Ram Và Rem


Người đăng: Donkihote

Trong phòng khách, Lâm Minh ngồi trên ghế chủ tọa, còn hai chị em thì đứng đối
diện hắn ta, khuôn mặt họ đầy e ngại và lo sợ.

" Ram và Rem phải không ??"

Lâm Minh cất tiếng nói mở đầu câu chuyện, thấy Ram đại biểu gật đầu thì hắn
mới nói tiếp.

" Chắc hai người cũng biết tình thế của mình hiện giờ, ta đã bỏ tiền mua các
ngươi về, điều đó có nghĩa giờ đây các ngươi chính là người hầu, là nô lệ của
ta. Hiểu chứ !!"

Lâm Minh nhàn nhạt nói, ánh mắt hắn hiện lên một tia hưng phấn.

Nhớ năm đó sau khi đọc một bộ truyện Doujinshi về Ram và Rem thì hắn đã luôn
ước được như thế này, hôm nay cuối cùng cũng được toại nguyện.

" Vâng "

Ram cúi đầu, âm thanh nhỏ bé đầy khuất nhục vang lên, còn Rem thì đã sớm chảy
nước mắt chấp nhận số phận của mình.

Kể từ khi bị bắt, họ được Hoàng Kim phòng đấu giá tiến hành dạy dỗ vô cùng
nghiêm khắc về việc hầu hạ chủ nhân, mọi việc, kể cả việc đó.

Tất nhiên, kẻ huấn luyện họ là một nữ nhân, bởi vì nếu nam nhân chạm vào họ
thì chắc chắn sẽ không ai mua cả, đây là uy tín của một phòng đấu giá lớn,
khác hẳn chợ nô lệ thấp kém.

" Rất tốt, như vậy sau này hai ngươi sẽ là thiếp thân tỳ nữ của ta. Ngoại trừ
ta ra không cần nghe mệnh lệnh ai hết !!"

Lâm Minh hài lòng, từ trong giới chỉ lấy ra một chiếc chìa khóa mà Lưu Tam đưa
lúc nãy giao cho Ram.

" Mở hết khóa ở đi, ta không thích vật của kẻ khác ở trên người các ngươi "

" Vâng "

Rắc rắc rắc !!

Lâm Minh thoải mái nhấp một ngụm trà, chờ đợi hai chị em thoát khỏi hết xiềng
xích trên người, cả hai như đã nhẹ nhõm hơn một tí.

" Được rồi, bây giờ hai ngươi hãy đi tắm và thay y phục. Nhà tắm hướng này, đi
hết rẽ phải. Sau đó hãy trở lại đây ta sẽ nói các việc mà hai người cần làm
!!"

Lâm Minh lấy từ nhẫn trữ vật ra mấy bộ y phục vừa mua đưa cho hai cô bé, sau
đó chỉ về một hướng.

Nghe được tắm rửa, nét mặt của cả hai thoáng có chốc sinh khí lên, không quên
cúi gập người với hắn rồi lập tức đi mất.

Phái nữ, dù là bé gái thì đối với tắm rửa sạch sẽ đều yêu thích đến như vậy.

" Chỉ lần này thôi, nhưng lần tắm rửa tiếp theo tuyệt đối sẽ thú vị hơn nhiều.
Hắc hắc "

Lâm Minh nhìn theo bóng hai người cười dâm đãng, thằng nhỏ bên dưới hắn cũng
ham vui ngóc đầu dậy, kích thước phải nói là " khủng bố " a !!

Một trận tắm rửa của hai chị em vậy mà kéo dài gần nửa giờ, vì chờ đợi quá
ngán ngẩm lên Lâm Minh đành tự thân chủ động xuống bếp nấu ăn.

Đừng nghĩ hắn từ nhỏ đã có thiên phú hơn người, có người hầu kẻ hạ mà không
biết nấu ăn.

Lão cha Lâm Vĩnh của hắn đã vô cùng nghiêm khắt huấn luyện hắn trong phương
diện sinh hoạt này, mục đích của ông là khiến Lâm Minh sau này có thể chăm sóc
bản thân trong những hoàn cảnh tồi tệ nhất.

Đó chính là kinh nghiệm nửa đời người của ông đúc kết từ những lần phiêu lưu
vào sinh ra tử.

Hai chị em Ram và Rem sau khi tắm xong thì thoải mái bước ra, trên người họ
mặc là một chiếc váy ngủ dài đến đầu gối, để lộ ra nhiều phần da thịt trắng
nõn ửng hồng.

Váy của Ram là màu cam hồng còn của Rem là xanh nước biển, giống hệt màu tóc
và màu mắt của họ.

Ánh mắt Lâm Minh nhìn thấy hai người lập tức lóe sáng lên, trong lòng tán
thưởng không ngớt.

" Quá đáng yêu, mấy Fan anime trên Trái Đất mà thấy cảnh này chắc chết vì phun
máu mũi hết quá !!"

Bị ánh mắt Lâm Minh quét qua khắp người, hai chị em bất an dùng tay che lại
những phần da thịt lộ ra, nhưng đôi tay loli bé nhỏ của họ thì có thể làm được
gì chứ, chỉ tổ khiến con sói nào đó hưng phấn lên thêm.

" Được rồi, định đứng đó đến bao giờ. Đói bụng không, lại đây ăn cơm nào !!"

Thấy biểu hiện của hai chị em, Lâm Minh được một trận buồn cười, đành nhẹ
giọng kêu gọi.

Lúc này, hai chị em mới chú ý đến những món ăn nằm trên bàn, hương thơm ngào
ngạt bay ra từ chúng khiến nước bọt họ không kiềm được ứa ra.

" Nee, nee-chan, Rem đói !"

Đứng sau lưng Ram, Rem dùng bàn tay nhỏ níu lấy góc áo chị mình, dùng ánh mắt
đáng thương trưng cầu ý cô.

Ram cắn nhẹ môi, bởi tính cách từ nhỏ đã mạnh mẽ hơn Rem nên cô là người
thường đưa ra quyết định, đồng thời cũng luôn bảo vệ em gái mình.

" Ăn đi "

Lâm Minh cười nhạt, tự nhiên ngồi xuống bàn rồi xới cơm, ba chén cho ba người.

Thấy vậy, Ram cũng không hề chần chờ, lôi kéo tay Rem ngồi xuống. Đến đây thì
hai chị em cũng ném đi vẻ ngại ngùng, bắt đầu ăn như quỷ đói

" Hức, hức "

Đang ăn, bỗng nhiên từng giọt từng giọt nước mắt trong suốt như thủy tinh chảy
ra từ đôi mắt Rem, nhưng cô không gạt đi mà vẫn cúi đầu ăn tiếp, vị mặn của
nước mắt hòa vào thức ăn nhưng Rem hoàn toàn không quan tâm.

" Rem "

Ram thấy em gái mình khóc thì xót xa trong lòng, trong suốt một năm này ở nơi
dành cho nô lệ của phòng đấu giá, hai chị em đã phải sống trong sợ hãi, đau
khổ, đến cuối cùng là cam chịu và chết lặng.

Giờ đây, bất ngờ được ăn một bữa cơm ấm áp, những cảm xúc ấy như vỡ òa ra, kể
cả kiên cường như Ram cũng không kiềm được hốc mắt ửng đỏ.

" ..."

Lâm Minh im lặng tiếp tục ăn như không có gì, hắn cũng muốn lên tiếng an ủi
hai người lắm nhưng khổ nỗi mấy cái này hắn không rành ah, chỉ đành trầm mặc
thầm nhủ sau này đối tốt với hai người hơn là được.

Một bữa ăn trong trầm lặng diễn ra, chỉ có tiếng bát đũa chạm nhau cùng với
thỉnh thoảng truyền ra tiếng thút thít của Rem.

Và khi mọi người ăn xong thì bầu trời cũng nhá nhem tối, một ngày cứ thế lại
trôi qua, và đêm nay lão cha Lâm Vĩnh lại có việc bận không về nhà.

" Hai người nghe cho kỹ đây !!"

Ngồi trên ghế chính, Lâm Minh dùng biểu tình nghiêm túc nhất có thể nhìn thẳng
vào hai chị em.

" Sau đây ta sẽ nói về công việc của hai người phải làm sao này, ừm cũng đơn
giản thôi, chỉ có bốn việc !!"

" Thứ nhất, nấu ăn, ngày ba bữa sẽ do hai người phụ trách "

" Thứ hai, tắm cùng ta "

" Thứ ba, ngủ cùng ta "

" Và thứ tư, ừm, ở bên cạnh nghe ta sai khiến mỗi khi cần "

Nghe được điều thứ nhất, khuôn mặt Ram và Rem không hề thay đổi, nhưng càng về
sau thì vẻ xấu hổ dần hiện ra, đôi má của cả hai đều phiếm hồng như quả cà
chua.

" Ngủ... ngủ chung!!"

Rem mặt đỏ chót, giọng nói cũng lắp bắp lên. Còn Ram dù bình tĩnh hơn xíu
nhưng cũng không khá khẩm gì, chút hảo cảm về Lâm Minh thoáng cái tan biến
hết.

Cho dù trong qua trình huấn luyện nô lệ thì điều này đã được nhắc đến rất
nhiều lần nhưng hai chị em dù sao cũng mới chỉ là những cô gái nhỏ chín tuổi,
nhưng chuyện ngượng ngùng này thì có vẻ đã quá sức chịu đựng của cả hai.

" Yên tâm "

Lâm Minh nhếch mép cười thú vị

" Ta sẽ không lấy mất trinh tiết hai người đâu, ừm, ít nhất trước khi cả hai
được 15 tuổi sẽ không !"

Lời này của Lâm Minh là thật lòng, mặc dù hắn có chút máu lolicon nhưng không
phải ấu dâm, hai đứa trẻ chín tuổi mà xoạc thì sẽ gây tổn thương rất lớn.

15 tuổi ở dị giới này đã phát triển hoàn hảo rồi, xoạc xoạc gì đó cũng không
có ảnh hưởng.

Hơn nữa, Lâm Minh tự tin rằng dùng thời gian bốn năm tuyệt đối sẽ khiến hai
người cam tâm tình nguyện dâng hiến cả tâm hồn và thể xác cho hắn.


Vũ Huyền Đại Lục - Chương #8