Hắn Là Con Cái Nhà Ai Vậy?


Người đăng: minhtan638865@

Để sử dụng vũ khí loại này ít nhất phải đạt tới IQ 200 tương đương với tam cấp
trí tuệ giả đỉnh phong.Muốn đạt tới pháp sư thì phải có sự may mắn và IQ đạt
tới 900 con số ngoài ra phản xạ của hệ thống thần kinh cũng phải đạt cấp đấu
đế, từ đó có thể thấy trở thành pháp sư là việc rất khó khăn.
Nhìn Hồng Chi Thủy trong tay, Đằng Sơn mỉm cười, có nó đệ đệ sẽ hồi phục hoàn
toàn không những thế chỉ số IQ sẽ tăng lên đáng kể.

“Vẫn là ban đêm, nếu không lại phải chờ 1 ngày nữa mới về nhà được!!” Đằng Sơn
lúc đầu dự tính đi mất 1 ngày, ban đêm sẽ ít người chú ý đến bến tàu hơn, như
vậy sẽ không ai biết có 1 thằng nhóc 7 tuổi đi ra ngoài.

Nhảy lên tàu Đằng Sơn phóng thẳng về nhà.Lần đầu tiên đi ra ngoài thực chiến
đã làm cho các chiêu thức của Đằng Sơn càng thêm thuần thục, chỉ có trải qua
rèn luyện thực tế thì mới nâng cao trình độ chiến đấu được.

“Từ h nên ra ngoài nhiều hơn a!” Đằng Sơn tự nhủ, cái này cũng phải nói máu
của quái vật rất kích thích, mỗi lần thấy máu là mỗi lần sự hưng phấn trong cơ
thể bùng lên, sức mạnh dường như cũng tăng lên 1 ít, cảm giác đó thật tuyệt
diệu.

Về đến bến tàu, Đằng Sơn thay đổi trang phục, tháo rời cây thương ra rồi mới
yên tâm chạy đến bệnh viện.

Đẩy cửa phòng bước vào, Đằng Sơn đã thấy Đằng Vân ngồi dậy tỉnh táo không khỏi
ngạc nhiên.


  • Chuyện j xảy ra vậy mẹ? Đằng Sơn hướng về Ô Đình Phương đang chăm sóc Đằng
    Vân hỏi.


  • Cha con đã thành lấy được Hồng Chi Thủy về rồi! Ô Đình Phương vui mừng
    nói.Nhìn mẫu thân tuy vui mừng nhưng trong ánh mắt 1 nét buồn Đằng Sơn biết đã
    có chuyện xảy ra nhưng không muốn cho Đằng Vân hay.


  • Anh nhìn này! Em khỏe hẳn rồi, em còn cảm thấy đầu óc minh mẫn hơn cả lúc
    trước nữa thật là thần kỳ quá! Cha chạy đi đâu rồi? Ta muốn cho người biết bây
    h ta cảm thấy rất tốt a! Đằng Vân lớn tiếng nói, nét cười trên khuôn mặt càng
    rạng rỡ hơn.


  • Cha ngươi đi cám ơn người đã cho con thuốc, cứ yên tâm ngỉ đi! Ô Đình
    Phương mỉm cười vuốt đầu Đằng Vân.


  • Vâng! Đằng Vân ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Ô Đình Phương ra hiệu cho Đằng Sơn
    im lặng đi ra ngoài.


Ra ngoài phòng Đằng Sơn vội hỏi Ô Đình Phương:


  • Mẹ!Cha bị làm sao rồi?

Ô Đình Phương như có tầng sương mù bao phủ đôi mắt đi sang phòng bên cạnh,
Đằng Sơn cũng không dám nói gì nữa chỉ bước đi theo.

Ô Đình Phương đi thẳng đến một phòng bệnh, Đằng Vũ đang nằm trên giường 2 tay
băng bó, sắc mặt tái nhợt như người chết, nếu không thấy ông vẫn hô hấp chắc
người ta đã tưởng ông đã chết.

Đằng Sơn kinh hãi vội chạy đến bên giường. Cha! Người làm sao vậy?


  • Hắn…Hắn… xông vào hang ổ của Kiếm Long…. nên mới bị đánh ra nông nỗi này!Ô
    Đình Phương không nhịn được khóc òa lên.

Đằng Sơn lúc này mới nhận ra Đằng Vũ chính là người áo đen đã chống đỡ con
Kiếm Long, thật may mắn, nếu hôm nay không có cả 2 người ở đấy thì chắc chắn 1
người sẽ không thể trở về, dù sao trong cái rủi cũng có cái may.

Đằng Sơn vội kiểm tra thân thể của Đằng Vũ

“Phù..! May mà chỉ bị chấn động nội tạng không đến nỗi nguy kick, chỉ có vết
thương ở tay là nặng nhất!” Đằng Sơn cũng ngĩ được nhát chém cuối cùng đã làm
cổ tay của Đằng Vũ chấn thương nặng, ngoài ra còn cú quật của con Kiếm Long
hoàn toàn dồn lên 2 tay làm cho xương tay gãy nát, đến cả kinh mạch bên trong
cũng bị hủy.

“Xem ra 2 tay cha khó có thể lành lại được!” Đằng Sơn cau mày ngĩ, may mà tính
mạng không sao. Chỉ cần có thể bảo toàn mạng sống Đằng Sơn tin có thể tìm được
cách chữa trị cho phụ thân.

Gia tộc đã suy yếu, h Đằng Vũ lại bị thương nằm liệt giường dù khôi phục lại
thì thực lực chắc chắn không còn được như trước nữa, Đằng Sơn có thể tưởng
tượng tương lai của gia đình mình sẽ thế nào.

Tất cả tương lai của gia đình sẽ phụ thuộc vào thực lực của Đằng Sơn và Đằng
Vân.

Trước đây Đằng Sơn luyện tập đấu khí chỉ vì niềm vui, tuy nhiên bây giờ khi
trách nhiệm đè nặng lên đôi vai đã khơi dậy ý chí của Đằng Sơn.Chỉ có nâng cao
thực lực thì mới cứu được phụ thân, chỉ có nâng cao thực lực mới có thể vực
dậy gia tộc, và bảo vệ mọi người trong gia đình.

Chính sự việc lần này đã cho Đằng Sơn biết 1 điều là sức mạnh bao h cũng cần
thiết, có sức mạnh thì sẽ giải quyết được rất nhiều việc.

Chớp mắt đã qua 6 ngày, đây là ngày thi tuyển vào trường trí tuệ giả số 2, chỉ
cần có thể đỗ được vào trường thì đảm bảo sự nghiệp sau này sẽ rất rực rỡ,
không những thế cơ hội có thể trở thành pháp sư rất cao, có đến hơn một nửa số
pháp sư của Nam Hạ đã đi ra từ ngôi trường này, điều này cho thấy thực lực của
trường mạnh mẽ đến thế nào.

Đằng Sơn đưa Đằng Vân đến trường thi, sau khi khỏi hẳn, Đằng Vân cũng đã biết
Đằng Vũ vì hắn mà hao tổn tâm huyết, có lẽ cả đời cũng không thể khôi phục
thực lực thì rất ân hận, hắn tự trách mình đáng nhẽ không nên bất cẩn để bây h
Đằng Vũ trở thành phế nhân.

Ô Đình Phương thấy vậy nên đã giải thích kỳ vọng của Đằng Vũ với 2 anh em.

Sau đêm đó, trong mắt Đằng Vân cũng hiện ra sự kiên định, hắn đã hiểu rằng hắn
không thể phụ tấm lòng của cha mẹ đối với mình được.


  • Cố gắng lên! Trước khi đi Đằng Vũ và Ô Đình Phương không quên cổ vũ Đằng
    Vân, điều này làm tăng thêm sự tự tin cùng quyết tâm của Đằng Vân.

Trường trí tuệ giả số 2 nằm ở ngay trung tâm căn cứ, phía trên chính là đường
dẫn lên trên căn cứ mặt đất có thể thấy được sự quan trọng của nó.

Đây chính là phòng tuyến mạnh mẽ cuối cùng của Nam Hạ trước bọn quái thú, tất
cả quái thú muốn tiến vào căn cứ đều phải qua được cánh cửa này.

Trong lịch sử chỉ có 2 lần thú triều phá hủy hoàn toàn căn cứ trên mặt đất,
nhưng khi chúng qua thông đạo xuống lòng đất thì không 1 con nào có thể vượt
qua.Có thể thấy chỉ cần trường trí tuệ giả số 2 còn tồn tại thì nhân dân Nam
Hạ vẫn có thể sống cuộc sống an bình.

2 huynh đệ Đằng Sơn đến bên ngoài cổng trường không ngờ cái sân rộng vài nghìn
m2 của trường chật ních người, đông người như vậy nhưng không hề ồn ào đủ để
thấy uy danh của trường có tác dụng lớn đến như nào.


  • Nge nói năm nay trường sẽ tuyển 1000 học sinh mới đó!


  • Sao? Ít hơn năm ngoái 100 chỉ tiêu cơ à?


  • Càng ít nghĩa là yêu cầu càng cao, không biết con tôi có vào được không
    nữa!


  • Hình như năm nay đông hơn mọi năm chắc cạnh tranh kick liệt lắm đây, năm
    trước hình như IQ 400 và phản xạ thần kinh cấp 3 là đủ điều kiện không biết
    năm nay sẽ là bao nhiêu đây!!!


  • Cố gắng lên con, tự tin vào chính mình!!


………

Đằng Sơn thấy đôi tay Đằng Vân nắm chặt lại thì khẽ vỗ vai hắn cổ vũ.


  • Yên tâm đi, không phải hôm qua chúng ta kiểm tra em đã đạt IQ 623, phản xạ
    thần kinh cấp 5 rồi sao?

Phù Đằng Vân hít sâu 1 hơi.


  • Cám ơn anh! Em nhất quyết không thua đâu!


  • 2 cục đá ở đâu ra thế này, tránh đường cho ta đi! 1 âm thanh vang lên đằng
    sau 2 người.Quay đầu lại hóa ra là tên Trịnh Thành đúng là âm hồn bất tán mà,
    tên này sau lần bị dọa đái dầm thì ban đêm nhất quyết không ra ngoài, đến
    trường có vẻ thu liễm hơn nhiều nhưng rốt cuộc đâu vẫn hoàn đấy.


2 anh em Đằng Sơn cũng không thèm để ý tránh qua 1 bên.


  • Hừ! đúng là cha nào con nấy toàn 1 lũ phế vật! Mới đi ra ngoài chiến đấu 1
    lần mà đã nằm liệt giường, thật xấu hổ cho danh tiếng 6 đại gia tộc! Không
    hiểu Đằng đế thời xưa có dùng tiền để chen chân vào không nhỉ! Trịnh Thành vừa
    đi vừa nói

Hahahaha…..! 1 đám hộ vệ đi theo Trịnh Thành cười phá lên chả cố kỵ gì.

Đằng Vân tức giận định lao lên nhưng Đằng Sơn đã giữ chặt tay hắn lại.


  • Ngươi đánh nhau là bị truất quyền dự thi đó! Không nên chấp mấy con chó
    thích sủa linh tinh! Chúng nó sủa chán rồi đi thôi mà!

Trịnh Thành đang cười cười nge vậy mặt đanh lại nói:


  • Láo toét! Dạy dỗ bọn chúng cho ta!

Mấy tên hộ vệ lập tức xông lên bao vây 2 anh em Đằng Sơn lại.


  • Yên lặng! 1 tiếng nói vang lên trên đài, âm thanh không hề to nhưng lại
    chui vào lỗ tai của từng người, mấy tên hộ vệ đang định xông lên cũng bị tiếng
    nói đó làm tâm thần rung động đứng khựng hết cả lại.

“Đó là năng lực của pháp sư? Thật cũng cường đại a!” Đằng Sơn không hề bị ảnh
hưởng nhưng nhìn mọi người đứng hết cả lại cũng phải rung động không thôi, hắn
tự nhận mình cũng không thể có năng lực mạnh đến như vậy.


  • Cấm không ai được gây rối, nếu dám làm loạn hội đồng sẽ xử lý! Cho dù các
    ngươi có thân phận gì, là bất cứ ai cũng phải chịu trách nhiệm! Tiếng nói bình
    thản giống như nói chuyện phiếm, tuy nhiên không ai dám hoài ngi việc này.


  • Hừ! Coi như hôm nay bọn ngươi may mắn, không có lần sau đâu! Trịnh Thành rũ
    áo quay người đi, đám hộ vệ cũng lục đục đi theo.


Vị pháp sư nói tiếp.


  • Hôm nay có tổng cộng 54098 thí sinh dự thi! Lần này trường sẽ chỉ thu nhận
    đúng 1000 học sinh!


  • 54000 với 1000 vậy là 54 người chọn 1! Khắt khe quá! Tiếng xì xầm lai vang
    lên, tuy nhiên không ai dám phản đối.


  • Tất cả sẽ có 2 vòng thi! Vòng đầu tiên sẽ là kiểm tra bằng máy, vòng 2 sẽ
    kiểm tra thực lực của mỗi thí sinh! Cấm không được gian lận, nếubị phát hiện
    sẽ bị trừng phạt nặng! Ta mong hôm nay sẽ không có ai gian lận, vì không có
    thực lực mà vào trường thì cũng sẽ không làm được việc j cả, ngược lại sẽ làm
    các ngươi không thể phát triển được!


Đâu có ai điên mà đi gian lận, không nói đến khoa học kỹ thuật của trường đứng
hạng nhất ở căn cứ, lại còn mấy pháp sư đứng đó thừa biết khả năng của từng
học sinh.


  • Bây h cuộc thi bắt đầu!!! Ông già nói xong đi vào phía trong để lại một
    đống ánh mắt tò mò ở phía dưới.

Kịch….. Kịch! 1 chiếc máy được mang ra, thể tích khá lớn, nhìn sơ qua có thể
thấy chiếc máy này khá hiện đại.

Vòng 1 các thí sinh chỉ cần đi qua chiếc máy, màn hình hiển thị sẽ thông báo
chỉ số của mỗi người từ đó sẽ biết có đủ tiêu chuẩn hay không.

Pip Píp IQ 383 phản xạ thần kinh cấp 3 loại!

Pip Pip IQ 182 phản xạ thần kinh cấp 1 loại!

Pip Pip IQ 482 phản xạ thần kinh cấp 4, trúng tuyển loại D!

Từng thí sinh 1 đi lên, do tiêu chuẩn năm nay cao hơn năm ngoái nên không ít
người đành ngậm ngùi quay về, còn người đủ điều kiện vào trường đa số chỉ xếp
loại D và 1 vài loại C, chưa có người nào loại B chứ đừng nói loại A.Chỉ cần
đạt đến loại A thì sẽ được sắp xếp vào lớp đặc biệt chuyên do Pháp Sư giảng
dạy nên điều kiện học tập rất tốt.

Trịnh Thành cũng bước lên trước máy.

Pip Pip IQ 598 phản xạ thần kinh cấp 5 trúng tuyển loại B+!


  • Ồ…. ồ! Tiếng ngạc nhiên từ bên dưới vọng lên.


  • Hắn là con cái nhà ai vậy?


  • Còn cao hơn mấy người Lâm gia và Hạng gia nữa!


  • Hắn là người thuộc dòng họ pháp sư à?


  • Hình như là cháu của Trịnh đế, không ngờ dòng họ đấu đế cũng có người có IQ
    cao đến như vậy!


………………

Đám đông ngay lập tức xì xào bàn tán về Trịnh Thành.

Trịnh Thành vênh mặt đi xuống dưới chỗ bọn hộ vệ đang hò reo. 1 đứa trẻ 6 tuổi
ngẩng mặt lên trời mà bước đi khệnh khạng hình dáng trông thật buồn cười.

Đi qua 2 anh em Đằng Sơn Trịnh Thành cũng không quên nói móc:


  • 2 tên phế vật đã nhìn thấy bổn thiếu gia chưa? Liệu mà đi về đi không lúc
    lên lại không trúng tuyển thì làm xấu mặt gia tộc đấy! không khéo cha mẹ các
    ngươi cũng không dám ra ngoài nữa đâu! Hahahaha!
    !


Vị Thần Đất Việt - Chương #9