Sau Này Cưới Muội Làm Vợ!


Người đăng: GuYue

- Hai đứa đã dậy chưa nào? Mặt trời sắp lên tới đỉnh đầu rồi này. Không mau
dậy là sẽ không ai nấu cơm cho hai đứa đâu, hôm nay ta sẽ lên núi hái thuốc,
nếu không có gì bất thường thì chiều ta mới về. À đúng rồi nhớ là ta đang phơi
thuốc ở ngoài sân nếu trời có mưa thì phải cất vào trong nhà cho ta đấy!

Nói xong Từ thúc rời khỏi nhà hướng đi lên núi, bây giờ trong nhà chỉ còn lại
hai đứa trẻ. Sau hôm Từ thúc đem nhẫn trữ vật về đưa cho hắn và Linh Nhi thì
hôm nào hắn và cô bé cũng lôi chiếc nhẫn ra chơi. Nào là lấy đồ ra, cất đồ
vào, đôi khi còn tinh quái nghĩ ra mấy màn làm đồ vật biến mất nữa, mỗi lần
như vậy là hai đứa nhóc lại cùng nhìn nhau rồi phá lên cười. Chính vì luyện
tập nhiều như vậy mà bây giờ trình độ sử dụng chiếc nhẫn của tiểu Vũ đã đến
mức “lô hỏa thuần thanh”, nếu hắn tự nhận là thứ hai thì có lẽ không ai dám
nhận là thứ nhất.

Bản tính trẻ con cả thèm chóng chán, tiểu Vũ cũng không phải là ngoại lệ,
chiếc nhẫn chỉ có thể làm hắn thích thú được khoảng nửa tháng sau đó hắn rất
ít đụng tới nó nữa. Duy chỉ có một điều vẫn không thay đổi đó là vẻ xinh đẹp
đáng yêu của Linh Nhi, cũng không thể không nhắc tới những bộ quần áo mà Từ
thúc mang về, Linh Nhi bẩm sinh đã xinh xắn, đáng yêu lại mặc thêm những bộ đồ
đó lên làm độ đáng yêu của cô bé phải tăng thêm đến hai trăm phần trăm.

Tiểu Vũ nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng non mịn và ấm áp của Linh Nhi, hai
mắt chăm chú nhìn vào khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn của cô bé:

- Linh Nhi, muội thật đẹp, lần đầu tiên trong đời ta thấy một người con gái
đẹp như muội. Sau này ta nhất định sẽ cưới muội làm thê tử!

Đây là lời mà một đứa trẻ sâu tuổi có thể nói ra hay sao? Câu trả lời chắc
chắn là phủ định rồi, những lời này là do mấy tên thanh niên trong thôn cố ý
nói cho tiểu Vũ biết. Khuôn mặt đang hơi ửng hồng của Linh Nhi sau khi nghe
được mấy lời này liền lập tức biến thành hai quả táo chín, nàng cúi đầu trong
mắt tràn ngập sự vui sướng nhưng vẫn cố nén cảm xúc:

- Chúng ta vẫn còn nhỏ mà, ca đừng nói mấy câu như vậy, Từ thúc nghe được sẽ
không vui đâu.

- Sau này khi tới học viện ta sẽ cố gắng học tập và tu luyện, cố gắng trở nên
mạnh mẽ để có thể bảo hộ muội suối cuộc đời này, sau đó ta sẽ dùng đám cưới
long trọng nhất để cười muội về làm thê tử của ta!

Nói đến đây chính tiểu Vũ cũng cảm thấy bất ngờ với bản thân mình, hắn nói ra
những câu này như chém đinh chặt sắt vậy, không hề có chút ngập ngừng do dự.

- "Linh Nhi không cần ca phải giàu có hay có địa vị cao sang gì cả, cũng
không cần đám cưới trang trong gì hết, Linh Nhi chỉ cần ca ca là chính mình,
cố gắng hết sức mình là được rồi!". Linh Nhi nhẹ nhàng thủ thỉ.

Thế rồi hai đứa nhỏ tay nắm tay cứ đứng im như vậy suốt nửa ngày trời, nếu
không phải do bụng của cả hai đồng loạt phản đối thì có lẽ chúng sẽ đứng đó
đến khi Từ thúc về mà quên cả ăn cơm.

- Ách, để ta đi nấu cơm!

- Để, để muội giúp ca!

Hai đứa nhỏ tay chân luống cuống cùng chạy đi chuẩn bị cơm trưa.

Đến chiều khi Từ thúc thúc về thì có mang về một ít trái cây rừng làm quà cho
hai đứa nhỏ. Tiểu Vũ không biết do ma xui quỷ khiến gì mà lại đem chuyện mình
tỏ tình ra kể cho Từ thúc nghe vào giờ cơm tối. Trái với dự đoán của Linh Nhi
thì Từ thúc rất cao hứng gật đầu ủng hộ, thậm chí còn lên tiếng khích lệ hắn
nữa:

- Rất tốt, còn nhỏ vậy mà đã có mục tiêu để phấn đấu, nhưng mà ngươi cũng nên
nhớ cứng quá dễ gãy, cố quá thành quá cố, phải biết tự chú ý bản thân. Ta là
người từng trải ta có thể nói cho ngươi biết, Linh Nhi còn nhỏ đã xinh như vậy
rồi lớn lên chắc chắn trở thành đại mỹ nhân, ngươi tỏ tình như vậy không sai
chút nào.

Nói tới đây Từ thúc đã cười ha hả còn Linh Nhi đỏ bừng mặt chạy vội về phòng.

- Hahaha, ngươi thấy chưa, con bé này bị ta nói trúng tim đen nên mắc cỡ rồi.


Vĩnh Hằng Vô Cực - Chương #10