Ứng Cứu


Người đăng: lacduyen201

Bạch Ngọc Trân chạy nhanh như gió. Nàng biết nếu không nhanh chân thì sư phụ
thể nào cũng cản lại vì tính người không thích gây sự với ai. Đã gần 2 năm ở
Âm thiên cốc, võ công của nàng đã cao siêu hơn xưa rất nhiều nên nàng không
thể điềm nhiên trước một sự kiện sôi động như vậy.
Núp trên một thân cây cao, cành lá rậm rạp. Bạch Ngọc Trân thấy ở phía dưới có
một mỹ phụ trung niên và một thiếu nữ đang bị vây đánh bởi một đám người 5
nam, 2 nữ.
Lúc này cuộc chiến rất ác liệt. Thiếu nữ võ công không tệ, nhưng một mình phải
đấu với 2 nữ nhân trung niên nên không sao giữ được thế quân bình. Nàng vừa
đánh vừa lùi về phía mỹ phụ trung niên. Trong khi đấy mỹ phụ trung niên tay
kiếm, tay chưởng hết sức đánh ra vẫn không sao quân bình được cục diện.
Gã áo xám tay sử đại đao cất tiếng thét:
– Sử Thanh ! Mau buông tay chịu trói đi.
Mỹ phụ như không quan tâm đến lời nói của gã liên tiếp tung ra sát thủ. Trong
khi đó bỗng có tiếng rú cất lên. Nhìn ra thiếu nữ đã trúng phải một roi cũng
đối phương. Mỹ phụ trung niên lồng lộn cố gắng bứt phá vòng vây để cứu thiếu
nữ nhưng không sao dứt ra được liền thét lớn:
– Thất quỷ. Bọn ngươi thật muốn chết nên mới theo ta đến đây. Chẳng lẽ bọn
ngươi lại không sợ Hoạt thiên tà hay sao?
Có tiếng cười hắc hắc đáp lại:
– Ái chà! Ngươi bây giờ gần chết rồi lại định đem lão quái vật đó ra doạ ta
sao ? Ai không biết lão ấy đã mất tích trên núi Thiên sơn rồi còn đâu. Nếu hắn
còn sống thì cũng trở thành kẻ tàn phế rồi.
– Các ngươi nói sao ?
Hắc y nhân cười khụng khụt, nói :
– Hơn 3 năm trước lão đã bị Ma Vân tứ bộ vây đánh ở ngọn thiên sơn và đã trúng
phải Ma âm chưởng của tứ hung mà bỏ mạng rồi. Nếu không thế bọn ta đâu dám
động chạm đến 2 người các ngươi.
Mỹ phụ thét lên:
– Không đúng, phu quân ta võ công trác tuyệt. Đâu dễ gì bị hại được.
– Hì … hì. Ngươi không tin cũng vậy. Mau chịu chết đi thôi.
Hóa ra bọn Thất quỷ này vốn dĩ ngày thường không dám động tay động chân với Mỹ
phụ vì sợ oai danh của Hoạt Thiên tà. Nay bọn chúng nghe tin Hoạt thiên tà đã
mất nên mới dám truy sát 2 mẹ con mỹ phụ.
Mỹ phụ nọ tên gọi Sử Thanh vốn cũng là một nữ hiệp trên giang hồ. Bà với Hoạt
thiên tà vốn là phu phụ, nhưng vì giận thói đa mang của phu quân nên đã bế con
thơ bỏ đi biệt tích. Tuy ra đi nhưng đối với người xưa bà ta vẫn không sao
quên được. Vì vậy, bà đã âm thầm để ý biết Hoạt thiên tà đã về ở ẩn nơi đây.
Khi nghe tin dữ của chồng. Sử phu nhân lo lắng, mấy lần định đến nơi này để
tìm hiểu sự thật. Chẳng ngờ kẻ thù biết tin, đến báo phục ngay tại nơi ở của 2
mẹ con khiến bà cuối cùng cũng đến nơi này.
Bạch Ngọc Trân nghe câu chuyện đối đáp biết được Mỹ phụ nọ chính là sư mẫu của
mình. Nàng không khỏi cao hứng lên tung mình từ trên cây xuống nhắm ngay mình
phụ nhân đang tấn công thiếu nữ tung ngay ra một chưởng.
Diễn biến thình lình làm tất thảy đều thất kinh. Lam y thiếu nữ Tố Tố thấy có
người đến giải cứu cho mình thì mừng lắm, quay người tấn công phụ nhân còn
lại.
Phụ nhân đấu với Bạch Ngọc Trân có biệt danh là Ngũ Ma Cơ. Bà ta sử dụng một
cây phất trần làm vũ khí tung hoàng khắp mạng Nam, Bắc giết không biết bao
nhiêu người. Lúc vừa rồi đấu một chưởng với thiếu nữ lạ mặt khiên Ngũ Ma Cơ
kinh ngạc.
Bà ta không ngờ nội lực của đối thủ ngang ngửa với mình. Thế chưởng lại vô
cùng kỳ quái, ảo diệu.
Ngũ ma cơ vung phất trần lên thủ thể, hỏi:
– Ngươi là ai ?
Bạch Ngọc Trân cười khẩy, không nói không rằng đảo người xông tới. Nàng vung
hai tay đánh ra một lúc mười mấy chưởng, uy thế mạnh liệt. Ngũ ma cơ mặt dù
tay cầm vũ khí mà không sao cản phá nổi liên tiếp thối lui.
Bạch Ngọc Trân vừa ra tay đã thấy hiệu quả. Nàng hứng chí thét lên một tiếng
tung người lao tới đối phương sử dụng Tùy phong chưởng pháp tấn công đối thủ
tới tấp.
Ngũ ma cơ kinh hãi rú lên, tay khua động phấp trần liên tiếp, còn người cố sức
đảo người về bên tả thật nhanh để tránh chiêu. Nhưng đến chiêu chưởng thứ tư
thì không đỡ kịp bị trúng một chưởng khá nặng vào vai tả ngã lăn ra mấy
trượng.
Ngũ ma cơ lắp bắp:
– Ngươi … ngươi là gì của lão Hoạt thiên tà ?
Bạch Ngọc Trân cười khanh khách:
– Người đó là sư phụ ta. Ngươi đã hiểu chưa?
Ngũ ma cơ tròn mắt ngạc nhiên rồi thở dài lẩm bẩm:
– Qủa nhiên không lầm… Tùy phong chưởng pháp của lão ta thật là lợi hại.
Mặc dù hai người nói chuyện với nhau, nhưng ở hai trận đấu kia mọi người đều
nghe rõ. Thế trận tức thì dừng lại. Bọn Thất quỷ dồn lại một bên, đưa mắt nhìn
thiếu nữ lạ mặt.
Hai mẹ con Tố Tố cũng lại bên thiếu nữ. Sử thanh hỏi:
– Cô nương là đệ tử của Hoạt lão quỷ ư?
Bạch Ngọc Trân biết mỹ phụ này đích thị là sư mẫu của mình, chỉ có sư mẫu mới
dám gọi sư phụ “thất thố” như thế nên không dám chần chừ, liền nói:
– Bạch sư mẫu. Tiểu nữ vốn là đệ tử của người.
Sử Thanh quắt mắt, hỏi:
– Thế lão đâu ? Sao cô nương lại đến đây ?
Bạch Ngọc Trân thấy sư mẫu nổi giận như vậy không dám nói nhiều, nàng vốn
thông minh nên liền nghĩ ra một cách lẫn tránh.
– Bạch sư mẫu. Để đệ tử đuổi bọn tặc nhân này đi trước rồi sẽ phụng cáo sau
cho sư mẫu.
Nói rồi nàng không đợi bà ta đồng ý hay không liền xông người về phía Thất
quỷ. Nhưng nàng chưa kịp tới gần bọn chúng thì Thất quỷ đã đồng loạt vọt người
lao đi, tháo chạy rất nhanh. Bạch Ngọc Trân không ngờ uy danh của sư phụ lại
lớn như vậy. Bọn địch vừa nghe nói tới sư phụ đã chạy trối chết không còn một
ai.
Tố Tố đã lâu không gặp được cha nên rất phấn khích. Nàng thấy thiếu nữ nọ võ
công cao cường, chưởng pháp kỳ diệu, lại là đệ tử của cha mình nên rất khoái
chí.
Tố Tố liền níu áo Bạch Ngọc Trân hỏi:
– Tỷ tỷ! Có phải võ công vừa rồi của tỷ tỷ là do cha của tiểu muội dạy cho
không?
Bạch Ngọc Trân mỉm cười gật đầu. Tố Tố thích thú quay sang mỹ phụ nói lớn:
– Mẫu thân, chúng ta mau đi tìm phụ thân đi !
Đến lúc này Bạch ngọc Trân không thể không dẫn đường cho sư mẫu mình đến gặp
sư phụ. 3 người đến trước vách núi cao ngất. Trước mặt là một vực thẳm sâu
ngàn trượng.

Mỹ phụ hỏi:
– Đây là đâu ?
– Dạ! Đây chính là đường vào sơn cốc. Sơn cốc vốn ở phía dưới kia. Chúng ta
nhảy xuống dưới là gặp được sư phụ.
Tố tố kinh ngạc, ngây thơ hỏi:
– Tỷ tỷ, làm sao nhảy xuống được. Gãy chân, tan xác mất.
Mỹ phụ trung niên cũng nghĩ vậy, bà có vẻ không tin lời nói của Bạch Ngọc Trân
nên nhìn nàng thăm dò.
Bạch Ngọc Trân vội nói:
– Đây đúng là đường vào sơn cốc. Bây giờ để tiểu nữ xuống trước rồi sau đó sẽ
báo sư phụ lên đón sư mẫu và tiểu thư sau.
Nói xong nàng không chút ngần ngại nhảy thẳng xuống u cốc.
Mỹ phụ và Tố tố thất kinh nhìn theo, thấy thân hình Bạch ngọc Trân đã biến mất
sau làn khói lạnh. Hồi lâu sau không thấy bên dưới vọng lên tiếng động nào. Sự
việc quái dị khiến cả hai nhất thời kinh ngạc không biết xử lý ra sao.


Vô Hình Thần Công - Chương #6