Dị Biến Phát Sinh


Người đăng: Quangbkavvn

Lạc Tiên ngây ngốc trên giường hai hôm thì triệt để khôi phục, hắn bước ra
khỏi căn nhà lá, trên thân quấn khố nhỏ làm bằng da và lông thú. Bầu trời
trong xanh, ánh nắng chói chang, Lạc Tiên nheo nheo đôi mắt.

" Cảm giác chết đi sống lại thật không tệ" Nghĩ lại chuyện cũ, Lạc Tiên bất
giác rùng mình, lúc này từ đằng xa một tiếng nói cuộn cuộn như gió vang lên

" Lạc nhi, khoẻ rồi chứ, không sao thì tốt rồi " Âm thanh kia phảng phất từ
một nơi nào đó rất xa xôi nhưng lại vô cùng hữu lực, chớp mắt sau, thân ảnh
một lão giả từ trên trời hạ xuống.

" Lạc Tiên bái kiến tộc trưởng"

Lão giả kia mỉm cười đôn hậu, đôi mắt có thần đảo quanh một vòng đánh giá hắn
: " Tốt, tiểu tử ngươi cũng mười lăm rồi đấy, tướng mạo, thần thái củng không
tệ à".

" Đa tạ tộc trưởng khen ngợi, ngài hôm nay đến đây là để thăm hỏi ta thôi sao"

Lão giả cười ha hả, tóc trắng tung bay toát lên dáng vẻ tiên phong đạo cốt : "
Ta đến thăm ngươi, cũng còn thêm một chuyện, mẫu thân ngươi đâu?".

" Từ khi ta tĩnh dậy đã không thấy bà, chắc mẹ ta vào rừng rồi".

" Ừm.. ngươi củng đã lớn, nay có một số chuyện nên biết"

Lạc tiên mở to đôi mắt tròn : " Có chuyện gì xin tộc trưởng cứ dạy".

Lão giả trầm ngâm hồi lâu rồi bất giác than dài mở miệng câu chuyện kia đại
khái cũng giống chuyện hôm trước mẹ hắn kể, chuyện về Bách việt, về Xích Quỷ
và Yêu vực.

" Lạc Nhi, hôm nay ta đến là để nói với ngươi một chuyện, tộc ta bao đời trấn
áp yêu vật, là một nhiệm vụ cao cả, cũng là thiên đại vinh dự, cứ ba năm một
lần sẽ tổ chức khai mở Linh Căn cho tộc nhân, tuyển chọn người có căn cơ tu
đạo, ba hôm sau đến tế đài tham dự "

" Nhớ kỹ "

Vừa dứt lời, thân ảnh kia phiêu miễu, chập chờn biết mất trong không trung ,
là lăng không hư độ, là chân chính bay lượn, trên đôi mắt ngây thơ của hắn
hiện lên sự khát khao khó che dấu.

Xích quỷ tộc tộc nhân cứ ba năm một lần trong đám người trẻ tuổi lại chọn ra
người có căn cơ, những người kia sau năm năm được huấn luyện sẽ trở thành
nhửng gã chiến sĩ, là lực lượng nồng cốt bảo vệ bộ tộc chống lại sự xâm lấn
của các tộc khác cùng góp sức trấn áp quỷ vực. Những chiến sĩ kia đều hết sức
tinh nhuệ, lấy sức một địch trăm, có thể tu luyện tiên đạo, có kẻ còn luyện
thành thuật phi thiên độn địa.

Nói chung trong mắt bọn hài tử thì danh tự chiến sĩ là khao khát, cũng là mục
tiêu hướng đến của bất kỳ kẻ nào, bao gồm Lạc Tiên.

Chiến sĩ là vinh quang của cá nhân cũng như toàn bộ gia tộc, ba ngày trôi qua
thật nhanh, sáng hôm nay hắn tắm rửa sạch sẽ rồi bước nhanh đến tế đài, mẫu
thân hắn cũng đi theo, trong lòng khó che dấu niềm vui, mười ba năm một mình
bà nuôi Lạc Tiên khôn lớn, trải qua bết bao đắng cay cực khổ. Thử hỏi có người
mẹ nào không vui khi thấy hài tử trưởng thành?

Đi bộ nửa ngày, trước mắt Lạc tiên là một bãi đất lớn trống trơn, ở đó tập
trung rất đông người, già có trẻ có, nam hài nử hài đều có. Đặc biệt phía
trước đám đông kia tầm hơn một ngàn nam tử tuổi từ mười tám trở xuống, ai nấy
đều mặc mỗi chiếc quần khố, tay lăm lăm gươm giáo trên đôi mắt đều hiện lên vẻ
sáng ngời mong đợi.

Lạc tiên vẩy tay chào mẩu thân rồi tiến vào hàng ngũ, so với đám trẻ kia hắn
có vẻ nhỏ con và ốm yếu hơn nhiều, nhưng trên thân lại toát ra một cỗ khí thế,
cỗ tự tin ngút trời khó có thể so sánh, trên đài cao lúc này khói hương nghi
ngút, vị tộc trưởng đã bắt đầu làm lễ.

Nửa giờ sau.....

Bốn nam tử trung niên to lớn bưng ra một vật được phủ khăn che đậy, trên
chiếc giá gổ là tảng đá trắng mượt mà toả ra hào quang vô cùng thanh khiết.

" Kia chính là thứ dùng để đo linh căn?"

" Là Linh Thạch"

Dưới đài chúng tộc nhân ầm ầm nghị luận

" Ba năm trước Lạc Vân kia bây giờ đã là một gả Tử Lân chiến sĩ, khi đó linh
căn của hắn là thượng phẩm, nghe tộc trưởng nói đó là linh căn cao cấp nhất "
.

Linh căn được chia làm ba loại cơ bản, đại biểu cho căn cơ tu đạo, hạ phẩm
linh căn bình thường thì mỗi tộc nhân xích quỷ tộc đều mang trong mình loại
linh căn cấp thấp này, phần về trung phẩm linh căn trăm người mới có một, còn
thượng phẩm vô cùng hiếm có, nghe đồn xưa nay chỉ có ba người, là tộc trưởng
trên kia, cùng Lạc Vân và một người nữa, kẻ kia cùng thời với tộc trưởng, tám
mươi năm trước đã rời khỏi Bách Việt, tiến vào Bắc Châu Hoa Hạ.

Bắc Châu kia đối với nhân tộc Bách Việt là một nơi cực kỳ huyền bí, ở đó nhân
loại sinh sống đông đúc, trăm ngàn quốc gia tồn tại. Cường giả đông đảo như
lá rừng, là một nơi đặc biệt thích hợp để tu đạo, nghe đồn nơi đó còn tồn tại
tiên nhân, tiên phái và ....Nử oa nương nương trước khi thành tựu Chân Tiên
cũng xuất thân ở Bắc Châu....

Tộc nhân bách việt gọi Bắc Châu nói chung bằng cái tên Hoa Hạ, bách việt bị
ngăn cách với Hoa Hạ. bởi một con sông vô cùng lớn, gọi tên sông Trường Giang
( chuyện này về sau lại nói)...

" Im lặng!! " Trên tế đàn tộc trưởng lên tiếng

" Nam tử tuổi dưới mười tám, trên mười lăm tham gia khảo hạch lần này lần
lượt tiến lên, gần ngàn nam tử, nữ tử tộc nhân lũ lượt tiến đến "

" Lạc Vũ, hạ phẫm, loại.. Lạc Viên, Trung phẫm, Thông qua "

Cứ như thế...

Kẻ bị loại thì thần tình ủ rũ, kẻ thông qua lại hò hét vui mừng, nửa ngày sau
đến lượt Lạc Tiên, hắn bình tĩnh cố nén hồi hộp bước lên đài : " Không biết
linh căn của ta là loại gì đây, thật là hy vọng à".

Tay phải hắn đặt lên tảng đá, cố để cho đầu óc thanh tịnh, một nhịp, hai
nhịp, ba nhịp, nhưng thời gian đã trôi qua mấy mươi nhịp thở, tảng đá kia vẫn
không mảy may có chút phản ứng gì.

" Thật là kì quái" Bên dưới bắt đầu vang lên thanh âm nghị luận, lại trôi qua
mấy mươi hơi thở nữa, vẫn không hề có động tĩnh, t oàn bộ ngây ngốc...

" Đây là có chuyện gì xảy ra?"

" Chẳng lẽ Tiên Thạch kia bị hỏng rồi sao?"

" Không thể nào, năm trăm năm rồi nó vẫn hoạt động tốt, không lẽ Lạc tiên
kia hoàn toàn không có căn cơ?"

Toàn trường bắt đầu náo loạn, đến trưởng tộc cũng chau mày suy nghĩ, nên nhớ
Xích Quỷ tộc xưa nay phàm là tộc nhân đều tồn tại linh căn, thấp nhất là hạ
phẩm.

Đại diện cho cấp bậc linh căn là ba màu sắc phát ra trên Tiên Thạch, lần lượt
là màu cam, màu đỏ và màu tím, nhưng đây là lần đầu tiên trong năm trăm năm
tiên thạch không hề có phản ứng.

Một khắc này tức thời dị biến đột ngột phát sinh Tiên thạch kia bỗng nhiên
quang mang diệu động ánh sáng vàng rực toả ra vô cùng mãnh liệt, hoàng sắc
kim quang đâm vào mắt mọi người đau nhói.

Không dừng lại ở đó quang mang kia ngày càng phát ra dữ dội như sóng biển, như
thủy triều cuộn trào, tạo thành một cột sáng vô cùng lớn từ Tiên Thạch kia
phá không xông thẳng lên chín tầng trời...

Như một cây cầu vàng rực câu thông trời đất, vậy mà không trung vang lên
thanh âm tấu nhạc, tiếng chim hót, tiếng suối chảy, tiếng gió hoà quyện ,
toàn bộ tộc nhân có mặt ở đây một khắc này như chìm vào trong thoát tục cảnh ,
cảm giác như được đăng tiên....

Rồi bầu trời dần dần tối sầm lại, sấm chớp lập loè, cuồng phong gào thét, một
mảnh trăng bạc từ từ hiện lên lơ lửng trong thiên không. Ánh trăng tỏa ra thứ
ánh sáng nhu hòa làm lòng người thoáng một phút tĩnh lặng

Qua một thời gian sau dị biến chấm dứt, bầu trời lại xanh trong ánh nắng lại
chói chang, toàn bộ những người có mặt ở đây đồng loạt tĩnh táo : " Vừa rồi
là chuyện gì xảy ra? Ta có cảm giác như đi đến một thế giới khác, cảm giác kia
tuy vô cùng xa lạ, nhưng lại tuyệt đối bình yên ".

" Ta cũng vậy" ...

Thanh âm nghị luận ngày càng lớn, toàn bộ tế đài triệt để oanh động : " Vừa
rồi ta nhìn thấy cái gì? Bầu trời bỗng chốc tối sầm, còn vầng trăng bạc treo
lơ lửng thiên không kia?".

Vị Tộc trưởng bây giờ mới tuyệt đối hoàn hồn, lần đốn ngộ kia phải nói là
hiếm có trong đời hắn, cảm giác như chân chính thoát tục kia còn le lói phảng
phất trong tâm trí.

" Là thoát tục sao? cảm nhận kia đúng là thoát tục a ! Ta ngộ ra rồi, kẹt lại
Võ Vương ngót năm mươi năm cuối cùng ta cũng có thể thành tựu Võ Tông rồi
...Hahaha.... ".

Hắn vô cùng sung sướng, sung sướng như muốn được hét lên thật to cho toàn bộ
chúng nhân đều biết, nhưng giây phút sau lại lâm vào trầm mặc : " Tất cả
nhửng phát sinh kia đều do một tay hắn làm ra? "

Tộc trưởng ánh mắt đảo qua nhìn Lạc Tiên một chút, hắn cũng vậy, đang ngây
ngốc hoàn toàn không hiểu ra chuyện gì..

"Chẳng lẽ là?" Tộc trưởng lẫm bẫm : " Chẳng lẽ kẻ kia mang trong mình thánh
phẫm linh căn trong truyền thuyết ? hắn cùng Lạc Tổ là một dạng linh căn sao?
"

Hắn càng nghĩ càng giật mình : " Không thể tin được, nhưng dị biến vừa rồi
chỉ khi đo ra Thánh phẩm linh căn mới phát sinh, trong điển tịch, Lạc Tổ xưa
kia khi khảo nghiệm linh căn cũng một dạng vậy.

" Kẻ này tương lai tiền đồ vô lượng, là hi vọng của Bách Tộc, có thể là người
do thượng thiên phái xuống trấn áp yêu vật chăng? Dù thế nào đi nữa cũng là
một việc Đại Cát... ".


Việt Tiên Ký - Chương #2