9:ngày Đầu Tiên Đi Học.(3)


Người đăng: newbie3979

Sáng mai là ngày đầu tiên hắn đi học ở thế giới này, đêm qua Nguyệt Minh trằn
trọc rất lâu. Nhiều câu hỏi hiện lên bên trong đầu hắn liên tục.

“ Liệu học ở đây có giống như cách học trước kia không?”

“ Không biết mình có thể học cái gì?”

“ Liệu mình có thể tiếp thu được những kiến thức đó được không?”

Nguyệt Minh hết quay sang trái, quay sang phải, nằm ngửa rồi nằm úp. Hắn cứ
lục đục ở giường làm tạo ra tiếng:

“cót két…cót két…cót két…”

“ Bộp “

Một chiếc gối bay thẳng vào mặt hắn, kèm theo một tiếng mắng:

- Lão Nguyệt, ngươi không ngủ thì cũng cho người khác ngủ chứ. Ngày mai đã đi
học rồi mà bây giờ ngươi còn lục đục ở dưới nữa.

- Xin lỗi nha Lâm lão. Tại ta hưng phấn quá mà không ngủ được, làm phiền mọi
người quá.

- Giờ ngươi mà không ngủ thì sáng mai lấy sức đâu đi học, không khéo lại trễ
thì bị phạt khổ nữa. Mà nghe nói hình như chủ nhiệm lớp mình nam thì phải?

- Hừ chỉ biết nhiêu đó, ta điều tra qua rồi. Người dạy mình chính là thầy
Cao. Mọi người đều nói hắn rất nghiêm nữa đó. Nhưng lại dạy rất tốt, rất nhiều
người học qua thầy đó đều đạt được tốt nghiệp.

- Thật vậy không, lão Ngụy?

- Không biết chắc nữa, dù sao lời đồn cũng là lời đồn.

Cả bốn người gồm Nguyệt Minh, Lâm Trí Viễn, Hạ Phong, Ngụy Dương đang nói
chuyện với nhau thì nghe đập cửa và có người lớn tiếng nói:

- Lũ nhóc con, sao còn chưa ngủ nữa, biết mấy giờ rồi không hả?

- Dạ, bọn cháu ngủ liền.

- Ừm.

- Tại Nguyệt Minh mà cả đám bị la đó, anh em đâu chửi cho hắn chừa.

- Ta xin lỗi.

- Thôi mọi người cũng đừng ồn nữa, ngủ đi, mai còn dậy sớm đi học.

………………………………………………………

Cả phòng học thì đều được sơn màu trắng, cách trang trí và sắp xếp thì không
khác gì lớp học của học sinh lớp một cả.

Các học sinh thì chạy loạn cả lên, có nhiều nhóm người thì tụ tập lại với nhau
nói chuyện, có người thì đang chạy rượt bắt lẫn nhau, có người thì nằm dài
trên bàn nằm ngủ,…

Lúc này Nguyệt Minh đang ngồi trên bàn, hắn nhìn về phía trước với vẻ mặt đầy
vẻ đăm chiêu. Hắn đang suy nghĩ về những thông tin mà Lâm Trí Viễn vừa nói cho
hắn.

Một lớp có khoảng từ ba mươi mươi đến bốn mươi học sinh, tất cả đều sáu tuổi.
Ở trường học gồm cấp cấp, mỗi cấp có khoảng mười lăm lớp. Lý do của số lớp
nhiều như vậy dù đặt ra chỉ tiêu chỉ nhận cấp sáu trở lên vì trường được công
nhận là nơi đào tạo sơ cấp nổi danh ở Tinh La Đế Quốc.

Trường sẽ tổ chức thi lên cấp cách nhau tám tháng và có thời gian nghỉ ngơi
khoảng một tháng và tiếp tục nhập học tiếp. Muốn lên cấp phải đạt được những
chỉ tiêu mà trường đề ra và chỉ có thể thi trượt bốn lần. Nếu còn không đậu sẽ
bị đuổi khỏi trường học.

Cấp một dành cho học sinh mới nhập học sẽ được dạy cách tu luyện và những kiến
thức cơ bản về các hồn sư. Sau một năm thì sẽ được tổ chức thi lên cấp, nếu
hồn lực có thể cấp mười thì sẽ đạt tiêu chuẩn để lên được cấp hai.

Khi đó học sinh có thể yêu cầu nhà trường trợ giúp họ thu hoạch hồn hoàn hoặc
dùng các cách khác để nhờ các hồn sư khác săn hồn hoàn giùm mình. Nhưng đa số
các học sinh sẽ nhờ đến sự giúp đỡ của các lão sư, họ vừa có sức mạnh vừa có
khả năng phân tích số năm của hồn hoàn mà học sinh mình có thể chịu được.

Lớp học cấp hai thì dạy học sinh cách sử dụng hồn kỹ và các dạng chiến đấu,
cấp này thì chương trình học chủ yếu chính là thực chiến. Muốn thi lên được
cấp ba thì học sinh phải có hồn lực từ cấp 17 trở lên. Các học sinh sẽ được
dạy về các hồn thú như: tên gọi, sức mạnh, khả năng, điểm yếu,…

Đạt tới trình độ này thì các học sinh thường các học sinh thường rất chăm chỉ
tu luyện để được tốt nghiệp và nhận thư mời của các trường cao cấp, trong đó
còn có tỉ lệ đạt được thư đề cử đề nhập học Sử Lai Khắc.

- Ê mọi người, thầy vô tới kìa.

Có người học sinh chạy từ ngoài vô, gương mặt đỏ bừng, thở hồng hộc la lớn.
Một lúc sau thì có một người đàn ông bước vào, khoảng chừng bốn mươi đến bốn
lăm tuổi, gương mặt đầy vẻ nghiêm túc.

- Chào thầy.

- Thầy chào mấy em, ta tên là Vân Dương Minh, sẽ trở thành chủ nhiệm các em ở
năm học này. Ta hi vọng rằng chúng ta cùng nhau học tập thật tốt. Được rồi,
chúng ta vào bài học hôm nay…

………………

“Keng…Keng…Keng”

- Hết tiết học hôm nay, mọi người trở về cố gắng tu luyện và tiêu hóa lượng
kiến thức chúng ta vừa học. Còn một việc nữa, Nguyệt Minh là em nào đứng lên.

- Dạ, là em thưa thầy.

- Tốt, Thầy Kim có gửi lời nói cho em là cuối tuần này có tổ chức săn hồn
hoàn. Em là Tiên Thiên Mãn Hồn lực nên có khả năng sở hữu hồn hoàn, vậy em có
muốn đi chung mọi người hay tự mình đi.

- wow, không thể ngờ được hắn là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.

- Không ngờ hắn giỏi như vậy.

- Đúng vậy, không thể tin được mà.

Khi vừa nghe thầy Vân thông báo Nguyệt Minh là Mãn Hồn lực thì cả lớp ồn ào cả
lên. Tuy trên mặt giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng của hắn đầy rất kiêu ngạo
và tự hào.

- Cả lớp im lặng, em nói đi.

- Em sẽ đi theo trường để lấy hồn hoàn,

- Tốt! ta sẽ nói lại với Kim lão. Cả lớp giải tán đi.

Tụi Hạ Phong thì bước lại chỗ hắn, Lâm Trí Viễn vỗ lấy vai hắn cười nói:

- Lần này thì oai phong rồi, đi săn hồn hoàn trước luôn mà.

- Chúng ta sẽ đuổi kịp bước chân của ngươi, Nguyệt Minh người đợi đó cho ta.

- Hạ Phong ngươi thì không lo rồi, hồn lực cấp tám chỉ còn kém hai cấp nữa.
Còn ta mới khổ còn tới ba cấp mới đạt chuẩn.

- Ta sẽ không thua ngươi đâu.

- Rất hoan nghênh, ta bữa nay cảm thấy rất vui. Bữa này đi xuống căn tin ăn,
Nguyệt Minh ta mời.

- Được căn tin thẳng tiến.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Xin lỗi mọi người, Tác giả mấy hôm nay bận phải đi thi nên không thể viết
truyện được. Kết quả thì thôi rồi tổ quốc ta ơi luôn. Hơi cầu mọi người bố thí
cho truyện một Kim Phiếu để an ủi tâm linh bé nhỏ này.

Tác giả xin thông báo rằng cứ cách mười chương thì chính thức tu bổ lại một
lần. Mọi lỗi kĩ thuật, tính thiếu logic thì xin thông báo để tác phẩm trở nên
hoàn hảo hơn, Cảm ơn.


Vang Danh Đấu La - Chương #9