Duy Gia


Người đăng: Vuvatvo

Ba năm sau, Thiên Thủy Duy gia phát đi tin mừng: Ngũ thiếu gia Duy Nhất đã
chính thức kết hôn với đệ nhất mỹ nhân thành Thiên Thủy, Kiều Hoa.

Mười năm sau, tin tức từ Duy phủ lại truyền ra. Kiều Hoa đã hạ sinh một đứa
con trai, là huyết mạch đầu thiên của Duy Nhất và là đứa cháu trai đầu tiên
của Duy gia gia chủ Duy Thế Hùng.Duy Thế Hùng đã chọn đứa cháu này làm người
thừa kế của ông ta, sẽ thành Duy gia gia chủ sau này.Đứa trẻ này tên Duy
Dương.

Lại thêm sáu năm nữa trôi qua…

Trong Hoa viên của Duy phủ, có một trung niên phụ nhân xinh đẹp đứng cạnh một
nam tử trung niên tuấn mĩ. Trung niên phụ nhân khẽ gọi:”Dương nhi à, đừng chạy
nhảy lung tung nữa coi chừng bị ngã đó.”

Một giọng nói trầm ấm vang lên:”Kiều Hoa, nàng cứ kệ nó đi, nó đang tuổi hiếu
động khó tránh được sự nghich ngợm.”

Hai người trong hoa viên lúc này chính là Duy Nhất và Kiều Hoa.

Kiều Hoa mỉm cười chạy lại chỗ Duy Dương khẽ gọi:” Dương nhi à, ra đây với ta,
ta có điều thú vị lắm muốn nói với con.”

“mẹ, có điều gì mẹ muốn nói với hài nhi vậy?”cậu bé hồi hởi chạy tới.

Kiều Hoa ôn tồn:

-Ta dẫn con đi đọc sách.

-Con không đi đọc sách đâu, sách chán ngắt, không hay tý nào.-cậu bé giận dỗi đáp.

-Lần này ta muốn con đọc sách về tu hành.-Kiều Hoa nhẫn nại.

-Tu hành? Tu hành là gì vậy mẹ? Sao ta lại phải tu hành?

-Con thấy cha con có mạnh không?

- Cha con là người mạnh nhất, không ai có thể đánh bại được cha con.-cậu bé
tự hào đáp lại.

- Đúng rồi, cha con rất mạnh.Con biết vì sao người manh mẽ vậy không? Tại vì
người là cường giả, là người trong tu hành giới.Mục đích của tu hành chính là
như vậy, tự cường hóa bản thân tăng sức chiến đấu, kéo dài thọ nguyên.Người tu
hành có thể có sức mạnh bài sơn đảo hải, uy thế vô cùng. Hơn thế nữa, cảnh
giới càng cao sẽ có thọ nguyên càng dài. Một người có Luyện Thể cảnh đỉnh
phong có thể sống ít nhất 150 năm, Ngưng Mạch cảnh có thể sống được hơn 250
năm,..cứ như thế thọ nguyên tăng lên nhiều. Đến một tu vi nhất định, sống qua
vạn năm không phải là không thể.

- Tu hành thực sự tốt vậy sao?- Cậu bé vẫn còn hơi hoài nghi.

- Tất nhiên là lợi hại rồi. Tu hành chính là cách duy nhất đẻ có thể tự bảo
vệ bản thân và những người mình yêu thương nhất-giọng Kiều Hoa pha chút đượm
buồn.Năm xưa, ta vì không có chịu tu hành nên đã không bảo vệ được ông ngoại
con, ngược lại để ông ngoại con vì ta mà mất mạng. Dương nhi à, trên Quang Hòa
đại lục, người ta lấy nắm đấm để nói chuyện, con không đủ mạnh mẽ thì kẻ khác
sẽ bắt nạt con, hãm hại con. Chúng sẽ làm tổn thương những người con yêu
thương nhất. Dương nhi, con hiểu ý mẹ không?

- Con hiểu ý mẹ mà. Từ giờ con sẽ bắt đàu tu hành, không ngừng nỗ lực. Con
nhất định sẽ manh mẽ như cha vậy. Con sẽ không đẻ ai làm hại mẹ cả.- cậu bé
mạnh mẹ trả lời.

- Dương nhi ngoan. Đi ta sẽ dẫn con đi xem sách. Từ giờ Dương nhi sẽ chính
thức bắt đầu hành trình trở thành một đại cường nhân.

Nói rồi Kiều Hoa bế cậu bé Duy Dương lên, hai mẹ con vui vẻ tiến về thư viện.
Duy Nhất đứng từ phía xa chỉ mỉm cười.

“Thiếu gia, gia chủ cho tìm cậu” một người hầu hớt hải chạy đến báo tin. “
Được chúng ta đi.”Duy Nhất khẽ gật dầu rồi cất bước rời đi.

Duy gia Nghị sự phòng.Trong phòng, Duy Thế Hùng ngồi chiếc ghế lớn nhất. Ông
ta nhìn giống trung niên mà cũng giống lão nhân, vận một bộ trường sam đang
đăm chiêu suy nghĩ.Bên tay trái ông ta đứng một vị nam tử mặc trường bào, vẻ
mặt hờ hững. Đây chính là một trong các vị cung phụng của Duy gia, Viên Nhất
Hoa. Ngồi phía bên tay phải Duy Thế Hùng là ba vị lão nhân và hai nam tử trẻ
tuổi, dung mạo tuấn mỹ. Đây là bạ vị trưởng lão trong họ, Đại thiếu gia và Tam
thiếu gia.Giữa lúc tất thảy đang đăm chiêu thì Duy Nhất bước vào.

“Ta xin bái kiến phụ thân, ba vị trưởng lão và hai ca ca. Không biết phụ thân
triệu ta đến đây có việc gì?”Duy Nhất mở lời.

“Hài nhi mâu ngồi di. Hôm nay có chuyện rất hệ trọng, ta tin con là người
thông minh nên mới gọi con đến đây bàn bạc.”Hít sâu một hơi, Duy Thế Hùng nói
tiếp:”Nhị huynh của con trở về. Hắn trở về với mình mẩy đầy thương tích cùng
với tin xấu. Tuần trước, nhị huynh của cọn tham dự Tiêu Sơn Hội Võ ở thành
Tiêu Sơn cánh chúng ta 800 dặm về phía Bắc, giành được một thanh bảo kiếm.
Thanh kiếm này cũng chả đáng giá gì nhưng để có nó, nhị huynh của con đã đánh
bại Tiêu Sơn Du trong vòng chưa đầy 50 chiêu. Tiêu Sơn Du chính là thiếu chủ
của Tiêu Sơn gia mà hắn lại bại trên chính mảnh đất là thủ phủ của Tiêu Sơn
gia. Điều này làm hắn rất ư là mất mặt.Hắn kéo người tới vây giết, kết quả bị
giết ngược lại, chết sạch. Tiêu Sơn gia biết được đã kéo người tới truy sát.
Nhị huynh con cố gắng lắm mới thoát về được.”

“Thực là quá đáng mà. Chúng gây sự trước mà lại đòi đánh lại, có lẽ như vậy
sao?”Duy Nhất đạp bàn thét lớn."Chúng ta cần đòi cho nhị ca một cái công đạo."

"Ta đồng ý với con. Chúng ta xác thực cần đòi cho nhị ca của con một cái công
đạo. Tuy nhiên cần xem xét sự việc sâu hơn một chút. Tiêu Sơn Du mặc dù là
dòng chính của Tiêu Sơn gia nhưng thực lực thấp kém, đứng áp chót. Hắn chết
Tiêu Sơn gia có lẽ cũng không quá để ý, bồi thường cho chúng một ít là được.
Tuy nhiên, bọn họ lại phái người truy sát nhiều như vậy chứng tỏ có người đứng
sau thúc đẩy. Cha Tiêu Sơn Du cũng chỉ là trưởng lão bình thường, hắn không có
gan đắc tội Duy gia ta. Ta nghi Tiêu Sơn gia muốn gây hấn. Vụ việc này khó mà
dàn xếp được. Bọn chúng chắc chắn đang có âm mưu gì đó với Duy gia." Duy Thế
Hùng trầm ngâm.

"Gia chủ, ta nghĩ việc này không cần quá lo lắng. Duy gia tồn tại trên Quang
Hòa Đại Lục cả vạn năm rồi, nội tình sâu hơn Tiêu Sơn gia không biết bao
nhiêu. Tiêu Sơn gia sẽ phải trả cái giá quá lớn nếu đối đầu Duy gia. Bọn họ sẽ
không làm vậy." Một vị trưởng lão lên tiếng.

"Phụ thân, ta nghĩ việc này cứ tạm gác lại đã." Duy Phương, đại ca của Duy
Nhất lên tiếng.

" Được rồi, việc này cứ tạm gác lại nhưng chúng ta vẫn phải cảnh giác. Phương
nhi, con cùng mấy vị trưởng lão nữa tới Tiêu Sơn gia thăm dò rồi rút về Cổ
Dung thành sát với khu ảnh hưởng của Tiêu Sơn gia để phòng bị. Nhất nhi, con
với ta đi thăm nhị ca của con một chút. Mọi người giải tán." Duy Thế Hùng dõng
dạc.

Đương lúc mọi người nghị sự thì mẹ con Kiều Hoa đương lúi húi trong thư viên.

Kiều Hoa ôn tồn nói:

-Dương nhi, để ta giảng sơ lược cho con về tu hành. Phàm nhân chúng ta muốn trở thành cường giả cần rất nhiều điều kiện, thân thể bình thường không chịu nổi, vì thế bước đầu tiên là Luyện Thể. Luyện Thể cảnh dựa vào công pháp từng người mà thổ nạp linh khí cải tạo lại cơ thể. Luyện thể chia ra làm 6 tầng: luyện bì, luyện nhục, luyện gân, luyện cốt, luyện huyết,luyện tạng. Sau Luyện Thể cảnh, tu hành giả lại dùng vô số linh khí, kết hợp thiên tài địa bảo mạnh mẽ trùng kích một trong chín đại mạch lớn trong cơ thể, bước vào Ngưng Mạch cảnh. Ở Ngưng Mạch cảnh, tu hành giả tiếp tục trùng kích các kinh mạch còn lại. Sau Ngưng Mạch cảnh là Hậu Thiên cảnh, đột phá tu vi lên ngưỡng mới, vượt qua giới hạn chính mình. Tốc độ, cảm giác, kỹ năng đều được cải thiện, thọ nguyên tăng lên 200 năm. Tiên Thiên cảnh còn khủng bố hơn nữa. Tu hành giả tiến hành một loại lột xác về hồn, khiến cho sự cộng hưởng với thiên địa, cải tạo tư chất chính mình, thọ nguyên tăng 500 năm. Trên nữa là Tụ Nguyên cảnh. Tu hành giả sẽ ngưng tụ linh khí trong kinh mạch thành các giọt chân nguyên. Chân nguyên là ngưng tụ của linh khí nên tinh khiết hơn đồng thời bạo phát sức mạnh gấp 5 lần so với linh khí. Cường giả Tụ Nguyên cảnh có thể nói cường hãn vô cùng, thọ nguyên nhiều hơn nghìn năm so với Tiên Thiên. Phía trên Tụ Nguyên có cảnh giới nào nữa không ta cũng không biết...

-Mẹ à, sao nhiều như vậy? Nhi tử sao nhớ nổi.-Duy Dương có chút ủy khuất.

-Dương nhi, sau này con sẽ nhớ thôi mà. Đi ta dẫn con đi lấy công pháp tu hành trụ cột của Duy gia ta.-Kiều Hoa mỉm cười nói với Duy Dương, hai mẹ con dẫn nhau về phía một kệ sách.


Võ Tình Ca - Chương #2