Ngày Đầu Tiên Đi Học.(2)


Người đăng: newbie3979

Nguyệt Minh được dẫn đường đến thẳng chỗ kiến trúc xá của học viện, nơi này
được xây dựng nhằm phục vụ nơi ở cho các học sinh xa nhà.

Tòa kí túc xá to lớn gồm ba tầng có màu trắng ngà, rất sạch sẽ và đầy đủ tiện
nghi. Một căn phòng có khả năng chứa được khoảng bốn người, gồm hai chiếc
giường hai tầng, ở cửa sổ có đặt hai cái bàn hình chữ nhật, bốn cái ghế.

Các học viện bình thường thì thường không có dạng kí túc xá như vậy. Các căn
phòng thường chứa từ tám đến mười người, theo dạng một khu sinh hoạt tập thể
nhỏ.

Bởi vì phạm vi của học viện bình thường chỉ có ở một thành thị và các làng
xung quanh này mà còn có nhiều thành vị xung quanh, chiếm đa số là con nhà
bình thường.

Nhưng Tinh Vũ học viện thì có chính là trên toàn phía nam của Tinh La Đế Quốc.

Chỉ có những học sinh có độ hồn lực thức tỉnh từ sáu trở lên mới có khả năng
nhập học, trong đó cũng có không ít những con cháu nhà quyền quý.

- Ngươi sẽ sống ở đây chung với mọi người, đây là chìa khóa phòng. Nhớ sáng
mai, lúc khoảng bảy giờ thì bắt đầu học cơ sở của hồn sư khóa đầu tiên.

- Ừm, ta sẽ nhớ kĩ.

- Còn giấy tờ thì đưa đây, ta sẽ giúp làm hộ thủ tục nhập học cho.

- Dạ, toàn bộ giấy tờ cần thiết đều nằm ở đây, chân thành cảm ơn ngài đã ra
tay giúp đỡ.

- Tốt, vậy ta đi.

Nguyệt Minh phục hồi lại tinh thần, quay đầu mở cửa đi vào căn phòng thì thấy
có ba người đang ngồi dưới đất đang nói chuyện gì đó.

Một đứa nhỏ thân hình khá cân đối, có mái tóc màu vàng khá chói mắt, hắn quay
lại nhìn nói:

- Có thêm người đến kìa, mau vô đây ngồi. Ngươi là người cuối cùng đấy, mọi
người đang chuẩn bị giới thiệu mình.

- Đúng vậy lẹ lên, mọi người đợi ngươi lâu lắm rồi.

Cậu bé mái tóc màu đen, khá cường tráng cũng cười nói. Chỉ còn đứa bé ngồi
giữa thì khá lặng lùng, không thấy hắn lên tiếng.

- Được.

Cậu bé có mái tóc vàng nói:

- Vậy để ta nói trước, ta tên Lâm Trí Viễn, võ hồn là Thứ Thiết Thủ. Lúc thức
tỉnh đạt tới cấp bảy hồn lực, xin mọi người chiếu cố giùm.

- Còn ta là Hạ Phong, thức tỉnh được võ hồn là Phong Ma Lang. Ta thành công
đạt tới cấp tám hồn lực.

- Ngụy Dương, võ hồn là Vạn Xà Mộc Thụy Cân, cấp chín hồn lực.

- Nguyệt Minh, thức tỉnh võ hồn là Luyện Hỏa Thần Hồ, may mắn được Tiên Thiên
Mãn Hồn lực.

- Ngươi nói cái gì, tiên thiên mãn hồn lực.

Cả ba người đồng thời la lớn, trên mặt họ thể hiện rõ sự bất ngờ, kinh dị.
Ngay cả Ngụy Dương nãy giờ luôn giữ sự lạnh lùng cũng không khỏi bật la toán
lên.

- Có cần kích động vậy không hả.

- Kích động, ngươi nghĩ ta không nên kích động, có biết đó đại biểu cái đó
nghĩa là gì không. Nó chính là niềm khát vọng của mọi người, vậy mà ngươi biểu
hiện bình tỉnh vậy hả.

- Đối với ngươi là chuyện bình nhưng đối với bọn ta là chuyện lớn.

Lâm Trí Viễn và Hạ Phong hai người thay phiên nhau la làng phản đối Nguyệt
Minh, còn Ngụy Dương chỉ phán một câu:

- Đồ biến thái.

- Ha ha ha…

Nguyệt Minh mặt mo đỏ lên, cũng chỉ biết cười làm lành.

……………………………………………………

Ở phòng hiệu trưởng, người đàn ông dẫn Nguyệt Minh vào học viện xuất hiện
trong phòng, đối diện có một lão nhân gương mặt hòa ái nhìn cười:

- Có chuyện gì mà người tới đây hả, Kim Bình?

- Hiệu trưởng, Đường lão từng nhờ ta chú ý giùm một tên tân sinh, hắn nói đưa
tờ giấy này cho hiệu trưởng.

“ Không ngờ đứa nhỏ tên Nguyệt Minh lại là thiên phú kinh người như vậy, rất
đáng bồi dưỡng.”

Hiệu Trưởng cầm lấy tờ giấy rồi đọc một chút, ngửa mặt lên nghĩ một chút rồi
nói:

- Ta nhớ không nhầm thì sắp tới tổ chức kì săn hồn thú cho các đệ tử phải
không.

- Dạ, thưa Hiệu Trưởng.

- Vậy ngươi hãy dẫn hắn đi theo luôn đi.

- Vâng, ta cáo lui.

- Ừm.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Các độc giả cầu tha thứ, tốc độ ra truyện có thể chậm lại, dù sao ta muốn thi
mà. Có ý kiến gì xin ghi dưới phần bình luận mục tiêu cải tạo thành bộ hay
hơn, hấp dẫn hơn.


Vang Danh Đấu La - Chương #8