Đấu Giá


Người đăng: Donkihote

Hoàng Kim đấu giá phòng nằm ở một ngã tư ngay giữa Tiên Vụ thành, nó là sản
nghiệp của Kim gia, một đại tộc trong đế đô, thực lực hùng mạnh.

Nếu không phải chủ nghiệp của họ là kinh doanh thì bất kể là Lâm gia, Tây Môn
gia hay Thành chủ phủ cũng phải lép vế hết, đây là thực lực khác biệt.

Đi vào đấu giá phòng, Lâm Minh thầm cảm thán nơi này xa hoa, chỉ đại sảnh thôi
mà cũng lộng lẫy hơn cả Lâm Gia phủ.

Theo bước chân của tỳ nữ, Lâm Minh cùng Lâm Liệt trưởng lão cùng nhau đi vào
khu vực tổ chức đấu giá, nơi đây giờ đã đông nghịt người.

" Hai vị, mời đi lối này !"

Tỳ nữ trẻ xinh cúi người mời, bộ váy xẻ thân trên khẽ lệch để lộ ra những vùng
trắng nõn, đặc biệt là đôi gò núi mê người.

Hai người họ được dẫn đi theo một bậc thang bí ẩn, đi đến phòng Vip đặc dụng
chỉ dành cho Lâm Gia.

Dù gì cũng là đại tộc trong thành, chút ưu đãi này vẫn phải có.

Phòng vip là một gian phòng rộng khoảng 50m, được trang trí xa hoa cùng hai tỳ
nữ để phục vụ.

Từ bên trong có thể thoải mái nhìn ra bên ngoài sân đấu giá, tuy nhiên bên
ngoài lại không thể thấy bên trong, chủ phòng thậm chí còn có thể an tâm làm
một số hoạt động vui vẻ nào đó mà không sợ ai biết được.

Đây không phải lần đầu tiên Lâm Minh đến nơi này, cho nên rất tự nhiên lấy
bánh và trà nhấm nháp ngồi đợi, còn khoảng mười phút nữa mới đến giờ đấu giá.

" Xin chào các vị, hoan nghênh mọi người đã dành thời gian quý báu của mình
đến tham dự buổi đấu giá này. Tôi là Anbe, người sẽ chịu trách nhiệm chính ở
đây ngày hôm nay !!"

Khi Lâm Minh uống cạn được nửa chung trà, trên sàn chính nơi trung tâm bỗng
được ánh đèn chiếu sáng lên, một người đàn ông ăn mặc quý phái xuất hiện.
Chính là người chủ trì đấu giá lần này !

Theo âm thanh của Anbe vang lên, những vị khách ngồi ghế bình thường đang xì
xầm bàn tán bỗng dưng đều im lặng lại, mọi người tặp trung vào ông ta chờ đợi
phần chính tiếp theo.

Và, không để mọi người chờ lâu. Anbe vỗ tay hai lần, lập tức có một nhóm đàn
ông lực lượng nâng theo một chiếc lồng to được phủ vải đen bước ra.

Ánh mắt Lâm Minh theo đó xuất hiện chút chán ghét, không ngờ mở màn lại là đấu
giá nô lệ.

Xoẹt !!

Anbe mĩm cười, dùng tay kéo mạnh miếng vải đen xuống, để lộ ra một chiếc lồng
sắt cùng tình huống bên trong.

Ngồi trong lồng là hai cô bé, tuổi tầm 8-9, một có mái tóc màu đỏ hồng và một
có mái tóc màu xanh lam.

Hai cô bé này có vẻ là chị em song sinh, bởi vì trừ màu tóc ra thì khuôn mặt
siêu kute giống nhau như đúc, cả hai lúc này đang vô cùng hoảng sợ và bất lực
nắm chặt tay nhau mà run rẩy.

" Ẩy, sao nhìn quen quen !!". Lâm Minh bỗng nhiên thững thờ, một vài hình ảnh
lúc hắn còn ở trái đất chợt hiện ra.

" Mời quý vị thưởng thức vật phẩm đầu tiên đêm nay, hai nô lệ đến từ Quỷ Giác
tộc "

Anbe tươi cười niềm nở bắt đầu rêu rao lấy hàng hóa của mình, từ xuất sứ, tên
tuổi, thậm chí là cả quả trình huấn luyện hai chị em đều được nói ra.

" Ram và Rem ??!!". Lâm Minh trợn mắt giật mình, sau đó ánh mắt bốc lên ngọn
lửa nóng rực.

Hắn phải đạt được hai cô gái này !!

Ngồi bên cạnh, Tứ trưởng lão thấy biểu tình của hắn thì nhíu mày, thầm than
một tiếng rồi cũng không nói gì.

" Hai cô bé nô lệ vẫn còn trinh trắng, hơn nữa trong khi huấn luyện chưa từng
bị đàn ông chạm vào. Giá khởi điểm 1000 kim tệ, mỗi lần ra giá không thể thấp
hơn 200 "

Anbe rất chi là tự tin về tài năng của mình, nên dứt khoát mở đầu cuộc đấu
giá, hăn tin tưởng nhất định sẽ bán được cái giá tốt.

Nhưng, sau một phút, không ai ra giá khiến cho khuôn mặt Anbe bỗng từ từ trầm
lắng lại.

" Ta nói, Hoàng Kim phòng đấu giá từ lúc nào lại có mặt hàng dỏm như vầy. Các
người đây là khinh chúng ta kém hiểu biết sao ??"

" Đúng vậy, đúng vậy. Ai mà không biết trong Quỷ giác tộc thì sinh đôi chính
là cấm kị chứ, chẳng những mang lại xui xẻo mà thiên phú còn thấp nữa. Căn bản
chính là rác rưởi không ai cần !!"

Từng tiếng ồn ào sau đó lập tức như cuồng phong quét qua lòng Anbe, ông ta
cũng không ngờ ở chỗ khỉ ho cò gáy này mà vẫn có nhiều người biết hàng như
vậy, xem ra nguy cơ lớn là chỉ có thể tiếp tục tồn kho rồi.

" Nhưng quý vị xem, hai cô bê này rất là xinh xắn đấy.... vài năm nữa chắc
chắn là đại mỹ nữ có thể thỏa mãn quý vị...."- Anbe cố gắng vớt vát chút hi
vọng cuối cùng.

Tuy nhiên mãi đến năm phút sau vẫn không thấy ai báo giá lên. Cũng đúng, người
sống trên đời đâu phải ai cũng tinh trùng thượng não như tiểu thuyết, huống
chi các thế lực lớn còn đang ngắm nghía viên Phá Địa Đan, ai lại phí tiền đi
mua nô lệ chứ.

" Nếu vậy, đã không ai ra giá thì...."

" 1200 "

Ngay khi Anbe từ bỏ định tuyên bố thu hồi lại hai chị em thì một âm thanh bỗng
vang lên từ phía một người bịt mặt ngồi trong góc tối

" Vị tiên sinh này ra giá 1200, có ai ra giá cao hơn không. 1..2...3 thành
giao !!"

Anbe thấy có người ra giá thì mừng rỡ vô cùng, sau đó vội vội vàng vàng chốt
giá, nếu có thể bán được thứ đồ " ế " này thì sẽ là một điểm cộng cho sự
nghiệp của hắn ta a.

" Mời vị khách nhân này giao tiền và nhận hàng ở phòng tiếp tân !!"

Người bịt mặt áo đen nhẹ gật đầu, sau đó không nói gì nữa mà rời đi luôn,
nhiệm vụ của hắn chỉ cần nhận người nữa là hoàn thành.

Ngồi trong phòng Vip, Tứ trưởng lão cau mày một cách khó hiểu nhìn Lâm Minh.

" Có đáng không ??"

" Có, họ sẽ giúp rất nhiều cho căn bệnh của cháu !"

Lâm Minh gật đầu chắc nịch, người mặc áo đen lúc nãy ra giá không phải ai khác
chính là một hạ nhân của Lâm Gia, hắn đã cố tình ra lệnh làm vậy để tránh cho
mấy kẻ địch của mình cố ý nâng giá lên.

" Được "

Tứ trưởng lão nghe về quái bệnh của Lâm Minh thì lập tức gật đầu không hỏi
nhiều, đây cũng là sự lo lắng nhất của cao tầng gia tộc, nếu giải quyết được
thì rất tốt.

Nghĩ đến căn bệnh của mình, Lâm Minh bất giác lại khổ sáp đéo nói ra lời.

Không biết đây là sướng hay là khổ nữa, một cơ thể mười tuổi lại phát triển về
mặt " sinh lý " lại hơn người trưởng thành gấp mấy lần, đã vậy dục niệm trong
người còn vô cùng dồi dào nữa chứ.

Điều này bắt buộc Lâm Minh cứ cách mười ngày nửa tháng là lại phải đến thanh
lâu giải quyết nhu cầu một lần, hơn nữa mỗi lần còn là một mình cân hết nữ
nhân trong đó.

Danh hiệu Đệ nhất phong lưu của hắn cũng từ đó mà ra !!

Hết cách rồi, ai bảo hắn hơi bị tốt bụng, không đành lòng tổn thương những cô
gái lương thiện ngoài kia.

Khoảng thời gian tiếp theo, từng món từng món vật phẩm quý hiếm liên tục được
đem ra, tuy nhiên lại chẳng có thứ gì khiến tứ trưởng lão cùng Lâm Minh chú ý.

Không chỉ vậy, các phòng vip khác có vẻ cũng như thế, tất cả đều đang chờ đợi
một thứ áp trục cuối cùng.

" Và vâng, bây giờ là phần quan trọng nhất, ba vật phẩm áp trục sẽ lần lượt
được bán ra, mời mọi người chiêm ngưỡng "

" Đầu tiên, một bình Bồi Nguyên dịch, có thể tăng tốc độ tu luyện cho Phàm Vũ
cảnh, hơn nữa còn đánh bóng căn cơ khiến đột phá Linh Võ cảnh trở nên dễ dàng
hơn "

" Giá khởi điểm 5000 kim tệ, mỗi lần ra giá không thấp hơn 500 "

Vật phẩm đầu tiên đưa ra khiến Lâm Minh phải đưa ánh mắt quét qua, trong đó
tràn ngập hứng thú.

Bồi Nguyên dịch này nghe nói đã thất truyền cũng lâu rồi mà, không ngờ bây giờ
lại xuất hiện.

Lâm Minh thật ra không để ý lắm đến việc tăng tốc tu luyện hay đột phá, bởi vì
nếu muốn hắn hoàn toàn có thể tiến cấp đến Linh Võ cảnh từ một năm trước rồi.

Còn chờ đợi đến bây giờ hoàn toàn là vì muốn củng cố chắc căn cơ bản thân,
khai phá tiềm lực cơ thể mà thôi.

" Ân, Tiểu Minh, lần này rất xin lỗi nhưng...."- Tứ trưởng lão hơi áy náy quay
sang nhìn Lâm Minh.

Thông thường, nếu gặp phải Bồi Nguyên dịch này thì Lâm gia tuyệt đối sẽ bất
chấp mua lại, sau đó phân phát cho đệ tử thiên phú cao nhất sử dụng

Nhưng, hôm nay thứ quan trọng nhất chính là Phá Địa đan, đây chính là tương
lai của Lâm Gia a, không thể lãng phí tài lực được.

" Tứ trưởng lão đừng lo, cháu hiểu. Thật ra trong người cháu cũng có chút tích
súc mấy năm qua, sẽ thử vận may nếu không được thì thôi vậy !!"

Lâm Minh không sao cả cười cười, hắn đã đoán được việc này từ sớm rồi nên đã
chuẩn bị trước.

Trong tay hắn hiện có khoảng mười vạn kim tệ, là do tích cóp từng chút một
trong năm năm qua, kể cả hai chị em lúc nãy hay Bồi Nguyên dịch bây giờ hắn
đều không có ý lại lấy tiền gia tộc nữa.

" Được "

Tứ trưởng lão Lâm liệt nhìn sâu hắn một cái rồi bình thường lại, tùy ý nhấp
nháp ly trà của mình.

Lúc này, Bồi Nguyên dịch cũng đã bị đẩy giá cao đến mức cực hạn 1 vạn 3 ngàn
kim tệ, kẻ ra giá theo âm thanh thì chính là Tây Môn Khánh chứ không phải ai
khác.

" 1 vạn 5 ngàn "

Lâm Minh dựa vào một thiết bị như loa hô lên, lập tức khiến bên ngoài tĩnh
mịch lại, cái giá này đã vượt qua giá trị nguyên bản rồi.

" Ha ha, hóa ra là Lâm đại công tử ca của chúng ta. Dù rất muốn nhường nhưng
vật này bản thiếu gia lấy định rồi, 2 vạn "

Bên trong một phòng vip khác, Tây Môn Khánh nhếch mép cười khinh, bên cạnh hắn
ngồi một vị trưởng lão của Tây Môn gia.

Mặc dù rất bất mãn vì hành vi của Tây Môn Khánh, tuy nhiên 2 vạn quả thật
không phải là nhiều nên ông cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

" 2 vạn lẻ 500 kim tệ "

Lâm Minh nhíu mày, sau đó cười nhạt ra giá cao hơn chỉ năm trăm, ý tứ khiêu
khích rõ ràng.

" 2 vạn 5 ngàn, hừ nghèo thì đừng có làm bộ làm tịch "

" 2 vạn 5 ngàn lẻ 500 ". Lâm Minh vẫn không gấp không vội ra cao hơn năm trăm

" Ngươi.... Ba vạn "

" Thiếu gia..."

Vị trưởng lão Tây Môn gia lúc này đã không thể ngồi yên được nữa, ba vạn đã
cao hơn gần gấp 1.5 lần rồi, nếu để thằng này phá của tiếp thì sẽ hỏng đại sự
mất, nếu Tây Môn Khánh không phải con trai tộc trưởng thì ông đã cho hắn mấy
cái tát tay rồi

" Trưởng lão yên tâm, ta không ngốc. Chỉ cần hắn ra giá tiếp thì ta sẽ bỏ
cuộc, Lâm Gia mất một phần tiền thì phần thắng của chúng ta càng lớn "

Tây Môn Khánh tự cho là thông minh cười cợt.

Nhưng một phút, rồi lại ba phút sau vẫn không ai ra giá tiếp, đến khi đấu giá
sư Anbe bắt đầu đếm ngược thì hắn mới cuống quít lên.

" Uy, con rùa rúc đầu nghèo kiết Lâm gia, hết tiền rồi thì về nhà bú mẹ đi, oa
ha ha ". Tây Môn Khánh khích tướng trần trụi

Nhưng đáp lại chỉ là giọng nói không thèm đếm xỉa của Lâm Minh

" À, nhà ta mới bảo rằng còn vài lọ Bồi nguyên dịch đang cất giữ. Thứ lỗi
không tiếp đến cùng được "

" Ngươi...."

Tây Môn Khánh tức giận đến hai lỗ tai bốc khói, không ngờ kẻ bị tính kế lại là
hắn.

Vị trưởng lão bên cạnh nhìn thì chỉ biết thở dài, Tây Môn gia tương lai không
ổn rồi a, có một đứa não tàn như vậy....

" Thành giao "

Anbe chốt giá lại như một đòn thứ hai bạo dame vào tâm hồn Tây Môn Khánh,
khiến hắn trở nên xấu hổ và giận dữ đến cực điểm, ly trà trong tay cũng bị ném
mạnh vào tường vỡ tan tành.

" Làm tốt lắm "

Bên đây, Lâm Liệt không chút keo kiệt tán dương Lâm Minh, nắm được bỏ được,
tâm trí này phải nói là xuất sắc.

" Không có gì, tài chính họ yếu một chút thì phần thắng chúng ta lại càng lớn
không phải sao !!"

" Ha Ha "

Cả hai đều đồng loạt cười một tiếng, cáo già không mưu mà hợp.


Vũ Huyền Đại Lục - Chương #6