Lần Này Quả Thật May Mắn


Người đăng: minhtan638865@

Nếu đột nhập tầng hầm mà bị phát hiện tất nhiên sẽ bị bao vây cả 2 đầu, còn
nếu cường nghạnh xông thẳng vào thì còn nguy hiểm hơn nữa, cả tòa nhà sẽ thành
mồ chôn của mình mất!
Ngồi 1 lúc mà chưa ngĩ được cách để vào bỗng nhiên một tiếng động vang lên cắt
đứt dòng suy nghĩ của hắn.

Ầm…! 1 tiếng nổ vang lên, tiếp theo là 1 tràng tiếng nổ nữa cảm giác như đang
có trận giải bom vậy.

Đằng Sơn đang ngồi trong tòa nhà cũng giật mình vì mặt đất dung chuyển giữ
dội, khói bụi bốc lên mù mịt.

Graooooooo….Graooooo….! Tiếng gầm của bọn Kiếm Long vang lên không ngừng, tòa
nhà 23 tầng gần như bị sụp đổ hoàn toàn vùi lấp không biết bao nhiêu con quái
thú vào trong.

Nhanh như chớp 4 bóng người xuất hiện lao phi thân thẳng xuống dưới chỗ Kiếm
Long, xem tốc độ của bọn họ thì ít nhất cũng đạt tới bát cấp đấu thánh a, còn
vụ nổ vừa rồi nếu không nhầm thì do súng bắn bom gây nên!

“Chắc chắn tiểu đội còn 1 trí tuệ giả bên ngoài!” Đằng Sơn ngĩ.

1 tiểu đội đi săn bao h cũng bao gồm người đánh gần giáp lá cà cùng người đánh
xa yểm trợ lẫn nhau, như vậy mới có thể phát huy được hoàn toàn ưu thế của
từng người, nếu có một pháp sư nữa thì càng tốt.

Vũ khí nóng hiện nay cực kì phức tạp căn bản phải đạt được danh hiệu trí tuệ
giả mới đủ khả năng để có thể lắp đặt được các thiết bị lại.

Ngoài ra còn có phản xạ thần kinh cực nhanh mới điều khiển được mấy cái vũ khí
khủng bố đó.

Chiu Chiu…! Cứ mồi lần có con Kiếm Long nào định cắn trộm 4 người là y như
rằng đầu nó thủng một lỗ lớn, có thể thấy người bên ngoài rất khá nhắm bắn vừa
chuẩn vừa độc.

4 người không hề xông vào trung tâm tòa nhà, dường như bọn họ đang dụ dỗ chúng
chạy ra chỗ khác, chiến thuật vừa đánh vừa chạy rất thành thục, xem ra mục
đích của bọn họ không khác gì Đằng Sơn.

“Cơ hội!” Đằng Sơn lấy khăn che mặt lại, nếu thay đổi kết cấu xương sẽ làm
thực lực giảm đi nhiều.

Vù! Ngay lập tức Đằng Sơn chuyển thân phóng xuống phía tầng hầm, rồi nhằm
hướng hang ổ của Kiếm Long lao đi, tầng hầm của mấy tòa nhà hầu như thông hết
với nhau hình thành một con đường dưới mặt đất.

Đây là do sự phát triển kinh tế của thế kỷ 20 để lại, thật sự rất thuận tiện
cho giao thông.

Gaoooooo………! Tiếng gào thét của Kiếm Long đã lấn át hết tất cả mọi tiếng động
khác, chúng đang tập trung tới 4 người xông vào lãnh địa kia mà không hề canh
phòng đường hầm.

Khi Đằng Sơn tiến vào khu vực tầng hầm hang ổ của Kiếm Long thì đã thấy vài
cái xác chết, hiển nhiên là còn 1 người nữa lợi dụng tình hình đi vào cướp
Hồng Chi Thủy, chắc chắn cũng là người cùng đội ngũ kia.

Vù….. vù!

Càng đến gần trung tâm tòa nhà càng có nhiều xác Kiếm Long nằm chết mà trên
đầu chúng phần lớn là có 2 sừng chứng tỏ người hạ thủ ít nhất cũng đạt đến
thất cấp đấu thánh a.

Gào….. gaoooooo! Tiếng rống kinh thiên vang lên, kèm theo đó là tiếng binh khí
chói tai vang lên nơi cuối đường hầm.

Đằng Sơn vội vàng núp vào 1 góc quan sát.

Căn hầm cực kỳ rộng lớn, trên sàn nhà nát bấy đầy rẫy đá vụn cùng xương trắng
hếu vứt chỏng chơ, 1 người 1 thú đang giao chiến với nhau.

Con Kiếm Long có đến 3 sừng trông cực kỳ hung dữ, nó to hơn các con thông
thường khác nhiều, mỗi lần lao đến tấn công không khác j 1 cái congtenno hạng
nặng, không những thế cái đuôi đầy những gai nhọn cũng không ngừng vung lên
tấn công vào người áo đen.

Keeng…keeng! Mỗi lần tiếng kêu vang lên là trong bóng tối lại tóe ra ánh lửa.

Người áo đen tay cầm trọng kiếm mỗi lần bổ xuống là làm cho con Kiếm Long phải
lùi lại vài bước, ước chừng lực lượng phải đạt tới bát cấp đấu thánh, tuy
nhiên thanh kiếm lại không thể xuyên qua lớp da dầy của nó mà chỉ để lại những
vệt trắng dài.

Không những thế vì phải hao phí sức lực từ lúc xông vào cho nên dùng mắt
thường cũng có thể thấy người này đang dần rơi vào thế hạ phong.

Bên góc trái căn phòng là tổ của Kiếm Long, tổ của nó khá rộng dùng xương động
vật cùng xương người làm nên trông cực kỳ dễ sợ.

Đằng Sơn mắt sáng lên nhìn cái vũng nước nho nhỏ bên trong cái tổ đáng yêu đó.

Làn nước phát ra lam sắc nhè nhẹ, không những thế trên đó còn có một làn sương
mỏng lượn lờ, điều này làm nó thật sự rất bắt mắt trong tầng hầm không có ánh
sáng.

“Ồ! Dưới hồ không ngờ còn mấy quả trứng!” Đằng Sơn sáng mắt lên, mỗi quả trứng
trị giá không ít hơn 100 triệu đô đâu đấy, nếu cướp được một quả mang về bán
chợ đen thì cũng đủ cho cả nhà sống vài năm.

Keng…! Tiếng động làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Đằng Sơn.

1 lần giao thủ nữa diễn ra cả con Kiếm Long lẫn người kia đều lùi lại vài
bước. Cả 2 yên lặng gườm đối thủ.Không khí trong phòng trở nên yên lặng đáng
sợ làm Đằng Sơn cũng không dám thở mạnh.

Phù….! Hít sâu 1 hơi, dồn đấu khí vào 2 chân, Đằng Sơn chờ đợi đợt giao chiến
tiếp theo, thời cơ lấy được Hồng Chi Thủy chỉ có lúc đó, hắn cũng không muốn
tham quả trứng, nếu lấy được mà lại bị con Kiếm Long truy đuổi thì đúng là
được không bằng mất.

Người áo đen tay nắm chặt chuôi kiếm, hổ khẩu đã rướm máu xem ra không thể
tiếp tục chiến lâu dài được nữa, 1 kick sắp tới là nhất kick tất sát, khí trên
người bùng nổ hết ra làm căn phòng sáng thêm một chút, nếu Kiếm Long không
chết thì kẻ chết chắc chắn là ngươì kia.

Con Kiếm Long cũng cảm thấy khí thế tràn ngập truyền tới, nó cũng không giám
khinh cử vọng động mà vẫn đứng xa gầm gừ, nó cảm thấy người trước mặt mang đến
1 cảm giác nguy hiểm.

Hây…..! Đấu khí bốc lên toàn thân rồi cuồn cuộn đổ vào thanh kiếm.

Ong…. Ong! Âm thanh trong trẻo vang lên, thanh kiếm trên tay rung lên mấy lần,
nhìn vào mắt thường cũng thấy thanh kiếm đang tràn ngập đấu khí, không những
thế đấu khí còn không ngừng xoay vòng cuộn chặt lấy lưỡi kiếm, khí thế toát ra
áp đảo con Kiếm Long.

Ya…..! Người kia hết lên một tiếng, thân hình nhảy lên cao, 1 kiếm bổ tới
thẳng đầu con Kiếm Long, 1 kiếm toàn lực làm không khí xung quanh cũng chấn
động lan ra như những gợn sóng.

Kiếm Long cũng gào 1 tiếng rồi xông tới húc thẳng vào kiếm quang.

Ngay lúc này Đằng Sơn lao ra khỏi chỗ nấp bay thẳng đến bên hồ nước, cả 2 đối
thủ đang tập trung cũng đều phát hiện ra.

Con Kiếm Long tức giận gầm lên một tiếng, thân hình đang lao tới hơi khựng
lại, cái đuôi bất ngờ vung lên đập thẳng vào người Đằng Sơn.

Hừ….! Đằng Sơn đoán trước được hành động này của nó nên 2 đầu gối nhanh chóng
khụy xuống, cả người quỳ xuống đất theo đà trượt về phía trước, tránh khỏi cái
đuôi quệt ngang qua đầu.

Người áo đen đang tấn công thấy Kiếm Long bị phân tâm cực kỳ vui mừng, trọng
kiếm bổ xuống nhanh hơn mấy phần.

Xụt….! Âm thanh đâm xuyên da thịt vang lên, trọng kiếm ngập nửa phân cắm vào
đầu Kiếm Long.

Gaoooooooo…….! Con Kiếm Long đau đớn gào thét, cả thân người giãy giụa kịch
liệt, sức mạnh khủng khiếp hiển lộ, cái đuôi đập loạn xạ, cả tầng hầm rung
chuyển dữ dội như sắp xập đến nơi.

Vụt…! Cái đuôi đập thẳng vào người áo đen đang thở phì phò làm hắn không kịp
phản ứng.

Ầm! Người áo đen bắn thẳng vào bức tường, thân hình lõm xuống găm chặt vào
tường máu miệng chảy ròng ròng có vẻ bị thương rất nặng, sức mạnh lúc giãy
chết thật quá đáng sợ.

Sau cú đánh đó con Kiếm Long mới không cam lòng gục xuống, đầu nó hướng về hồ
nước cái miệng vẫn cố gắng kêu ô ô mấy câu vô nghĩa, chắc là đang lo lắng cho
mấy quả trứng, có thể thấy tình thương của quái vật cũng không khác nhiều lắm
so với loài người, chỉ là trong tâm trí chúng mạnh được yếu thua đã là điều
tất nhiên nên không thể chung sống hòa bình được.

Bộp…..! Thân hình đổ xuống sàn nhà, người áo đen 2 tay run rẩy chống đỡ thân
thể hiện nhiên đã bị thương rất nặng, nhìn qua có thể thấy hắn đã dùng 2 tay
để chống đỡ cái đuôi Kiếm Long, may mà vẫn chưa bị phế mất.

Đằng Sơn nhanh chóng múc 2 bình Hồng Chi Thủy rồi lao ra phía cửa đường hầm,
mấy quả trứng hắn cũng không muốn lấy, dù sao lần này toàn là nhờ may mắn cả,
cũng có lẽ không muốn con Kiếm Long chết đi rồi con của nó cũng chết theo.


  • Bằng hữu nhận lấy này! Đằng Sơn nhìn người áo đen đang tập tễnh định đi qua
    con Kiếm Long để lấy Hồng Chi Thủy lại nhìn tầng hầm dường như muốn sụp đổ,
    cánh tay vung lên 1 bình bay đến cạnh người áo đen.


  • Cám ơn! Người áo đen lao đến chụp lấy rồi nói, hắn thực ra cũng gần hết sức
    rồi.


  • Không có gì chỉ là giúp nhau thôi! Nói xong Đằng Sơn phi thân đi thẳng về
    hướng đường hầm vừa xong, người áo đen cũng không dám chậm trễ chạy lên phía
    trên định hội họp cùng đồng bọn.


Ầm …..Ầm! Tầng hầm cuối cùng cũng xụp đổ.

Đằng Sơn men theo đường hầm chạy trốn, thỉnh thoảng mới gặp 1 vài con Kiếm
Long 1 sừng, xem ra toàn bộ kiếm long đã bị đám người kia thu hút.

“Lần này quả thật may mắn!” Đằng Sơn tự nhủ.

Chạy 1 mạch lên đỉnh núi, Đằng Sơn nhìn xuống thành phố không khỏi cảm thán vũ
khí của trí tuệ giả, gần như toàn bộ kiến trúc xung quanh trung tâm bị hủy,
con đường rút lui của mấy người kia cũng ngổn ngang những hố xâu hoắm.


Vị Thần Đất Việt - Chương #8