Phiền Phức .


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Lâm Thiên một mặt hứng thú lặt xem quyển sách trang đầu, chỉ thấy trong đó có
hàng chục ô trống, chỉ có vài cái tên hiện lên trong đây.

Lâm Giang Ninh, Lâm Y, Lâm Nguyệt …

Chỉ thấy ba cái tên này Lâm Thiên liền đóng lại quyển sách . Trong lòng nhẫn
nhịn, ít đọc thì tốt hơn mất công lại con tim áp lực nữa.

Hắn bây giờ một mặt mộng bức nhìn bà biểu tỷ mỹ nữ của mình là Lâm Nguyệt.

Nàng bỗng tỉnh thần, phát hiện hắn nhìn mình chầm chầm liền giật mình hốt
hoảng.

“Sắc lang, nhìn cái gì .”

Một đám thiếu niên khác nghe nàng lúng túng hét còn tưởng là chán ghét Lâm
Thiên nhìn, bọn họ liền lập tức muốn thử tẩn cho tên phế vật này một trận.

Thật ra thì bà biểu tỷ này của hắn cũng rất đẹp có được không nàng cũng vốn là
Tứ Mỹ trong Vinh thành . Nàng ngực không to thật, nhưng cặp mông chắc nịt to
lớn kinh người kia đã bù đắp hết cộng thêm khuôn mặt vốn khiến người trầm trồ
khen ngợi kia, cũng đủ làm nàng thành nữ thần trong lòng nhóm thiếu niên này
.

Nhìn cái ghế vốn một tên nam nhân ngồi vẫn thừa không ít, mà bị nàng hốt
hoảng đè ép hai cặp mông căng nứt đó lên mà gần như chiếm hết cả cái ghế, bọn
nam nhi nháy mắt một số lượng không nhỏ máu mũi chảy ra, chính Lâm Thiên cũng
không nhịn được đưa ngón tay cái.

“ Hot girl .”

Các thanh niên một hàng đứng chắn trước mặt bọn hắn, muốn gây sự chú ý của
Lâm Nguyệt đây mà.

“Hừ”

Lâm Thiên cười khẩy, hắn vốn không muốn sanh sự, nhưng không ngờ bọn này tự
tìm đường chết . Hắn cũng không phải tùy tiện một con kiến con sâu cho bọn hắn
dẫm đạp, cũng không ngại ưỡn ngực.

“Hừ, ngươi lại dám đối với Nguyệt Muội khó chịu, ta hôm nay móc đôi mắt cho
ngươi ra .”

Một tên Ngũ Trọng sơ kỳ lớp da đen nhánh bước ra tranh nói, hắn cũng là một
người hâm mộ Lâm Nguyệt a.

Lâm Thiên nhìn một đám tranh giành muốn đánh hắn tàn phế cái gì ...hắn nháy
mắt thủ thế . Hắn có một chân lý, hắn không chọc ai cũng đừng ai chọc hắn.

Tên Ngũ Trọng thiếu niên khinh thường, hắn chưa biết tin tức Lâm Thiên thực
lực ra sao bởi vậy trong mắt hắn hiện giờ Lâm Thiên cũng chỉ là một tên phế
vật bình thường.

“Vù”

Hắn vốn không muốn dây dưa, một quyền 500 kg thực lực đánh ra, tuy không
phải đánh vào tử huyệt nhưng trọng thương người thường là không tránh khỏi .
Lâm Thiên cũng không cười nhạo, hắn cũng không muốn giống mấy tên này, mới
một chút thực lực đã phách lối, sau này ra đời làm sao có thể thành đại sự.

“Ngươi muốn ta cũng không ngại .”

Lâm Thiên tung ra một quyền tương đương cận kề 590 kg tức là cực gần Lục Trọng
tiểu cao thủ một quyền.

“A”

Thiếu niên kia bị một quyền đánh bay ra ngoài, dù sao Lâm Thiên đánh vô cùng
dứt khoát vào huyệt đạo của hắn, một tên sát thủ đỉnh cấp như hắn muốn đánh
trúng quả thật không khó, nhất là dưới một đối thủ yếu hơn mình.

“Quả là thật .”

Lâm Nguyệt nháy mắt sáng suốt, nàng coi như chứng thực tin đồn về thực lực
của hắn . Tuy có chút khó tin nhưng cũng bình tĩnh lại, có điều không biết
tại sao trong lòng của nàng lại vô cùng vui mừng thay cho hắn.

Lâm Thiên nhìn qua mấy tên còn lại khiêu khích.

“Còn ai .”

Bọn họ từng tóp im lặng, bọn họ bây giờ mới biết đá trúng thiết bảng . Thông
tin cũng được mấy người bên cạnh truyền cho, bọn họ liền phát hiện mình ngu
ngốc đến thế nào, dù sao trong họ hiện không có vị nào đạt đến Lục Trọng muốn
đánh thắng Lâm Thiên quả thật khó làm.

“A ha ha, ta còn có việc, ta đi trước a .”

Một tên Tứ Trọng trung kỳ lấy cớ chạy đi.

“A, ta cũng thế …”

Kế là một tên Ngũ Trọng sơ kỳ và từng tên khác lui ra.

Lâm Thiên cùng Lâm Nguyệt trong mắt khinh bỉ mấy tên này . Lúc này, có ai để
ý liền phát hiện bây giờ có rất nhiều thiếu nữ xinh xắn trong đây bắt đầu chú
ý nhìn Lâm Thiên, đôi mắt mang theo từng tia ái mộ . Dù sao đã thiên tài mà
lại tuấn tú tuyệt luân như hắn trong tộc thậm chí trong thành cũng không có a
.

Nếu giờ Lâm Thiên đem ra Nhân Duyên Sổ liền phát hiện xuất hiện thêm vài cái
tên mới …

Lâm Thiên biết hôm nay là ngày đầu nổi tiếng, nghĩ lại nên nổi tiếng hơn một
chút cũng có sao đâu nhỉ . Hắn hơi điên điên nghĩ một hồi, nhìn Lâm Nguyệt
đang ngồi trên ghế, cái mông căng tròn ưỡn lên ngạo nghễ, nở một nụ cười bỉ
ổi.

Lâm Nguyệt bị hắn nhìn liền nổi da gà.

“Này, muốn làm gì đây tên sắc lang .”

Lâm Thiên bỗng quay lên trời chỉ.

“Ơ kìa Tiên nhân .”

“Đâu, làm gì ….ô ô .”

Lâm Thiên nhân lúc nàng mất lực chú ý hôn lên đội môi nhỏ nhắn của nàng . Nàng
hai mắt trợn thật to chết đứng, cũng không biết tại sao nàng một lát sau cũng
tự động hoạt động ôm hôn hắn rất có tình cảm.

Gần mười phút sau, ngay khi mọi người ngơ ngát . Lâm Thiên sờ ngực Lâm Nguyệt
, nàng thất kinh lùi lại . Lâm Thiên thuận thế lách người chạy khỏi quảng
trường.

Chừng một phút sau, cả quảng trường ….

“Aaaaaa Lâm Thiên ngươi chết với ta .”

. . . . . . . . . . . ..

Lâm Thiên từ trên tay cảm thấy xúc cảm còn lưu lại khóe miệng cười khặc khặc.

“Bà nương đó quả nhiên có dễ dụ, ngay cả Bát Trọng võ sư mà cũng bị ta trêu
chọc .”

Quả đúng, Lâm Nguyệt là Bát Trọng trung kỳ thiên tài số hai sau hạng nhất Lâm
Y là Bát Trọng hậu kỳ và trên hạng ba Lâm Tiến là Thất Trọng hậu kỳ.

Lâm Thiên lần này chạy nhanh thật, không thì chắc không chết cũng mất một lớp
da . Dù hắn tự ngạo có thể đánh thắng Bát Trọng hậu kỳ như Tam trưởng lão
nhưng lại không dám nói có thể đánh thắng nàng . Vì sao, vì đơn giản là nàng
là thiên tài chỉ là Bát Trọng nhưng nghe nàng từng thử đánh ngang tay với Nhị
trưởng lão Cửu Trọng sơ kỳ a . ( Đừng hỏi vì sau thực lực tộc nhân lại hơn
trưởng lão, bởi đơn giản là thời kỳ nvc xuất hiện thì “thiên tài nhiều hơn
chó” định nghĩa nghĩa tự có thôi )

“Keng, thu được nhiệm vụ : Tìm kiếm ít nhất ba đỉnh lô ở Lâm Gia . Mỗi Đại
gia tộc khác cũng phải có ít nhất một đỉnh lô . Thưởng : Xuyên toa thẻ một
phiếu .”

Nhiệm vụ lần đầu ban cũng là lần đầu Lâm Thiên cảm giác thốn, chưa tới một
ngày kể từ hắn xuất hiện ở thế giới này, mọi chuyện cứ xẩy ra liên tục, hiện
tại dù tinh lực hắn có nhiều hơn cũng không nhịn được mệt mỏi.

Hắn một hơi tìm được một căn phòng nhìn khá là sang trọng, bề ngoài lộng lẫy
trước mắt người, màu sắc nhàn nhạt yêu kiều, tất nhiên là phòng của một nữ
nhân, hơn nữa địa vị cũng không thấp.

Hắn quá quen thuộc với căn phòng này rồi, chẳng thèm để ý có một người nhìn
hắn chằm chằm từ khi hắn bước vào cửa, sao đó hắn phóng lên giường liền ngủ
thiếp đi.

. . . . . . . . . ..

Hai ngày sau, Lâm Thiên tỉnh lại vốn thực lực cũng từ Lục Trọng trung kỳ đột
phá Lục Trọng hậu kỳ, một tay có thể nhắc lên tảng đá 900 kg rồi, tổng lại
thực lực của hắn đã không kém hơn Cửu Trọng võ sư rồi.

Lâm Thiên gãi đầu, vốn chỉ ngủ một phát không ngờ ngủ liền hai ngày, thực
lực cũng đột kỳ đột phá . Điều này làm hắn nhận ra sự khủng bố của Dâm Thần
Huyết Mạch.

“Ngươi tỉnh rồi sao .”

Một âm thanh lạnh lẽo căng nhắc hỏi thăm hắn.

Một cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ có phần hơn cả Lâm Nguyệt cùng Lâm Giang Ninh
tiến đến, nàng đặt bát canh lên bàn sao đó ngồi ra ghế nhìn hắn pha theo một
chút hiếu kỳ.

“Rồi rồi, Lâm Y biểu tỷ . Ngươi có cần nhìn ta như thế không .”

Hắn đứng dậy bưng lên bát canh húp . Có chút lúng túng nhìn Lâm Y.

Nàng không trả lời hắn mà vẫn nhìn hắn chăm chú.

Lâm Thiên nhức cả trứng . Bỏ xuống bát canh quẹt miệng, im lặng như quai bảo
bảo chờ nàng hỏi.

“Ngươi có phải ngươi triêu chọc Lâm Nguyệt không .”

Lâm Thiên mồ hôi . Lâm Y năm nay 19 tuổi thanh xuân, hơn Lâm Nguyệt một tuổi
nên nàng đa số thường xem Lâm Nguyệt là tiểu muội muội của mình . Lần này nàng
hỏi Lâm Thiên không biết trả lời thế nào, hắn quả thật có triêu chọc bà chị
kia một chút.

Lâm Y nhìn ra suy nghĩ của hắn, trong lòng thầm lắc đầu . Thời đại này nữ
nhân thủ tiết cực kỳ bảo thủ, dù cho hôn phu chưa chắc được đụng chạm thân
thể, thế mà hôm trước tên điên Lâm Thiên này lại dám hôn người ta còn dám
trước mặt nhiều người làm thế.

“Ngươi lần này ta không cứu được, nàng mấy hôm nay đi khắp tộc tìm ngươi ,
nghe đâu muốn giết ngươi thủ tiết cái gì đó .”

Lâm Thiên run cả người . Nhìn mặt lạnh không ăn tiền của Lâm Y liền gấp gáp
hỏi.

“Nàng có tìm đến đây không .”

Lâm Y nhìn hắn hốt hoảng băng lãnh nói . “Có, nhưng ta đã chối nàng .”

“Hên, thôi đại tỷ, ta cáo từ đây .”

Hắn sợ ở lại đây lắm phiền toái liền đứng dạy chạy đi . Lâm Y cũng không cản.

“Hừ, ngươi ở đây sao .”

Lâm Tiến một mặt đầy sát khí nhìn hắn.

“Đệch”

Lâm Thiên mộng bức, phiền phức liên hoàn kéo tới thế này.

Lâm Tiến thấy hắn không trả lời liền tràn ngập ghen ghét nói.

“Ngươi gây chuyện thi phi trong tộc, các trưởng lão đang xét tội ngươi ,
ngươi lại dám ở đây quấy phá Lâm Y, ngươi muốn chết chăng.

“Ồ”

Lâm Thiên trí nhớ ép ra, thì ra người này là con của Đại trưởng lão, hắn năm
nay 17, cũng là Thất Trọng hậu kỳ võ sư, cũng có thể không lâu liền đột phá
Bát Trọng . Tên này vốn thích Lâm Y, bởi nàng là mỹ nhân không kém Tứ Mỹ chỉ
là do tuổi đã qua 18 nên không được xếp hạng thôi . Tên này hay làm hộ hoa sứ
giả bên người nàng ấy, hắn cực ghét Lâm Thiên con hàng này bởi hắn biết Lâm Y
thân mật nhất cả tộc thì ngoài trừ cha nàng thì chỉ có tên phế vật đây . Điển
hình lái máy bay đây ...

“Cút, ca không rảnh đùa ngươi .”

Lâm Thiên đạm bạc muốn chạy . Trong mắt Lâm Tiến lại là khác ý.

“Hừ, phế vật thôi, dù có Ngũ Trọng hậu kỳ thì như thế nào, ta ngay cả Bát
Trọng điều đánh qua .”

Hắn không nói nhiều, lấy ra một cây kiếm khá nhỏ dài . Từ phía sau lưng đâm
vào đan điền của Lâm Thiên.

Lâm Thiên cảm nhận được khí tức, liền quay người né ra . Trong lòng giận dữ ,
không ngờ tên này muốn phế hắn.

“Hừ, phế vật cũng có chút bản lãnh .”

Tuy bất ngờ trước phản ứng của Lâm Thiên nhưng trong tay kiếm pháp không dừng
lại, nước chảy mây trôi tiếp tục tấn công Lâm Thiên.

“Keng.”

Ngay lúc kiếm Lâm Tiến vừa xuất lần thứ hai, một thanh tiểu kiếm mang theo
đầy bang hàn chi khí phóng ra . Đánh bay hắn cùng kiếm ra ngoài cửa phòng.

“Nơi ở của ta, cút .”

Âm thanh lạnh lẽo đến từng bộ phận, truyền ra từ trong phòng Lâm Thiên vừa
ngủ.

“Khục khục, không ngờ nàng đã lãnh hội thuộc tính nội lực . Thiên phú quả là
khủng bố .”

Dù biết Lâm Y thiên vị Lâm Thiên nhưng mà hắn vẫn ảo não mang thương thế, lui
về, dùng nội lực đè nén băng hàn chi khí nhập thể . Hắn biết, nếu nàng muốn
, chỉ cần một kiếm là có thể giết được hắn.

Lâm Thiên nhìn hắn bị đánh bay như cái lá, con kiến, trong lòng vui vẻ, lấy
lại thanh kiếm từ dưới đất ném lại vào phòng.

“Cám ơn đại tỷ tỷ mỹ nhân nhiều lắm .”

Hắn tiếp tục...chạy mất tích.

Trong căn phòng u tối . Lâm Y ngoài vẻ băng hàn ra còn mang theo một tia hồng
hào.

“Háo sắc tiểu tử, dẻo miệng .”

. . . . . . . . . . . . .


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #5