Ngày Đầu Tên Đi Học(1).


Người đăng: newbie3979

Ba ngày trôi qua kể từ khi hắn thức tỉnh được võ hồn, nhưng niềm vui vẫn không
tắt trong gia đình của Nguyệt Minh. Trong nhà luôn luôn đầy những tiếng cười
nói, từng đợt khách tới lui nườm nượp không ngừng.

Những người đến để thăm và chúc mừng đều nhìn vợ chồng Nguyệt Thần với ánh mắt
mang đầy vẻ ngưỡng mộ, ước mơ có ngày con được thành công thức tỉnh và mình
cũng có được cơ hội trở thành như vậy.

Mọi người đều biết chỉ cần Nguyệt Minh tu luyện thành một hồn sư thì không ai
trong làng dám khi dễ gia đình của hắn. Hắn trưởng thành lên đến trình độ càng
cao thì càng đem lại nhiều lợi ít lớn cho thôn.

Việc đó đem lại nhiều quyền lợi về vật chất và danh dự hơn cho thôn, nếu ở một
cấp độ nhất định như Hồn Thánh trở lên thì hắn còn có thể làm người đại diện
cho bộ mặt của cả một thôn.

Sáng hôm nay, phụ thân là người mà dẫn hắn đi tới Lưu Tinh Thành để nhập học,
cả gia đình đang đứng trước cửa chia ly nhau.

Mẫu thân vuốt nhẹ mái tóc đỏ rực của Nguyệt Minh, tay còn lại đưa một chiếc ba
lô nhỏ đưa cho hắn nói:

- Trong đây là một số quần áo và một chút tiền bạc cất bên trong, nhớ giữ
gìn, tiêu sài tiết kiệm. Đi xa nhà nhớ giữ sức khỏe, không thể bỏ cử, không để
bị bệnh…(tác giả đã tỉnh lượt sáu vạn chín ngàn chín trăm chữ xin các bạn thứ
lỗi.)

- Được rồi, lão bà tha cho đứa nhỏ đi, không phải đi luôn đâu, khoảng chừng
vài tháng sau là về được, đừng có lo lắng quá.

- Ngươi tốt lắm, giờ thì đã biết chê ta nói nhiều phải không. Vậy hồi xưa
cưới ta về làm cái gì, không đi cưới mấy người thiếu nữ hiền thục thướt tha
đi.

- Lão bà đại nhân, ta sai rồi, tha lỗi cho ta đi.

Liễu Nhược Y trừng mắt nhìn Nguyệt Thần một cái nói. Hắn cũng chỉ có thể treo
cờ trắng, hai tay chắp sau đầu.

- Thôi cũng trễ rồi, ngươi đi theo thân để nhập học nếu không hắn lại nói ta
càm ràm.

- Dạ thưa mẫu thân, ngài yên tâm đi ta sẽ bảo trọng thân thể, người không cần
lo lắng quá nếu không lại đổ bệnh thì khổ.

- Vậy tốt rồi, ta dẫn Nguyện Minh đi trước, có gì một chút về rồi mới nói.

………………...

Đứng trước cổng của Tinh Vũ viện, nguy nga, tráng lệ. Người đàn ông trung niên
một tay dẫn một đứa bé khoảng chừng sáu tuổi, tay còn lại đang cầm mảnh phiếu
nhập học. Hai người đó chính là cha con nhà Nguyệt Thần, họ đi mất khoảng
chừng hai tiếng để đi.

Nguyệt Thần đi đến phía trước người đàn ông đang đứng gác cổng chào hỏi:

- Vị huynh đệ này, con ta hồi ba ngày trước thi đậu vào trường, giờ muốn nhập
học thì phải làm như thế nào?

- Các người có đem theo giấy nhập học để chứng minh không?

- Có, nó ở đây, xin mời xem xét.

- Tốt, cho con người đi theo ta để dẫn hắn vào nhận phòng nghỉ ngơi và bàn
giao một chút về nội quy trường học.

- Được.

Hắn quay lưng lại, nhìn Nguyệt Minh bảo:

- Ngươi đi theo vị đại gia này đi vô trong đó học, ta phải trở về chứ không
mẫu thân ngươi lại lo lắng. Nhớ ở đây không có phụ thân với mẫu thân che chở,
mọi việc phải tự mình làm lấy. Trước khi đưa ra quyết định thì phải suy nghĩ
cẩn thận, nghe rõ chưa.

- Vâng, thưa phụ thân.

- Vậy thì tốt.

Nói xong thì Nguyệt Thần bàn giao Nguyệt Minh lại người đàn ông kia, còn mình
thì xuất phát về nhà.

- Ta trước tiên dẫn ngươi vào nhận phòng kiến trúc xá.

- Vâng.

Thế là hắn dẫn Nguyệt Minh vào bên trong tòa học viện, bước khởi đầu của một
truyền kì đã hình thành.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tác giả đang chuẩn bị ôn thi, chương có khả năng xuống dốc, chân thành xin lỗi
mọi người. Có ý kiến đóng góp là một niềm vinh hạnh.


Vang Danh Đấu La - Chương #7