Chương 15: Liên Thủ Chi Chiến.


Người đăng: thientruongdan

Kể thì có vẻ dài dòng, thời gian đã trôi qua tương đối, nhưng kỳ thực cũng chỉ có mấy chục hơi thở mà thôi. Tất cả sự tình đều trong tình trạng hết sức khẩn trương, diễn ra vô cùng nhanh chóng.



Thấy Tường Minh nói có lý, mọi người cũng bắt đầu co lại. Ngược lại lại không thấy ai chịu bước ra vòng ngoài, bên cạnh đó những tiếng bàn tán xì xào, tranh cãi.



-Làm như thế chẳng khác nào nói chúng ta làm bia đỡ đạn sao?



-Ừm! Đúng thế, đứng ra vòng ngoài chẳng khác nào làm tấm bia chắn cho những người khác. Mà cho dù không bị mất mạng chúng ra cũng tổn thất khá nhiều, không được ai ra thì ra tôi không ra.



-Đúng, đúng! Hơn nữa một khi chúng ra hết linh lực rồi, vậy ai sẽ là người tiếp theo đây? Số lượng Hoả Phong Nghĩ khủng bố thế kia, chúng ta không ai có thể thoát được.



Một số người thì lo lắng, chau mày suy nghĩ nhiều vấn đề, một số thì nói ra suy nghĩ của mình, cũng lại có một số nhếch mép cười, lại có kẻ hừ để đó. Đủ mọi suy nghĩ, đủ mọi lời nói, tạo ra một cuộc hỗn độn những âm thanh.



-Trước hết xin các huynh tỷ yên lặng, cũng mời các huynh tỷ thuộc hai phong thuỷ băng đứng ra cho. Đồng thời cũng sẵn sàng ứng phó với Hoả Phong Nghĩ khi chúng đến nơi.



Thấy tình hình ngày càng căng thẳng, tiếng nói của Tường Minh lại vang lớn, dẹp bỏ những xì xào bàn tán, nghi hoặc của mọi người.



Cũng đã bắt đầu lác đác vài người bước ra, xuất ra pháp khí cầm sẵn trên tay.

Mắt quan sát được tình hình có chuyển biến tốt Tường Minh lại nói lớn.



-Vì để công bằng và không ai bị thiệt thòi. Mời tất cả các sư huynh, sư tỷ thuộc các phong khác xuất ra các loại phù lục thuỷ thuộc tính và băng thuộc tính hỗ trợ những người vòng ngoài.



Lúc này bắt đầu đã có người hiểu ra liền bắt đầu hành động. Sau vài lần hít thở, tất cả mọi người đã dần đi vào ổn định. Người thì pháp khí, người thì phù lục, tất cả đều đã được xuất ra cầm sẵn trên tay. Trên mặt ai cũng thập phần căng thẳng lo âu. Không ngoại lệ, cũng có người sợ hãi cả người run rẩy, hẳn là chưa có va chạm với giết chóc và giây phút sinh tử bao giờ.



Tường Minh ảnh mắt luôn luôn hướng về phía đám mây đỏ do Hoả Phong Nghĩ kia tạo thành, trong mắt hắn chợt loé. Giọng nói của hắn lại vang lên.



-Tất cả mọi người đã ổn định vị trí. Giờ xin tất cả mọi người cứ như vậy, chúng ta dần di chuyển về hàng động tự nhiên kia. Chúng ta sẽ có hy vọng được ra ngoài.



-Thật sao? Tiểu đệ nói thật chứ? Đã vậy chúng ta đồng loạt giữ vững đội hình và di chuyển nào.



Một đám người xếp thành hình vòng tròn nhanh chóng di chuyển, vừa di chuyển về phía hang động vừa tự xoay vòng quanh tâm. Nếu lúc này từ trên cao nhìn xuống không khác nào một thế trận bát quái. Từng nhóm người có cùng màu áo xếp lại với nhau, cơ bản là có quen thì sẽ đứng gần nhau hơn, khí thế một người bắt đầu được dâng lên, luôn trong trạng thái tâm lý sẵn sàng xuất ra pháp thuật, thôi động pháp khí, khởi động phù lục bất cứ lúc nào tiếp chiến đám côn trùng kia.



Đã được như ý muốn phần nào đó, bất quá cũng có chút chưa an tâm, Tường Minh lớn tiếng hỏi.



-Các huynh cùng các tỷ ở đây, có ai có mang kèm theo trận kỳ cùng trận bàn bố trí trận pháp thuỷ thuộc tính hay băng thuộc tính không?



Ý đồ của Tường Minh chính là đây. Hắn muốn mọi người hiệp trợ lẫn nhau, cùng chạy về phía hang động tự nhiên đó. Một khi tất cả mọi người đã vào được rồi, lập tức dùng trận pháp thuỷ hoặc băng thuộc tính chặn cửa hang động lại, lúc đó chỉ cần chờ thời gian thì luyện kết thúc. Mọi người sẽ được tự động truyền tống ra ngoài.



Một lúc lâu sau không thấy có người nào lên tiếng. Tường Minh biết có người không nguyện ý bỏ đồ của mình ra cho mọi người dùng miễn phí.



Bất quá Tường Minh đang định lên tiếng thì bất ngờ ở bên cạnh Hạnh Mai lên tiếng.



-Các vị sư Huynh, sư tỷ. Trong chúng ta bất kể là ai có được trận pháp này, nếu người đó chịu bỏ ra, chúng ta sẽ chi ra một phần thu hoạch của chúng ta cho người đó để đổi lấy một cơ hội sống. Mọi người có đồng ý không ạ?



Tiếng Hạnh Mai vừa dứt liền có người nói lớn.



-Tôi đồng ý, nguyện ý bỏ ra một phần thảo dược thu được trong bí cảnh thí luyện này.



-Tôi đồng ý...



-Tôi cũng đồng ý...



-Tôi không có ý kiến...



-Tôi sao cũng được...



Một người đồng ý, hai người đồng ý,... cuối cùng có tác dụng hiệp đồng, tất cả mọi người đều không ai không đồng ý.



Mọi người tất cả đã đồng ý bỏ ra một phầp thu hoạch của mình để trao đổi trận pháp thuộc tính tương khắc với Hoả Phong Nghĩ.



Lúc này, những mũi tên do Hoả Phong Nghĩ tạo thành cũng đã bắt đầu tấn công. Số lượng chúng đông vô cùng tận, chúng bám vào từng người, cắn xé quần áo, da thịt.

Những tiếng kêu đau đớn bắt đầu được phát ra, nhưng trận thế không loạn mà bắt đầu có người tế ra pháp khí. Tiếng vù vù, vo vo do Hoả Phong Nghĩ tạo ra, cùng tiếng pháp khí, pháp thuật, phù lục, tiếng kêu đau đớn. Tất cả tạo nên một không gian thanh thế kinh thế hãi tục, căn bản không khác nào một trận đại chiến quy mô tông phái.



Người này cứu trợ người kia, hiện tại chưa có ai phải ngã xuống, nhưng quần áo đã đậm màu máu. Mùi tanh của máu cùng mùi hoắc kinh tởm của nhưng con Hoả Phong Nghĩ bị chém đứt bốc lên hoà quyện vào nhau, khiến cho ai hít phải cũng buồn nôn.

Mọi người bắt đầu xuất ra đan dược chữa thương, dan dược bồi đắp linh lực cấp tốc cho vào miệng xong liền tiếp tục chiến đấu.

Lúc này Bạch Kỳ Nam lớn tiếng.



-Các vị huynh đệ cố gắng ngăn cản, ta sẽ bố trí trận pháp, chúng ta hiện tại không thể di chuyển về phía hang động nữa rồi. Đành phải trụ lại tại đây thôi.



Không biết có ai nghe thấy hay không, nhưng sự tập trung chiến đấu đã dâng lên cao trào. Ai lấy đã dùng hết sức mình sắc mặt biến đổi liên tục, nhưng phần nhiều trắng nhợt vì mất máu cùng mệt mỏi.



Một bên Bạch Kỳ Nam cũng đã xuất ra những cây trận kỳ màu xanh dương bất đầu bố trí trận pháp.



Bên kia Tường Minh cũng không có nhàn rỗi, hắn hiện tại linh lực quá ít ỏi, bất quá hắn lại có được võ công thế tục thiên về tốc độ. Hắn cùng Hạnh Mai dựng lưng vào nhau mà chiến đấu, chém giết Hoả Phong Nghĩ. Hắn cũng lấy ra những tấm phù lục tấn công băng thuộc tính, nhưng thật sự hắn chỉ dùng kích phát được 5 tấm liền phải dùng một viên Bù Khí Đan.



Bản thân hắn cũng bị mấy con Hoả Phong Nghĩ cắn xé, hắn cũng không thèm để ý mà nhìn về phía sau, Hạnh Mai đang ở đó. Thấy nàng cũng bị loang nổ mấy vết máu mà hắn cảm thấy đau xót trong lòng. Không nghĩ nhiều hắn liền xuất ra một tấm phù lục cỡ bàn tay đưa cho Hạnh Mai kích phát.



Đó là một tấm hộ thể phù thuộc tính thuỷ gọi là "Hộ Thuỷ", một khi kích phát, phù lục sẽ tạo thành một màng nước như bong bóng bao phủ người vào bên trong. Phù này thường được sử dụng tránh bụi cũng khí độc hoà tan trong nước. Nhưng lúc này, lại đúng lúc dùng đến nó, những con Hoả Phong Nghĩ chạm vào màng nước liền rơi xuống đất lê lết bò yếu ớt. Là phù lục cấp 3 nên cần có linh lực tương đối nhiều truyền vào, Tường Minh đối với việc này thật sự bất đắc dĩ, lực bất tòng tâm. Nhưng một khi kích phát được, liền có thể điều khiển tuỳ ý cả nửa ngày.



Thấy vậy Tường Minh cùng Hạnh Mai nhìn nhau ánh mắt vui mừng. Nhất là Tường Minh, bởi suy nghĩ của hắn đã đúng. Bởi trận pháp huyễn trận bao phủ trung tâm bí cảnh tạo ra sương mù kia đã kìm hãn hoạt động của đám cồn trùng này.



Đồng thời cũng gia tăng nỗi nghi hoặc của hắn về bí cảnh này. Bất quá giờ không phải lúc nghĩ nhiều, hắn liền hướng mọi người nói.



-Ai có "Hộ Thuỷ phù" liền lập tức tế ra. Sẽ không còn bị Hoả Phong Nghĩ nào tấn công nữa.



Hoả Phong Nghĩ cấp thấp này lại có một nhược điểm lớn như vậy, sức mạnh thân thể của chúng quá yếu. Gặp máu thì chúng có thể hấp thu không hề hấn, nhưng gặp nước đôi cánh cùng thân thể của chúng lại như mềm nhũn ra không thể hoạt động được.

Mọi người nghe thấy Tường Minh nói ngắn gọn, cũng thấy được Tường Minh và Hạnh Mai vô sự đứng trong màn nước liền nhất tề tế ra phù lục. Bất quá không phải ai cũng có được phù lục này. Nhưng cũng không vì thế mà nhụt trí, lại càng điên cuồng hơn đánh giết đám côn trùng.



Sau một canh giờ, Bạch Kỳ Nam cả người đầy những máu, lảo đảo đi về phía Tường

Minh, tay cầm một tấm trận bàn bằng cỡ cái đầu người nhìn Tường Minh cười khổ, xong ánh mắt lại vui vẻ nói.



-Đã bố trí xong trận kỳ, giờ cần khởi động trận pháp.



Bạch Kỳ Nam nói vậy ngụ ý muốn Tường Minh hộ pháp cho y, để bước đầu khởi động trận pháp diễn ra suôn sẻ. Tường Minh hiểu được ý này, cũng không nói gì mà gật đầu cùng y, Bạch Kỳ Nam cũng liền đó ngồi xuống. Trận bàn được đặt xuống trước mặt Bạch Kỳ Nam hai tay kết nhưng thủ pháp đặc biệt, cùng với đó trận bàn bắt đầu động nhẹ, sáng lên.



-Ong.



Cả một vùng rộng lớn bất ngờ sinh ra một màn sương trắng bao trùm xuống, một cái cự đại như cái rổ úp xuống bao trùm tất cả mọi người vào bên trong. Đồng thời phóng ra sương mù, màn sương bắt đầu quay cuồng tràn đến tất cả mọi người, dần dần không còn ai nhìn thấy ai nữa.



Cùng với đó những con Hoả Phong Nghĩ chạm đến màn sương bắt đầu có dấu hiệu suy yếu, dù là đang bay hay đang bán trên quần áo, cắn xé da thịt mọi người đều tường con một rơi xuống đất, yếu ớt bò lổm ngổm.



Trận pháp đã được khởi động, Hoả Phong Nghĩ không còn sức cắn xé bất kỳ ai nữa, Tường Minh thấy thế thở phào nhẹ nhõm. Sau một lúc đánh giá tình hình xung quanh, thấy mọi người trên mặt ai lấy chẳng khác nào dán lên một bằng giấy trắng, ai mặt cũng không còn chút máu, mệt mỏi, bất quá trong mắt ánh lên một tia hy vọng. Thấy tình hình có chút khả quan hắn hắn liến nói.



-Chúng ta đã an toàn rồi, nhưng trận pháp cần tinh thạch để duy trì, đồng thời cũng không thể di chuyển. Tiểu đệ xin mỗi người bỏ ra 2 viên hạ phẩm tinh thạch để duy trì hoạt động của trận pháp. Nếu có tinh thạch thuộc tính thuỷ thì càng tốt.

Nghe được lời này cũng chưa ai có động tĩnh gì, Tường Minh liền nói tiếp.



-Thời gian của chúng ta ở trong này còn khá là dài, tận đến hơn bốn ngày nữa, để duy trì trận pháp đảm bảo an toàn cho mọi người an toàn trong thời gian này đợi đến khi được truyền tống ra ngoài, trận pháp cũng cần tiêu hao khá lớn. Tiểu đệ tinh thạch không có nhiều nhưng cũng xin đưa ra 5 viên hạ phẩm.



Hướng mọi người nói xong, Tường Minh liên quay về phía Bạch Kỳ Nam lấy ra 5 viên tinh thạch màu sắc khác nhau giao cho y. Đồng thời nói như để mọi người nghe thấy.



-May nhờ có đại sư huynh mang theo trận pháp thuỷ thuộc tính nếu không cả đám hơn hai trăm người bọn tiểu đệ chết không thấy xác. Đại ân của sư huynh tiểu đệ xin ghi tạc.



-Ài! Cũng vì bản thân huynh mà thôi, tiểu đệ nói quá rồi. Thôi được rồi, huynh hơi mệt, tiểu đệ sắp xếp mọi chuyện về sau đi huynh còn lo điều chỉnh trận pháp một chút.



Bạch Kỳ Nam đưa tay nhận tinh thạch, đặt vào trận bàn, kết thủ pháp xong thấy màn sương mạnh hơn một chút liền thở dài, trên mặt có chút giãn ra, ánh mắt có phần mệt mỏi hướng Tường Minh nói, đồng thời cũng lấy ra đan dược cho vào miệng nuốt xuống. Nói xong vẫn đang trong tư thế ngồi nhập định, nhắt mắt không nói gì nữa.



Mọi người thấy trận bàn có thêm tinh thạch đặt lên, sau khi Bạch Kỳ Nam kết thủ quyết thúc dục trận pháp duy trì, màn sương dầy đặc thêm một chút liền lần lượt đi về phía Tường Minh giao nộp tinh thạch. Tự nghĩ cũng thấy, không phải làm gì mà chỉ xuất ra 2 viên tinh thạch hạ phẩm lại được an nhàn không phải cảnh giác chiến đấu mọi người không ai lên tiếng cũng không ai có vẻ mặt không bằng lòng.



Tinh thạch đối với tu sĩ cấp cao không đáng nói, nhưng đối với tu sĩ cấp thấp, nhất là tu sĩ Lưu Khí Kỳ thì lại càng chân quý. Tuy là vật thay cho kim tệ để giao dịch trao đổi, những cũng là vật tiêu hao trong tu luyện cũng như phục hồi linh lực khi cần thiết. Nhưng đối với tu sĩ Lưu Khí kỳ để có được một viên tinh thạch hạ phẩm thuộc tính bất kỳ cũng cực kỳ khó khăn.



Sau khoảng một canh giờ Tường Minh đã nhận xong tinh thạch từ tất cả mọi người.



Thấy ai ai cũng mệt mỏi không buồn nói, bước chân rã rời, hắn liền nói lớn.



-Từ giờ chúng ta không cần lo lắng bị Hoả Phong Nghĩ tấn công nữa, mọi người hay an tâm ngồi xuống chữa thương đi.


Vô Cực Tấn Thần - Chương #15