Hai Thần Thể Dung Hợp


Người đăng: zeronightmarevip

Một ngày mới lại tới với Quang Huy chi thành. Những tia nắng vẫn cứ len lỏi
qua từng vách thành mà chiếu xuống và mang theo hơi ấm sưởi ấm những băng
tuyết trên Thánh Tổ sơn mạch. Nhưng có một điều kì lạ là không có gió. Ngoài
những ánh nắng mang theo vài phần gắt chiếu xuống thì không có một ngọn gió
nào thổi qua. Nó cứ như đã biến mất và lúc này đây, mọi người đều nhận ra
rằng: mùa hè đã tới.

Mùa hè - mùa nóng nhất trong năm và cũng là mùa mà các học sinh trên thế giới
đều thích. Nhưng đối với Quang Huy thành thì nó chính là mùa xấu nhất trong
tất cả 4 mùa trong năm. Nếu hỏi vì sao thì mùa này, tất cả các Yêu thú đều
thức dậy để tìm nguồn thức ăn dự trữ cho lần ngủ đông kế tiếp. “Tất cả” yêu
thú là bao gồm từ Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Hắc Kim và Truyền Kì yêu
thú đều thức dậy hết.

Nếu nói xấu thì không phải là không đúng lắm thì ngoài phàm nhân lo sợ ra thì
mùa này chính là mùa yêu thích của các Yêu linh sư và các thương nhân. Vì họ
sẽ chắc chắn đi liệp sát Yêu thú và dung hợp vào linh hồn hải để tăng cao tu
vi. Và mùa này cũng chính là mùa bận rộn nhất đối với Hoa Vũ nhà chúng ta.

Tại một trong những con đường dẫn thẳng hướng đến Thánh Lan học viện thì có
một con đường đầy ắp hàng người. Người người xếp dài theo 3 hàng nếu đứng xa
có thể thấy hàng này dài xuýt gần đến cảnh thành mà lại xếp tới 3 hàng. Không
biết 1 hàng thì sẽ dài bao nhiêu??

Lúc này, tại cửa hàng mà mọi người xếp hàng đang đợi chờ mỏi cả cổ thì có 4
hình ảnh đi qua, đi lại quanh quầy. Họ di chuyển rất nhanh, vừa di chuyển vừa
làm. Cho dù mồ hôi trên trán có rơi xuống, họ vẫn không lau đi mà tay vẫn cứ
pha chế những ly trà sữa.

Đây chính là cửa hàng của Hoa Vũ, có tên gọi là Sói Con Xinh Xắn. Và 4 thân
ảnh đang di chuyển nhanh trong một cái quầy dài chưa được 5 mét ấy lần lượt là
Dương Hân, Lan Nhược, Lâm Kiếm và Hoa Vũ. Lúc này, ai cũng bận việc hết cả. 4
người cứ vùi đầu vào làm cả đống công việc, người thì pha chế trà sữa, người
thì nấu và chiên những món ăn vặt, người thì bỏ li vào túi, người thì đi dọn
các bàn đã ăn xong.

Không thể nói rằng, trà sữa cho dù ở bất kì nơi nào thì cũng được ưa chuộng
cả. Chỉ trong vòng 2 tháng ngắn ngủi, hắn không những làm cho cửa hàng trở nên
nổi tiếng mà hắn cũng thắng được vụ cá cược với số tiền gấp 10 lần chỉ trong
tháng đầu tiên dưới sự bối rối của phụ thân hắn. Sau đó, hắn trang trí lại
quán và biến nó thành một quán trà sữa chính hiệu.

Có bàn, có trà sữa, có món ăn vặt, chưa kể hắn cũng bắt vài con hệ Băng yêu
linh thú, treo trong những cái hộp gắn trên trần nhà rồi yêu cầu nó tạo ra
không khí mát lạnh, nếu không thì các this chủ cũng biết số phận của nó. Bây
giờ, nhờ có hắn mà tất cả mọi người trong thành đều có một thói quen không bao
giờ đổi được, đó chính là uống trà sữa thay cơm.

Nếu ngay tháng đầu tiên, hắn chỉ bán vào buổi tối thì 2 tháng sau, số người đã
vượt quá nhiều chưa kể có nhiều người muốn đặt mua trước nên không còn cách
nào khác, hắn mở cửa hàng suốt ngày. Nhưng điều này lại làm phó hiệu trưởng
Diệp Thắng lên cơn giận nên quy định hắn 1 tuần mở đúng 1 ngày thôi. Và chúng
ta có tình huống xảy ra như trên.

Nhưng ghiền uống trà sữa thôi thì không phải là lý do duy nhất để cửa hàng hắn
nổi tiếng mà nó còn làm tăng tu vi lên. Nhưng chỉ là tăng một chút thôi vì trà
sữa của hắn, ngoài Tử Lam Thảo để mang chút vị đắng thì còn có Băng Chu Quả và
Hải Tuyết Lá để mang theo vị ngọt và vị đọng. Nhưng Băng Chu Quả và Hải Tuyết
Lá là nguyên liệu gì?? Đó là những nguyên liệu có thể làm cho một vị Hắc Kim
yêu linh sẽ tăng lên tu vi. Vì lúc đó, khi hắn trộn đã thử nếm nên hắn biết
được dược hiệu ra sao. Nên hắn giảm dược hiệu xuống sao cho tất cả mọi người
đều uống được.

Một nước uống vừa ngon, vừa ngọt, vừa thơm, vừa tăng cao tu vi và giá rẻ thì
ngu mới không mua ấy. Và tên tuổi hắn cũng vang vọng khắp Quang Huy thành kể
từ đó.

Nếu nói người hưởng nhiều nhất thì không phải hắn mà chính là Dực Long thế
gia. Với 15% số tiền trích ra từ lãi mỗi tuần đã làm cho kinh tế của Dực Long
thế gia lúc nào không hay biết đã xếp ngang hàng với Phong Tuyết thế gia và
Thần thánh thế gia. Vì không bị chèn ép như trong truyện và không có hôn ước
từ nhỏ, Tiêu Ngưng Nhi bây giờ có thể nói là sống rất thoải mái và sung sướng.

———————————————————

Cuối ngày, khi người cuối cùng cầm cái ly đi ra khỏi cửa thì cũng chính là giờ
phút nghỉ ngơi của tất cả mọi người. Ai ai cũng gục xuống bàn, xuống đất và
không tiếc bất cứ giá nào mà lăn ra ngủ. Tuy nhiên, bọn hỏi phải đợi một việc
rất trọng đại rồi sau đó mới làm, đó là việc công bố tiền. Và việc này do
Dương Hân làm.

Đang lúc Trần Lâm Kiếm, Lan Nhược gục xuống bàn thì lúc này, Hoa Vũ đang ngồi
tu luyện. Tu luyện là không đúng vì lúc này, hắn đang nhìn chằm chằm thể nội
của hắn thay đổi. Việc biến đổi này cũng liên quan một phần đến “Âm” chữ áo
nghĩa khi hắn luyện Hư Vô thần thể. Khác với chữ “Hồn” thì chữ “Âm” đòi hỏi
ngươi phải có sự kiên nhẫn và ngộ đạo cực cao mới đúc ra được chí “Âm” thần
thức.

Âm và dương theo khái niệm cổ sơ không phải là vật chất cụ thể, không gian cụ
thể mà là thuộc tính của mọi hiện tượng, mọi sự vật trong toàn vũ trụ cũng như
trong từng tế bào, từng chi tiết. Âm và dương là hai mặt đối lập, mâu thuẫn
thống nhất, trong dương có mầm mống của âm và ngược lại.

Thế nhưng có những trường hợp khi âm và dương dung hợp lại với nhau. Và chính
sự kết nối này đã tạo ra Hư Vô thần thể nhưng phần Âm chiếm nhiều hơn Dương
nên dẫn đến việc hình thành ra Hư vô thần thể là rất lâu vì ngươi cần phải nắm
rõ hết tất cả “Âm” áo nghĩa. Một thứ rất mơ hồ, gần như không tồn tại và rất
khó để có thể ngộ ra được nên đây chính là thần thể xếp hạng hai trong 12 thần
thể luyện lâu nhất, sau Trường Sinh Thể.

Giờ phút này, Hoa Vũ đang quan sát thể nội hắn thay đổi.

Ngay tại phía giữa sinh mệnh chi thụ thì hắn thấy một vết nứt đang lan ra xung
quanh và sau khoảng 2 phút, những vết nứt đó lan ra khắp toàn thân cây, cành
và rễ. Ngay lúc hắn không biết là tốt hay xấu thì những vết nứt vỡ ra, một cảm
giác mãnh liệt xuất phát ra từ thể nội. Nó không phải là đau đớn mà là một cảm
giác giống như bị giày vò. Không nhịn được cảm giác này, Hoa Vũ phun ra một
ngụm máu. Và điều này đã làm cho 3 người kia kinh động. Trong lúc mỗi người
chạy tới thì phát hiện Hoa Vũ đã biến mất.

“Biến mất, vô thanh, vô tức rời đi.” - Đây chính là những từ xuất hiện trong
đầu 3 người bọn họ.

Nhưng trên thực tế thì Hoa Vũ vẫn ngồi ngay đó nhưng do lúc hắn phun ra ngụm
máu cũng là lúc hắn luyện ra được chí “Âm” thần thức. Nó ngay lập tức phủ ra
ngoài Hoa Vũ một không gian hay nói đúng hơn, nó kéo Hoa Vũ vào trong thể nội
của hắn. Do 3 người bọn họ tu vi không cao lắm, chỉ sắp sửa tới Bạch Ngân cấp
bậc nên không thể thấy được cũng là chuyện bình thường.

Và cũng giống như Trấn Ngục thần thể thì Hoa Vũ sẽ nhận được hạt giống sinh
mệnh thì lúc này, hắn cảm nhận được một không gian trong linh hồn hải của
mình. Một khoảng không không nhỏ cũng không quá lớn, có thể để được ít nhất 2
chiếc xe Ford vào đó.

Nó cứ đứng ở đó và theo Hoa Vũ thấy thì nó đang đợi lấy điều gì đó, đang đợi
một vật gì đó. Sau khoảng 3 phút, mọi việc đều đúng như hắn dự đoán, nó đang
đợi lấy sinh mệnh hạt giống. Nó đợi để được bị ăn. Đúng vậy, để cho hạt giống
sinh mệnh ăn nó. Quá trình ăn diễn ra rất nhanh, hạt giống đi vào không gian
và vài giây sau, không gian biến mất và hạt giống lại một lần nữa diễn hoá ra
thân cây, rễ cây, cành cây. Chỉ khác một điều là kẻ giữa thân cây, có một lỗ
hổng và đó chính là không gian Hư Vô thần thể đưa cho hắn.

Khi nhìn thấy hai thần thể dung hợp viên mãn thì hắn thoát ra khỏi không gian.
Nhìn thấy trước mắt hắn là Trần Lâm Kiếm đang dọn dẹp thì hắn định phụ giúp
một tay thì đã có hai cái ôm chằm lấy và kéo hắn xuống, bonus thêm vài giọt
nước mắt trên vai. Hắn chỉ cười, vỗ dành hai cô gái này rồi cùng với Trần Lâm
Kiếm phụ giúp sắp xếp và dọn dẹp lại bàn, ghế.


Yêu Thần Đại Đế - Chương #10