Chiêu Thu Đệ Tử


Người đăng: prophundoc1111

Sau khi bắt đầu chương mới này về sau mình sẽ gọi là Bạch chưởng môn cho dễ
đọc nhé.

Sau khi tiếp nhận truyền thừa từ Tạo Hóa Mộc, Tiểu Lười thần sắc hiện lên
kích động, vốn dĩ đả chấn kinh hắn, bây giờ nội tâm giống như con nai nhảy
loạn, hiện tại cho dù Bạch chưởng môn có đuổi hắn đi thì hắn cũng sẽ sống
chết đòi ở lại, nhưng Bạch chưởng môn nhà ta còn cần nhiều đệ tử hơn để thực
hiện kế hoạch vĩ đại của hắn cơ mà, nên chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra
... trừ khi Tiểu Lười vi phạm bản luật của hắn.

...

Hệ mộc đặc tính là gì ?, "sinh sôi không ngừng, sinh cơ vô hạn".

Trong Tạo Hóa Thảo Mộc Quyết có chú giải, "Mộc đại biểu cho sinh lực, Mộc
sinh sôi không ngừng".

Bình thường khi tu sĩ từ Luyện Khí kì đột phá Trúc Cơ kì, thì tuổi thọ của tu
sĩ đó sẽ đột phá hạn chế của thiên đạo và không theo thiên đạo quản lý nữa ,
thân xác phàm nhân vốn dĩ sẽ trăm năm hóa cát vàng dưới sự khống chế của thiên
đạo, thì sau khi đột phá Trúc Cơ con người sẽ lột bỏ phàm thể bước vào đạo
thể để phù hợp đại đạo hơn, khi đó con người sẽ có thêm trăm năm tuổi thọ nữa
, tức là khi Trúc Cơ ngươi sẽ có hai trăm năm thọ nguyên để theo đuổi đại đạo
, vậy nên tu luyện giới có câu là "tu luyện vốn dĩ là chống đối lại trời" là ý
này.

Tu sĩ Kim Đan kì có tuổi thọ là bảy trăm năm, tức là từ Trúc Cơ đột phá Kim
Đan ngươi sẽ được thêm năm trăm năm thọ nguyên, thiên đạo vốn dĩ không cho
phép phàm nhân thoát ra sự khống chế của nó, nhưng mà Trúc Cơ kì, khí cơ còn
rất nhỏ yếu nên không thể thu hút sự chú ý của đại lão này, còn khi đột phá
Kim Đan, khí cơ đả đủ mạnh để thiên đạo chú ý, nên khi đột phá Kim Đan lão
tặc thiên sẽ giáng lôi kiếp trừng phạt người cố gắng thoát khỏi nó khống chế
này.

Thiên đạo vốn có đức hiếu sinh nên khi giáng lôi kiếp sẽ chừa một đường sống
cho tu sĩ này, nếu độ qua lôi kiếp thì sẽ sống tiếp, tuổi thọ tăng cao, đến
gần đại đạo hơn, còn không độ qua ư ?, ngoan ngoãn đi đầu thai làm phàm nhân
dưới sự khống chế của nó đi, biết đâu sau này ngươi lại 'vô tình' tiếp tục
chống đối nó trong luân hồi thì sao ?.

Quay lại vấn đề cũ, vốn dĩ Trúc Cơ kì bình thường tuổi thọ là hai trăm năm ,
còn trong Tạo Hóa Thảo Mộc Quyết có chú giải là "khi đột phá Trúc Cơ kì tuổi
thọ sẽ tăng thêm ba trăm năm" tức là tổng tuổi thọ hơn hẳn gấp hai bình thường
, bảo sao mà một người có ước mơ trường sinh như Tiểu Lười không kích động
được.

Sau khi sắp sếp mọi chuyện xong như trong tính toán từ số kiến thức đọc được
trong sách lâu của hắn.

Phất tay.

Hai bóng người xuất hiện trong phòng trước mặt hắn.

"Chào chưởng môn" hai người đứng trước mặt hắn khom người nói.

Phất tay "miễn lễ, lần sau miễn mấy cái lễ tiết này đi" hắn nói.

"Vâng" cả hai cùng đáp.

"Đi xuống, chúng ta đi làm chính sự" Bạch chưởng nói với ánh mắt trầm ngâm.

Cất bước đi trước, hai người theo sau không nói một lời.

Sau khi trả phòng, cả ba đi nhanh về một con phố hướng tây đông đúc.

Mướn một sạp hàng ba giờ tốn ba viên linh thạch hạ phẩm, chủ quầy cũ là một
người bán thi họa, nên sau khi nhận lấy linh thạch thì rất là vui mừng cất
tranh đi mất, vẻ mặt vui vẻ không biết suy nghĩ tới chuyện gì.

Bạch chưởng môn chúng ta, tay cầm bút viết viết gì đó trên một tấm bảng gỗ ,
thì ra là "Thảo Mộc Phái tuyển nhận đệ tử" mấy chữ.

Chuyện này cũng không thể tránh khỏi mật thám của thành chủ được, nên vài
chục giây sau thì tin tức đã vào tai của thành chủ, thành chủ họ tên đầy đủ
là Lý Thiên Siêu.

"Lui ra, tiếp tục theo dõi, có biến liền thông báo cho ta biết" Lý thành chủ
nói.

"Vâng" một bóng người quỳ trước mặt hắn đáp lại, rồi lóe lên biến mất.

Dòng người qua lại.

Nội tâm sụp đổ Bạch chưởng môn mặt không đổi sắc ngồi ở giữa quầy, hai bên là
Tiểu Mộc sắc mặt khó coi và Tiểu Lười đang ngủ như chết.

Cái tên này chỉ tham gia náo nhiệt vài phút, đả cảm thấy vô vị nên dựa vào
sạp ngủ luôn.

Quay lại hơn hai giờ trước, sau khi viết xong và treo tấm bảng lên thì, Bạch
chưởng môn chúng ta thả khí thế tu sĩ Trúc Cơ ra và tưởng tượng tràng cảnh
nhiều người xin bái vào môn phái.

Lúc đầu vài tu sĩ dừng lại đọc dòng chữ trên tấm gỗ, một người trong đó hỏi
đồng bạn theo kế bên "Thảo Mộc Phái ?, này, Tiểu Lôi ngươi có biết Thảo Mộc
Phái là môn phái mấy phẩm không ?".

Đồng bạn kế bên tên đó đáp "không biết, chắc là môn phái mới thành lập thôi ,
chiêu mộ đệ tử mà chỉ dùng quầy sạp thì chắc là môn phái chả ra gì".

Nói xong hắn kéo tên mới hỏi đi tiếp, để lại một mặt đầy hắc tuyến Bạch
chưởng môn, vốn dĩ Bạch chưởng môn chúng ta đang tươi cười vì có người dừng
lại.

"Không sao !, rồi sẽ có người nhận ra sự anh tuấn bất phàm của ta, khi đó
mọi người sẽ đổ xô bái vào môn phái của ta mà thôi" nội tâm Bạch chưởng môn tự
sướng nói.

Nhưng !, sự thật thường tàn nhẫn.

Đả hai giờ trôi qua, dòng người vẫn đông đúc qua lại, thi thoảng có người sẽ
dừng lại nhìn tấm bảng chiêu mộ Bạch chưởng môn viết, rồi hỏi đồng bạn kế bên
như người lúc đầu là "ngươi có biết đây là tông môn mấy phẩm không ?", người
nào đó đáp "ta chưa nghe nói bao giờ", xong lại tiếp tục đi tiếp.

Theo Thủy Linh đại lục, môn phái chia làm nhất phẩm tới tứ phẩm, chỉ có Trúc
Cơ kì trở lên, mới có thể khai tông lập phái, thành một phái chưởng môn ,
nhất phẩm đại biểu là môn phái có ít nhất một Trúc Cơ kì, nếu không sẽ không
có đồng đạo nào công nhận môn phái này, còn tứ phẩm là môn phái có Hóa Thần
lão quái, môn phái có mạnh có yếu, tùy theo chiến lực cao tầng của môn phái
mà quyết định, ngoài ra còn có đỉnh cấp môn phái, đỉnh cấp môn phái là môn
phái có Độ Kiếp kì lão quái vật, những Hóa Thần đỉnh kì chuẩn bị độ kiếp phi
thăng được gọi là Độ Kiếp kì.

...

Thấy cảnh này, Bạch chưởng môn chúng ta không nhịn được nữa.

"Không ngờ chỉ thu nhận đệ tử mà cũng ép ta phải sử dụng tuyệt chiêu rồi !"
hắn nỉ non nói, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm của mấy tên đeo kính ~.

Một người đi qua, tuổi tác khoảng mười bảy mười tám.

Bạch chưởng môn tung ra tuyệt kĩ, khí chất thay đổi trang nghiêm thần thánh ,
miệng như có hoa sen nói "tiểu bối, hãy dừng bước !, ta thấy ngươi tư chất
tuyệt đỉnh, là kỳ tài vạn người có một, đúng lúc môn phái ẩn thế ta, đang
cần nhân tài để trọng chấn uy danh năm xưa, không biết ngươi có muốn làm một
phần tử trong đó, cùng ta trọng chấn uy danh môn phái không ?".

Người bị Bạch chưởng môn kêu lại ...., mọi người xung quanh ......

Mọi người xung quanh có kẻ nói thầm "ta thao, không ngờ lại có môn phái chiêu
thu đệ tử kì hoa như vậy, Ta phục".

Thấy người nói có tu vi cao cường, nên hắn cũng không dám thất lễ, vội vàng
đáp "thưa tiền bối, tư chất vãn bối ra sao thì vãn bối biết, tuyệt đối sẽ
phụ sự tin tưởng mà tiền bối kỳ vọng, nên tiền bối hãy tìm người thích hợp
hơn vãn bối mà giao trọng trách này đi, vãn bối còn có việc, cáo từ", vừa
đáp xong hắn liền lẫn vào trong dám người đi mất.

Nói đùa, hắn là kẻ đã trải qua việc đời, chuyện gì mà chưa từng thấy cơ chứ
, chỉ với dăm ba câu thần côn thì đâu thể để hắn răm rắp tin lời, rồi nguyện
ý bái nhập vào môn phái của Bạch chưởng môn cơ chứ.

Kẻ này vốn tự cho là mình thông minh, nhưng đâu biết chính hắn đả bỏ qua một
cơ duyên to lớn thay đổi vận mệnh của hắn vì chút tiểu thông minh này ! ,
khoan hãy nói.

Vốn dĩ Bạch chưởng môn còn định nói gì đó ....

Một mặt không chịu từ bỏ Bạch chưởng môn, lại tiếp tục mở Thấu Thiên Nhãn
nhìn nhìn, khi có người có linh căn hệ mộc, không kể tư chất ra sao, linh
căn tạp hay gì, Bạch chưởng môn chúng ta đều sẽ hiện lên dáng vẻ thần côn nói
một hồi liên tục, khiến cho mọi người xung quanh tràn đầy im lặng.

Cuối cùng trời xanh cũng không phụ người có tâm.

Một nam một nữ đi qua, nam phong thần tuấn lãng, nữ thiên tư quốc sắc, dáng
người có lồi có lõm, nam tuổi khoảng mười tám, nữ khoảng mười bảy, khí chất
cao quý không giống người thường.

Vốn dĩ nội tâm sụp đổ Bạch chưởng môn, khi nhìn thấy hai người, à không phải
, Bạch chưởng môn chúng ta hiện tại chỉ nhìn chầm chầm mỗi nam thiếu niên ,
ánh mắt hiện vẻ tươi cười quái dị, cũng không phải Bạch chưởng môn có sở
thích quái dị, mà là cuối cùng hắn cũng tìm thấy mục tiêu có thể hạ thủ ,
"lần này chắc chắn có thể thành công chiêu mộ" nội tâm Bạch chưởng môn thầm
nói.

Hắn chủ động bước ra chặn đường hai người, vẻ mặt cực kì bí hiểm nói "mời hai
vị dừng bước, bổn chưởng môn có chuyện muốn nói với hai vị".

Đang đi hai người, thấy có người chặn đường nên có chút tức giận.

Nội tâm nam thanh niên còn thầm nghĩ "ai lại không có mắt, dám chặn đường bản
thiếu gia đây, chẳng lẻ lâu quá ta không hiện thân, nên mọi người đều quên
mất ta".

Vốn dĩ có chút tức giận hai người, sau khi thấy người trước mặt tu vi sâu
không lường được thì cung kính nói "tiền bối, ngài kêu hai vãn bối dừng lại ,
không biết có việc gì muốn chỉ giáo hai vãn bối ?", thái độ thay đổi một trăm
tám mươi độ, đây chính là thực lực mang đến địa vị, đổi lại nếu là một tên
vô danh tiểu tốt nào đó chặn đường thì hắn đả không chút nương tay trừng trị ,
chứ đâu có hơi nào nghe ngươi dông dài chứ !.

Mở đầu là Bạch chưởng môn với bộ dạng thần bí nói "bản chưởng môn thấy ngươi
có tư chất tuyệt thế, là trong vạn người có một kỳ tài, nhưng", hắn dừng
lại một chút, làm ra vẻ thần bí.

Mọi người xung quanh triệt để im lặng, trong lòng khinh bỉ nói "ta thao, lần
này tên này còn làm có vẻ rất thần bí đây"

Nam thanh niên tên Hướng Vấn Thiên không biết mọi người đang nghĩ gì nên thấy
hắn dừng lại liền hỏi "nhưng gì nữa thưa tiền bối ?".

Bạch chưởng môn biết là đã có thể nói ra chính sự, nếu không cứ dông dài nữa
thì người ta sẽ mất hết kiên nhẫn đi mất thì khổ, nên hắn nói "vốn dĩ tư chất
của ngươi là tuyệt thế thiên tài, nhưng mà bất ngờ xảy ra sự cố, làm cho tư
chất của ngươi bị hủy hoại, tu vi không còn, bản chưởng môn vốn dĩ thương
tiếc người tài, nên ta sẽ phá lệ bỏ ra đại giới, vận dụng bí thuật để chữa
khỏi cho ngươi" nói tới đây Bạch chưởng môn hiện lên vẻ ta đây rất là thương
tiếc người tài nên mới không tiếc phá lệ bỏ ra đại giới giúp ngươi.

Dừng một chút hắn lại nói "nhưng với một điều kiện, sau khi ta chữa khỏi cho
ngươi, thì ngươi sẽ phải gia nhập môn phái của bản chưởng môn" nói tới đây
hắn nhìn Hướng Vấn Thiên, chờ câu đáp án của cậu .


Vô Hạn Mộc Chí Tôn Giới - Chương #8