Người đăng: Hungphat1999
"Đá Mạnh nữa lên tiểu thư." Quang Diệu dùng tay nhẹ nhàng đỡ lấy cú đá của Lý
Hồng Hoa, nhàn nhạt nói.
"Vậy thì ngươi đứng có trốn nữa đứng im cho bổn tiểu thử đánh." Lý Hồng Hoa
tức giận thu chân lại, bàn tay hóa thành chưởng pháp linh hoạt như lưu thủy
tấn công thẳng về phía ngực của Quang Diệu kẻm theo một tầng hàn khí nhàn
nhạt.
"Vậy để tôi mang bù nhìn ra cho tiểu thư tập đánh nhé?" Quang Diệu có chút
cười đùa, chân lùi lại nửa bước, mu bàn tay nhanh chóng gặt chưởng pháp của Lý
Hồng Hoa sang một bên, mặc dù có chút lành lạnh nhưng hắn da thịt rất dầy, cơ
bản là không bần gì.
Lý Hồng Hoa không tử bỏ mà tiếp tục dùng hàn băng chưởng vào bàn tay trái tấn
công hắn, Quang Diệu có chút mỉn cười vì phản ứng nhanh nhạy của tiểu thư
nhưng mà tiếc quá lực tay trái yếu hơn rất nhiều tay phải lên hắn có thể dễ
dàng bắt lấy cổ tay của cô bé, xoay người lại, dùng lực từ khắp cơ thể tung
một cú vật qua vai ném cô nàng bay lên không chung.
"Ngươi có phải đàn ông không vậy? Có thằng đàn ông nào lại đi ném đàn bà con
gái như ngươi không hả?" Lý Hồng Hoa tuy bị ném bay lên trời nhưng cơ thể cô
bé rất khéo léo uốn lượn tiếp đất một cách rất nhẹ nhàng như một chiếc lông
hồng lượn lờ trong gió, dĩ nhiên là để đặt được cảnh giới này thì cô nàng
không chỉ bị ném lần một lần hai.
"Ít nhất tôi không phải kẻ địch muốn giết tiểu thư bằng mọi giá nếu không
thì..." Quang Diệu cười cười nói nói, cước bộ khẽ động, chỉ trong một cái nháy
mắt một bước đã hóa thành bảy, để lại đằng sau bảy vết chân phân bố theo thất
tinh băc đẩu chòm sao cũng vĩ thế mà bộ pháp này mới có tên là 'Thất Tinh Bộ.'
Quang Diệu ngay lập tức xuất hiện trước mặt của Lý Hồng Hoa làm cho cô bé gặp
phải một phen hốt hoảng, sau đó hắn tung cước, một cú đá tầm thấp gặt chân cô
bé sang một bên, một cú đá chuẩn xác làm cho cô tiểu thư nhỏ phải tiếp đất
bằng mông ' Bịch' một tiếng.
" Quang Diệu ngươi bắt nạt ta." Lý Hồng Hoa tức giận chỉ tay vào Quang Diệu
phụng phịu nói.
"Thế ai muốn lôi tôi ra làm hình nhân tập đánh mấy thắng nay? Tự mình chọn thì
phải chịu, trách ai bây giờ đây, trách mình ngu thôi, hắc hắc." Quang Diệu
phủi áo, cười một cách trêu ngươi nhìn cô bé.
" Tập Luyến chứ không phải là đánh đau người ta, hai khái niệm đó hoàn toàn
khác nhau." Lý Hồng Hoa, tức giận đứng dậy không lằng nhằng nữa tiếp tục thủ
thế, nửa tháng nay ngày nào cô bé cũng bị Quang Diệu 'hành' cho bầm dập hết cả
cơ thể sớm muộm đã biết tính cách của hắn đã thay đổi so với trước một chút,
bình thường trước kia hay bây giờ Quang Diệu rất chiều cô bé, muốn gì cũng
được nhưng bây giờ đã có chút khác biệt, cứ dây vào mấy vụ đấm đá này thì đừng
mong hắn động lòng thương cảm thả tay cho tiểu thư đánh vài cái như đợt trước,
khi mà chưa gia nhập tiên môn.
' Vù' một tiếng xé gió vang lên, cô bé tung ra một cú đá tốc độ cao nhưng mà
lại bị hắn dễ dàng đỡ được, thấy vậy Lý Hồng Hoa nhanh chóng thu chân về đạp
Liễu Phong Bộ kéo dài khoảng cách, hai tay nhanh chóng kết ấn, chỉ mất chưa
đến ba tức thời gian đã thành một chiêu Thủy Tiễn Thuật, chỉ thấy một thanh
thủy tiễn đột nhiên xuất hiện trên tay tiểu thư đánh thẳng về phía Quang Diệu.
" Ồ, Thuỷ Tiễn Thuật có chút tiến bộ... nhưng mà chưa đủ." Quang Diệu cười nhẹ
có chút tán thưởng trong lời nói, chân đạp thất tinh bộ dễ dàng tránh khỏi
đường bay của thủy tiễn thuật lại còn có thể tiếp cận Lý Hồng Hoa, tiện đường
gạt luôn chân cô bé một lần nữa ' bịch.'
" Không đánh nữa." Lý Hồng Hoa đứng dậy phồng má phủ quần áo dính đầy bụi đất,
Quang Diệu cũng không nói gì, chỉ cười cho qua chuyện.
Hai người đã đấu luyện thế này được hơn nửa tháng nay rồi, đây là ý của Lý
Hông Hoa để giúp cô nàng gia tăng kinh nghiệm thực chiến chuẩn bị cho cuộc
tiểu khảo sắp tới, thời gian cũng chỉ còn có vẻn vẹn một tháng.
"Đấu luyện như vậy là đủ rồi, muốn tích lũy thêm kinh nghiệm thì tiểu thư cần
phải đi chém chém, giết giết mới được." Quang Diệu đưa cho Lý Hồng Hoa môt cốc
trà lạnh, tự mình cũng uống lấy một hớp cho đỡ khát.
"Ta biết rồi." Thấy Quanh Diệu nói vậy cô bé chỉ bĩu môi trả lời uống ực một
phát hết sạch cốc trà lạnh.
Quang Diêu đã lên ngưng khí tầng hai cách đây một tuần với sự trợ giúp của Càn
Nguyên Tôi Thể Dịch dĩ nhiên thì nó cũng đã hết sạch, một nghìn sáu trăm linh
thạch chỉ để giúp hắn tiến cấp lên ngưng khí tầng hai, nghĩ lại vấn thấy phí
phạm nhưng biết làm sao được, đồ đi trộm thì làm sao hắn dám mang đi bán chỉ
sợ vừa đưa ra bên ngoài liền bị người lôi cổ đến Phán Quang Điện, lên hắn chỉ
có thể buồn bực tự ăn vào người một cách phí phạm, nếu không bây giờ Quang
Diệu đã có một cái pháp khí trung phẩm bên người... mà thôi cũng không sao,
dùng Càn Nguyên Tôi Thể Dịch được lợi nhất là thân thể, nó giúp tôi luyện cơ
thể không chỉ gấp tôi thể đan một bậc, hai bậc lên có thể cắn răng nhịn đau mà
nuốt vào miệng.
Lý Hồng Hoa cũng vậy, thậm chí cô bé còn tấn cấp trước cả Quang Diệu dù sao tư
chất của tiểu thư không chỉ tốt hơn hắn nửa bậc, sau khi tấn cấp thì hai người
có đi đến Đạo Thư Các dùng điểm cống hiến tích lũy mà đổi lấy một môn thể
thuật mang về trau luyện để chuẩn bị cho cuộc tiểu khảo sắp tới, Quang Diệu
thì chọn Thất Tinh Bộ, một môn bộ pháp hết sức lợi hại, dễ học nhưng khó tinh,
hiện tại hắn đã vào được nhập môn bộ pháp nhưng để luyện lên tiểu thành chỉ sợ
là không đơn giản như vậy, còn Lý Hồng Hoa thì chọn lấy Hàn Băng Chưởng phù
hợp với Linh Lực Thủy Hàn Quyết của cô bé.
"Thế bây giờ đi đâu tôi luyện chém giết?" Lý Hồng Hoa đứng dậy vận động cơ thể
cho thoải mái thuận miệng hỏi Quang Diệu.
"Đi làm nhiệm vụ dọn dẹp Âm Uế Ma Quật, tiểu thư nghĩ sao?" Hắn suy nghĩ một
lúc liền trả lời cô nàng, dạo gần đây nhiệm vụ dọn dẹp âm uế ma quật mới được
khởi động lại thu hút được rất nhiều đệ tử tạp dịch tham gia tích lũy điểm
cống hiến đổi vật phẩm chuẩn bị cho cuộc tiểu khảo sắp tới, nghe bảo làm cái
nhiệm vụ này kiếm được rất nhiều điểm cống hiến mà cũng đơn giản lắm, chỉ việc
đi giết quỷ vật oan hồn mà thôi, nếu mà chịu khó cẩn thận lượng sức mà làm thì
cũng không có nhiều nguy hiểm, mà vụ này cũng tiện cho Lý Hồng Hoa tôi luyện
thực chiến luôn.
"Cứ vậy đi." Lý Hồng Hoa gật đầu đồng ý.
Cả hai liền cất bước đi, tiến thẳng đến Tạp Dịch Phòng, một lát sau, hai người
đứng dưới tấm bảng tuyên bố nhiệm vụ, Quang Diệu tia mãi mới giật được hai tờ
nhiệm vụ trấn áp Âm Uế Ma Quật.
Hắn lập tức xoay người lôi theo Lý Hồng Hoa đi đến chỗ quầy xác nhận nhiệm vụ,
cả hai đưa lệnh bài lên cùng với tờ giấy, Quang Diệu nói " hai bọn tôi muốn
tham gia nhiệm vụ trấn áp Âm Uế Ma Quật ba tháng tổ chức một lần."
“Âm Uế Ma Quật là nơi cực kì nguy hiểm, đi vào trong đó sống chết tự chịu tông
môn không quản đến, hai người vẫn muốn tham gia nhiệm vụ này sao? Nhìn hai
người có vẻ là đệ tử mới không sợ mất mạng sao?" Vị đệ tử ngồi sau quầy nhìn
tờ nhiệm vụ rồi lại đưa mắt nhìn lên hai người nhàn nhạt nói, kiêu như cho là
có chứ chả muốn khuyên nhủ thật sự.
"Không sao, hai bọn tôi thực sự muôn nhận nhiệm vụ này, hậu quả tự chịu."
Quang Diệu liếc nhìn sang Lý Hồng Hoa, được cái gật đầu của cô bé hắn liền
không cần suy nghĩ đồng ý luôn, chết hắn cũng đã trải qua rồi thì làm gì mà sợ
mấy cái nguy hiểm cỏn con này, chỉ là ngại cô tiểu thư nhỏ mà thôi.
“Đã như vậy thì ta sẽ điền thêm tên của hai vào danh sách trấn áp Âm Uê Ma
Quật, ba ngày sau sẽ có một vị chấp sư đến dẫn đội, hai vị nhất định phải tới
đúng giờ nếu không sẽ bị phạt một lượng điểm cống hiến gấp đôi phần thưởng
nhiệm vụ!" Vị đệ tử trước mắt gật đầu nhàn nhạt nói, nhận lấy lệnh bài của hai
người in vào một tờ giấy liền trả lại.
Quang Diệu cảm ơn vị đệ tử kia một tiếng liến kéo theo Lý Hồng Hoa rời đi, lúc
này lại có một tên khác lấn lá đến quầy tiếp nhận nhiệm vụ hỏi thăm vị sư
huynh vừa nãy "Tuyền sư huynh, hai người vừa rồi tiếp nhận nhiệm vụ gì vậy?"
"Không có gì, bọn họ chỉ tham gia vào nhiệm vụ trấn áp Âm Uế Ma Quật mà ba
ngày sau sẽ xuất phát, thế nào ngươi muốn đăng kí hả? Vẫn còn thừa vãi chỗ
đấy" Vị sư huynh kia chỉ thờ ơ đáp lại.
"Vậy đăng kí cho đệ một chỗ." Tên thanh niên đó suy nghĩ một lúc liền đưa lệnh
bài ra đồng ý tiếp nhận nhiệm vụ.
"Ba ngày sau đến làm nhiệm vụ." Vị sư huynh tiếp nhận lệnh bài ấn vào tờ giấy
liền trả lại.
Tên thanh niên nhận lấy lệnh bài quay người rời đi trên miệng còn kém theo một
nụ cười âm tà, hiển nhiên hắn chính là Đào Cần Mãn kẻ có mối thù với Quang
Diệu.
---
Ba ngày sau, trên một ngọn núi ngoài rìa sơn môn Huyền Minh Tông, bắt đầu lần
lượt xuất hiện một vài đệ tử trên đấy, có cả đệ tử ngoại môn, đệ tử tạp dịch
thậm chí là đệ tử nội môn cũng đến đây.
Phần lớn là những người trong độ tuổi từ hai năm đến ba mươi tuổi có tâm lý
già dặn, thậm chí bốn mươi cũng có, chứ mấy thằng nhóc như Quang Diệu thì có
vẻ hiếm, nhìn đi nhìn lại chả có được mấy người.
Lại đợi thêm một lát nữa khi mà trên núi đã tụ hợp được hơn hơn ba mươi đệ tử
đủ loại cấp bậc, đủ loại trang phục nhìn mà loạn hết cả mắt, lúc này mới có
một thân ảnh thướt tha nhanh chóng đạp mây bay tới, hạ xuống đỉnh nủi.
Người vừa đến là một nữ nhân rất xinh đẹp, gương mặt duyên dáng, mắt như hoa
đào, mặc một thân áo dài màu đen trên đầu không đội mũi xếp mà quấn tóc gài
trâm gương mặt lạnh nhạt, nhìn sơ qua thì có vẻ cô ta tuổi chỉ khoảng hai mươi
bảy, hai mươi tám nhưng mà đây là tu sĩ ai chắc được điều gì thậm chí còn có
khả năng cô ta đã hơn trăm tuổi chứ chẳng chơi, nghĩ đến đây làm Quang Diệu
rùng hết cả mình, say mê một bà lão trăm tuổi thật là sai trái à.
"A, là Hảo chấp sư, bái kiến chấp sư"
"Bái kiến Hảo chấp sư.!"
"Đệ tử bái kiến Hảo chấp sư.!"
Những đệ tử Huyền Minh Tông sau khi nhìn rõ dung mạo của nữ nhân kia thì hầu
hết đều hít vào một hơi thật sâu có chút chốt dạ, vội vàng tiến lên thi lễ,
thậm chí cả những đệ tử nội môn, những kẻ có tu vi sấp sỉ với chấp sư cũng có
không ít người tiến lên thi lễ, Quang Diệu thấy vậy thì liền kéo Lý Hồng Hoa
cúi người xuống, "có vẻ như vị chấp sư này không đơn giản như vậy." Quang Diệu
thầm nghĩ trong lòng.
"Ừ, đứng dậy hết đi, thời gian cũng không còn sớm nữa, mọi người đã đến đông
đủ chưa?" Hảo Chấp Sư liền phẩy ống tay ra hiệu cho đám đệ tử đứng dậy, ánh
mắt lạnh nhạt quét một lượt, nhẹ nhàng hỏi.
"Thưa Hảo Chấp Sư đủ rồi ạ." Một gã đệ tử nội môn hơn ba mươi tuổi, thoát nhìn
có vẻ tính cách vô cùng trầm tĩnh tiến lên một bước trả lời.
"Mọi người đã đến đông đủ rồi thì lên đường thôi." Hảo Chấp sư mỉm cười nhàn
nhạt nói, bàn tay phất một cái từ ồng tay áo đột nhiên bày ra một cái hồ lô
nhỏ chỉ độc một màu đen tối như thâm uyển hoàng tuyền, chấp sư một tay bấm
pháp quyết, trên miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ.
Chỉ trong chốc lát, hồ lô đột nhiên lớn lên như thổi, từ bé bằng bàn tay đã
hóa thành một chiếc hồ lô to hơn cả người, chiếc hồ lô lơ lửng trên không đảo
ngược lại, từ miệng hồ lô phun ra một màn sương màu đen đậm đặc, chỉ trong
chốc lát đã biến thành một con quạ vụ khí màu đen sâu đâm.
Con Qua màu đen mở ra cặp mắt màu đỏ như máu, hét lên một tiếng chói tai, nó
chuyển động thân thể y hệt như vật sống, hai cánh đập mạnh một cái, lập tức có
một hồi phong bạo mạnh mẽ kinh người tỏa ra, làm cho một vài đệ tử không chống
được mà phải vội vã lùi lại mấy bước, số người đứng lại được cũng không khỏi
lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Thân ảnh của Hảo chấp sư thoáng cái đã xuất hiện trên lưng Qua Đen, lạnh lung
ra lệnh "Các ngươi còn chờ cái gì mà không lên hết đi!"
Đám đệ tử lúc này mới chợt tỉnh lại, đua nhau phi thân lên trên người con Quạ
đen kia, chỉ sau một khắc cuồng phong nổi lên hai cánh của con qua đông đậy
bay lên, lập tức chở hơn ba mươi người phóng về một hướng khác, rời khỏi Huyền
Minh Tông.