:sự Nhẫn Tâm


Người đăng: bunnyanchoi1482

Hòa đi lại gần Quỳnh, trên tay cầm một hộp cơm
- Ăn cơm đi (Tỏ vẻ lạnh lùng)
- (Im lặng. Cuối mặt xuống, không thèm trả lời)
Hòa tiến lại gần hơn . Lấy tay bóp miệng Quỳnh
- Anh nói cho em biết, em đã rơi vào tay anh thì đừng có mong mà thoát khỏi
đây. Khôn hồn thì em nên ăn uống cho có sức khỏe, đừng để anh mạnh tay đó nha
Mặc cho Hòa hâm dọa ra sao, Quỳnh vẫn im lặng. Im lặng không phải vì sợ, mà
Quỳnh đang bình tĩnh tìm cách thoát khỏi đây
Nói rồi hắn đặt hộp cơm trước mặt Quỳnh rồi bỏ đi. Quỳnh nhìn thấy một mảnh
kính vỡ, nó ở không xa Quỳnh lắm, Quỳnh cố gắng gượng người để lấy được mảnh
kiến đó. Trời không phụ người, Quỳnh lấy được mảnh kiến dùng tay để cưa dây,
mảnh kính đâm vào tay Quỳnh làm tay Quỳnh chảy máu, nó đau lắm nhưng cũng
không đau bằng sự nhẫn tâm máu lạnh của người bạn tri kỷ từ thuở nhỏ
Ra ngoài, Hòa nói với một người lạ mặt đứng trước cửa
- Mày canh chừng cẩn thận cho tao - Hòa nói
- Dạ
Minh thì đang ở nhà lo lắng, thấy Hòa đi đâu về liền lặp tức chạy lại hỏi thăm
- Anh có thấy Quỳnh đâu không?
- (Gỉa vờ lịch sự, ăn nói tế nhị) Sao anh lại hỏi tôi, chẳng phải Quỳnh là vợ
anh hay sao (Cười đểu)
- Phải...nhưng cô ấy mất tích rồi
- Vậy anh nói với tôi làm gì?
- Không, tôi chỉ muốn hỏi là anh có gặp cô ấy không thôi à
- Không (Bỏ đi)
Minh thấy ngạc nhiên về thái độ điềm tĩnh của Hòa nên sinh nghi . Vừa lúc đó,
thằng Heo chạy ra nói
- Em nhớ người tối qua nói chuyện với chị hai em là ai rồi
- Là ai vậy
- Là anh Hòa đó
- Em nói thật hả
- Phải, bây giờ em mới nhớ
- Em giữ kín chuyện này giúp anh nha
- Dạ
Sau đó Minh theo dõi Hòa, Hòa đi đâu Minh cũng lưu ý theo giỏi, mỗi cử chỉ của
Hòa lén lút đến nghi ngờ . Hòa đi ra bãi đất trống, rồi lên qua mấy con đường
nhỏ, con đường này ngày càng ít nhà, ngày càng vắng bóng người. Minh theo dõi
cẩn thận không dám rời mắt. Minh nhìn thấy Hòa đi vào một ngôi nhà cũ kỹ, bên
ngoài đầy lá cây khô. Trên tường nhà thì đầy mọt và mối
- Hắn ta đến đây làm gì, không lẽ Quỳnh bị nhốt trong ngôi nhà này sao?
Minh lén lút đi đến gần hơn, nhìn qua cửa sổ thì thấy Quỳnh đang bị trói ở
trong đó thật. Minh nhẫn nại quan sát
- Bọn chúng có hai người, mình mà xông vào chỉ tổ bị thua, mình phải nhịn
trước
Hòa lại mang đồ ăn và nước uống vào
- Uống nước đi
- (Quỳnh không thèm nhìn mặt Hòa)
Hòa tức giận bóp miệng Quỳnh, đổ nước vào miệng Quỳnh
- (Sặc nước) Tôi có chết anh cũng không chiếm được tôi đâu, anh đừng có vọng
tưởng nữa
- Hòa càng tức hơn. Xông đến muốn cưỡng hôn Quỳnh, Quỳnh cắn vào lưỡi hắn làm
hắn chảy máu
Lúc này Quỳnh dùng hai tay đẩy hắn ra
- Sao em cởi trói được
- (Cười) Đơn giản thôi mà. Mảnh kính vỡ nằm ngay ở đây nè :)
- Em đừng vội mừng, em không thoát được đâu.
Hòa nhào tới ôm lấy Quỳnh. Lúc này, Minh đã xử lý xong tên đồng bọn đứng trước
cửa. Minh chạy vào kéo Hòa ra, đấm vào mặt Hòa mấy cái
- Em có sao không? (Vừa dứt câu)
Hòa nhảy lên đạp Minh một cái ngã nhào xuống đất. Cả hai dằng co kịch liệt
Hòa rút dao ra, con dao sắt nhọn, Hòa chạy đến đâm thẳng vào Minh. Quỳnh hốt
hoảng
- Cẩn thận đó (Chạy vào đỡ cho Minh rồi ngã xuống)
Minh ôm lấy Quỳnh, Hòa bỏ chạy


Vợ Giả - Chương #23