Nhân Duyên Sách .


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Lâm Thiên thật ra còn một người anh và mẹ nữa . Con hàng này thân phận rất là
thần bí, có người nói là hắn và anh con riêng của Tộc trưởng bởi mẹ của hắn
từng bị đồn thổi là mỹ nhân có tư sắc như tiên nữ, dù cho Tứ Mỹ của thành này
cũng không thể so bì được với nàng, dù nàng tuổi đã không kém.

Số thật nhọ cái là, dù có cái thân phận con riêng của Tộc trưởng, nhưng từ
khi hắn đồng ý cho ba mẹ con Lâm Thiên vào ở trong tộc, địa vị tuy cũng được
xem là cao nhưng mà lại không được lão già ấy quan tâm . Thế là, anh hắn thì
vốn là thiên tài, mẹ hắn thì khỏi nói, bà ngoài sắc đẹp đệ nhất Vinh Thành
này thì thực lực nghe đồn cũng không kém Tộc trưởng là bao nhiêu . Còn bà cô
cô Lâm Nguyệt Ninh thì khỏi nói rồi, ngay cả tộc trưởng còn phải nhượng bộ
lui binh.

Đáng tiếc, duy chỉ có con hàng Lâm Thiên ‘cũ’ này chẳng có gì nổi bật, thậm
chí ngay cả phế vật có khi còn không bằng, luyện mười mấy năm chưa đột phá
Nhị Trọng, nói thật có khi đám nhóc 10 tuổi thực lực còn hơn cả hắn . Khổ bức
nhân sinh thế là bất đầu, vốn không có thực lực nhưng bù lại thì cũng coi là
tiểu bạch kiểm siêu cấp, con hàng này mị lực thu hút khác phái cũng không kém
, mà khổ cũng vì thế, trong tộc làm gì thiếu thanh niên tài tuấn tự ngạo mạnh
ngang trời, thấy một tiểu bạch kiểm phế vật như thế lại có thể thu hút mỹ
nhân tâm, khỏi đoán cũng biết tên này bị chán ghét thế nào, đã là phế vật
ném đi đâu cũng bị bài xích lại công thêm tính nhát như thỏ đế, dù bị đánh
đập cũng không dám mách mẹ hắn lần nào, đến ngay cả một tên nô tài như Lam
Thiểu Cương cũng dám nổi sát tâm . Không hiểu sao, một tên như thế này Lâm
Nguyệt Ninh lại có thể yêu thích được.

Lâm Thiên ký ức tiêu thụ tốt, không thể không than thở.

“ Chưa bao giờ thấy một tên cực phẩm nhân vật như thế này, anh thì thiên tài
, mẹ thì cường giả, cô cô thì siêu cường giả thế mà đéo dám nhờ cậy ...thua
.”

Lâm Giang Ninh lúc này yêu kiều mở miệng hiếu kỳ nói.

“Này Tiểu Thiên, ngươi từ lúc nào đột phá Lục Trọng thế, ta nhớ vài tháng
trước ngươi còn chưa tới Nhị Trọng cơ mà, thời gian ngắn như thế muốn tu
luyện là không thể nào a .”

Lâm Thiên đổ mồ hôi, đã bao lâu rồi, đi hết mấy con đường mà nàng mới nhớ
lại.

“Ta vài ngày trước vô tình đi dạo ai nhè gặp được một thần bí hang động, ta
đi vào và phát hiện có một bó tinh thạch thần bí, thế là ta cầm lên sau đó
...ta tỉnh lại và đột phá thế này đây .”

Hắn lấy ra một cái lý lo mà chính hắn cũng khó tin để nói cùng nàng . Nào ngờ
.

“Vậy à, thật may mắn a Lâm Thiên, thế thì có thể ngươi đã may mắn nhập vào
động phủ của vị tiền bối nào rồi, quả nhiên là có kỳ ngộ, thế mà lúc trước
ta còn xem việc này chỉ là nói đùa .”

Lâm Thiên mồ hôi lần hai, cô cô này quả là cực phẩm, sau này giết người cướp
của cứ dẫn nàng theo khỏi cần thuyết phục nàng cũng tự thuyết phục bản thân
giùm hắn.

Để đánh lạc hướng bát quái chi tâm của cô nàng đây . Hắn nhân tiện mò sát lại
nàng, hai tay mò cặp mông nảy nở của nàng xoa bóp cái loại kiểu dáng . Lâm
Nguyệt Ninh bị tập kích bất ngờ, thân thể nóng lên, cặp mông to lớn bóng bẩy
của nàng uống éo không cho Lâm Thiên như ý . Nào ngờ nàng càng vùng vẫy hắn
càng xoa bóp mạnh thêm, nhanh sắp kiềm chế không nổi bại trận, nàng lại nhớ
đến lời hứa với Thánh Nguyệt . Lập tức thanh tỉnh lại, đẩy đôi bàn tay dâm tà
cả hắn ra khỏi bộ vị mẫn cảm, sau đó dùng khinh công của mình biến mất .
Trước đó nàng cò có chút xin lỗi liếc nhìn hắn, rồi mới mất dạng.

Thành công bỏ qua mọi chuyện hắn vui mừng thở dài.

“Cũng không biết nàng rốt cuộc thực lực ra sau, lấy thực lực của ta ngay cả
tàn ảnh cũng không bắt kịp .”

Phải biết dù hắn chỉ mới Lục Trọng trung kỳ nhưng mà thực chật Bát Trọng hậu
kỳ như Tam trưởng lão hắn cũng dám đánh nha . Dù là Cửu Trọng thì hắn không
không đến mức ngay cả đối phương một chút thân ảnh cũng nhìn không ra, trừ
khi ....

“Chắc chỉ có thể, nếu không tộc trưởng cũng không dám hung hăng trước mặt
nàng ...mà ta quan tâm làm gì nhỉ .”

Lâm Thiên lại bất đầu giở chứng thất kinh phong ( Tinh Thần Phân Liệt còn gọi
là Điên ).

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ..

“Phế vật kia đó phải không .”

“Ồ chính là hắn, không phải nói tên phế vật này đã bị Đại trưởng lão bắt đi
nhóm lửa cùng bọn nô tài ngoài Lâm Gia sao, tại sao còn trở về .”

“Câm đi, không biết thì đừng nói, ta mới nhận được một ít thông tin từ cao
tầng, Lâm Thiên thực lực bây giờ có thể đã Ngũ Trọng hậu kỳ .”

“Hả, Ngũ Trọng hậu kỳ, thế không phải trong lớp trẻ chúng ta chỉ vài người
đánh thắng hắn thôi sao .”

Thông tin này vừa ra mấy tên triêu chọc Lâm Thiên lúc trước liền sợ đến mức
run cả người, triêu chọc hắn đa số điều là tộc nhân bình thường, bọn họ có
mấy ai đủ thực lực để bảo vệ thân đây . Còn độ chân thật ư, nói đùa, thời
đại tu luyện này nơi đâu mà chả có kỳ ngộ, may mắn người đạt được cũng không
phải không thể, ai mà biết tên này có đạt được không, hơn nữa tin này là Tam
trưởng lão chứng thực, ai dám tra hỏi.

Một đám tộc nhân thế hệ thiếu niên đang ở quảng trường thấy Lâm Thiên đi qua
liền lập tức ồn ào . Nghe sơ sơ bọn họ nói thì cũng biết Tam trưởng lão trọng
thương đã bị tra cứu, thực lực của hắn cũng có một chút lộ ra ngoài . Mà thôi
vậy, hắn lười để ý.

Cái gì cơ, trả thù á ...cười . Vốn người bị ức hiếp là Lâm Thiên ‘cũ’ đâu
phải hắn, hắn cũng đâu dư hơi tìm phiền phức làm chi, trừ khi mấy tên này
kiếm chuyện hắn thôi, đến lúc đó …..he he.

Một lượt đi qua quảng trường, ngay lúc hắn sắp đi ra khỏi quảng trường thì
một âm thanh quen thuộc chặn lại hắn.

“À hể, về nhanh thế, lại đây đấm lưng cho tỷ .”

Lâm Thiên lười biến quay người nhìn Lâm Nguyệt sau đó nói.

“Xin lỗi, tay đệ bị chó cắn đứt hết rồi, đành về dưỡng thương vậy .”

Lâm Nguyệt nhìn hắn không chút nào bị thương, nào có thấy chó cắn ở đâu ,
nàng chỉ muốn triêu chọc một tý tên biểu đệ nhát gan này thôi, không ngờ ngay
cả bà chị này nó cũng không muốn để ý.

“Ngươi ….ngươi .”

Nàng nói được một nữa liền thất thanh . Nàng không tin vào mắt mình, vốn biết
tên biểu đệ là siêu cấp tiểu bạch kiểm mà lúc này nàng phát hiện hắn quả thực
tuấn mỹ đến không cách này tuấn hơn được nữa, ngay cả nàng cũng trong nháy
mắt thất thần . Không chỉ nàng, mấy cô thiếu nữ trong tộc cũng ngay như phỗng
nhìn diện mạo trãi qua Dâm Thần Huyết Mạch cải tạo của Lâm Thiên này.

“Keng …”

Lúc hắn còn chưa hiểu chuyện gì xẩy ra, trong đầu liền hiện một âm thanh ,
sau đó lại xuất hiện một quyển sách . Hắn cũng không biết đây là gì liền bắt
nó vào tay và hỏi hệ thống.

“Này, đây là gì thế hệ thống”

Hắn vừa nói, một âm thanh trong trẻo, lạnh lẽo của nữ nhân đáp lại.

“Đây là Nhân Duyên Sách do ngươi cố định Dâm Tà bản chất nên khế ước công năng
chuyển hóa thành, công dụng của có có hai cái một là tình nguyện cùng hai là
bắt buộc.

Một là có thể khiến các nữ nhân yêu thích ngươi đến mức độ tình yêu liền có
tên trong đây . Bất cứ người nào có tên điều được xem là dự bị ‘vợ’, đặc
quyền là khiến họ hảo cảm không bao giờ giảm xuống và không thể yêu bất cứ một
người nào khác . Có thể thông qua xxx biến thành chân chính ‘vợ’, đặc quyền
gần như tuyệt đối, các nàng trong lòng mãi mãi chỉ có ngươi, coi như ngươi
bắt họ chết họ cũng không do dự tự vẫn.

Hai là có thể khiến một nữ nhân bị trói buộc tương tự nô lệ khế ước, họ sẽ
không phản khán ngươi một số ra lệnh không quá đáng nhưng họ có thể chống lại
nếu không cực lực không muốn và nếu thực lực trên lệch quá cao có thể thoát
khỏi trói buộc . Đặc tính : tuyệt đối không thể gây tổn thương đến ký chủ hay
người thân của ký chủ, hảo cảm tăng trưởng nhanh hơn gắp bội . Yêu cầu : Chạm
vào người đó .”

“Hảo”

Lâm Thiên trong nháy mất nổ tung, trên đời làm sao có thể tồn tại Thần Khí
như thế này, trong lòng không nhịn được chúc mười tám đời dòng họ thượng
thiên hạnh phúc, …

Thử nghĩ xem, một người con gái yêu ngươi mà ngươi lại không biết cuối cùng
bỏ một cuộc nhân duyên cả đời người ,… ngươi có tiếc không ( tác : có, ta vốn
từng bị mà .)

Thử nghĩ xem, hai người trai gái yêu nhau thật lòng, nam có nữ, nữ có nam ,
bỗng có một tên khác chen vào mà cô gái mình lại bất đầu yêu thích tên kia
mình lại không thể ngăn cản, cuối cùng cuộc tình lại bị phá nát, nàng đi
theo người ta ….ngươi hận không ( tác : không a, bởi hôm đó ta thấp sáng nhà
tụi nó mà .)

Thử nghĩ xem, tình yêu người đời bảo như keo như sơn, thật thì có bao nhiêu
cặp tình nhân chưa tới năm đã chia nhau tìm hạnh phúc mới . Đời cứ bảo tình
cảm trăm năm không đổi, thật thì có mấy ai chịu đợi 10 năm trống rỗng vì ai
kia, tỉ lệ chắc chắn gần bằng zero ...ngươi tin tình là vĩnh cửu không . (
Tác : tin a, Tình yêu là không thay đổi, có đổi cùng là tình nhân thôi ).

Lâm Thiên cảm thán, hắn cũng không thể phủ nhận, mình cũng từng là người có
'kinh nghiệm'.

(nhìn, có ai biết có cảm xúc giống ta không nhỉ ....quả thật chính ta viết
xong cũng cảm thấy thốn thốn )


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #4