Giáp Gia Tỷ Muội


Người đăng: Philete

Chương 16: Giáp Gia Tỷ Muội

Túy Vân khách điếm,

Ánh nắng chói chang tràn qua khe cửa Giáp Hiên giật mình tỉnh giấc, thấy mình
đang nằm trên giường nhỏ, bên cạnh chị gái vẫn còn hôn mê. Hai mắt hoảng hốt
lay động, hô nhỏ:

“Tỷ tỷ, ngươi nhanh tỉnh lại đi, ngươi không sao chứ”

“Không cần hô, nàng ấy hiện chưa tỉnh dậy được”

Lúc này ngoài cửa bỗng nhiên có người bước vào, Giáp Hiên nhìn sang, thấy một
thanh niên mặc áo trắng khoác đen, sực nhớ chính là người hôm qua cứu giúp
mình. Lập tới quỳ xuống, khóc lóc nói:

“Là ân nhân, xin ân nhân cứu mạng tỷ tỷ ta, muốn Giáp Hiên làm gì cũng được.”
Nói xong vội dập đầu liên tục, khuôn mặt xinh đẹp hoa lê đái vũ.

Lý Tông thấy vậy, chẳng đành lòng thở dài, đỡ nàng dậy bảo: “Ta đã giúp cô
nàng chữa thương, nghỉ ngơi vài ngày có thể tỉnh lại.”

“Cảm ơn ân nhân,…ân nhân xin hỏi không biết cha ta bây giờ thế nào rồi?

Lý Thông nhìn nàng một liếc, nhàn nhạt mở miệng: “Chết rồi”

“Bạch” Mặc dù tận mắt chứng kiến nhưng đến khi nghe hắn khẳng định, nàng vẫn
tâm trí bàng hoàng, ngồi thẩn thờ dưới đất như người mất hồn.

“Hổ Tiếu Đường, hơn hai trăm nhân mạng, chỉ còn hai người các cô sống sót”

“Bạch, bạch, bạch” Giáp Hiên không trả lời, chỉ có điều nước mắt chầm chậm rơi
lạch bạch.

“Hazz” Lý Tông xoắn xuýt, hắn xưa nay không sợ trời sợ đất, lại sợ nhất tiếng
khóc của nữ nhân. Nhẹ nhàng ngồi xuống, kéo nàng vào trong lòng, vỗ vỗ sau
lưng nàng an ủi.

Giáp Hiên được ôm ấp, giống như tìm được cọng cỏ cứu mạng, cả người run run
nằm trọn trên ngực hắn tỉ tê.

“Đáng tiếc, ta mặc dù phát hiện động tĩnh nhưng khi đến nơi thì đã quá muộn,
không cứu được lệnh tôn cùng nhân, thật là hổ thẹn”

Lý Tông vừa ôn nhu vỗ về, vừa nói lời an ủi, cho đến khi nàng bình tĩnh lại,
tiếp nhận được sự việc mới thôi.

…………………..

Ngày thứ hai, Giáp Lan cuối cùng hồi tỉnh, hai chị em thủ thỉ bàn bạc cùng
nhau cả buổi, Lý Tông không rảnh hỏi han, nhưng vẫn chưa hề rời đi, bởi vì hệ
thống vừa giao phó cái thứ hai nhiệm vụ, khiến hắn nghe xong suýt nữa phun
nước miếng.

“Đích, nhiệm vụ thứ hai: Ký chủ yêu cầu tán đổ ít nhất 3 nhân vật nữ có ảnh
hưởng đến cốt truyện.

Khen thưởng hoàn thành: Tùy vào mức độ quan trọng của nhân vật nữ trong truyện
mà phán định điểm thưởng từ 500-3000/người.

Lưu ý: Tán đổ một nữ nhân vật được căn cứ theo điểm thiện cảm ( 0-100) Trong
đó:

Nhỏ hơn 20 điểm là người dưng

Từ 20-50 điểm là người quen.

Từ 50-60 điểm là bằng hữu

Từ 60-70: Hảo cảm

Từ 70-80: Thích

Từ 80-90: Yêu say đắm

Từ 90-100: Yêu điên dại

Từ 100: Yêu chết đi sống lại

Mỗi khi ký chủ cùng nhân vật nữ đạt độ thiện cảm 80 trở lên, mới coi như phù
hợp”

Trừng phạt chưa hoàn thành nhiệm vụ: Chung cực nhiệm vụ sẽ không mở ra”

“Đích, vì ký chủ xả thân anh hùng cứu mỹ nhân, hai nữ nhân vật cùng ký chủ có
độ thiện cảm tăng cao.

Nhân vật: Giáp Lan, độ thiện cảm 50.

Nhân vật: Giáp Hiên, độ thiện cảm 60.”

Đệch, còn có cả cái trò này nữa, Lý Tông khóe miệng có chút co quắp, cái này
vớ vẩn hệ thống chẳng phải là bắt mình đi tán gái hay sao?

Nhìn thấy danh sách độ thiện cảm, Lý Công đoán chút liền đoán ra, Giáp Lan là
vì mình ra tay cứu giúp, nên đã coi mình thành bằng hữu.Giáp Hiên thì thấy hắn
đẹp trai phong thái, còn ôn nhu an ủi, nên sinh ra chút ít hảo cảm.

Lại nghĩ về nhiệm vụ tán gái, hắn xem cũng chả có gì vướng mắc, hơn nữa Linh
chủ thế giới xinh đẹp nữ nhân vật rất nhiều, ngoại trừ nữ chính Giáp Hiên(Yên
Lăng Giao) ra còn có ngây thơ Lương Viên, quyến rũ Tả Khưu Ninh, nhí nhảnh
Miêu Xảo, Lãnh Diễm Chu Chỉ Di…..Gái đẹp ai mà không thích, hơn nữa hiện tại
hắn cũng đang thiếu nhân lực cho một số việc quan trọng. Vừa hợp để phụ nữ đi
làm, nữ nhân của mình vẫn đáng tin hơn người bình thường nha.

Suy nghĩ thông suốt, sẽ bắt đầu nghĩ kế làm sao bắt các nàng đến tay, ví dụ
như Giáp Hiên, Giáp Lan hai nữ, đã có độ thiện cảm với mình khá cao, chỉ cần
có chút tác động khác, lại lửa gần rơm lâu ngày cũng bắn. Còn về chuyện tình
của Giáp Hiên cùng Bách Lý Đăng Phong. Tất nhiên là bị hắn ném sang bên khác,
hừ mày lo mà yêu Nhữ Yên của mày đi thôi, nhúng chàm vào gái của bố, bố chưa
chém chết là may rồi.

Đang suy nghĩ lung tung, lúc này cửa phòng mở ra, hai thiếu nữ xinh đẹp xuất
hiện trước mặt hắn. Một ôn nhu dịu dàng, một thanh khiết nhẹ nhàng, khiến Lý
Tông chút xíu xem mà ngơ ngác.

“Lý công tử, Lý công tử”

Giáp Lan dắt tay em gái, thấy hắn thất thần liền nghi hoặc hô.

“Ừm” Lý Tông giật mình, không có ý tứ, mẹ thế mà thất thố, nhưng hắn mặt dày
liền mở miệng ngâm một câu: “Sàng tiền minh nguyệt quang, nghi thị địa thượng
sương….”

Sau đó mới giả bổ như phát hiện ra hai nàng, vội làm ra một nụ cười thân thiện
chào nói.

“Hai cô nương gọi ta sao?”

Hai nữ cổ quái xem hắn, Giáp Hiên thậm chí che miệng muốn cười mà chăng dám
cười.

“Trước xin cảm tạ Lý công tử xuất thủ cứu giúp hai chị em chúng ta, đại ân như
núi tạm thời chưa biết làm sao báo đáp”

Lý Tông nghe nàng tha thiết, định lòng nói toẹt “Đại ân như núi, có thể lấy
thân báo đáp cũng được, ta không ngai”, nhưng ngoài mặt chính nghĩa khoát tay
chưa để ý nói.

“Tại hạ chỉ đúng lúc đi ngang, thấy cảnh giết choc không đành lòng nên xuất
thủ, cô nương cũng đừng nên quá coi nặng trong lòng”

Hai nữ nhìn nhau liếc mắt, càng thêm cảm kích.

“Đinh, Giáp Lan độ thiện cảm tăng lên 55”

“Giáp Hiên độ thiện cảm tăng lên 65”

What.

Lý Tông trố mắt, mẹ nó đơn giản chém một câu cũng có thể tăng độ thiện cảm hay
ư? Hắn não rút vài lần thời này con gái thật dễ dụ quá đi.

“Cảm tạ công tử cứu giúp, nhưng hiện tại cha thi thể còn chưa chôn cất, không
biết công tử có thể giúp đỡ”

Lý Tông đương nhiên đồng ý rồi, muốn tán gái cần phải góp sức chứ. Thế là hắn
lại bồi thêm vài câu chính nghĩa nghiêm trang mới đưa hai nàng về nhà.

Tang lễ đưa ma kéo dài suốt ba ngày trời.

Sau ba ngày toàn gia hơn 200 người đều được chôn cất ở ngoại ô, Hổ Tiếu đường
lần nữa vắng bóng. Hổ Tiếu đường phủ khố Bị vạn ác Lý Huynh cho chuyển không,
hai nàng bấy giờ cũng chả có tâm tình để ý tới. Bên trong thư phòng của Giáp
Tử Trực, Lý Tông tìm kiếm được 30 quyển võ tịch, trong đó chỉ có đều là hạ cấp
trong hạ cấp. Đổi thành tích phân được 700 điểm. Trong kho dược liệu hắn tìm
được một cây nhân sâm 800 năm, hai cây hà thủ ô 300 năm, đều là thứ tốt, dứt
khoát để hệ thống thu về kiếm thêm 1600 điểm nữa. Tổng công hiện tại hắn tích
lũy đươc 5700 điểm, cách một vạn điểm còn gần nửa chặng đường.

Tang lễ tổ chức xong, hai nữ lập bài vị cho người nhà ngay tại từ đường, cũng
quyết định rời đi nơi này chuyển chỗ ở.

…………….

Hổ tiếu đường đại sảnh,

“Giáp Lan hai vị muội muội sau này có dự định gì chưa?”

Hai nữ vì lo chuyện tang lễ, lại đau buồn người thân nên cả người đều phờ phạc
đi nhiều. Giáp Lan dịu hiền đôi mắt nhìn hắn, khẽ cười khổ nói:

“Tối qua muội cùng Hiên nhi có bàn bạc qua, cũng đã có suy nghĩ qua”

“Ồ” Mặc dù đã biết hai nàng dự định là gì, Lý Tông làm như chưa rõ hiếu kỳ
hỏi: “Dự định gì có thể cho ta biết không?”

“Khi còn sống phụ thân bọn muội từng nhắc qua, người cùng với Phúc Đồng tiêu
cục Kim thúc thúc và Long ngâm trang Đinh bá bá thâm giao nhiều năm. Nên sắp
tới bọn muội dự định đến Cổ Dương thành nhờ cậy Kim thúc thúc, lại nhờ hắn tìm
kiếm hung thủ báo thù” Giáp Lan bình thản tường tận giải thích.

“Lý đại ca, hay là huynh đi cùng chúng ta được không?” Lúc này đang đứng bên
cạnh Giáp Hiên đôi mắt chờ đợi nhìn hắn hỏi.

“Hiên nhi”

Giáp Lan vội gắt giọng, các nàng lần này làm phiền Lý Tông quá nhiều, tuy rằng
hắn chẳng nói gì, nhưng nàng cảm thấy rất sợ mắc nợ thêm nữa.

Chỉ là, bên này Lý Tông nghe xong chỉ mỉm cười lắc đầu.

Giáp Hiên thấy thế, đôi mắt ảm đạm thất lạc hỏi: “Huynh không đồng ý sao?”

“Cũng không phải” Lý Tông đứng dậy, phe phẩy chiếc quạt nói “Ta cho rằng, các
muội đi Cổ Dương thành cũng chẳng sao, nhưng không cần trông chờ vào Phúc Đồng
tiêu cục”

“Vì sao?” Hai nàng trăm miệng một lời.

“Các muội đã từng thấy tên Cừu Nhân Cửu kia võ công cao cường đến mức nào,
theo ta đoán nội lực đã tiếp cận Bát Trùng sơn cảnh giới.Chỉ mấy hơi thở liền
giết sạch hai trăm người, ngay cả cha muội vốn cũng là cao thủ võ lâm đều khó
chống đỡ nổi một chiêu”

“Long Ngâm sơn trang, Tiêu cục Phúc đồng, đem so sánh chỉ tương đương với Hổ
Tiếu Đường mà thôi, các muội nghĩ nương tựa vào những người đó sẽ giúp ích
được gì sao?”

Nghe hắn nói như thế Giáp Lan lẫn Giáp Hiên đều trầm mặc thở dài.

Giáp Hiên bỗng nhiên chạy sang bên cạnh hắn chu mỏ nói: “Ta thấy huynh võ công
cao cường, có thể đánh chạy Cừu Nhân Cửu, hay là huynh giúp chúng ta tìm hắn
báo thù đi”

“Hiên nhi, đừng hồ nháo” Giáp Lan thấy nàng linh tinh bậy bạ, gắt giọng.

“Hiên nhi chẳng hiểu chuyện, mong huynh đừng để trong lòng”

Lý Tông khoát tay cười khổ nói: “Nếu được ta đây cũng nguyện ý giúp đỡ các
muội bắt tên kia, nhưng là võ công của ta rất khó đánh bại hắn, với cả tên kia
đã chạy mất biết đi đâu mà tìm đây?”

“Như vậy, chẳng lẽ phải từ bỏ báo thù ư” Hai nàng thở dài ảm đạm.

“À” Lý Tông nghĩ nghĩ chốc lát liền nói: “Ta nhớ ra có một nơi có lẽ sẽ giúp
được các muội”

“Nơi nào?”

“Ngự linh đoàn”

“Ngư linh đoàn” Hai nàng đều nhíu mày, chưa bao giờ nghe qua cái tên này.

“Nè Lý đại ca, ngự linh đoàn là nơi nào vậy, sao muội chưa từng nghe thấy?”
Giáp Hiên đôi mắt long lanh nhìn hắn, hiếu kỳ hỏi.

Lý Tông phe phẩy chiếc quạt, tiêu sái đi lại vừa giải thích.


Võ Hoàng Hệ Thống - Chương #16