Người đăng: Hungphat1999
Bốn người vừa đi vừa cười, chả mấy đã đi qua được hai sơn phong để đến Linh
Thú Phòng, nơi ở của Trần Đình Phương, Quang Diệu vừa vào bên trong liền thấy
thiếu niên có làn da ngăm đen, tỏa ra luồn khí âm trầm nhìn có vẻ khá là u ám,
còn ai khác ở đây được nữa, chính là Trần Đình Phương chứ còn ai được nữa.
"Tên này luyện ma công lại có tăng tiến rồi, nhìn kiểu này chắc cũng chỉ hai
thắng nữa là lên ngưng khí tầng hai." Quang Diệu đánh giá nhanh Trần Đình
Phương mới liếc xuống nhìn bàn thức ăn đã bày sẵn cùng với mấy vò rượu đã mở
nắp làm cho mùi bay lên thơm ngát mũi, Quang Diệu chỉ ngửi một chút mà đã mê,
đâu là lần đâu tiên hắn được ngửi mùi rượu ở thế giới này, có vẻ không kém đi
nơi nào.
Trần Đình Phương thấy Lê Quang Diệu cùng Lý Hồng Hoa liền có chút bất ngờ
nhưng cũng liền lên tiếng chào "Diệu huynh dạo gần đây vẫn khỏe chứ? Còn có
Hoa muội, lâu rồi không gặp. "
Quang Diệu cùng Lý Hông Hoa cũng đáp lại thận thiện, cả năm người liền quây
vào cái bàn nâng chén, cạn lý.
“Rượu ngon!” Chất lỏng mát lạnh trôi xuống bụng Quang Diệu khác hẳn với cái
nóng của rượu làm hắn có chút khí hiểu, nhưng chỉ một lúc sau liền tỏa ra cái
cái nóng bỏng người ra gắp người làm hắn sảng khoái quát lên một tiếng.
Rượu nhanh chóng qua ba lượt, nhắm vài miếng mồi, mỗi người đều ăn uống nhiệt
tình chỉ có mỗi Lý Hồng Hoa e thẹn gắp gắp cho Quang Diệu ăn, vừa ăn uống vừa
nói chuyện, ai cũng muốn hỏi một số điều nghi vấn trong lòng, Quang Diệu cũng
không ngại vấn đề này không biết thì liền hỏi, Phùng Hỏa Lực biết gì thì nói
nấy không biết thì bảo không biết chứ không nố bừa, để cả bốn người đều có thu
hoạch kiến thức không nhỏ.
“Hỏa sư huynh, ngươi có biết gì về mấy chức nghiệp luyện đán, luyện khí, vẽ
bùa hay không?” Quang Diệu đột nhiên nhớ tới mấy cái này bèn mở lời hỏi.
"Chức nghiệp hả? Sư huynh có biết một chút, nhưng không nhiều” Hỏa Lực ngẩng
đầu lên uống một hớp rượu mới nói tiếp.
“Các đệ cũng biết, trong tu chân giớ này có rất nhiều chức nghiệp để kiếm
tiền, hỗ trợ trong tu luyện hoặc đấu pháp, bảo vệ... nhưng phổ biến nhất cũng
chỉ có bốn môn được truyền thừa từ thời thượng cổ mà thôi, đó là vẽ bùa sư,
luyện khí sư, luyện đan sư và trận pháp sư, cho dù họ có tu vi không cao nhưng
luận địa vị thì tuyệt đối cao.” Hỏa lực nói đến đây thì cố ý dừng lại, liếc
nhìn vẻ mặt chú ý của bốn người thì mới đắc ý nói tiếp:
“Các vị đại sư đó cực kì quan trọng với bất kì tông môn hay thế gia nào, pháp
khí, đan dược, phù lục, trận pháp... đều là do bọn họ luyện chế mà ra, nó có
ảnh hướng cực lớn tới sự phát triển của một thế lực tu tiên, cũng có thể nói
dựa vào số các vị đại sư chức nghiệp tông môn mà có thể phán đoán được xem
tông môn đó đang phát triển hay là không, cho lên địa vị của họ đi đâu cũng
cực kì cao." Nói đến đây, Hỏa Lực liền hớp một ngụm rượu, lại nói tiếp.
"Nhưng mà không phải ai cũng có thể học được những nghề này, nó không chỉ cần
tài năng, linh ngộ, chăm chỉ mà còn phải có tiền nữa, cái giá phải trả cho
những nghiệp này không hề rè chút nào, tiền mua nguyên liệu, tiền mua tri
thức, tiền làm nghiên cứu... đâu đâu cũng cần tiền, thậm chí có người chỉ vì
luyện một lò đan mà phải bán hết cả gia tài đi, nợ nần chồng chất, tang gia
bại sản, đến cuối cùng luyên chế xong lò đan lại chẳng thu lại được bao
nhiêu." Hỏa Lực có chút cảm thán thêm chút thất lạc nói.
"Các đệ có biết ở Huyền Minh Tông có bao nhiêu người theo học các chức nghiệp
không? Ngàn, hơn ngàn, một con số rất nhiều nhưng để đi đến cuối con đường,
hay chỉ cần luyện ra chút tiêng tăm thì còn chưa đến một trăm người... đó còn
là đệ tử đại tông phái có tông môn trợ giúp, còn tán tu bên ngoài hay các môn
phái nhỏ còn khổ hơn nữa cơ."
Vừa nói xong Hỏa Lực lại cầm chén rượu lên một hơi uống sạch, Quang Diệu ở bên
vội vàng cầm bình rượu lên rót cho hắn thêm một ly, một bên lại suy nghĩ một
hồi, xem ra hắn có vẻ khá là có hứng thú với mấy loại chức nghiệp này.
Một hồi thật lâu sau, cảm giác không còn gì muốn hỏi nữa Quang Diệu liền lấy
cơ là dẫn Lý Hồng Hoa về để cáo từ hẹn ngày gặp lại.
"Quang Diệu ngươi nghĩ sao về ngày Tiểu Khảo sắp tới?" Cả hai người đi ra khỏi
Linh Thú Phòng lúc này Lý Hồng Hoa mới lên tiếng nói.
"Cái này thật sự có chút khó khăn, nhưng không sao ba thắng sau lên được ngưng
khí tầng hai là truyện quá đơn giản." Quang Diệu có chút trầm ngâm trả lời.
Chuyện tiểu khảo này Quang Diệu cũng chỉ vừa mới được Phùng Hỏa Lực nói cho
biết, ở Tạp Dịch Khu mỗi sáu tháng sẽ có một hồi kiểm tra nhỏ dùng để đánh giá
đệ tử, cũng chỉ là kiểm tra sơ qua một chút về tình hình của đệ tử tạp dịch tu
luyện như thế nào, chình độ nắm giữ các loại đạo thuật ra sao? sau đó sẽ căn
cứ tình huống mỗi người mà tông môn sẽ quyết định ban thưởng cho phù hợp,
ngoài ra nếu như ai không đạt được yêu cầu đã đề ra trước đó rất có thể sẽ bị
phạt, hoặc trực tiếp bị đuổi khỏi tông môn.
"Tiểu thư chắc là tầm hai tháng nữa là lên ngưng khí tầng hai phải không? Có
thêm cái pháp khí kia nữa thì tiểu thi ba tháng sau không cần phải lo lắng làm
gì, cứ từ từ bình tĩnh mà tu luyện." Quang Diệu nhìn sang bên Lý Hồng Hoa, có
chút đánh giá nói, hắn chỉ sợ cô bé này vì ganh đua mà làm hỏng mất căn cơ thì
lúc đó có mà chết dở.
"Ừ, chắc là vậy, ta sẽ cố gắng tu luyện, mà tại sao ngươi không thử dùng thêm
đan, một ngày một viên chắc không sao đâu?" Lý Hồng Hoa làm sao không hiểu
được ý của Quang Diệu, cô bé chỉ ậm ừ rồi liền lái sang chuyện khác.
Quang Diệu nghĩ nghĩ một chút rồi cũng chỉ lắc đầu " Thế thì khác nào bỏ gốc
lấy ngọn, vì cái lợi nhỏ trước mắt mà bỏ đi cái lợi lớn đằng sau, mà lần này
chỉ là kiểm tra sơ qua chắc cũng không quá quan trọng, mà tiểu thư cũng lên
hạn chế ăn đan lại..."
Thế là cô tiểu thư nhỏ lại được nghe một bài ca giảng đạo dài từ người hộ vệ
của mình đến tận lúc hai người chia tay mới dừng lại, Quang Diệu về đến nhà
lúc đó đã là buổi chiều.
Hôm nay khi được nghe Hỏa Lực giải đáp nghi vấn đã làm cho hắn mở mang tầm mắt
rất nhiều, thật không ngờ tu chân giới lại nhiều chuyện thú vị như vậy chả hạn
như những thủ đoạn cực kì quái dị của các tu sĩ trên thế giới, những điểm thú
vị và khó khăn trong luyện đan, luyện khí, vẽ bùa, bày trận...
Nhưng những chuyện này hẵng dẹp sang một bên đi đã, chuyện quan trọng trước
mắt là phải tập trung tu luyện, sắp đến ngày tiểu khảo rồi, mặc dù Quang Diệu
không quá để ý đến thứ hạng nhưng hắn cũng không muốn so ra kém với người
khác.
Nghĩ vậy Quang Diệu liền lấy từ trong người ra một bình tôi thể đan, mở nắp
ra, một mùi hương thảo dược bốc lên rất là thoải mái.
Quang Diệu đứng tấn lấy một viên tôi thể đan bỏ vào miệng sau đó hắn liền vận
công điều tức theo chỉ dẫn trong Kim Cương Quyền để hấp thụ dược lực của tôi
thể đan, lúc này cơ thể hắn dần ấm lên, cảm giác được từng dòng nước ấm đang
chảy vào bên trong cơ bắp, đợi thêm một chút nữa cơ thể của hắn mới cử động,
Quang Diệu hiện tại cần tôi luyện thân thể chứ không phải luyện quyền pháp lên
tự nhiên là mỗi một quyền, mỗi một thức đều phải toàn lực bộc phát, đem toàn
bộ năng lượng của cơ thể nghiền ép thành sức mạnh của bản thân.
Kim Cương quyền chiêu thứ nhất Kim Cương Pháo, Quang Diệu bước chân lên một
bước, bên hông vận cơ dùng sức chuyển lên nắm tay, linh lực trong cơ thể vận
chuyển mang theo dược lực tiến lên, nắm đấm được một ánh hào quang màu vàng
nhạt đánh lên phía trước mạnh mẽ như một quả đạn pháo, sức mạnh cực đại.
'Oành' một tiếng, Quang Diểu chỉ cảm thấy bên tai như có một quả bom vừa mới
nổ ngay trước đầu quyền cực kì mạnh mẽ, cánh tay cũng ẩn ẩn có chút nhức,
nhưng hắn không dừng lại, trong miệng liên tục niệm lấy Kim Cương Kinh từ kiếp
trước chặt bỏ tạp niệm để có thể chú tâm vào từng đường quyền, trong đầu cùng
lúc quan tưởng Nhân Tâm La Hán trừng mắt uy mãnh đánh Kim Cương Quyển.
Lúc này Quang Diệu chỉ cảm thấy như toàn bộ năng lượng trong cơ thể đang bị
chuyển hóa thành sức mạnh, theo đường quyền đánh ra mà chàn vào từng khối cơ
bắp cứng rắn, cơ bắp phình to lên hết cỡ, gân gồ lên một cách đáng sợ, xương
cốt liên tục phát ra tiếng 'ba ba' cứng rắn, cỗ sức mạnh kia trùng điệp áp
bách ở trên người Quang Diệu làm cho hắn có chút không thể chống được, chỉ còn
cách chuyền lên từng nắm đấm mà oánh ra phía trước để giảm bớt gánh nặng.
Cứ mỗi một quyền đánh ra phía trước, Quang Diệu đều cảm thấy như thể mình có
thể đánh bạo được cả không khí, một đấm có thể nứt vỡ được cả núi đá mà kiếp
trước, ba mươi năm luyện quyền hắn chưa bao giờ được cảm nhận được, mặc dù
Quang Diệu biết đây chỉ là ảo giác, nhưng cái cảm giác này làm cho con người
thật quá hưng phấn khó mà nhịn được thét lên huy quyền càng mạnh mẽ hơn.
Đồng thời thân thể của Quang Diệu lúc này như đang bị nhốt trong một lò lửa
thiêu đốt, cơ thể nóng đến mức dã man, da thịt ửng đỏ lên toàn thân, các dòng
khí trắng bốc lên nghi ngút do lượng lờn mồ hôi bị thiêu đốt, cơ bả vai, cơ
phần eo, cơ bắp tay... toàn bộ cơ bắp đều có cảm giác bị căng cứng quá mức rồi
lại bị nén lại bởi một áp lực cực nặng, như thể trên cơ thể mình đang đeo lên
ngàn cân sức nặng đè nén cơ bắp thành một cục.
Lúc này ở phần bụng viên tôi thể đan bị Quang Diệu kích thích càng đẩy nhanh
hơn quá trình phân rã thành dược lực, những dòng khí nóng chảy xuyên qua tứ
chi bách hải, thâm nhập vào từng đám cơ bắp gia tăng thêm sức lực cho Quang
Diệu đánh quyền, toàn thân run lên, da dẻ càng hiện lên màu đỏ sẫm, bắp thịt
dưới da nổi lên cuồn cuộn mạnh mẽ, nhưng rất nhanh nó liền qua đi, cơ thể
Quang Diệu liền cảm giác được một cỗ thoát lực không thể ngăn cản, quá mệt mỏi
hắn liền ngồi xuống nghỉ ngơi thở ra những hơi mệt mỏi.
Cả người ướt đẫm mồ hôi, quần áo ướt sũng, mồ hôi xuất ra kèm theo một lớp tạp
chất màu đen, làm bốc lên một mùi hôi tanh.
"Ồ, không ngờ luyện thể còn bài trừ được tạp chất trong cơ thể?" Quang Diệu ồ
lên một tiếng vui vẻ, nhưng ngay lập tức thay vào đó là vẻ mặt cau có bởi mùi
thối từ cơ thể bốc lên thật là kinh tởm, không nói hai lời hắn liền nhảy xuống
cái ao bên cạnh tắm tắp, Quang Diệu cởi quần áo ra tắm táp kì cọ một hồi đợi
cái mệt nó qua đi thì cơ thể liền dâng lên một hồi cảm giác lâng lâng khó tả,
có vẻ như cơ thể này nhẹ hơn trước thì phải? sờ lên những múi cơ cứng rắn của
mình, Quang Diệu liền hài lòng gật đầu.