Những Cửa Hàng Cũ Trong Thành (trung)


Người đăng: Minh Phong Cư Sĩ

Bước vào trong tiệm, đập vào mắt hắn là những chiếc tủ cũ chất đầy vãi vóc.
Trong tiệm được trang trí với những cuộn vải đủ loại màu sắc, ngồi sau quầy đó
có một lão bà. Hai mắt của bà nhắm hờ, từng hơi thở đều đều, mặc dù nhìn thấy
mái tóc trắng của bà lão nhưng làn da và khuôn mặt của bà làm người ta phải
thắc mắc về số tuổi của bà.

Hắn có ý định đánh thức bà lão dậy, nhưng chắc là do nghe được tiếng động của
hắn nên bà lão đã mở mắt ra và đứng tại quầy nhìn hắn.

“Ta có thể giúp gì cho cậu ?” bà lão mở miệng ra hỏi.

“Vãn bối có nhận được đơn hàng để đến tiệm thu gom rác thải” Thôn Thiên Ma Đế
trả lời.

“À, vậy thì đợi lão một chút, lão sẽ đi gọi chắt trai của ta dẫn cậu đi”, nói
xong bà lão tiếng vào sau bức màn.

Một lúc sau, từ trong bức màn tiến ra mà chàng thanh niên mặt thanh mày tú.
Mặc dù là chàng thanh niên này mặc trên mình một bộ quần áo không mấy nổi bật
cho lắm nhưng khí chất của câu thanh niên này thì chỉ sợ là ở những vị diện mà
Thôn Thiên Ma Đế đi qua có người có thể bì được.

“Vị huynh đài này, xin mời đi theo tại hạ, chúng ta đang thu gom rác thải lại
cho vị huynh đài đây”. Chàng thanh niên mở miệng nói. Sau khi giọng nói của
chàng thanh niên này cất lên thì mọi thứ như được mở ra cho Thôn Thiên Ma Đế.
Hắn đã thấy được sự liên kết giữa tiệm may này và vương quốc Nhật Nguyệt. Vì
giọng nói này chính là giọng nói của quốc vương của vương quốc Nhật Nguyệt.

Ai có thể ngờ được một vương quốc đứng hàng nhất nhì trong thập đại vương quốc
của các vị diện lại bắt đầu ở một tiệm may tại một ngôi thành nho nhỏ này. Sau
khi bước qua tấm màn thì Thôn Thiên Ma Đế và chàng thanh niên được truyền tống
đến một tòa cung điện lộng lẫy, mọi vật dụng trong tòa cung điện này đều được
làm bằng vàng, tạo nên một nét phú quý không thể chối từ được.

“Đây là ….. ?” Thôn Thiên Ma Đế cho rằng họ đã truyền tống đến lộn nơi nên mở
miệng hỏi

“ Nơi này chính là bảo khố mà mọi người thèm muốn của Nhật Nguyệt Vương Quốc,
thấy bất ngờ đúng không Thôn Thiên Ma Đế” chàng trai mỉm cười, từ tốn nói.

Thôn Thiên Ma Đế cũng không mấy bất ngờ khi chàng thanh niên này nhận ra thân
phận thật của hắn, vì hắn cũng có thể coi là một người nổi danh ở những vị
diện.

“Người đời nói, Nhật Nguyệt bảo khố chứa bảo vật, ngọc ngà, châu báu, những
thứ mà còn đáng giá hơn cả ngàn vàng, nhưng có ai ngờ rằng nơi này chỉ là nơi
đụng vải vụn và những thứ mà một tiệm may không dùng mà vứt đi” Thôn Thiên Ma
Đế tự giễu.

“Không có gì phải ngạc nhiên cả, chỉ nội một cái tủ gỗ và mấy cuộn vải trong
tiệm thôi cũng đáng giá gấp mấy ngàn lận cung điện này rồi”, chàng thanh niên
nói

“Vậy đây là tất cả những vật cần ta thu hay sao ?” Thôn Thiên Ma Đế có tình
dẫn chàng trai qua một câu chuyện khác, vì hắn cũng không muốn biết giá trị
của những cái tủ là bao nhiêu vì hắn biết là tò mò hại chết mèo.

“Đúng vậy, những mảnh vải vụn này huynh đài cứ thu hết đi,đây là những vải vụn
dùng để mai những bộ trang phục có sức phòng thủ tuyệt đối cho những binh lính
của vương quốc.” – chàng trai mỉm cười và giải thích

Thôn Thiên Ma Đế đứng hình trong khoảnh khắc đó, vì hắn biết là nếu tin này
truyền ra sẽ chấn động cả giới tu tiên. Một bộ quân phục có thể làm cho một
người tu tiên bình thương sống sốt mà không bị tổn hại sau những sát chiêu của
tiên ma đế. Người đời ai cũng cho rằng là sự phòng thủ tuyệt đội của quân đoàn
Nhật Nguyệt là nhờ công pháp bí mật, hay là pháp bảo có hạn dụng nhưng ai ngờ
chỉ là bộ quần áo may bằng vải thôi.

Thấy Thôn Thiên Ma Đế đứng hình thì chàng trai mở miệng và giải thích “Huynh
đài không cần phải ngạc nhiên quá, vì bây giờ huynh đài đã sống tại thành rồi
thì chúng ta cũng không giấu gì, những bộ quần áo này được may bằng tơ của
Nhiệt Hàn Chi Tru. Loài Nhiệt Hàn Chi Tru này có một đặc tính là khi giăng tơ
ra thì tơ của nó được biết đến là Ngũ Hành Bất Xâm. Người ta nói là Nhiệt Hàn
Chi Tru chỉ nhả tơ một lần, và sau khi nhả hết tơ thì nó sẽ chết, cho nên là
tơ của nó rất là quý. Nhờ ưu điểm của loại tơ này kèm thêm một số nguyên liệu
bí mật của gia đình tại hạ nên vải này ở những vị diện thường có thể coi là
công cụ phòng thủ tuyệt đối, nhưng đối với người trong thành thì nó cũng trả
khác gì vải thường vì họ có thể đâm một lổ thủng qua nó một cách dễ dàng. Vải
này còn có ưu điểm là làm cho người mặc hè mát mà đông ấm, cho nên nếu huynh
đài có hứng thú thì có thể ghé tiệm ta để đặt may vài bộ”

“Cảm tạ lời đề nghị của huynh đệ, nếu có thời gian thì tại hạ sẽ ghé qua để
mua vài bộ quần áo”, nói xong Thôn Thiên Ma Đế quay qua kích hoạt nhẫn trữ vật
của mình để gom hết số hàng này, nhưng hắn cảm thấy là hắn sẽ cần nhẫn trữ vật
lớn hơn trong tương lai để tiếp tục nghề này.


Vô Danh Vị Diện - Chương #4