Chuyện Này Là Sao?


Người đăng: minhtan638865@


  • Em đừng để tâm đến hắn, hãy tập trung mà thi tốt là được rồi! Đến lượt em
    rồi đó! Đằng Sơn cười cười ánh mắt đầy tin tưởng nhìn Đằng Vân.

Đằng Vân gật đầu từ từ bước đến chiếc máy.

Pip pip IQ 722 phản xạ thần kinh cấp 7 trúng tuyển loại A+!

Mọi người ngây ngốc nhìn màn hình hiển thị, cả quảng trường không một tiếng
động, không biết ai nói đầu tiên phá vỡ bầu không khí.


  • Thiên tài! Thiên tài a!

Mấy vị Pháp Sư làm giám khảo cũng mừng rỡ ra mặt.Quốc gia càng nhiều pháp sư
càng đảm bảo có thể bảo vệ mọi người cũng như nâng cao địa vị trước các nước
trên thế giới.

Mới có 6 tuổi đã đạt đến IQ hơn 700 ai nói đến 10 tuổi không đạt IQ 900? Một
pháp sư tương lai của Nam Hạ đã xuất hiện.


  • Người đó là con cái nhà ai vậy?


  • Hình như là con cháu gia tộc họ Đằng!


  • Không ngờ gia tộc hết thời này lại có nhân vật như vậy!


  • Hừ ai dám bảo hết thời? Nếu hắn có thể trở thành Pháp Sư thì phục hưng gia
    tộc chỉ là chuyện sớm muộn thôi!


……….

Trịnh Thành thấy cả bọn thuộc hạ mình cũng trầm trồ không ngớt tức giận nói.


  • IQ cao thì chắc gì đã đỗ! Còn 1 phần thi nữa cơ mà, làm gì mà phải để ý
    hả?Ta không tin 1 gia tộc suy tàn có thể có nhân vật thiên tài!


  • Khá lắm! Ngươi chẳng qua mới chỉ khỏi bệnh 6 ngày mà emtiến bộ đến vậy
    a!Đằng Sơn bước về phía Đằng Vân cười nói.


  • Hì Hì từ lúc em uống Hồng Chi Thủy vào, người em càng lúc càng cảm thấy
    tinh thần sung túc, vô cùng thoải mái càng lúc càng nâng cao cũng là điều tất
    nhiên!


Đằng Vân cũng không biết IQ tăng nhanh như vậy là do Đằng Sơn lén cho em uống
thêm 1 bình Hồng Chi Thủy nữa tổng cộng là 40 tỷ USD rồi, nhìn khắp nước Nam
Hạ chắc mỗi Đằng Vân xa xỉ như vậy thôi.


  • Uhm, phần thi đầu tiên có 15687 người vượt qua, những người khác có thể ra
    về được rồi! Vị giám khảo bước ra nói, hơn 1/3 số thí sinh dự thi ra về làm
    quảng trường thông thoáng hẳn lên.


  • Phần thi thứ 2 sẽ bắt đầu ngay bây giờ! Phần thi này sẽ thử nghiệm phản xạ
    thần kinh trong thực tế của các thí sinh!


  • Mỗi người sẽ đeo máy không gian thực tế ảo này vào! Các ngươi sẽ ở trong 1
    căn phòng giả định trong đó có đầy đủ vật liệu để lắp ráp 1 chiếc máy chúng ta
    đã chuẩn bị sẵn nếu chậm hơn 10 phút thì sẽ bị loại! Chỉ cần nhanh hơn hoặc
    bằng 10 phút thì tất cả những người đó sẽ được làm học viên chính thức!


  • Ồ vậy nghĩa là hơn 1000 người cũng được? đám đông phía dưới hô lên, nên nhớ
    phía dưới tổng cộng còn hơn 35000 người đó.


  • Đúng vậy! Bất cứ ai vượt qua đều được nhận! Giám khảo mỉm cười gật đầu.


  • Vậy bắt đầu đi thôi!


  • Đúng vậy bắt đầu đi!


………..

Mấy người đã không nhịn được rồi.


  • Được rồi được rồi, vậy bắt đầu vòng thứ 2! Giám khảo cười đểu, ánh mắt ông
    lóe lên nhìn mấy người hăng máu giống như là nhìn mấy thằng ngốc.


  • Cẩn thận đó, ta thấy vòng thi này khó khăn rất nhiều đấy! Đằng Sơn sao có
    thể không nhìn ra dáng điệu cười cợt của vị giám khảo chứ.


  • Yên tâm đi anh, ta sẽ luôn cẩn thận, cố gắng hết mình! Đằng Vân nắm chặt
    tay lại.


Phụt….! Từ dưới đất đột nhiên phụt lên một chiếc dây dài, phần đầu có hình
dáng giống như chiếc mũ.


  • Cái gì thế này!!!!


  • Cứu với rắn rắn!!!!


  • Đứa nào đẩy ngã ta vậy?


………

Đoàn người lại loạn lên một tràng, khắp quảng trường có vô số cái vòi chui lên
giống như những con giun làm mọi người hoảng sợ.

Bây giờ hãy đội mũ lên, nên nhớ chỉ có 10 phút thôi, ai không đội kịp thì tự
nhiên mất thêm thời gian thôi! Giám khảo không thèm để ý việc này.

Đằng Vân đội mũ lên.

Vụt…! Khung cảnh xung quanh bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn. Tất cả các thí sinh
đều xuất hiện trong 1 khoảng không, trước mặt mỗi người có 1 màn hình hướng
dẫn cách lắp ráp cùng dòng thời gian đếm ngược phía dưới.

Tổng cộng có 60s để nhìn và nhớ được bản thiết kế!

Sau đúng 1 phút màn hình biến mất, các linh kiện ngay lập tức hiện ra.


  • Bắt đầu! Tiếng nói vang vọng giữa không trung thêm vào đó là đồng hồ đỏ lòm
    10 phút đếm ngược ở ngay trước mặt các thí sinh.

Ngay lập tức các thí sinh tiến hành lắp ráp theo trí nhớ.

Lúc đầu, các thí sinh đều chăm chú lắp ráp tốc độ như nhau không sai biệt
nhiều lắm, nhưng chỉ sau 2 phút 1 số người tốc độ đã chậm hẳn lại, xem ra phản
xạ nhớ của mấy người này cũng không tốt.

5 phút sau số người lúng túng càng tăng lên nhanh chóng, những người này đều
đang mò mẫm ghép các dụng cụ lại với nhau cố gắng lắp được thêm phần nào hay
phần đó, ở đây không thể nhìn thấy nhưng ở bên ngoài mồ hôi đã chảy đầy người.


  • Xong! bỗng nhiên 1 tiếng nói vang lên phá tan bầu không khí khẩn trương.

Không ai khác đó chính là Đằng Vân, hiện h trước mặt Đằng Vân đang có 1 khẩu
súng còn to hơn cả người cậu đang phiêu phù trong không trung – loại súng A1
có thể bắn chết đấu giả cấp 1.

Mấy thí sinh xung quanh trố mắt nhìn Đằng Vân, trong ánh mắt có sự hâm mộ, gen
gét, ngạc nhiên, tức giận…đủ mọi loại cảm giác.

Nhưng chỉ 1 lúc mọi người lại tập trung vào công việc của mình ai cũng biết dù
nhìn nữa thì kết quả của họ cũng không thể thay đổi.


  • Chết tiệt! thiết bị rắc rối như vậy mà nó vẫn có thể hoàn thành được ư!
    Trịnh Thành đang loay hoay lắp ráp nghiến răng nói.


  • Thí sinh kia là ai vậy? 1 người áo trắng râu tóc bạc trắng trông tiên phong
    hạo cốt chỉ tay vào màn hình chỗ Đằng Vân.


  • Đây là con thứ 2 của Đằng Vũ, cháu của Đằng Thịnh! Ngữ điệu cung kính có
    chút nịnh nọt vang lên, không ngờ đó lại là giám khảo chính của cuộc thi, đây
    là 1 vị pháp sư có địa vị rất cao.


  • Uhm rất tốt rất tốt! Người áo trắng vuốt râu mỉm cười nói.


Vị pháp sư đằng ngạc nhiên nhìn người áo trắng trước mặt, tuy hắn ở ngay phía
trước nhưng thủy chung vẫn không thấy rõ mặt mũi như thế nào trong tâm không
khỏi sinh ra một cỗ kính sợ.

“Đằng gia thật may mắn a,không ngờ có người lọt được vào mắt sư phụ!”


  • Hết giờ! Các thí sinh ngừng lại! Tiếng nói vang lên trong không gian, thân
    hình các thí sinh ngay lập tức khựng lại không thể phản kháng.


  • Thật tức chết mà gần hoàn thành được rồi!


  • Không biết được 1 nửa có thể đỗ không đây!


  • Sao mấy tên kia lại mỉm cười, chẳng lẽ bọn chúng tự tin vậy sao!


…….

Tiếng nói của các thí sinh vang lên, không khí nhất thời trở lên ồn ào.


  • Tổng cộng có 1214 thí sinh vượt qua khảo thí, tuy rằng vượt qua chỉ tiêu
    nhưng vẫn được chấp nhận, tất cả những người này sẽ ngay lập tức trở thành học
    sinh của trường! Thông báo sẽ hiện lên trên màn hình trước mặt mỗi thí sinh,
    trong đó có hướng dẫn tới nới đăng ký các ngươi hãy đến đó đi!

Tiếng nói vừa dứt màn hình của mọi người đã hiển thị kết quả.


  • Oa ta đạt tiêu chuẩn rồi! Đằng Vân và những người thi đỗ đều nhảy lên hưng
    phấn trong khi những người bị loại thì ủ rũ rõ rệt.


  • Hừ đúng là bọn nhà quê! Trịnh Thành khịt mũi khinh thường, hắn cũng là một
    người trúng tuyển, nhưng không giống mọi người hắn đã ăn uống rất nhiều loại
    thực vật bổ dưỡng để phát triển IQ cùng phản xạ, hắn chính là nhân tuyển của
    Trịnh gia lấn sang bên Trí tuệ giả nhằm mục tiêu độc chiếm Nam Hạ.


Chính vì vậy đỗ đạt cái này với hắn cũng chỉ là điều tất nhiên không đáng để
ăn mừng, tuy nhiên điều làm hắn tức tối nhất chính là Đằng Vân, Đằng gia vốn
nghèo rớt mùng tơi còn vượt qua cả hắn.

Vụt….! Khung cảnh bỗng nhiên biến đổi mọi người lại trở lại với thực tế.


  • Anh! em đã được tuyển chọn rồi! Đằng Vân phấn khích đến đỏ cả mặt.


  • Ta biết em sẽ thành công mà!Đằng Sơn cười cười nói.


  • Bây h chúng ta đi đến nơi đăng ký thôi, thật mong chờ a!


Dựa theo trí nhớ, Đằng Vân kéo Đằng Sơn đi vào phía trong.Lúc đầu khá đông
người cùng vào nhưng mỗi người lại vào những nơi khác nhau xem ra trường trí
tuệ giả đã phân chia cấp bậc từ lúc hoàn thành cuộc thi rồi.

Càng vào sâu phía trong thì càng ít người đi cùng, đa số đã đi vào căn phòng
nào đó, Đằng Sơn không ngờ em mình vẫn tiếp tục đi, xem ra thứ hạng của Đằng
Vân rất cao a.

Vòng sang 1 ngã rẽ,2 bên hành lang có những hình thù kì dị giống như là ma
pháp trận lằng nhằng của các pháp sư, 2 huynh emĐằng Sơn và những người khác
cũng không hề để ý mà vẫn tiến tới.

Ánh sáng từ 2 bên trận pháp trên hành lang phát ra càng lúc càng mạnh chiếu
sáng cả dãy hành lang.

Phụt….! Ánh sáng bùng nổ, tất cả những người trên hành lang không chịu nổi
phải nhắm mắt nhưng Đằng Sơn vẫn có thể thấy rõ ràng mọi thứ.


  • Mình đang bị truyền tống đi chỗ khác! Đằng Sơn cầm chặt tay Đằng Vân sợ hắn
    bị lạc mất, không gian vặn vẹo làm tất cả mọi người khó chịu đến nỗi tái mặt
    đi.

Bịch…! Tất cả mọi người rơi xuống đất, khung cảnh xung quanh đã thay đổi hoàn
toàn, không còn trong dãy hành lang nữa mà biến thành 1 thảo nguyên mênh mông
bát ngát, có bầu trời xanh vài áng mây lượn lờ và nắng rất đẹp.


  • Đây là đâu? Mọi người cùng ngơ ngác hỏi, đầu còn lắc lắc rõ ràng là chưa
    tỉnh táo hẳn.


  • Đây là nơi diễn ra cuộc thi tuyển cuối cùng, thí sinh nào có thể vượt qua
    sẽ có phần thưởng đặc biệt nhưng phải cẩn thận nếu không sẽ rất nguy hiểm đó!
    Tiếng nói vang lên từ trên bầu trời.


Tổng cộng có 5 nhóm người được đến đây gồm 5 thí sinh và tùy tùng đi theo, bây
giờ Đằng Sơn mới để ý 4 người kia đều là thiên tài nhỏ tuổi của các gia tộc
lớn.

Có Lam Nhã của Lam gia, Trịnh Thành của Trịnh gia, Hà Chiến của Hà gia, Ô U
Vân của Ô gia, Hạng Vũ Tán của Hạng gia.

Hộ vệ đi theo toàn cao thủ nhìn qua cũng toàn bát cấp, cửu cấp đấu giả, mỗi
nhóm có đến gần 10 người thật sự rất hoành tráng.

Đặc biệt có 2 người bảo vệ cho Trịnh Thành và Lam Nhã tỏa ra khí tức hơn hẳn
mấy người còn lại, có thể đã lên đến cấp đấu thánh.

“Không hề có hướng dẫn hay mục tiêu nào đề ra mà chỉ yêu cầu “vượt qua” khảo
nghiệm không biết mục đích của bọn họ là gì đây a!” Đằng Sơn cau mày ngĩ, cái
thảo nguyên bao la này có cái gì để mà vượt qua chứ.

Mấy nhóm người kia cũng đang xì xầm thảo luận xem nên làm thế nào.

Xoẹt! Không gian lay động, có 5 con đường tự nhiên xuất hiện, tất cả hướng về
5 phía khác nhau, bắt đầu từ chỗ đứng của từng nhóm người dường như là chuẩn
bị cho họ bước đi vậy.


  • Chuyện này là sao? Muốn chúng ta đi đến đâu đây?

Bụp….. bụp! Lam Nhã vỗ vỗ khoảng không xung quanh nhưng không thể xuyên qua,
trên vòng hiện lên mấy vòng như gơn sóng xem ra xung quanh đã bố trí kết giới.

Các ngươi hãy lựa chọn 1 con đường ở đó sẽ có thử thách giành cho các ngươi!
Tiếng nói lại vang lên.

Tiếng nói vừa vang lên, Đằng Sơn không hề suy nghĩ đã kéo Đằng Vân đi lên con
đường trước mặt mình.

Nhìn thấy Đằng Sơn hành động, mấy nhóm kia cũng nhanh chóng chọn 1 con đường
cho mình.

Trịnh Thành thấy thế vội hô lên:


  • Các người làm gì vậy, chỗ này vô cùng kỳ lạ nên đi cùng nhau mới đúng chứ!


  • Ngu ngốc, nếu họ muốn giết chúng ta thì làm lâu rồi, đi trên con đường này
    cùng lắm nếu thất bại thì chỉ loại thôi còn nếu đứng yên ở đây thì…!Hắc Hắc!
    Lam Nhã lạnh lùng nói, cô bé này mới 6 tuổi mà đã sắc xảo như vậy thật không
    uổng IQ khủng bố.


Xoạt…! Đấu giả hộ vệ bên Trịnh Thành rút vũ khí ra, đấu khí tuôn ra ào ạt, bên
Lam Nhã cũng không hề kém ngay lập tức rút vũ khí, 2 bên bắt đầu gườm gè nhau,
không khí trở nên nặng nề.

Trịnh Thành quay đầu hỏi nhỏ người lợi hại nhất trong đám hộ vệ.


  • Ngươi có chắc chắn không thắng không? Tên hộ vệ vẫn chăm chú nhìn cử động
    của bọn bên Lam Nhã lắc lắc đầu, hiển nhiên là không thể đoán được kết quả.

Trịnh Thành tức giận phẩy tay.


  • Đi! Rồi nhằm con đường mà Đằng Sơn đã chọn mà bước đi, đám hộ vệ cũng đồng
    loạt rút lại vũ khí đi theo.


  • Hừ! Lam Nhã mi cứ đợi đấy, ta xử lý 2 huynh emnày xong rồi sẽ đến lượt
    ngươi! Trịnh Thành vừa đi vừa nói nhỏ chỉ có một mình hắn mới nge thấy được,
    hắn từ nhỏ đã được cưng như cục ngọc đâu có ai dám nói như vậy với hắn đâu.


Đằng Sơn cùng Đằng Vân nhanh chóng di chuyển về phía trước, cả 2 đều biết yêu
cầu đưa ra không hề cấm các thí sinh tàn sát lẫn nhau, tách rời ra khỏi đoàn
là an toàn nhất, 2 người biết thể nào chẳng có người đuổi theo.

“Phải di chuyển thật nhanh đến đích, nhóm ta chỉ có 2 người chắc chắn mấy
người kia cũng sẽ chọn con đường này, vừa có thể triệt hạ đối thủ vừa bớt
chướng ngại vật!” Đằng Sơn xách Đằng Vân lên mà chạy.


Vị Thần Đất Việt - Chương #10