Sắp Xếp Nội Giới


Người đăng: prophundoc1111

Sau khi ra khỏi Dược Đan Các Ngân chưởng môn liền kêu Tiểu Lười dẫn đường tới
khách lâu gần nhất.

Đi tới chưởng quầy Ngân chưởng môn nói "sắp sếp cho ta ba phòng gần nhau, giá
cả thế nào ?"

"Thưa khách nhân, ba phòng gần nhau giá mỗi phòng là một linh thạch hạ phẩm
một người một ngày, đây là số phòng của khách nhân" chưởng quầy đưa ra một
tấm bản gỗ có khắc số hai ba bảy, hai ba tám, hai ba chín.

Lấy ra một viên linh thạch trung phẩm Quân chưởng môn đưa tiền cho chưởng quầy
nói "ta thuê ba phòng ba ngày, đây là tiền trả trước".

"Tiểu Mộc".

"Tiền thừa chưởng môn đưa cho ngươi gấp đôi tiền sách khi nãy, còn số dư thì
lát nữa mua đồ dùng sinh hoạt" Ngân chưởng môn bước lên lầu trước nói.

Thấy chưa kịp nói gì mà chưởng môn đả đi trước, nên Tiểu Mộc đành nhận lấy số
linh thạch thừa được chưởng quầy thối lại rồi bước theo sau.

Sau khi đi lên tới cửa phòng, vốn dĩ hai người định bước vào phòng thì Ngân
chưởng môn đột ngột gọi lại nói "hai ngươi vào đây ta có thứ muốn cho hai
ngươi xem, sao có muốn xem không ?".

Cả hai cùng đáp "có thưa chưởng môn, tiền bối".

Cả ba cùng vào phòng hai ba tám thì Ngân chưởng môn nói "thả lỏng tinh thần ,
không được kháng cự", Tiểu Mộc đả quen nên bỏ hết sự chống cự, còn Tiểu Lười
thì không dám không nghe lời vị tiền bối này nên cũng làm theo giống Tiểu Mộc
, Ngân chưởng môn phất tay một cái, cả hai đều được thu vào trong nội giới.

Hắn lúc này đả ngồi xếp bằng trên chiếc giường trong phòng, tay cầm Thảo Mộc
Chí Tôn Bàn, tâm thần đả hiển hóa trong nội giới.

Trong nội giới vẫn như cũ, một mảnh đất cả trăm km vuông, mặt đất bằng phẳng
, toàn nội giới phủ một lớp Cỏ Lá Gừng mềm mại, lớp cỏ làm cho cả nội giới
trở thành một mảnh xanh ngát khi nhìn từ trên cao.

Lúc này tinh thần hiển hóa của Ngân chưởng môn và hai người đang ở trên cao
nhìn xuống, lúc mới vào Tiểu Lười kinh sợ khi nhìn từ trên xuống nên tay chân
quơ loạn xạ mồm hét lên kinh hãi cầu cứu vì nghĩ sẽ rơi xuống, Tiểu Mộc thì
trấn định hơn vì đả vào nhiều lần nên vội khuyên bảo giải thích cho Tiểu Lười
, sau vài giây khuyên giải thì Tiểu Lười cũng đả hiểu ra và hiếu kì đánh giá
nội giới.

Đứng ở trên không, Ngân chưởng môn đang trầm ngâm suy nghĩ chuyện gì đó, hai
hàng lông mày nhíu lại, vẻ mặt của hắn lúc này phá lệ đặc biệt nghiêm túc.

Ngân chưởng môn phất tay.

"Ầm, Ầm".

Cả nội giới rung động dữ dội giống như có một con quái vật muốn từ trong đất
nổi dậy.

Nếu có thêm ngoại nhân ở đây nữa thì chắc chắn sẽ sợ hãi thốt lên thán phục ,
một mảnh đất hai mươi km vuông ở trung tâm nội giới kèm luôn cả Tạo Hóa Mộc ở
trung tâm mảnh đất này bay lên cao, cao hơn các mảnh đất khác trong nội giới
hai trăm mét, còn khoảng cách thì xa hơn các mảnh đất khác một ngàn mét.

Tiếp đó tất cả mảnh đất hai mươi km tính từ ngoài rìa nội giới trở vào trung
tâm sụp xuống, khung cảnh hùng vĩ như là biến thiên khiến cho ai nhìn thấy
cũng phải rung động, nhớ mãi không quên cho tới chết, và tất nhiên hai kẻ
duy nhất trong nội giới ngoài Ngân chưởng môn cũng không thể quên cảnh này
được, cho tới chết bọn hắn cũng không quên một đoạn ký ức ngắn này.

Kể từ đó trong nội giới chia làm ba phần, mỗi phần xa nhau một ngàn mét vuông
, độ cao thì tính từ thấp lên cao, bắt đầu từ mảnh ngoài rìa tới mảnh trung
tâm, mảnh này thấp hơn mảnh kia hai trăm mét.

Bỗng vô số hạt bụi từ đâu hội tụ tới bốn hướng đông tây nam bắc, số hạt bụi
đó tụ tập từ từ tạo thành hình dáng bậc thang, mỗi bậc độ dài là một mét ,
còn độ cao giữa các bậc là hai mươi cm mét, độ rộng là hai mươi mét, sau khi
bậc thang tạo hình xong và nối nhau giữa các phần thì Ngân chưởng môn lại phất
tay, vô số hạt giống nhỏ màu đen của Cỏ Lá Gừng bay tới rơi đều vào các bậc
thang.

Vốn dĩ đả tột cùng kinh ngạc hai người, sau khi thấy cảnh này thì chết lặng ,
đứng đơ như trời trồng, đôi mắt trợn lên đầy sự ngạc nhiên.

Sau đó Ngân chưởng môn lại tiếp tục phất tay, một bức tường cao bốn mươi mét
dày mười mét dâng lên ở rìa mảnh đất trung tâm, ở bốn hướng bức tường mỗi
hướng có một cánh cổng nối liền với cầu thang, cánh cổng cao ba mươi mét ,
trên cổng các hướng có khắc Thảo Mộc Phái đông, tây, nam, bắc đại biểu cho
tên môn phái và các hướng.

Ở rìa của mảnh đất giữa cũng dâng lên bức tường y như mảnh đất trung tâm, các
bức tường cũng được Ngân chưởng môn cấy vào hạt giống Cỏ Lá Gừng.

"Đến đây là xong công việc" Ngân chưởng môn thở ra nhẹ nhõm nói.

Kế hoạch xây dựng của Ngân chưởng môn không chỉ thế này là xong được, nhưng
hiện tại hắn chỉ có thể làm tới đây thôi, vì theo kế hoạch của hắn rất là
rộng lớn, với số tài nguyên có sẵn trong nội giới không thể thõa mãn đầy đủ
tài liệu xây dựng mà hắn sử dụng được, nên đành dừng lại xây dựng ở đây.

Lúc này đả không có từ điển nào để diễn tả sự rung động của hai người được nữa
, từ làn sóng rung động này nối tiếp làn sóng rung động khác, cả hai đều bị
các làn sóng vỗ cho chết lặng.

Trong nội tâm rung động của cả hai không bàn mà hợp gào ghét “thần nhân ,
chưởng môn, tiền bối, tuyệt đối là thần nhân”, đồng thời ánh mắt của cả hai
nổi lên sự sùng kính vô bờ bến…..
Vừa nhìn thấy ánh mắt sùng kính của cả hai thì Ngân chưởng môn đả biết kế
hoạch của hắn thành công.

Vốn dĩ kế hoạch của hắn đả bắt đầu từ lúc nhận được thông tin truyền thừa ,
trong truyền thừa có nói “những kẻ tu luyện công pháp đến từ Chí Tôn Bàn hoặc
tu luyện công pháp thuần mộc trong nội giới, khi vận chuyển xong một đại chu
thiên sẽ tự nhiên thả ra một luồng mộc khí tinh khuyết dựa vào tu vi của người
đó ra nội giới, việc này giống như nhận được rồi trả lại vậy, theo tỉ lệ là
một phần một trăm lượng chân khí bản thân, lượng thả ra này không ảnh hưởng
với người thả ra, nó giống như là ăn no rồi còn dư nên cho đi vậy.

Biết là vậy, nên vừa thấy Tiểu Mộc Ngân chưởng môn đả lên kế hoạch để nhận
cậu làm đệ tử.

Và giờ lại có thêm một người nữa sắp mắc bẫy….

Đúng như Ngân chưởng môn dự đoán.

“Tiền bối, môn phái ngài có nhận đệ tử nữa không ?, tiểu nhân muốn xin vào
môn phái của ngài làm đệ tử” Tiểu Lười quỳ xuống ánh mắt sùng bái chân thành
cầu khẩn nói.

Cậu rất hiểu chuyện nên suy nghĩ từ đầu tới đuôi, khi nãy từ lúc tiền bối bảo
cậu cùng vào xem đả là gián tiếp cho cậu lựa chọn, một là gia nhập môn phái
của tiền bối, hai là sẽ bị giết người diệt khẩu, đâu có ai lại khi không
muốn để cho người ngoài biết bí mật của mình chứ ?.

Với lại sau khi thấy thần thông vĩ đại của tiền bối thì tâm hắn sinh ra hướng
tới, vì hắn cũng có một giấc mơ trường sinh, sau khi hắn thấy một màn này
thì trực giác hắn đả mách bảo hắn “đây là người có thể trợ giúp cho ước mơ của
ta”, với lại một bắp đùi như thế này ai lại không muốn ôm cơ cứ, còn lí do
cuối cùng là “hắn không muốn bị diệt khẩu a”.

“Có, môn phái ta đang cần đệ tử để phát huy dương đại cơ nghiệp của các vị
tiền bối để lại, thế nên từ bây giờ ngươi chính là đệ tử thứ hai của bổn
phái” Ngân chưởng môn ý vị thâm trường nhìn hắn cười nói .


Vô Hạn Mộc Chí Tôn Giới - Chương #7