Người đăng: Minh Phong Cư Sĩ
_ Nhờ vào sự cần cù của mình mà công cuộc thu gom rác thải của Thôn Thiên Ma
Đế diễn ra rất là mỹ mãn. Hắn được người ở trong thành chiếu cố rất là nhiều,
và nhờ những công cuộc thu gom rác này của mình thì cái miệng giếng của hắn
cũng mở rộng ra không ít.
Mới vào tuần trước đây hắn được gọi đến một tiệm may mặc để thanh lý một số
vải vụng mà không cần dung. Hắn vừa có ý định từ chối vì theo hắn thì vải vóc
có gì đâu mà cần thu nhập, vải thì ở vị diện nào mà không có, vải đắt mấy cũng
không bằng một ngôi nhà được.
Hắn đánh xe đến tiệm may vào buổi sáng hôm đó, tiền hắn tiết kiệm hầu như đã
tiêu hết vào chiếc xe kéo này, vì mọi thứ trong thành này giá cả đều đắt đỏ,
cho nên tiền hắn mua một cỗ xe ngựa cũng đã đủ để hắn xây một tòa cung điện
bằng vàng ròng rồi.
Nhưng hắn không hề cho là mình đã chịu thiệt thòi, vì hắn biết nguyên liệu
chính để làm ra cỗ xe này là gỗ được lấy ra từ Nhất Lâm. Nhất Lâm gỗ là thứ mà
chỉ được ghi trong sách sử, độ hiếm của nó có thể sánh ngang với phương mao
lân giác. Những cổ xe này thường dành cho những Chúa Tể Tiểu Vũ Trụ sử dụng.
Nhất Lâm được ghi chép lại trong sách là cánh rừng đầu tiên từ thuở sơ khai
của mọi thứ. Đó là lí do tại sao có chữ Nhất trong tên của nó. Người ta đồn
rằng đường vào Nhất Lâm hung hiểm không kể xiết, đã có những vị từng được coi
là đỉnh cao của tu tiên giới, người nào cũng có khả năng hủy thiên diệt địa
nhưng vào sâu trong Nhất Lâm thì không bao giờ trở ra được. Đương nhiên đó chỉ
là truyền thuyết, vì chỉ bản thân hắn biết là ở sâu trong Nhất Lâm chính là
cánh cổng dẫn đó ngôi thành này.
Gỗ Nhất Lâm đáng giá vì nó chỉ có thể ngắm chứ bất khả thi đốn xuống được. Kể
cả những vị thợ rèn cho rằng tay nghề mình có thể làm ra chiếc rìu đốn được gỗ
Nhất Lâm thì cũng là những vị ảo tưởng sức mạnh thôi. Gỗ Nhất Lâm chỉ có một
cách để mang về xài là chờ khi nào thiên kiếp giáng xuống chắt đứt thân cây và
rễ liên hệ thì mới xài được thôi. Vì rể của cây hấp thụ tinh hoa của trời đất
nên khi cây bị rìu chắt thì sẽ tự động lành lại cấp tốc, chỉ có thiên kiếp mới
đủ mạnh để cắt đứt liên hệ đó thôi. Vật dụng được làm bằng gỗ Nhất Lâm thì cả
tiên đế cũng vô pháp đánh nổ nó.
Dừng xe bên cạnh tiệm may và hắn bước xuống xe tiến vào tiệm. Nhìn ở bên ngoài
thì đây chỉ là một căn tiệm đơn xơ mộc mạ, trước cửa tiệm có trao một bảng
hiệu, ghi là Nhật Nguyệt Vải. Mặc dù biển hiệu đơn xơ, nhưng hắn có thể cảm
giác được là trong từng chữ trên tấm biển gỗ nứt nẻ đó là chứa vô hạn áo nghĩa
mà chính hắn cũng không thể hiểu được.
Hai chữ Nhật Nguyệt và luồng áp lực này làm hắn nhớ đến một vương quốc nổi
danh với một trong những quân đoàn có sức phòng thủ kinh khủng nhất vũ trụ.
Nhật Nguyệt quân đoàn đã là một quân đoàn nổi danh vào thời của hắn, mặc dù là
chiến lực của quân đoàn này không được tính là cao cường nhưng mà hắn biết một
điều là muốn phá hủy quân đoàn này là điều không thể.
Đã từng có hơn mười vị tiên đế và ma đế dòm ngó mảnh đát và tài sản của Nhật
Nguyệt vương quốc, và đã tiến công với ý đồ chiếm đoạt vương quốc này bằng vũ
lực. Quốc vương được nhiệm của Nhật Nguyệt lên tiếng đánh cược rằng, nếu mười
người bọn hắn có thể giết được một người bất kì trong tiểu đoàn của quân đoàn
Nhật Nguyệt thì quốc vương sẽ cam lòng dân lên vương quốc của mình.
Chuyện tưởng chừng dễ như chở bàn tay nhưng lại làm mười vị tiên ma đế bất
lực. Họ đã dùng thử mọi cách, ra tất cả những sát chiêu mà họ có nhưng cũng
không thể làm cho tiểu đoàn đó dính một hạt bụi nho nhỏ nào. Ngày hôm đánh
cược đó thì Thôn Thiên Ma Đế cũng có mặt tại đó, dù là hắn không thích xem náo
nhiệt nhưng hắn muốn tận mắt thấy sự phòng thủ tuyệt đối là như thế nào.
Nhưng dù có suy nghĩ thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể thấy được sự liên
hệ của một tiệm may nho nhỏ và cả một vương triều đang làm bá chủ của hàng
trăm vị diện.