Người đăng: anhtuanfbicia
Khi không khí có chút gượng gạo thì Thần Dương đế hoàng chợt cười nói.
“ Thật không ngờ ba vị đạo hữu lại cũng đến đây a, đúng lúc ta nhận hài nhi
này làm nghĩa tử, mong ba vị làm chứng ”
Xảo, một câu nói liền đẩy con người ta làm con nuôi, mấy tên anh biến kì trực
tiếp bị gạt bỏ.
“Chấn Liệt huynh là hoàng đế một quốc cũng không nên nóng vội vậy, nhà người
ta còn chưa đồng ý có nhận huynh làm nghĩa phụ đâu”
Cốc chủ Đại La cốc nói.
“Đúng a, chúng ta ở đây cơ hội ngang nhau, hài tử này về tay ai đều do duyên
phận nha”
Chấn Liệt đảo chủ phụ họa theo.
Như Lai thần tăng thì niệm một câu phật chú.
Bốn người ở đây đều là lão quái vật sống cả ngàn năm, đã thành tinh cả rồi.
Bọn hắn lời qua tiếng lại, thật giống như đứa trẻ này bọn hắn đã nắm chắc
trong tay rồi.
Bọn người Dương Chiến Thiên lúc đầu thì hưng phấn, nhưng càng về sau lại có
một cảm giác tức giận từ sâu trong nội tâm, bởi vì trong mắt bọn người kia.
Chất nhi của hắn chỉ là một cái đồ vật không hơn không kém. Nếu có giá trị lợi
dụng thì sẽ không từ thủ đoạn nào thể chiếm lấy.
Nếu không có giá trị cho bọn hắn thì chỉ là con sâu cái kiến.
Trận đấu khẩu này đã đến mức cao trào, chỉ còn thiếu chút nữa là bọn hắn vạch
mặt đánh nhau.
Thì một luồng khí tức mênh mông như biển truyền đến, các cao thủ cứng người
như có một con dao đang kề trên cổ họ, chỉ còn hạ xuống một chút thì thân tử
đạo tiêu.
Ngay cả tứ đại vấn đỉnh cũng mồ hôi đầy mặt. Luông khí tức này áp chế cả bốn
người bọn họ.
“Các ngươi. Om sòm”