Là ngươi! Là ngươi! Đúng là số phận a.
Hắn mỉm cười, đúng là thiên đạo đệ ngũ hoàn nó liên kết các thứ nguyên thật là
ghê.
Hắn ngồi uống trà nhớ lại ngày xưa, ngày xưa hắn tên là Đức, thuở nhỏ bị con
bé hàng xóm nó cầm dao thiến mất 2 hòn dái, sau đó còn đưa que dùi cui sắt vùi
trong bếp than ra xuyên qua chim mình, cái cảm giác ấy thật là thốn, làm hắn
lớn lên mà cậu bé của hắn chưa một lần đứng lên, đi tiểu thì nó ra hẳn 3 vòi
làm quần khi nào cũng ẩm ướt vc ra, ... từ đó về sau hắn được gọi là Đức thiến
hay Đức hoạn và con bé đó còn gọi là Đức thái giám. Hắn mệt mỏi sống qua ngày,
đến tuổi 18 hắn đọc được chấp ma và đế bá, và một số tác phẩm khác, thấy bảo
phi thăng thành tiên là có thể làm cho 2 cái hòn nó hồi sinh, nhưng hắn tìm đủ
cách vẫn éo biết thế nào để thành tiên, một lần tình cờ nó nhặt được tác phẩm
câu chữ đại pháp của lão Yếm, trong đó có bảo có 2 cách để thành tiên, cách
thứ nhất đó là ngồi thủ dâm liên tục trong vòng 1 năm, cách thứ 2 là cắt cổ
mình và suy nghĩ mình đang nhập vào một thế giới nào đó trong truyện. Hắn tự
hỏi, cách thứ nhất khác gì bóp bố mày, bố mày đã mất dái rồi, éo thể cương nổi
thì làm sao thủ dâm, mà thủ dâm 1 năm lận bố thằng con nào chịu nổi, nghe đồn
1 thanh niên bị 2 nữ sinh hiếp dâm trong vòng một đêm mà đã vào Văn Điển rồi,
xem ra cách này chết còn đau hơn cả cách 2, thôi đành dùng cách 2 vậy. Thế là
hắn trùng sinh nhờ cách đó đấy, thật là buồn cười a.
Hắn trùng sinh lên thân Ninh Thiên, hắn định lấy tên Ninh Thiến bởi vì thằng
này cũng giống kiếp trước của mình là bị thiến từ nhỏ, nhưng Ninh Thiến là mẹ
của Ninh Phàm, không lẽ mình lại chuyển giới à, thôi cmn, có điên mà chuyển
giới, lấy tạm tên Ninh Thiên vậy, mình là bước thứ 5 chi tư, cao hơn cả ninh
phàm một bước, nghe bảo thế giới này là một phần hủy của thiên đạo thứ năm
hoàn nên không có bước thứ 5, còn mình thì ở thứ năm vòng giới hạn nắm giữ
bước thứ năm chi tư, thử hỏi thiên địa này ai còn hơn ta.
Số phận a, con nha hoàn này lại là con bé kiếp trước thiến mình, không lẽ số
phận chính là chủ nhân của thiên đạo đệ ngũ hoàn, còn hơn cả luân hồi chăng,
thôi cái này để lên đệ tứ bước rồi hẵng tìm hiểu sau vậy.
Ngay lúc đó, xa xa Vô Tận Hải có một chấn động lớn, một chiếc tử quan rơi
xuống mặt biển, một tên thanh niên tầm 20 tuổi mặc chiếc áo bảy màu, có một
đạo tâm vô địch tỏa sáng khắp thân người, Ninh Thiên dùng thần niệm ngắm nhìn
thằng này thấy quen quen, tu vi thì éo có, giống như phàm nhân, nhưng khí thế
thì vô địch, cái bộ dáng này hắn nghĩ mãi mà không thể nhớ nổi, là ai, là ai
mà quen vậy ta, hắn đăm chiêu một lúc chợt nhớ ra, hóa ra tên chó má Lý Thất
Dạ lại xuyên qua vị diện đến thế giới này, thật là bất ngờ a, mà chiếc tử quan
kia thật là mạnh, còn hơn cả khai thiên chi khí, mà theo ta nhớ thì trong Đế
Bá thì chiếc tử quan kia là cửu bảo một trong yếu nhất một cái, cmn, không lẽ
thằng này vác cả 9 cái cửu bảo qua đây, thế thì nó chỉ cần hoang thánh tu vi
cũng đủ cân vài thằng tiên hoàng rồi. Nhưng thằng này có một cái vô sỉ vô địch
đó là chuyên môn nói đạo tâm vô địch thế là nó vô địch luôn. Ha Ha nhưng ai
ngờ được ta đã đọc qua đế bá, cũng đọc qua câu chữ thiên thư, cái gọi là đạo
tâm vô địch chỉ cần mồm to đạo tâm vô địch và nghĩ mình đạo tâm vô địch chính
là vô địch, thật không uổng ta tu luyện qua cái tác phẩm vớ vẩn của lão Yếm.
Một thế này ta ắt đạt được đệ ngũ bước, ta sẽ không phải khổ sở vì hai cái hòn
dái này nữa,haha.
mà cũng thật tiếc, còn mấy năm nữa mới đến lúc âm dương tỏa hiện thế, gái gú
thì nhiều cơ mà chim thì éo cương được, éo chịch được em nào, ngày sau thành
tiên dái sẽ mọc lại nhưng khi đó gái gú thì ít, chưa chịch thì bọn nó đã vì
pháp lực của ta mà bạo thể, thiên địa đúng là bất công, thằng Lý Thất Dạ gái
gú thì nhiều nhưng chưa chịch được em nào, còn mình thì muốn chịch nhưng éo
cương lên mà chịch được
Thiên địa bất công đừng trách ta bất nhân!