Chuyện Xưa


Người đăng: Quangbkavvn

Đông Thắng Thần Châu, Bách Việt quốc., Hồng Bàng lịch, một vạn ba ngàn hai
trăm năm trước công nguyên( TCN)

Cuối thời " Thế Canh Tân"

Hoàng hôn hàng lâm. Một thôn trang nhỏ bé Trong căn nhà cũ nát làm bằng cành
cây mục và lá khô : " Lạc Nhi!!! Con tĩnh lại đi. Con không sao chứ?"

Trên chiếc giường đá, một thiếu niên tuổi tầm mười lăm, mày ngài mắt kiếm ,
tuấn lãng phi phàm, nhưng khuôn mặt lại vô cùng tái nhợt không hề có chút sức
sống đang từ từ mở mắt.

Trước mặt hắn là một thiếu phụ tuổi chừng ngoài ba mươi, khí chất tao nhã xinh
đẹp động lòng người, trên đôi mắt đẹp còn vương hai hàng lệ ướt.

" Ta đang ở đâu đây? Là có chuyện gì? Sao ta không nhớ gì hết ....!!!Aaa, ta
đau đầu quá!!!!! "

Bỗng nhiên trong đầu hắn hiện lên nhiều thêm một đoạn ký ức : " Chẳng phải ta
vào rừng hái quả, bị một đầu ác thú rượt đuổi rồi rơi xuống vực, chẳng phải ta
táng thân nơi đáy vực rồi sao? Ta còn sống ư ?Tại sao ta lại trở về đây? Mẫu
thân! ta hôn mê bao lâu rồi? "

" Lạc nhi à, con đã ngủ ba ngày ba đêm rồi đó"

Người thiếu phụ kia là Lạc Yến, mẫu thân của. Thiếu niên tên Lạc Tiên kia : "
Ba hôm trước tộc nhân vào rừng săn thú thì nhìn thấy con thoi thóp nằm vắt vẻo
trên cành cây đại thụ nên đưa về đây, may mà! Lạc nhi à, cha con mất sớm ta
chỉ có mình con là thân nhân, nếu con có mệnh hệ gì thì mình mẹ làm sao sống
nổi? "

" Cha ư, sao mẹ chưa bao giờ kể cho ta nghe về cha?"

Thiếu phụ trầm ngâm rồi thỡ dài

" Haiza, Lạc nhi, được rồi, con cũng đã lớn có một số chuyện nên kể cho con
nghe".

Lạc tiên háo hức, đôi mắt tròn xoe hiện lên đôi phần chờ đợi, thiếu phụ trầm
ngâm, trong đôi mắt nồng đậm hồi ức : " Muốn kể chuyện này phải trở về hơn tám
trăm năm trước, tộc ta gọi là Xích Quỷ, nói đúng hơn là một quốc gia, có trên
vạn tộc nhân ,vua của chúng ta là Lạc Lăng.

Hồi đó trăm tộc nỗi lên phân chia lãnh thổ, mỗi tộc cát cứ một phương, vì
tranh giành quyền lợi, tranh giành tộc nhân và lương thực nên bách tộc nảy
sinh xung đột, chém giết. Chiến sự kéo dài suốt hai trăm năm, là một hồi hạo
kiếp.

Trăm vạn nhân tộc bị lôi cuốn vào kiếp nạn, máu chảy đỏ sông, thây chất vạn
dặm, làng mạc tiêu điều sinh linh lầm thán, có một vài quốc gia bị tận diệt
không còn ai sống sót, cuối cùng hai quốc gia mạnh mẽ nhất là Đông Việt và Dạ
Lang chia nhau thống trị bách tộc".

Lạc Tiên Đôi mắt thơ ngây, trái tim không khỏi một hồi kích động, thiếu phụ
thở dài, trên tròng mắt hiện lên sự khiếp sợ và hồi ức..

" Rồi sau đó ra sao? Có liên quan gì đến cái chết của cha vậy mẹ ?"

" Lúc đó vì chiến tranh nhân tộc tử nạn vô số, dã thú kéo về ăn xác chết, qua
thời gian dài tích tụ âm khí mà hóa yêu, yêu tộc thể chất vô cùng cường đại,
trong đó có mười đầu Yêu Vương tu hành ngàn năm, bản lĩnh thông thiên triệt
địa, còn có thể hoá thân thành nhân loại, giơ tay nhấc chân củng đủ tàn phá
cả một bộ lạc.

yêu tộc xem nhân tộc là thức ăn, gọi nhân tộc là nhân loại bẩn thỉu, tiến
hành trăm ngàn cuộc đồ sát, mở đầu cho một hồi đại kiếp nạn.

Nhân tộc yếu ớt hoàn toàn không có sức kháng cự trở thành thức ăn cho yêu tộc
. Thượng thiên sinh ra nhân tộc nhưng lại để cho con dân của mình tự diệt. Khi
nhân tộc sắp đứng trước bờ diệt vong thì một người xuất hiện ".

" Là ai? "
Lạc tiên hỏi

" Người đó là Nữ Oa, Nữ Oa nương nương!! "

" Rồi sau đó ra sao?"

" Bà là người do Thượng Thiên phái xuống, dùng sức một người đẩy lùi vạn Yêu.
Nghe đồn bản thể của bà là một tôn đại cự xà vô cùng to lớn, lớn hơn bất cứ
thứ gì trên đời này.

Rắn lớn một lần mở miệng hút mất Càn Khôn Nhật Nguyệt nuốt hết trăm vạn tộc
nhân Yêu Tộc, duy chỉ có mười đầu Yêu Vương kia quá mạnh mẽ, bà không thể
giết chết, nên đành lập trận phong ấn chúng xuống dưới yêu vực.

Chuyện kể nghe thì ngắn nhưng thực tế kéo dài hơn trăm năm, diệt xong yêu tộc
bà dạy cho con dân cách trồng trọt, săn bắn, dạy nhân loại cách tạo ra lửa để
sưởi ấm, để nấu chín thức ăn, cách làm ra công cụ lao động, vũ khí chiến đấu,
bà là mẹ, là đấng tái thế của bách việt, bách tộc "...

" Còn cha ta thì sao?"

Lạc Tiên ngơ ngác hỏi...

" Sau khi nương nương về trời bà để lại cho bách tộc một cuốn kinh thư, tên là
Thái Huyền Kinh hướng dẫn nhân tộc phương pháp tu luyện, giúp nhân tộc thể
chất ngày càng mạnh mẽ, tương truyền nếu luyện đến cực hạn có thể vũ toái phi
thăng lên thượng thiên.

Một thời gian dài sau nhân tộc cường giả xuất hiện lớp lớp, nhân loại mạnh mẽ
hồi sinh ,mà Xích Quỷ tộc của chúng ta được chỉ định trấn áp Yêu Vực năm trăm
năm, thì được lợi lớn nhất.

Vua của chúng ta Lạc Lăng dùng kinh khủng thiên phú tu luyện, trong thời gian
ngắn dẫn tộc nhân nam chinh bắc chiến thu phục vô số quốc gia, lập ra nước
Bách Việt.

Bách tộc chung sống hoà thuận, phát triển huy hoàng. Tạo ra thời đại hoàng kim
của nhân loại, nhân tộc tôn ngài là Lạc Tổ, Lạc Long Quân, ngài trị vì Bách
Việt một trăm lẽ tám năm thì cưởi mây lên trời, Là vị Chân Tiên duy nhất của
nhân tộc cho đến bây giờ.

Lại nói sau khi Lạc Tổ phi thăng, bách tộc không còn ai đủ bản lĩnh để đứng
ra trấn áp yêu vực, thời gian cứ thế đi qua, cho đến mười ba năm trước phong
ấn yêu vực càng ngày càng yếu, yêu khí thẩm thấu ra bên ngoài, yêu tộc lại
phục sinh, tuy ít ỏi nhưng cũng khiến dân ta vô cùng khốn đốn.

Cha con cũng vì vào rừng săn thú, bị yêu quái bắt mất, đến nay chưa có tin tức
gì, chắc mười phần bỏ mạng" Thiếu phụ vầng mắt ướt át, mang theo chút hoài
niệm, trong đôi mắt đẹp kia là một vòng xót xa...

" Chỉ còn hai mươi năm nữa.. hai mươi năm sau phong ấn kia triệt để mất tác
dụng, mười tôn Yêu Vương kia sẽ lại thoát ra ngoài, Yêu tộc lại phục sinh.
Nhân loại sẽ phải đối mặt với một hồi hạo kiếp" Giọng bà run run không che dấu
được sự khiếp sợ.

" Vậy bách tộc không còn ai cường đại như Lạc Tổ nữa sao?".

" Không ! nhân loại cường giả như mây, nhưng chân chính để trấn áp yêu vật thì
lại không có một ai đủ sức . Như tộc trưởng, ông ta củng là cường giả Võ
Vương "

" Võ Vương ? Võ Vương là sao? Có mạnh không hã mẹ ?"

" Ta thân nữ nhi củng không rõ chuyện, nhưng nghe đồn Thái Huyền Kinh kia chia
cảnh giới Tu Chân thành 10 tầng : Võ Giả - Võ Sư - Đại Võ Sư - Võ Linh - Võ
Hoàng - Võ Vương - Võ Tông - Võ Tôn - Võ Đế - Võ Thánh, trong bách tộc tương
truyền còn có một vị Võ Đế, còn Võ Thánh hình như không có chỉ là nghe nói
qua trong truyền thuyết.

Tu vi đến Võ Vương có thể lăng không hư độ, bay lượn trên bầu trời, một chưởng
lực có thể san phẳng ngọn núi thành bình địa.. nói chung là vô cùng cường đại
".

Lạc Tiên đôi mắt toả ra hào quang lấp lánh : " Bay lượn ư ? Lăng không hư độ ?
Mẹ ! ta cũng muốn tu luyện, cũng muốn thành cường giả có được không?".

" Lạc nhi, có chí hướng tất nhiên là tốt, nhưng Tu Chân không phải chuyện ngày
một ngày hai, không phải ai nói cũng làm ngay được, vì Tu Chân là con đường vô
cùng lâu dài và gian khổ, không có trái tim kiên định, không có tinh thần cầu
tiến thì không bao giờ có thành tựu đâu, quan trọng nhất kẻ tu tiên phải có
tiên căn "

" Mẹ !! ta hiểu rồi" Lạc tiên mĩm cười, trong nụ cười hiện lên đôi phần quyết
tâm, đôi phần cố chấp, trời củng về đêm, hắn nhìn lên bầu trời lẩm bẩm : " Ta
nhất định sẽ tu thành Chân Tiên" ...

Thiếu phụ đôi mắt đẹp hiện lên vài phần vui sướng và thoả mãn, kẻ làm cha mẹ
ai không mong con mình thành tựu...

...................

Theo một số sách cổ sử, các tộc người Việt cổ (Bách Việt) lập quốc đầu tiên ở
miền Lĩnh Nam, bao gồm một vùng rộng lớn phía nam sông Trường Giang của Trung
Quốc hiện nay đến vùng đồng bằng sông Hồng, sông Mã ở miền bắc Việt Nam.

Truyền thuyết cho biết nhà nước của các tộc người Việt được hình thành từ năm
2879 TCN tại vùng Hồ Động Đình (Hồ Nam, Trung Quốc ngày nay). Đến thời Xuân
Thu-Chiến Quốc (thế kỷ 8 TCN đến thế kỷ 3 TCN) do các sức ép từ các vương quốc
Sở, Tần ở miền bắc Trung Quốc và làn sóng người Hoa Hạ chạy tỵ nạn chiến tranh
từ miền Bắc xuống nên dần dần các tộc người Việt cổ bị mất lãnh thổ, một số bộ
tộc Việt bị đồng hóa vào người Hoa Hạ. Đỉnh điểm là vào thời Tần Thủy Hoàng
lãnh thổ của Trung Hoa kéo xuống tận ven biển phía nam Quảng Đông

Vương quốc của các tộc người Việt cổ (Xích Quỷ) thời kỳ này có thể nói đây là
một liên bang lỏng lẻo giữa các nhóm tộc Việt khác nhau như Điền Việt ở Vân
Nam, Dạ Lang ở Quý Châu, Mân Việt ở Phúc Kiến, Đông Việt ở Triết Giang, Sơn
Việt ở Giang Tây, Nam Việt ở Quảng Đông, Âu Việt (Tây Âu) ở Quảng Tây, Lạc
Việt ở miền bắc Việt Nam ..


Việt Tiên Ký - Chương #1