Thiên Tài Chiến Bắt Đầu


Người đăng: zeronightmarevip

Buổi tối trôi qua rất nhanh, chỉ thoáng một cái là tới buổi sáng.

Hôm nay là một ngày rất trọng đại đối với mỗi gia tộc và mọi đệ tử. Vì ngoài
giải thưởng hạng nhất ra thì những đệ tử, hậu bối của các thế gia chỉ cần biểu
hiện xuất sắc với thiên phú kinh người thì sẽ được Phủ thành chủ bảo hộ và
cũng cấp tài nguyên. Chưa kể, gia tộc bọn hắn cũng từ đó mà gặp gió bay cao.

Hôm nay có thể mất một ít tiền nhưng tiền thì có thể kiếm được lại. Cũng có
thể mất một ít nhân phẩm và danh dự khi chơi xấu nhưng thời gian sẽ xoá hết
tất cả. Nhưng tuyệt đối không bao giờ để bị thua. Đây có thể nói là các ý
nghĩa của các gia tộc bây giờ.

Thua thì gia tộc đó không những sẽ mất tiền mà ngay cả vị đệ tử ấy cũng không
sống nổi trong gia tộc sau này. Với lại, một đệ tử khi bị thua thì sẽ có ta
nghĩa như thế nào. Điều đó đại biểu cho một gia tộc sẽ mất đi 20% cơ hội được
nở mày, nở mặt.

Do đó, một bầu không khí rất nghẹt thở và ác liệt làm tỏa ra hết con đường đến
chỗ Quang Huy chi thành Bắc Võ đấu trường.
Người người đi nhìn nhau bằng một ánh mắt hình viên đạn; đôi khi cũng có vài
ngươi chào hỏi với nhau nhưng có thể thấy rõ 5 chữ “Bố sẽ đánh bại mày” sau
lưng của mỗi đệ tử.

Lúc mặt trời mới hé đầu qua Thánh Tổ sơn mạch thì cũng là lúc tất cả mọi
người, mọi gia chủ và đệ tử đều tập trung đông đủ trên đấu trường nhưng chỉ
thiếu một bóng người, đó là Tiêu Hoa Vũ.

Bắc Võ đấu trường là một mảnh phương viên mấy ngàn mét nơi sân, chung quanh
còn lại là cao cao khán đài, đủ để dung nạp dưới mấy vạn người xem cuộc chiến.
Bởi người dân ở Quang Huy chi thành có một lòng yêu thành thiết tha mãnh liệt
cho nên tới nơi này xem cuộc chiến cư dân vẫn là rất nhiều. Nhưng mục tiêu
chính của họ sẽ là đánh cược.

Lúc này, ngó sang phía Bắc của võ đài thì sẽ thấy người của Dực Long thế gia
chiếm hầu hết nửa phần ghế của phía Bắc võ đài. Và phía trước chỗ ngồi của Dực
Long thế gia thì sẽ bắt gặp một người trung niên mặc một bồ đồ bó sát với hoa
văn là một con rồng trải dài từ cổ áo vòng quang thân áo trong rất điêu luyện.
Người đang ngồi khoanh tay, ra dáng vẻ cool ngầu, ném thính ấy chính là Tiêu
Vân Phong.

Cách đó không xa chính là cự ly của Thần Thánh thế gia vị trí và đối diện với
Thần Thánh thế gia chính là Phong Tuyết thế gia.

3 con hổ ngồi ở ba vị trí Bắc, Đông và Tây của võ đài như là một thế trận hình
tam giác với 3 vị gia chủ là tâm trận của trận thế ấy ngồi trước mặt của võ
đài.

Năm nay chính là năm mà Phong Tuyết thế gia làm chủ. Vì thiên tài chiến này
mỗi năm sẽ để cho 3 gia tộc phân biệt là: Thần thánh thế gia, Phong tuyết thế
gia và Dực Long thế gia. 3 gia tộc này sẽ luân phiên nhau mà tổ chức thiên tài
chiến mỗi năm.

Do năm nay có sự ra đời của thuốc tăng trưởng “Trà sữa” của Tiêu Hoa Vũ nên
mọi gia tộc và thế gia đều có niềm tin yêu về sự chiến thắng để lọt vào top 10
nên dẫn đến sự việc là năm nay số lượng gia tộc dự thi gấp ba lần năm ngoái.

Nhưng việc này cũng có thể nói là một tin đáng mừng vì nó không ngừng kích
thích các tố chất của một đệ tử mà cũng là một cơ hội để các đệ tử biểu lộ tài
năng và tư chất đối với mấy vị thiên tài.

Và cũng chính điều này là lý do quan trọng nhất mà Hoa Vũ không muốn tham gia.

Thiên tài- đối với Hoa Vũ thì chính là sự không ngừng rèn luyện, trải qua đau
khổ và đúc được một cái tâm kiên định. Nhưng đối với mấy gia tộc bây giờ thì
đứa nào có linh hồn hải sáng hơn màu cam thì đứa đó là thiên tài.

Cũng chính việc đó mà làm bọn thiên tài lúc nào cũng kiêu ngạo, kiêu căng,
khinh đời, khinh mặt. Nhìn mặt mà muốn đấm, nghe xong mà muốn chửi và nhiều
thứ khác nữa.

Lúc này, tại khu vực Dực Long thế gia, ai ai cũng háo hức được ra sân để bộc
lộ tài năng nhưng chỉ có một vị là sốt ruột và lúc nào cũng quay xuống ngắm
nhìn tìm người.


  • Này, ta nhớ là đã kêu ngươi đi gọi Vũ nhi cách đây 30 phút rồi mà sao chưa
    thấy bóng dáng của nó. Có khi nào ngươi hú hí mà quên công việc của mình
    không. - Vân Phong vừa hỏi vừa chất vấn một lão già không biết từ bao giờ xuất
    hiện đằng sau lưng hắn.


  • Bẩm gia chủ, thuộc hạ đã đi gọi đại thiếu gia nhưng hắn đang bận một việc
    và nó cũng khá là quan trọng. Nên thuộc hạ đến đây để hỏi ý... - Lão già kế
    bên bối rối nói.


  • Nói mau, có chuyện gì. - Chưa kịp đợi hết câu, Vân Phong xen vào câu nói
    của lão già.


  • Dạ, thiếu gia đang.... đang.... đang.... - lão già đang phân vân không biết
    là nên nói hay không nên.


  • Nói nhanh, không là ta cấm ngươi uống loại trà sữa đặc biệt của Hoa Vũ bây
    giờ. - Vân Phong ra lệnh như một ông boss.


Như chạm vào nỗi lòng của lão già, hắn không tiếc bất cứ giá nào bán đi Hoa Vũ
rồi nói với Vân Phong:


  • Bẩm gia chủ, đại thiếu gia đang đút cháo ăn cho đại tiểu thư.

Nhưng chưa kịp đợi 3s, Vân Phong dò hỏi, chất vấn lại:


  • Hả, ngươi nói cái gì. Ta không nghe rõ.


  • Dạ, bẩm gia chủ, đại thiếu gia đang đút....


Chưa kịp nói xong câu, lão già cảm thấy một uy áp rất nặng đè lên vai hắn
giống như phải gánh một đồi thái sơn. Ngay tức khắc, hắn im lặng và hứng chịu
hình phạt đó.

Chưa đầy 3s, lão già lại nghe thấy tiếng nói của Vân Phong:


  • Ta cho ngươi 3 phút kể từ bây giờ, đem Vũ nhi lại đây, không tiếc giá nào.

Lão già như được xá mệnh vội ôm quyền


  • Thuộc hạ lĩnh mệnh.

Nói xong câu đó, hắn biến mất.

Nhưng chờ đợi hắn chỉ là cuộc tìm kiếm vô vọng vì lúc mà hắn biến mất sau 2s
thì là lúc Hoa Vũ xuất hiện trên võ đài.

Hoa Vũ đi nhẹ xuống chỗ lão già hắn đang ngồi, trên vai ôm một cái nãi. Và lúc
này mọi người trong gia tộc nhìn vào sẽ biết đó là Tiêu Ngưng Nhi. Vì ngoài
Tiểu Ngưng Nhi mới sinh ra thì không còn ai khác trong tộc sinh hay đẻ con cả.
Nhưng rồi tất cả mọi người đều thấy kì quái, chẳng lẽ những người hầu gái ở
phủ về quê hết hay sao mà để cho hắn phải chăm sóc Tiêu Ngưng Nhi.


  • Lão già, ta đến rồi. Có chuyện mau nói, có rắm mau thả để ta còn đi đút
    cháo ăn cho Ngưng Nhi nữa. - Hoa Vũ ngồi bên cạnh Vân Phong, nói với giọng
    điệu của một vị lão đại.


  • Hừ, ngươi nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi. Chỉ còn ít phút nữa là tới trận
    đầu tiên của ngươi rồi mà bây giờ ngươi mới xuất hiện thì làm sao. Chẳng lẽ
    ngươi định làm mất mặt Dực Long thế gia ngay trong trận đầu tiên luôn hả. Chưa
    kể, ngươi ôm Tiêu Ngưng Nhi làm gì vậy. Chẳng lẽ tất cả người hầu gái đều về
    quê hết rồi hả. - Tiêu Vân Phong xả lũ vào mặt Hoa Vũ.


Nhưng chỉ thấy con hắn gật đầu cái nhẹ.

“Aaaaaarrghhhh, cái thằng nghiệt súc. Tổ cha nhà mày, phụ thân mày mở miệng
nói nhiều như vậy mà ngươi chỉ gật đầu là sao hả thằng ôn con kia.” - Đây
chính là tiếng lòng của Vân Phong nhưng ngoài mặt hắn vẫn giữ bình tĩnh.

Hắn cũng hỏi lại:


  • Chẳng lẽ ngươi cho bọn họ về quê.

Và y như cũ, Hoa Vũ lạnh cái mặt, mắt luôn nhìn về phía đấu trường rồi gật đầu
nhẹ một cái.

“Aaaaaargh, ngươi tỏ cái thái độ đó là sao hả nghiệt súc, định khinh luôn phụ
thân ngươi luôn hả. Cái miệng thối của ngươi vẫn hằng ngày lải nhải đâu rồi
hả. #%%^^%*%%^^%^^%^^%^^. “ - Vân Phong chửi lần 2 trong lòng.

Trong lúc tiếp đợt 3 thì hắn bỗng nghe một tiếng “Ầm” thì hắn mới nhìn xuống
võ trường và bắt gặp thân ảnh của Diệp Tông gõ vào một cái trống khá lớn. Và
điều này cũng có nghĩa là cuộc thi đấu bắt đầu.


  • Thiên tài chiến lúc này xin được phép bắt đầu. Và trận đầu tiên, xin mời
    hai đệ tử là Tiêu Vân Phong và Diệp Hàn vào sân thi đấu. - Giọng Diệp Tông hét
    vang lên cả võ đài.

Hoa Vũ lúc này vẫn giữ y nguyên cái nãi mà bước xuống võ đài trước sự kinh
ngạc của tất cả mọi người. Rồi hắn thấy đối thủ của hắn là Diệp Hàn trước mắt.
Vẫn không khác gì những vị thiên tài khác. Ngông cuồng, ngạo mạn, khinh thường
đều nằm trong con người này.

Không thể không nói Diệp Hàn mặc dù là nhân vật phản diện nhưng hắn cũng có
thiên tư khá cao vì lúc này, hắn có thể thấy được dòng năng lượng Bạch Ngân
đang chảy trong lót của Thanh Đồng tu vi. Chắc vì vậy mà Diệp Tông mới nhận
hắn làm nghĩa tử.

Nhưng ngạc nhiên thôi được 2s, Hoa Vũ chỉ cười và đưa ngón tay giữa của Tiểu
Ngưng Nhi ra khỏi cái nãi rồi chỉ vào mặt Diệp Hàn:


  • Đánh bại ngươi, một ngón tay của sư muội ta thế là đủ rồi.


Yêu Thần Đại Đế - Chương #12