Kết Thúc


Người đăng: anhtuanfbicia

Ầm, một cỗ lực lượng khổng lồ đánh lên người Đại La cốc chủ, hắn chưa kịp phản
ứng đã thấy trời đất sụp đổ, thân thể bị cỗ lực đại này bắn ngược về sau.

Những người còn lại chỉ thấy hắn biến thành một vệt sáng cuối chân trời. Cũng
may Kiếm lão chỉ tiện tay phất một cái chứ không phải chủ tâm giết hắn. Tam
đại vấn đỉnh còn lại đều nuốt nước bọt. Bọn hắn lúc nãy cũng có chút xúc động
buột miệng an ủi Kiếm lão a.

Kiếm lão vẫn đang phẫn nộ thì cảm giác dưới chân có người kéo, hắn cúi đầu
xuống thì thấy tiểu hài Dương Thiên đang kéo vạt áo lão, không biết từ lúc nào
tiểu tử này đã từ tay Mạn Thiên Vân trèo xuống đến kéo áo hắn.

Kiếm lão cười lớn bế tiểu tử này ôm vào lòng nói

‘’Ha ha ha không ngờ lào tên tiểu yêu nhà ngươi nha, làm lão phu ta suýt bị
bọn người kia hiểu nhầm rồi đấy biết không’’

‘’Kì quái kì quái người làm sao mà dưới con mắt chúng ta vô thanh vô thức bám
dưới áo ta được? ai nha tiểu tử này thế mà lão không nội thị được bên trong
ngươi. Quả là thiên tài được yêu ma triều bái có khác hahaha’’

Tiểu tử Dương Nhi hoàn toàn không biết người bế mình là tồn tại siêu việt đến
mức nào. Vẫn cứ hihihaha dứt dứt chòm râu đen nhánh của lão.

Nói liền lão nhìn về phía đám người Dương Chiến Thiên

‘’ Lão phu muốn nhận tên hài tử này làm đồ đệ, các ngươi đều là trường bối của
hắn có thể thay hắn quyết định’’

Dương Chiến Thiên ôm quyền cúi đầu ‘’ Tại hạ thay mặt chất nhi đa tạ sự ưu ai
của tiền bối, chỉ là… Chất nhi còn quá nhỏ, con dâu ta liền mới sinh ra hắn
cũng không nỡ xa lìa’’

Kiếm lão cắt ngang ‘’ Như vậy đi, dù sao ta cũng có việc trên người, ước chừng
phải mười,hai mươi năm mới có thể trở về, các ngươi cứ chăm sóc hắn nếu như ta
chưa trở về thì khi hắn mười bốn tuổi người của Kiếm tông ta sẽ đến đem hắn về
Kiếm tông’’

Mạn Thiên Vân nhẹ nhàng hành lễ: ‘’Đa tạ tiền bối’’

Kiếm lão quay về phía đám người Thần Dương đế hoàng nói:

‘’ Chuyện như vậy là xong, từ nay tiểu tử Dương Thiên này là đệ tử của ta, các
ngươi đừng có giở trò nếu không hậu quả tự gánh. Còn về Càn Việt quốc này cũng
cần đổi chủ rồi, từ nay sẽ do Dương gia tiếp quản, bọn người các ngươi cũng
nên giải tán đi’’

Đám người ảm đạm giải tán. Nhưng cũng may bọn hắn chưa có làm gì gây thù chuốc
oán với đám người Dương gia, chỉ là lần này không thu nhận được một tên yêu
nghiệt thiên tài thôi.

Còn đám người Càn Việt quốc cùng Chân Nguyên quốc thì đủ thảm, từ đầu đến cuối
chỉ là nhân vật nền không khuấy được chút phong ba nào.

Thảm nhất phải nói đến quốc vương Càn Việt quốc từ đầu tới giờ hắn còn chưa
được giới thiệu đến cái tên nữa a, lại còn chưa kịp hiểu cái gì thì đã mất
nước. Đủ thảm.

Cứ như vậy Càn Dương đế quốc đổi tên thành Dương Thiên quốc. Gia chủ Dương
Chiến Thiên nghiêm nhiên là hoàng đế. Hiện nay uy vọng của Dương gia phải nói
là cả Thần Ma lục địa đều biết. Được Kiếm tông che chở dù là Ma vực muốn đem
người ám sát bọn hắn cũng không dám, hang năm còn có các đội ngũ cao thủ đến
DƯơng gia làm khách khanh để âm thầm bảo vệ chất nhi của bọn hắn nữa chứ.

Về phần Chân Nguyên quốc thì khỏi nói, vốn là dẫn đại quân đến xâm lược lại
trở thành đoàn người đến triều bái quy phục Dương gia. Nói đùa gì vậy chỉ cần
một cao thủ tùy tiện của Kiếm tong hắt xì một cái cũng đủ để bọn hắn mất nước,
bọn hắn lấy cái gì mà đi đánh người ta.

Mọi chuyện đều là của mấy ngày sau, còn hiện giờ Dương Thiên nhà ta đang say
giấc ngủ hoàn toàn không quan tâm cả cái đại lục này đều đã biết tên hắn.
Dương Thiên.

Nhưng cả thiên hạ cũng không ai biết trong cơ thể hắn hiện nay đang ẩn chứa
hai mảnh linh hồn trôi nổi giữa não hải. Không ai khác chính là của Càn lão và
Chấn lão bí ẩn mà thế nhân chỉ biết với thân phận hai lão tổ của Càn Việt quốc
và Chấn Nguyên quốc.


Vô Địch Thần Ma - Chương #11