cống hiến coi như một nhiệm vụ chống cho cả tháng luôn, cả đệ
tử có chức nghiêp cũng ham hố đến đây...

Anh ta liếc nhìn xung quanh một lượt rất có tâm ghé vào tai, nó nhẹ một bí mật
cho hắn biết.

- Ở đây cũng không ít kẻ đã hối lộ chấp sư tạp dịch phòng để lấy những nhiệm
vụ béo bở từ trước, sư huynh đây cũng phải mất một khoản kha khá mới lựa được
nhiệm vụ vừa ý, nhưng sư đệ đừng lo tầm này chắc vẫn còn một hai nhiệm vụ dễ
nuốt, sư đệ thử xếp hàng đợi đến lượt xem sao, dù sao đệ tử chức nghiệp cũng
không cấm nhận nhiệm vụ bên ngoài, thỉnh thoảng chạy đi làm một hai cái nhiệm
vụ thì có sao đâu.

- Thì ra là thế, đa tạ sư huynh đã giải thích, sư đệ là Lê Quang Diệu, không
tính danh của sư huynh là gì?

Quang Diệu khá là có thiện cảm với vị sư huynh có tính cách thoải mái này,
liền thuận miệng hỏi một câu coi như kết lấy một mối quan hệ, biết đâu mai sau
lại có việc dùng đến.

- Ha ha, Sư Huynh là Lý Mộc Tông, gia nhập tông môn cũng được năm, năm rưỡi
rồi

Vị sư huynh này thấy Quang Diệu tuổi không lớn nhưng lại biết cách ăn nói
trong lòng không hỏi dâng lên vài phần thiện cảm, coi như cũng vui vẻ đáp lại.

Lúc này xa xa liền có đệ tử của tạp dịch phòng làm động tác ra hiệu đối với Lý
Mộc Tông nhưng Quang Diệu giả vờ không biết, anh ta liếc mắt về phía đó liền
nói.

- Sư huynh có việc phải đi rồi hẹn lúc khác gặp lại, đúng rồi, lát nữa khi
nào đến lượt sư đệ đi lĩnh nhiệm vụ nếu muốn chọn nhiệm vụ tốt một chút thì
lên bỏ chút tài vật ra hối lộ đệ tử tạp dịch phòng lúc đó tự nhiên sẽ nhận
được nhiệm vụ vừa ý, nếu không chắc cũng chỉ nhận được nhiệm vụ như thường
ngày.

Lý Mộc Tông nói xong liền cười chào Quang Diệu lẫn vào trong đám người, hắn
cũng cảm ơn vị sự huynh dễ mến này một tiếng liền thành thật đứng xếp hàng đợi
đến lượt.

Lúc này trong đại sảnh thỉnh thoảng lại có người ra kẻ vào, hàng ngũ nhìn dài
như vậy thôi nhưng thực chất tiến lên rất nhanh, chả mấy đã đến lượt của Quang
Diệu.

Trước mặt hắn là một chàng trái khá trẻ, khuôn mặt có vẻ hơi mệt mỏi, Quang
Diệu đột nhiên trong lòng có hơi run run, những thằng làm việc mệt mỏi thường
rất hay khó chịu liệu hắn có lên hối lộ cái gì đó được nhận nhiệm vụ nào dễ
dàng không nhỉ?

Nhưng mà trong người Quang Diệu lại không có vật nào giá trị để hối lộ, à còn
có mấy viên Tụ Khí Đan trong người... nhưng mà chỉ sợ đan dược cấp thấp vị sư
huynh trước mắt chê không thèm lấy... thôi thì cứ thành thật mà nhận thôi,
Quang Diệu đưa ra lệnh bài nhỏ nhẹ nói.

- Sư đệ là đệ tử mới nhập môn, không biết còn nhiệm vụ nào phù hợp với đệ
không?

- ồ, là sư đệ mới sao, để ta xem qua còn nhiệm vụ gì sư đệ có thể làm hay
không!

Biểu hiện của vị sư huynh kia lại có vẻ rất bất ngờ, nhưng ngay sau đó lại vui
vẻ nói, sau khi nhận lấy lệnh bài, lập tức bắt đầu lật trang xem xét một quyển
sổ dày cộp bên cạnh.

- Hiện giờ nhiệm vụ thích hợp cho đệ tử mới chỉ có mây việc chặt trúc trên
Thiên Trúc Phong, đốn củi ở Cường Mộc Phong, cũng có thể đến làm ruộng ở Linh
Mễ Cốc, hoặc chạy sang Linh thú phòng chăn nuôi linh thú, làm đất ở Linh Thực
Trại, cho Linh Cầm ăn ở Trại Đại Bàng, nhổ cỏ ở Linh Thực Trại, không biết sư
đệ muốn chọn loại nào?

Động tác của sư huynh tạp dịch phòng bỗng nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên hỏi
một câu.

- sư huynh nói cái gì? làm đất, chặt cây, nhổ cỏ, cho thú ăn?

Quang Diệu sửng sốt, hắn đang nghĩ là mình nghe nhầm, không phải nhiệm vụ tông
môn là đi giết yêu thú, tuần tra, hái thảo dược... hay sao, mà sao ở đây toàn
làm mấy nghề nông thế này.

Lúc này vị sư huynh trước mắt lại làm ra vẻ bí hiểm nói.

- Sư đệ cứ nhận thử một nhiệm vụ đi thì biết.

- Vậy đệ chọn nhiệm vụ chặt cây ở Cường Mộc Phong.

Quang Diệu chọn bừa lấy một nhiệm vụ.

- Nhiệm vụ chặt cây phần thưởng mười điểm cống hiến, phải hoàn thành trong
vòng ba ngày, nếu không sẽ tính là thất bại trừ vào điểm cống hiến hoặc vật
phẩm có giá tương tự.

Sư huynh trẻ tuổi nghe vậy, liền cầm lấy lệnh bài nhấn nhẹ lên một cái trang
sách, miệng rất thuần thục nói.

Quang Diệu nhận lại lệnh bài quả đúng như Lý Mộc Tông sư huynh nó không hối lộ
thì khó mà có nhiệm vụ vừa ý được nhưng mà kệ thử làm một lần cho biết, hắn
chất lưỡi đi ra bên ngoài lúc này Quang Diệu mới nhớ mình không biết Cường Mộc
Phong nó ở chỗ nào, cũng may là hôm nay hắn có mang theo bản đồ nếu không thì
lại phải mệt một chuyến quay về, " để xem nào... ngọn núi đó ngay gần với khu
vực ngoại môn, phải đi qua lôi đài tỷ thí."

Sau khi xác định được vị trí nơi làm nhiệm vụ Quang Diệu liền bước đi, hàng
người đến nhận nhiệm vụ vẫn chả giảm đi được một tấc nào.

Cũng không lâu lắm Quang Diệu đã đi ra khỏi khu vực của tạp dịch, lúc này hắn
mới chợt để ý chỗ này đột nhiên xuất hiện nhiều đệ tử tạp dịch đến là thường "
không phải chỗ giao tiếp ngoại môn với tạp dịch thường có rất ít đệ tử lui tới
hay sao?"

Quang Diệu nghi ngờ nhìn xung quanh, hắn để ý dòng người đổ về hết một phía
làm cho hắn cảm thấy rất hiếu kỳ lên cũng đi theo dòng người để xem đang có
chuyện gì sảy ra.

- Quang Diệu.

- Tiểu thư.

Chả cần quay người lại hắn cũng ai đang gọi hắn sau lưng, cái giọng thanh
thoát chàn đầy sinh lực tuổi trẻ này ngoài của Lý Hồng Hoa thì còn của ai được
nữa.

- không phải tiểu thư đi về rồi à, sao bây giờ lại chạy ra đây.

- Ta đến xem đánh nhau, thế sao ngươi lại ở đây?

Hông Hoa rất vui vẻ chạy lên ôm lấy cánh tay của Quang Diệu cả hai cùng đi
theo dòng người.

- Tôi đi làm nhiệm vụ qua chỗ này, mà đánh nhau cái gì? Ai đánh nhau?

- Lúc ta đang về thì nghe bảo có hai sư huynh ngoại môn là Vũ Kim Xa cùng với
Phùng Thiên Trường đều đã là Ngưng Khí Tầng Năm đang tỷ thí lôi đài giải quyết
ân oán tranh chấp gì đó, nghe vậy ta liền chạy đến đây xem trò vui ai ngờ lại
bắt gặp ngươi ở đây.

Quang Diệu nghe vậy đột nhiên trong lòng hiếu kì dâng lên tận đỉnh đầu, mặc kệ
nhiệm vụ hắn cũng phải đi xem thứ gì được gọi là đấu pháp, chắc phải thú vị
lắm đây.

- hắc hắc ta biết ngươi sẽ rất thích trò này mà.

Không bao lâu cả hai đã ra khỏi khu vực tạp dịch, đến khu vực ngoại môn, ở đó
được xây dựng một cái lôi dài hình vuông bằng đá rất to, chu vi chắc cũng phải
lên đến trăm trượng, giờ phút này xung quanh lôi đài đang có vô số đệ tử tạp
dịch vây quanh, thậm chí lẫn vào trong còn có không ít đệ tử ngoại môn mặc áo
đen cũng đứng ở đây quan sát tỷ thí lôi đài.

Về phần ở trên lôi đài giờ phút này đang có hai thanh niên, đều đang mặc một
bộ đồ ngoại môn màu đen, một người cao to, làn da hơi ngăm đen gương mặt chất
phác nhưng trong mắt lại chàn ngập chiến khí bên hông lại đeo một thanh đao
màu đen có vẻ là hàng rất tốt, còn kẻ địch của hắn lại là một kẻ mặt trắng như
ngọc cầm theo cây quạt cố ra vẻ ngọc thụ lâm phong nhưng cái ánh mắt ngập tràn
ý khinh thường đã làm mất điểm của hắn.

Cả hai nói với nhau vài câu liền lao vào đánh nhau, Quang Diệu hỏi mấy người
bên cạnh mới biết người có làn da ngăm đen là Phùng Thiên Trường, chỉ là một
đệ tử bình thường còn kẻ địch của hắn chính là Vũ Kim Xa con cháu nhà họ Vũ
cùng tộc với Vũ Huyền, cuộc tranh chấp của hai người đến từ một gốc thảo dước
rất có giá trị trong ngoại môn.

Lúc này Vũ Kim Xa liền lấy ra một thanh tiểu kiếm, bấm pháp quyết điều khiển
nó phi thẳng vào Phung Thiên Trường, thanh tiểu kiếm màu lam, vẽ lên một đạo
linh ngân đâm thẳng về phía trước.

Phùng Thiên Trường mặt không biến sắc rút thanh đao bên hông chém một nhát cực
nhanh đập bay thanh tiểu kiếm sang chỗ khác, ngay lập tức một tay của hắn liền
kết ấn, thật đáng sợ kết ấn bằng một tay đã kinh khủng rồi mà hắn còn gần như
là thuần phát gọi ra một căn thủy tiến tấn công về phía Kim Xa, điều này làm
cho Quang Diệu biến sắc trong lòng rút đi sự khinh thị với pháp thuật, thế này
thật quá nguy hiểm, nếu mà ra ngoài Quang Diệu vẫn cứ giữ cái suy nghĩ đó thì
chết lúc nào không biết, nghĩ đến đây trên trán của hắn không nhịn được chảy
xuống một giọt mồi hôi lạnh, nuốt khan ực một cái.

Tên mặt trắng khinh thường dùng cây quạt trên tay đập nát căn thủy tiễn, hắn
như muốn nói lên cái gì đó nhưng mặt đột nhiên biến sắc, lưỡi đao của Thiên
Trường đã ở ngay trước mặt hắn, Kim Xa hét lớn một tiếng, hai tay bấm một cái
pháp quyết che trước ngực, cùng lúc lùi gấp gấp về phía sau nhưng vẫn không
thoát được khỏi lưỡi đao, cũng may lúc này đã tụ thành một mặt bạch sắc linh
quang hộ thuẫn.

Lưỡi đao bị linh quang hộ thuẫn cản lại tạo thời cơ cho Kim Xa nhảy về phía
sau, hắn ta mở cây quạt trên ta ra phẩy vể phía Phùng Thiên Trường một cơn gió
lớn đẩy lui hắn về phía sau, con gió mạnh đến nỗi Thiên Trường phải dùng tay
che mắt, cả người gần như bị nhấc bổng lên.

Phùng Thiên Trường không vì thế mà bỏ qua cho Vũ Kim Xà, từ trong người hắn
gọi ra một thanh tiểu kiếm màu đen tấn công kẻ địch, lúc này Kim Xà đã kịp gọi
thanh tiều kiếm màu lam về đối chiến.

Quang Diệu cũng có một thanh pháp khí phi kiếm à, tất cả đệ tử tạp dịch lúc
nhập môn đều được phát cho một thanh tiểu kiếm gỗ, đó chính là một thanh pháp
khí phi kiếm nhưng mà nó không có một chút uy lực chỉ dúng để luyện tập Khu
Vật Thật mà thôi, nhìn lên hai thanh phi kiếm đang chém nhau tóe lửa trên kia
thật là hâm mộ à, muốn đổi lấy một thanh phi kiếm cấp thấp cũng phải mất mấy
nghìn điểm cống hiến không biết bao giời Quang Diệu mới có được.

Đó cũng là suy nghĩ của hầu hết đệ tự tạo dịch đang xem trận chiến, ai ai cũng
hâm mộ nhìn lên hai thanh pháp khí, mà hình như cây quạt của Kim Xà cũng là
một loại pháp khí thì phải? Vậy là hắn có tận hai cái pháp khí, đúng là con
nhà giàu có khác.


Xuyên Không Thành Thần. - Chương #17