Vinh Quang Của Dương Thiên Quốc


Người đăng: anhtuanfbicia

Thời gian thấm thoát qua đi, lúc này Dương Thiên tiểu tử đã gần mười bốn tuổi.

Trong một khách điếm một đám người đang bàn bạc rồi nổi

‘’Các ngươi nghe tin gì chưa? Dương Thiên công tử vừa mới xuất quan đấy, không
biết lần này tu vi công tử tịnh tiên lên bao nhiêu lần a’’

Một tên ở bàn bên khinh thường nói ‘’ Tên ngu ngốc nhà ngươi hẳn là không chịu
đọc tiên hiệp thời báo rồi, Dương công tử vì tu vi tịnh tiến quá nhanh nên
Hoàng đế phải vội vàng bảo hắn kiềm hãm tu vi để củng cố cảnh giới, nếu không
bây giờ Dương công tử chỉ sợ đã có tu vi Kim Đan a’’

Mọi người hít một hơi lạnh trước mười bốn tuổi có tu vi kim đan chỉ sợ là ngay
cả thần cũng phải líu lưỡi.

Từ khi Dương Thiên còn nhỏ thì hắn đã là chủ đề bàn luận số một của Dương
Thiên quốc rồi, khi hắn còn nhỏ không biết từ đâu một Tràng đấu giá của kinh
thành có được một chiếc yếm đã qua sử dụng của hắn.

Kết quả hôm đó cả kinh thành náo loạn, giá của cái yếm kéo lên thậm chí còn
cao hơn cả một bộ hoàng kim giáp chuyên dùng cho nguyên anh sử dụng.

Gia tộc đấu giá được cái tã ấy còn đem nó về nhà làm bảo vật, chỉ có đích tôn
của gia tộc mới được sử dụng.

Mấu chốt là không ngờ sau khi tên đích tôn đó về sau kiểm tra thiên phú nào
ngờ lại có tiềm chất tu tiên cực cao.

Từ hôm đó, mọi thứ chạm vào người của Dương Thiên đều trở thành bảo vật cho cả
kinh thành tranh đoạt. Ngay ca cái tã sử dụng một lần của hắn cũng được đưa ra
cái giá trên trời. Càng quá đáng hơn là cái nào có dính nước tiểu của hắn thì
giá càng cao. Cái nào còn dính chút cặn thì khỏi phải nói.

Nếu nghĩ lại thì Dương Thiên quốc, trước đây là Càn Việt quốc tuy không bằng
Thần Dương quốc nhưng cũng là tồn tại rất cao trong các đế quốc, gia tộc trong
này cũng có truyền thừa từ ngàn năm, tôn tử của bọn hắn thỉnh thoảng sinh ra
vài cái thiên tài cũng không lạ.

Nhưng vấn đề là cả cái Dương Thiên quốc này đã bị cái tên có thần ma triều bái
kia triệt để tẩy não rồi.

Trong tất cả các khánh điểm, tửu lâu,.. theo thống kế của thời báo tiên hiệp
tại kinh thành thì cứ mười cái đám tụ tập thì chín cái là nói về Dương Thiên
công tử. Nếu đặt ở một đế quốc khác thì chủ đề bàn luận chắc chắn chỉ có thể
là các danh hoa nổi tiếng của thanh lâu.

Cũng chỉ có Dương Thiên quốc, chủ đề bàn luận của một người có thể cao hơn của
danh hoa của các thanh lâu thôi.

Lúc này, tâm điểm của sự chú ý. Dương Thiên. Hắn vẫn đang bế quan.

Trong mật thất, nói đúng hơn là một cái động phủ. Nơi đây lâu các trùng trùng,
phía trước còn có một cái thủy đàm rộng lớn, trong đấy có vô số các loại cá
quý hiếm đang tung tang bơi lội, phía trên còn có vố số kì trân dị điểu bay
lượn. tựa như tiên cảnh.

Ở một khoảng sân rộng, chuyên dành cho việc luyện võ một thiếu niên mặt kiếm
mày ngài, thần sắc điềm tĩnh đang ngồi đả tọa.

Bất ngờ hắn mở to mắt, hào quang vạn trượng, một cỗ hạo nhiên chính khí ồ ạt
trào ra ngoài. Lúc này hắn tựa như một vị thần quân bễ nghễ thiên hạ. Hắn hét
lớn:

‘’Cái rắm’’

‘’Rốt cục các ngươi có cái rắm tác dụng gì hay không. Một tên tự xưng là Ma
quân, một tên tự Xưng là thần quân, chia sẻ cho ta chút tu vi cũng không có,
thần công cái thế, pháp khí kinh thiên cũng không. Ngoài cái vỏ khí tức này
các ngươi còn cho ta được cái gì a. Ta đọc truyện trên tiên hiệp thời báo, cái
nào tên nhân vật chính được thần ma phụ thể đều có công pháp, pháp bảo nhiều
vô kể. Tu vi tăng tiến nhanh như leo lên phi kiếm. Mà ta đây có tận hai cái a,
nhưng ngoài lừa ta ra còn không có tác dụng gì’’

Hắn từ khi hiểu chuyện đã phát hiện ra bên trong mình có mảnh linh hồn, nhưng
hai cái mảnh linh hồn này không có gì tốt, hắn được gia gia cho cái cái gì tốt
đều bị bọn hắn lừa mất.

Mấu chốt là hai cái mảnh linh hồn này dường như không có gì không ăn được,
linh đan, pháp bảo đưa cái gì cho bọn hắn, bọn hắn cũng luyện hóa một chút là
xong. Tựa như thần heo hiện thế.

Lúc này bên cạnh hắn có hai cái tiểu hỏa cầu một cái màu đỏ một cái màu vàng
từ hư vô hiện ra.

Tiểu hỏa cầu màu đỏ lên tiếng nói ‘’Ai tiểu tử ngươi cũng không trách được bọn
ta, hai chúng ta đánh nhau tu vi đã dùng gần như cạn kiệt, ngay cả linh hồn
cũng vỡ nát chỉ có tí mảnh tàn hồn này ngươi có đòi gì ta cũng không có a’’

Tiểu hỏa cầu màu vàng phụ họa ‘’ Đúng rồi, nếu mà tiểu tử nhà ngươi cho chúng
ta nhiều nhiều linh đan diệu dược một chút có khi chúng ta lại hồi phục được
một chút nha’’

‘’ Cái rắm, ta bị các ngươi lừa từ nhỏ đến lớn rồi đừng hòng lừa ta thêm nữa’’

Dương Thiên tức giận nói.

‘’Lão Càn ngươi đường đường là Thần quân không nên lừa tiểu hài tử a’’ Quang
điểm màu vàng nói.

Dương Thiên có chút không nói nổi. Lúc nhỏ hắn còn tưởng là tiểu hỏa cầu màu
vàng là tên Thần quân vì tiểu hỏa cầu màu đỏ ăn nói có chút vô sỉ, lại còn màu
đỏ nữa, truyện hắn đọc trên tiên hiệp thời báo thì màu đỏ mặc định chỉ ác nhân
a.


Vô Địch Thần Ma - Chương #12