Là Thiên Cấp ??


Người đăng: Donkihote

" Vật tiếp theo, một bộ công pháp kỳ lạ được tìm thấy trong cổ động phủ "

Anbe vung tay lên, trên bàn lập tức nhiều ra một cái hộp, nó được hắn lấy ra
từ nhẫn trữ vật loại nhỏ của mình.

Loại nhẫn này Lâm Minh cũng có một cái, không gian không lớn nên hắn dùng để
chứa một số vật dụng của bản thân.

" Môn công pháp này được viết bằng một loại ngôn ngữ cổ xưa, theo giám định
gia thì là Tối cổ ngữ được dùng ở Bắc Long Việt hai ngàn năm trước. Đánh giá
phẩm cấp của nó là Địa cấp "

Anbe lật ra một quyển sách đưa lên cho mọi người cùng xem, đồng thời tiết lộ
thông tin về phẩm cấp của nó khiến cho toàn hội trường sao động.

Công pháp võ kỹ thế giới này cũng được chia làm năm đẳng cấp, Hạ Trung Cao Địa
Thiên.

Hỏa nguyên quyết của Lâm Minh cũng chỉ là cao cấp công pháp mà thôi, hơn nữa
còn là loại khá đại chúng nữa

Địa cấp công pháp đặt trong toàn Long Việt đế quốc này cùng là hàng cao cấp
rồi, một nơi nghèo như Tiên vụ thành này lại đem nó ra đấu giá sao.

Trừ khi cao tầng Hoàng Kim đấu giá phòng có bệnh bằng không thì chắc là có ẩn
khúc gì rồi.

" Khục, các vị không cần thắc mắc...."

Anbe ho một tiếng rồi hơi xấu hổ nói tiếp

" Quyển công pháp này được viết bằng tối cổ ngữ, đến nay cũng đã thất truyền
hơn hai ngàn năm rồi. Dù là giám định gia cao cấp nhất cũng chỉ phiên dịch
được phần nhỏ mà thôi !!"

" Ẹc "

" Éc " x N

Tiếng nói của Anbe khiến mọi người sửng sờ sau đó thất vọng ba trăm sáu mươi
lăm độ, tưởng sao hóa ra là hàng không xài được.

Đọc không được thì

Anbe thấy vậy chỉ biết cười khổ, hắn cũng không muốn nói đâu nhưng nếu lỡ sau
này có chuyện thì uy tín của phòng đấu giá sẽ bị ảnh hưởng, giờ hắn chỉ muốn
bán nó đi càng sớm càng tốt mà thôi.

" Giá khởi điểm 2 vạn kim tệ, tăng giá tùy ý !"

" 2 vạn"

Cứ ngỡ sẽ không ai thèm vật này thì bỗng dưng trong phòng vip lại có âm thanh
truyền ra, người ra giá không ai khác chính là Lâm Minh.

Hắn lúc này đang chằm chằm nhìn vào quyển sách, hơi thở cũng gấp gáp lên, dáng
vẻ thong dong bình tĩnh hằng ngày đã biến mất hết

Bởi vì trong mắt Lâm Minh, thứ Tối cổ ngữ kia chính là tiếng Việt Nam phổ
thông a, hơn nữa trên đó còn ghi là một môn song tu công pháp cấp bậc Thiên
phẩm chứ có phải Địa Phẩm đâu.

Táng gia bại sản cũng phải có nó !!

Đó chính là suy nghĩ của Lâm Minh lúc này, bởi vì chỉ có Thiên cấp song tu
công pháp mới có thể áp chế Đế Dương thể chất của hắn mà thôi.

Đế Dương Thể, một loại thể chất hiếm thấy và cực kỳ bá đạo.

Người sở hữu nó không ai ngoại lệ đều có thiên phú tu luyện trác tuyệt, đặc
biệt là khả năng cảm ứng Hỏa hệ Huyền khí còn cực kỳ khủng bố, bất kể muốn trở
thành Đan sư hay khí sư đều là chuyện trong tầm tay.

Nhưng, thế gian này không có gì hoàn hảo. Bởi quá bá đạo mà thể chất này lại
tiềm ẩn nguy hiểm cực lớn.

Dương khí quá thịnh vượn khiến nhu cầu sinh lý tăng cao bất thường, hơn nữa
cực kỳ khó thỏa mãn.

Đặc biệt là khi đột phá cảnh giới, thậm chí sẽ dẫn đến dục hỏa đốt thân, hóa
thành tro bụi.

Chính vì vậy, Lâm Minh mới phải thường xuyên đi đến thanh lâu để phát tiết
dương khí, nhằm tránh bản thân bị dục hỏa đốt thân.

Tuy nhiên đó là trị ngọn không trị gốc.

Chỉ có Thiên Giai song tu công pháp mới có thể hoàn toàn giải quyết thể chất
của Lâm Minh.

Bằng cách tích trữ nguyên âm xử nữ, Lâm Minh có thể áp chế dục hỏa và dương
khí ở một mức độ mà bản thân chấp nhận được, hơn nữa tu vi sẽ tăng tiến cực kỳ
nhanh.

Ừ, điều kiện tiên quyết là phải có Thiên giai song tu công pháp cùng xử nữ,
thật nhiều xử nữ.

Cho nên, Lâm Minh sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, mặc dù không biết tại sao
chữ Việt sẽ xuất hiện tại dị giới này nhưng hắn cũng bất chấp rồi.

" 2 vạn 100 "

Bên kia, Tây Môn Khánh thấy Lâm Minh ra giá thì lại âm hiểm đu theo, con hàng
này mặc dù não tàn nhưng lần này có vẻ đã cược đúng.

Lâm Minh lúc này quả thật là hận đến ngứa hết răng, thầm lôi tổ tiên một trăm
đời Tây Môn gia ra mà mắng.

" 5 vạn ".

Một hơi bỏ thêm ba vạn, con mắt Lâm Minh nháy cũng không nháy một cái khiến Tứ
trưởng lão bên cạnh cũng hết hồn, nhưng sau đó lại cho là hắn muôn hố Tây Môn
gia tiếp nên cũng yên tĩnh lại.

Và bên kia Tây Môn Khánh cũng nghĩ vậy, cho nên hắn rất là đắc ý hừ hừ lên.

" Tưởng ta lại mắc mưu nữa sao ? Khặc khặc "

Và cứ thế, đến khi Anbe chốt giá thì Lâm Minh mới buông bỏ quả tim đang treo
trên cây xuống.

Cũng may, còn tốt !!

" Này, mua một thứ như vậy có đáng không ??"

" Rất đáng "

Tứ trưởng lão Lâm Liệt cất tiếng hỏi, Lâm Minh không nói gì chỉ gật đầu, sự
hưng phấn trong lòng hắn quả thật không thể diễn tả bằng lời.

Và, bên trong một phòng vip khác.

Nơi này lúc giờ chỉ có một người đang đứng, mà nếu Lâm Minh hay Lâm Liệt ở đây
thì sẽ lập tức nhận ra đó chính là Lâm Viêm ngay.

Dù đối phương mang theo mặt nạ nhưng thân hình kia đối với người quen thì
không sai vào đâu được.

" Ừm, sư phụ. Người nói đáng tiếc cái gì ?"

" Hả ? Thiên giai song tu công pháp !! Chậc, nếu có đủ tiền chúng ta cũng mua
rồi !!"

Chỉ thấy lúc này, Lâm Viêm như bị tâm thần ngồi đó nói lẩm bẩm một mình, chỉ
có chiếc nhẫn trên tay hắn là đang nhấp nháp như đáp lời lại. Khung cảnh quỷ
dị cực kỳ !!

Nửa giờ sau, Lâm Minh cùng Lâm Liệt đồng thời bước ra khỏi Hoàng Kim đấu giá
phòng.

Khuôn mặt Lâm Liệt có chút sa sút, vốn tưởng nhà Lâm gia ăn chắc viên Phá Địa
đan rồi, không ngờ nửa đương giết ra một cường giả thần bí ra giá trên trời.

" Tu vi người nọ chắc cũng trên Địa Võ cảnh rồi "

Lâm Minh nhớ lại cảnh giác lúc người đó thả ra uy áp mà vẫn còn sợ hãi nói,
lúc đó hắn và Lâm Liệt đều bị đè bẹp dưới đất, phải biết Lâm Liệt dù gì cũng
là một Huyền Võ cảnh hậu kỳ, cao thủ thứ ba Lâm gia a.

" Ừ, chắc vậy. Ít ra chúng ta cũng có cái giao phó cho gia tộc, haizz "

Lâm Liệt thở dài, sau đó cùng Lâm Minh đồng thời trở về.

Ram và Rem đã được người hầu đưa về Lâm gia trước, còn Thiên giai song tu công
pháp thì đang nằm trong ngực Lâm Minh.

Đấy là thu hoạch lớn nhất của hắn ngày hôm nay, quả là một ngày may mắn.

Trên đường trở về, Lâm Minh đi ngang qua một cửa tiệm quần áo khá nổi tiếng
trong thành là Túy Tiên Y, hơi do dự một chút rồi hắn không đi cùng Tứ trưởng
lão nữa mà rẽ vào trong.

Mất khoảng nửa giờ sau Lâm Minh mới từ đó bước ra, trong nhẫn trữ vật của hắn
lại có thêm bốn bộ trang phục thiếu nữ, à mà hay gọi là bé gái thì đúng hơn,
đây là chuẩn bị cho Ram và Rem.

Đồng thời, do ảnh hưởng đến từ một cái anime nào đó của kiếp trước, Lâm Minh
cũng đặt hàng may thêm vài chục bộ trang phục hầu gái Nhật độc quyền nữa,
khoảng ba ngày sau hàng sẽ được giao đến nhà.

Trở về ngôi nhà của mình trong Lâm gia đại trạch, Lâm Minh nhìn thấy Lưu Tam
đã đứng đợi ở trong một tiểu đình ngoài sân, hai chị em Ram và Rem thì đứng
khép nép sợ hãi ở một bên

Nhìn thấy xiềng xích dày đặc trên tay chân và cổ của hai chị em, Lâm Minh có
chút khó chịu tăng thêm một chút cước bộ.

" Thiếu gia, thuộc hạ đã hoàn thành nhiệm vụ !!"

Thấy Lâm Minh đi tới, Lưu Tam kính cẩn đón tiếp, hắn thân là một hạ bộc không
được phép mất lễ nghĩa với đệ tử Lâm gia.

" Ừ, hết chuyện rồi, ngươi lui ra đi !!"

" Vâng "

Đợi cho Lưu Tam rời khỏi, Lâm Minh lập tức tập trung sự chú ý về phía hai chị
em, hai người thấy vậy vội sợ hãi cúi đầu.

Ram thì có vẻ gan dạ hơn một chút bước lên một bước nhỏ để che chắn cho em gái
mình.

" Theo ta "

Càng nhìn càng thấy giống những hình ảnh trong kiếp trước, tình cảm của Lâm
Minh cũng thoáng ngũ vị tạp trần vô cùng, có chút mừng rỡ, có chút thương
tiếc, chút tiếc nuối và cả... sự chiếm hữu.

Lúc còn trên địa cầu, Lâm Minh từng xem qua bộ anime Re:zero, và cũng như rất
nhiều rất nhiều người khác, hắn đã bị bộ phim này hấp dẫn sâu sắc.

Và nhân vật hắn yêu thích nhất không ai khác chính là hai chị em Ram và Rem.

Bây giờ chính mắt thấy người thật giống thiệt giống thì bảo sao hắn không kích
động cho được.

Cố lấy lại bình tĩnh, Lâm Minh gọi một tiếng rồi quay gót bước vào nhà, từ từ
rồi cháo nó cũng nhừ, phải dần dần điều giáo thì mới có thú vị.

Leng keng leng keng.

Hai chị em nhìn theo bóng lưng của Lâm Minh, do dự một chút rồi cũng đi theo,
vẫn là Ram đi trước bảo hộ em gái mình, tiếng xiềng xích dưới chân họ ma sát
cùng mặt đất phát ra những âm thanh lanh lảnh.


Vũ Huyền Đại Lục - Chương #7