Trà Sữa Xuất Hiện


Người đăng: zeronightmarevip

Sau ngày cá cược với lão già Phong Vân thì cuộc sống của Hoa Vũ lại trở lại
bình thường theo chu kỳ cũ : lên trường, trêu gái, đứng phạt và ra về.

Ngày qua ngày cứ tiếp diễn như vậy. Cho tới ngày thứ ba sau ngày cá cược và
cũng là lần đầu tiên trong vòng 10 năm, hắn thấy ba hắn đến trường. Nhưng rồi
hắn vội thấy xấp giấy trên tay ông già nên hắn biết vụ các cược đã bắt đầu.

Thấy Hoa Vũ đi về phía mình, Tiêu Vân Phong chạy lại rồi nói:


  • Ngươi đây rồi Vũ nhi. Ta để người mua cửa hàng của ngươi rồi. Chỗ của ngươi
    sẽ nằm kế bên lò rèn của Thái lão. Đây là sắp tờ giấy về cửa hàng của ngươi.
    Thôi ta đi đây - Vân Phong đưa xấp tờ cho Hoa Vũ rồi quay người bước đi.

Đi được khoảng mấy bước thì hắn ngoảnh đầu lại nói và mang theo vào tiếng
cười:


  • Hãy nhớ về vụ các cược đó nha, Vũ nhi.

Lúc này, Hoa Vũ thì chỉ cần biết lắc đầu và không nói gì cả. Hắn cầm xấp tờ
giấy và đi ra cổng trường về cửa hàng của riêng mình.

Sau 5 phút đi bộ, hắn đã thấy được vị trí cửa hàng của mình. Nó là một căn nhà
khá rộng, có thể tính toán là xấp xỉ vừa bằng một cái lớp học 45 người. Có hai
tầng và 6 cái cửa sổ cho mỗi tầng.

Bước vào trong căn nhà trống. Ngoài những mảnh rác, những cái lỗ bị đục trên
tường và những miếng gỗ mục trên cầu thang thì không còn thứ gì khác cả. Nhưng
hắn không quan tâm chuyện đó mà trong đầu hắn ẩn hiện những mô hình kiến trúc
của một quán cà phê kiếp trước.

Ngay từ lúc qua thế giới này, không nói đâu xa, ngay từ nhỏ. Hắn thấy được
rằng cuộc đời mình đang thiếu thốn gì đó, mặc dù mọi món ăn ngon hắn ăn qua,
cho dù là nương nấu vẫn không bằng cảm giác thiếu thốn này. Một vật rất quan
trọng với cuộc sống của hắn và cách đây 2 năm, hắn nhận ra là mình đang sống
thiếu một thứ : trà sữa.

Khi thấy được tầm quan trọng của vấn đế, trong vòng 2 năm đó, ngoài việc đợi
vòng quay và tăng cao tu vi thì hắn đã thử làm lại tất cả công thức về các
loại trà sữa hắn đã từng uống. Và với bao công sức bỏ ra thi sau 2 năm, hắn đã
tái tạo thành công được hương vị của trà sữa KOI và hương thơm của Bopabop.
Không dừng lại ở đó, hắn cũng tự mày mò và làm ra được các loại hạt trân châu
và các hương vị thạch. Có thể nói, hắn bây giờ không thiếu thứ gì hết nhưng
hắn biết, hắn vẫn thiếu 2 thứ. Đó chính là thương hiệu và logo.

Từng là một học sinh có ý chí vào trường Bách Khoa và học khoa Marketing thì
sao hắn không có thể tìm hiểu nó trước. Và thành công của một cửa hàng chính
là nhờ vào thương hiệu, logo và cách quảng cáo. Về cách quảng cáo thì hắn thấy
không cần thiết vì ở trong Quang Huy chi thành này, 1 đồn 10 thì 10 sẽ đồn 100
nên hắn không sợ cửa hàng bị ế.

Nhưng về logo thì rất khó vì một phần, nó rất khó thiết kế. Phần khác là nó
rất quang trọng trong việc biểu hiện ra được cái phong cách cửa hàng của
ngươi.

Nhưng sau một khắc, hắn nhận ra một vấn đề rất ư là vi diệu: “Nơi đây không
phải Địa Cầu”. Ngay sau đó, hắn vỗ đầu mình một cái rồi tự lẩm bẩm:


  • Đây đâu phải là Địa Cầu nên cần gì phải theo nó chứ. Làm mình lo nghĩ xa
    xôi chi vậy trời. Thôi cứ vẽ cái logo ảo ảo tí là được rồi.

Và sau 15 phút suy nghĩ, hắn đã tự tạo ra cái logo. Hắn nhìn say sưa chưa tới
2 phút rồi gật đầu tựa như là bằng lòng.

Liếc mắt qua ô cửa thấy trời vẫn còn sáng cải tia nắng chiều, hắn quyết định
là sẽ chấm dứt luôn việc trang trí và bố trí cái cửa hàng này trong ngày hôm
nay.

Logo: photo


Yêu Thần Đại Đế - Chương #9