Thượng Cổ Động Phủ .


Người đăng: ๖ۣۜCon๖ۣۜHeo๖ۣۜSữa๖ۣۜQuay

Lâm Thiên chiến nhau cùng yêu thú xuyên suốt năm ngày liên tiếp . Có nhiều lần
gặp vài tên nguy hiểm Nhị Giai trung kỳ trở lên điều thục mạng chạy đào thoát
. Hết cách, hắn dù Bát Trọng đã có thể chiến đấu cùng Nhị Giai sơ kỳ yêu thú
, nhưng mà Nhị giai trung kỳ tương đương Tứ Trọng Vũ Linh Cảnh đến Lục Trọng
Vũ Linh, hắn còn chưa có chiến lực đó.

Ngồi nghỉ mệt trong hang động, hắn lấy ra thu hoạch của mình tích trữ trong
mấy ngày điên cuồng chiến này.

“ n, tổng cộng 105 cái Nhất giai ma thạch, 21 cái Nhị giai ma thạch . Một
gốc Cửu U Thảo, một gốc Tử Vân Thảo cùng một viên Thiên Xa Thụ Quả .”

Tất cả cộng lại bán đi Lâm Thiên cũng có thể thu lời vài nghìn kim tệ . Đừng
thấy dễ dàng kiếm ra tiền như thế, một kim bình thường đã tương đương một
người thường 10 ngày làm việc rồi . Chỉ 100 kim đã đủ mua mấy cô kỹ nữ có chút
nhan sắc rồi.

Cửu U Thảo, Tử Vân Thảo cùng Thiên Xa Quả Thụ điều là linh dược tăng cao thực
lực, Lâm Thiên đi qua giết chết yêu thú tìm được, bởi thế mới nói, nơi đâu
có yêu thú nơi đó có báu vật.

Thế giới này không có Luyện Dược Sư hay Luyện Đan Sư, chỉ có Luyện Khí Sư một
ít quý hiếm tồn tại, không hề giống hắn thấy trong tiểu thuyết thế nào . Linh
dược được các võ giả trực tiếp phục dụng không có qua thủ pháp nào, tuy là
biết sẽ tiêu hao không ít dược lực nhưng cũng bắt đắc dĩ phải làm thế.

Lâm Thiên để ba loại linh thảo từng cái vào miệng . Kinh mạch hắn không giống
như người thường, qua Dâm Thần Huyết Thống cải tạo, chính hắn cũng không
biết lớn đến thế nào, hắn chỉ biết linh lực của ba thứ linh dược này không
thể làm hắn bạo thể.

“Ngay lập tức, đột phá cho ta .”

Dâm Thần Huyết Thống sôi trào nuốt vào ba thứ linh dược tản ra linh lực hóa
thành tinh khuyết nội lực truyền vào thân thể hắn . Đây là do Nhị giai yêu thú
canh giữ, tức là linh dược do Vũ Linh Cảnh võ giả sử dụng, dùng một lược cả
ba mà Lâm Thiên không thể đột phá thì phải nói hắn phế vật hơn cả phế vật.

“Oanh, Oanh …”

Liên tiếp hai đầu nội khí mở ra, thực lực hắn cũng đột phá đến Võ Sư Đại Viên
Mãn . Lại cảm thấy linh lực vẫn còn chưa hết, một mực tấn lên nữa.

“A hu, không ngờ may mắn đến thể . Chỉ cần đột phá Đấu Linh là có thể chiến
thử một trận cùng Lâm Vũ, không cần lo chân khí tiêu hao rồi .”

Ngay khi trong lòng hắn lân lân . Lâm Thiên không ngờ linh lực lại không thể
giúp hắn đột phá Vũ Linh Cảnh.

“Cái gì thế này .”

Linh lực một lượng lớn dù qua đột phá mấy lần . Lâm Thiên cảm thấy nó nên đột
phá Vũ Linh chứ, tại sao lại không thể được.

“Ngu ngốc .”

“A hệ thống .”

Hắn nghe một giọng nói băng lãnh, trong lòng liền nhớ đến mình vẫn còn có vị
đại thần này mà.

“Làm sao ta không thể đột phá đây hệ thống .”

“Dâm Thần bí pháp người tu luyện muốn đột phá điều cần Xử Nữ Chi Huyết ....,
ngươi mới thu được vài cái, làm sao đủ yêu cầu Dâm Thần Bí Pháp chứ .”

Lâm Thiên há mồn . Cái này làm sao hắn không để ý đây, bây giờ thì chết mọe
rồi . Nơi hoang sơ Yêu Thú Rừng Rậm này lấy đâu ra nữ nhân còn rinh đây . Biết
thế hắn trong thành đã làm xong một thể rồi.

“A hô, trời dụ, vốn tưởng đột phá Võ Linh, đánh chết tên khốn nạn ca ca ,
không ngờ bị dính chưởng, thôi thì về vậy, còn có mười ngày không tới phải
Thành Niên Hội chiến đấu rồi .”

Hắn buồn phiền vác tài sản lên đường về Lâm Gia . Dù sao không thể đột phá Võ
Linh cảnh, Võ Sư Viên Mãn cũng đủ thử chiến một trận cùng ca ca hắn rồi, dù
tỉ lệ thắng không vượt qua 50%.

. . . . . . . . . . . . . . . ..

“Không ngờ lại là Thượng Cổ Động Phủ, chúng ta tuyệt đối phải phong cấm tin
tức mới được, việc này mà lộ ra, hai Đại tông môn Bách Kiếm Tông cùng Vũ
Tông sẽ điên cuồng tranh giành cùng chúng ta .”

Hơn mười người nữ nhân, trong đó có một mỹ phụ xinh đẹp như hoa . thực lực có
vẻ cao nhất cầm đầu . Còn lại mấy thiếu nữ thì hơi thua mỹ thiếu phụ một tý
nhưng cũng không kém bao nhiêu.

“Vâng, thưa Tam trưởng lão .”

Hơn mười nữ nhân ai cũng tươi xinh như hoa, mỗi người điều khách lên cái đạo
bào tông môn đồng nhất.

Lâm Thiên bí ẩn núp trong bóng râm, nhìn các nàng từng bước cẩn thận thâm dò
Thượng Cổ Động Phủ trong lòng rục rịch.

. . . . . . . . . 10 phút trước . . . . . . . ..

Lâm Thiên đi cả ngày rồi, đói bụng quá đi tìm con mồi.

“Đó, chính nó .”

Con gài mái đang ngồi trên cây ngắm ông mặt trời, phía dưới một con chó sói
đang ngắm nó . Nó tâm sự vui vẻ cùng cùng sói.

“Cục tát ...cục tát …”

Con sói cũng vui vẻ nhe răng chảy nước bọt đáp lại hiền từ.

“Gầu...gầu...gầu .”

Gà mái vui vẻ phóng qua cành cây khác, con sói cũng vui vẻ thử đem nó xuống
vui đùa, may thay con gà phóng hơi cao, con sói có thể quá hiền lành nên bắt
không trúng nó.
Con gà lại tiếp tục vui vẻ kiêu gào trên nhánh cây.

Lâm Thiên không nở đành nào phá hoại bọn chúng vui đùa vui vẻ, đành từ bỏ phá
hoại.

“ọt...ọt”

Đáng tiếc, có vẻ cái bụng hắn lại biểu tình khán nghị . Lâm Thiên nghe nó nói
thì cũng đành bắt đắc dĩ gia nhập vui đùa cùng bọn chúng.

“Chào hai người anh em .”

. . ..

“ Mẹ kiếp …”

“Bập”

“Mẹ kiếp …”

“Bập”

Lâm Thiên tức giận muốn ném cái dao . Con gà này mỗi lần chém nó liền rút đầu
, hắn kéo đầu nó ra, chặt xuống, nó lại rút đầu, liền tục lập đi lập lại
Lâm Thiên phát điên.

“Móe, ca không tin chém không trúng .”

Một đao tức giận mang thêm tràn đầy quyết tâm nhắm đầu gà mái trảm xuống, con
gà nháy mắt như tuyệt vọng . Lâm Thiên nhìn nó cam chịu, vui vẻ thấu gan.

“Bập” Hụt

Cổ gà lùi lại, hắn chém trong gang tấc bị ...hụt rồi.

“A …….”

Lâm Thiên như tức điên phóng dao lên trời hét lớn.

“Con mẹ nó, con gà thành tinh rồi .”

“Cụt...tát...cục tát .”

Con gà khinh bỉ.

“Phập.”

Con dao từ trên trời dáng xuống, chém ngay cổ của con gà cao ngạo đang khinh
bỉ chủ nhân nó . Kết quả, chú ...a lộn chị gài mái hy sinh trong sự thất bại
cùng cực của Lâm Thiên.

“A, thành công rồi …”

Lâm Thiên mộng bức, nhìn đầu gà lìa khỏi cổ vui vẻ như nhặt được bí bảo, vui
vẻ tung tăng định ném cái xác không đầu của chị gà mái vào đống lữa.

“Vù.”

“Ơ kìa .”

Hắn nắm hụt . Nhìn lại thì …

“Đệch…”

Cái con gà đầu còn nằm đó, mà thân thể đã chạy mất tích, máu còn vung vẫy
thành một con đường.

Lâm Thiên nhìn đường máu vung vẫy, phía dưới còn có dấu chân gà chạy, không
nhịn được đang tự hỏi … “Có khi nào con gà này mới thực sự là nhân vật chính
không .”

. . . . . . . . . . . . . . .Kết thúc hồi tưởng ……. (Anh em nào thịt mấy con
gà, vịt rồi thì biết, ngày xưa ta cũng thế, chặt mất cái đầu rồi mà con vịt
nó còn chạy như bay, lần đó tý nữa ta chạy về lấy dao cắt cổ tự tử rồi .) . .
. . . . . . . ..

Lâm Thiên theo một đường truy sát con gà đến đây, cũng vô tình phát hiện bí
mật này.

Trong lòng hắn đang suy nghĩ thế nào, nghĩ đến Lâm Vũ vài ngày sau chiến
thắng hắn . Hắn cắn răng đi theo sau lưng các nàng, hắn không muốn cuộc chiến
liên quan đến tự tôn của một người đàn ông lại bị trường hợp không lường trước
phá hoại . Hắn muốn đột phá Vũ Linh tiến một bước nâng cao khả năng chiến
thắng của bản thân.

Thu lại khí tức, hắn đi theo lối bí ẩn đi vào hang động.

Trong một tế đàn phía tận cùng động phủ . Một người nam nhân cùng một người nữ
nhân đang chiến đấu một bước sinh tử.

Nam tử cười.

“Ha ha, vài vạn năm rồi, chúng ta đánh nhau gần vài vạn năm, Thượng Cổ gần
như tuyệt diệt . Hôn nay ta muốn lấy nguyên âm của ngươi đột phá cuối cùng Võ
Cảnh hạn chế .”

Nữ tử một mặt quật cường.

“Cùng lắm thì cùng chết ngươi đừng mơ chạm vào ta .”

( commet nào anh em, chán vãi, hôm nay không ai commet hết vậy .


Vô Hạn Ngự Nữ - Chương #12