Xuất Quan


Người đăng: anhtuanfbicia

Dương Thiên bước ra khỏi gian mật thất, mật thất này được được đặt ở trong
hoàng cung, do Kiếm tông vì hắn mà dày công xây dựng. Cũng chỉ hắn mới có
quyền ra vào nếu người khác muốn vào phải có sự đồng ý của hắn.

‘’Bái kiến công tử’’

Khi hắn xuất quan đã có một dàn cung nữ cùng các thị vệ đứng bên ngoài sẵn
sàng đợi lệnh.

‘’Gia gia của ta hiện đang ở đâu?’’

‘’ Bẩm công tử hoàng thượng đang chủ trì cho Tầm Long võ hội, thần sẽ đi bẩm
báo ngay’’ Một tên thái giám cung kính nói.

‘’Không cần, cứ để cho hắn lo việc, ta cũng muốn ra ngoài dạo phố chút’’ Dương
Thiên khoát tay.

‘’Nhưng mà… nhưng mà lần trước công tử ra ngoài…’’ Tên thái giám ngập ngừng
trán đổ đầy mồ hôi. Hắn vẫn còn nhớ năm mười tuổi Dương Thiên ra ngoài chơi cả
kinh thành bùng nổ, cả thường dân lẫn tu sĩ ùn ùn kéo đến xem cái vị được thần
ma triều bái này có hình dáng thế nào.

Cuối cùng gây ùn tắc chín con phố, đám thị vệ quá hoảng sợ phải đưa hắn hồi
cung.

Lúc đấy là năm hắn mười tuổi bây giờ hắn đã gần mười bốn, danh tiếng chỉ có
tăng chứ không có giảm.

‘’Lần trước ta mới bước ra được đến cửa hoàng cung thì đám người đó đã bu kín
lấy ta ép ta phải hồi cung rồi, lần này phải chơi cho đã, các ngươi không cần
theo ta để tránh người ta biết được’’ Dương Thiên liếm liếm môi, hắn tuy không
ra ngoài nhưng vẫn hay đọc thời báo tiên hiệp, Tầm Long hội võ thú vị thế nào
hắn ít nhiều cũng biết.

Tên thái giám sợ hãi quỳ sụp xuống ‘’ Công tử, không nên a. Để công tử ra
ngoài một mình ta có mấy cái đầu cũng không gánh được’’

Dương Thiên hừ lạnh: ‘’Các ngươi xem ta là cái thứ gì? Không có các ngươi ta
không sống được hay sao, hơn nữa còn có cường giả Kiếm tông bí mật bảo vệ ta.
Các ngươi còn lo cái rắm gì?’’

Một luồng hạo nhiên chính khí vô thanh vô tức tản ra trên người hắn khiến cho
người ta mơ hồ có cảm giác không việc gì hắn không làm được, không gì hắn
không thể.’’

Nói rồi Dương Thiên quay người rời đi.

Đám thị vệ cung nữ nhìn nhau không biết phải làm thế nào.

‘’Còn nhìn nhau cái gì, mau đi bẩm báo cho hoàng thượng. Dương công tử tạm
thời ta sẽ bí mật theo sau’’ Một đạo nhân ảnh bên ngoài trùm áo bào không rõ
dung mạo đột nhiên xuất hiện nói. Hẳn là người của Kiếm tông sắp đặt để bảo vệ
Dương Thiên.

Quảng trường trung tâm kinh thành

Sở dĩ là quảng trường trung tâm bởi vì kinh thành Dương Thiên quốc cực kì rộng
lớn, phải chia ra rất nhiều quảng trường, đặc biệt nhất là quảng trường trung
tâm, vô cùng rộng lớn có thể cùng lúc chứa cả vạn người, chuyên để tổ chức võ
hội, hãy các sự kiện lớn của đế quốc.

Lúc này chưa thi đấu nhưng quảng trường cũng đã ngót nghét mấy ngàn người tụ
tập.

‘’Ngươi nói xem hôm nay Dương Thiên công tử có đến tham gia hội võ không, nghe
bảo top mười người được thứ hạng cao nhất sẽ được nhận vào Kiếm tông’’

Tầm Long hội võ thực chất là một phương thức tuyển chọn nhân tài của Kiếm
tông, mỗi bốn năm một lần sẽ được tổ chức.

Tất cả cũng nhờ Dương Thiên nếu không có hắn thì chưa chắc Dương Thiên đế quốc
được ưu ái như vậy. Phải biết rằng một suất tổ chức Tầm Long hội võ cũng đủ để
gây nên chiến tranh giữa các đế quốc a.

‘’Nằm mơ, Dương Thiên công tử là loại người nào mà phải tham gia hội võ để
chứng minh thực lực. Với lại nếu hắn tham gia thật, không cẩn thận đụng nhẹ
người ta một cái, chỉ sợ vương quốc chúng ta mất đi một nhân tài a.’’

Người dân khắp đế quốc hoàn toàn bị tẩy não rồi, chỉ thiếu chút nữa tôn hắn
làm thần thôi. Bây giờ có nói với bọn hắn Dương Thiên công tử một cái tát chết
Hóa Thần kì chỉ sợ bọn hắn không chút nghi ngờ mà gật đầu a.

Trên đài cao. Dương Chiến Thiên sầu não, hắn vừa nhận được tin Dương Thiên rời
goi hoàng cung.

‘’Đứa nhỏ này thật sự biết cách làm người khác đau đầu a’’

‘’Hoàng thượng đừng lo, công tử là người có đại khí vận hẳn là sẽ không xảy ra
truyện gì, hơn nữa còn có Lý lão đi theo, hẳn là sẽ không có việc gì, ở đây tu
vi hắn chỉ có kém mình ta.’’

Người nói lời này là khách khánh của Kiếm tông phái đến. Huyền Minh chân nhân,
một thân tu vi Anh Biến đại viên mãn.

‘’Không biết lần võ hội này hoàng thượng có thể để công tử tham gia một phen
để tại hạ mở mang đầu óc không?’’

‘’Cũng không biết được a, nếu hắn thích thì sẽ làm bằng được còn nếu không thì
ta cũng chịu. Dương nhi tính tình sợ rằng chỉ có Thiên Vân mới sai bảo được
hắn. Với lại hắn cũng không thích thi triển tu vi, ngay đến cả ta cũng chưa
được nhìn hắn luyện công nữa a’’

Huyền Minh nhíu mày, chuyện tu vi của Dương Thiên không ai nhìn ra được cả
thiên hạ đều biết, khi cho hắn kiềm hãm tu vi thì cũng chỉ là lời nói một phía
của hắn, không có ai kiểm chứng. Càng là không có ai dám kiểm chứng. Dù sao uy
vọng của hắn quá lớn, chỉ cần chính thức bái Kiếm lão làm sư thì ngay cả Huyền
Minh hắn cũng phải gọi Dương Thiên một tiếng sư tổ.

Mấu chốt là nhiều năm như vậy, Dương Thiên không hiển lộ tu vi cho mọi người
xem. Bằng vào tuổi của hắn thì càng thích thể hiện ra ngoài mới đúng.

Điểu này chứng minh một là hắn không có tu vi hai là hắn tâm cơ không phải
người thường có thể sánh được. Tất nhiên mọi người sẽ tin tưởng vế thứ hai
hơn. Nhưng lâu như vậy cũng không thể tránh được một chút nghi ngờ a.


Vô Địch Thần Ma - Chương #13