Hóa Thần Bên Trên


Người đăng: danmaich0i

Nghe xong những lời cuồng ngạo đó thì Lộ lão sắc mặt trầm xuống tức giận phong
ra ngoài: “Kẻ nào dám buông lời cuồng ngôn.”

“Lão già, Phá giới cảnh cửu trọng đỉnh phong, nửa bước Hóa Thần a, nhưng mà
muốn chông lại bản vương thì còn chưa đủ.” Người lên tiếng là một nam tử trung
niên với mái tóc màu xanh. Nhưng theo sau hắn là một bầy yêu thú. Hắn chính là
Hải vương vùng này.

“Ngươi là yêu thú cửu giai, không biết các hạ chặn thuyền của chúng ta là có ý
gì.” Lộ lão tuy là nửa bước Hóa Thần nhưng mà vẫn không thể so với chân chính
Hóa Thần cảnh cường giả huống chi đây còn là yêu thú cửu giai còn đáng sợ hơn
so với võ giả nhân loại Hóa Thần cảnh đồng cấp.

“ Ý tứ gì? Ngươi nghe không hiểu sao, mỹ nữ vàng bạc để lại tha ngươi không
chết.” Hải yêu vương dùng khinh ánh mắt thường nhìn về phía Lộ lão.

Lúc này trong gian phong. Tiểu Hắc và ngũ công chúa vẫn ở đó.

Ngũ công chúa nhìn hắn: “Ngươi không cần phải lo lắng, chỉ là hải yêu thôi, Lộ
lão là nửa bước Hóa Thần tự nhiên sẽ lo được.”

Nói xong nàng đi ra khỏi gian phong.

Thấy nàng đi ra, Tiểu Hắc thở dài: “Nha đầu ngốc, lão tiền bối chỉ là nửa bước
hóa thần, còn con tiểu yêu kia đã là cửu giai đỉnh phong rồi, thiếu một chút
là nó đã có thể thành yêu tôn a.”

Đúng vậy, trên Hóa Thần cảnh còn có Chí tôn cảnh, Chí tôn cảnh cũng chia thành
chin cảnh giớ nhưng không chia theo trọng mà là Phẩm, sau nữa là Hoàng ,
Huyền, Địa, Thiên Phẩm Chí tôn bốn đại cảnh giới này cũng chia thành chin cảnh
giới nhỏ gọi là tinh. Đây chính là ký ức mà Diệp Thanh Phong theo ký ức của Lộ
Tây Pháp mà biết. Tiểu Hắc chính là Diệp Thanh Phong.

Lộ lão nhìn thấy ngũ công chúa đi ra, sắc mặt càng là lo lắng: “Công chúa
ngươi không nên ra a.”

Nhìn thấy nàng, Hải yêu vương như là nhìn thấy cực phẩm chân bảo: “Mỹ a, mỹ
đến cực điểm, tiểu mỹ nhân theo bẩn vương về tự nhiên sẽ không bạc đãi nàng.”

Lộ lão tức giận: “Hải yêu vương, ngươi đừng có quá phận, nàng thế nhưng mà là
ngũ công chúa của Tử Diệu đế triều ta, ngươi dám động nàng .”

Hải yêu vương cuồng ngạo: “Ta sao không dám, chỉ là một cái đế triều mà thôi,
mỹ nữ theo bản vương a.”

Hắn nói xong liền xong về phía ngũ công chúa Cố Linh Lung. Tốc độ của hắn quá
nhanh đến mức Lộ lão kịp phản ứng thì hắn đã bắt được Cố Linh Lung rồi.

“Súc sinh to gan, ngươi dám động vào công chúa, lão phu liều với ngươi.” Lộ
lão cầm hắc thương lao về phía Hải yêu vương.

“Bán Thần cảnh mà thôi, cút cho ta.” Hải yêu vương khinh thường tùy tiện vung
tay một cái liền đánh bay Lộ lão.

Cố Linh Lung thấy thế liền khóc òa lên: “Ngươi dám động vào Lộ lão, ta không
tha cho ngươi.”

Hải yêu vương kéo theo nàng bay ra đại hải: “Tiểu mỹ nhân, nàng không tha ta
như nào, để đêm nay ta bù cho nàng a.”

Cố Linh Lung nghe hắn nói sắc mặt trắng bệch: “Ngươi vô sỉ, ai muốn cùng
ngươi…”

Lúc này Diệp Thanh Phong đã đỡ được Lộ lão, hắn lấy một viên đan dược chữa
thương trong hắc sắc giới chỉ đút vào miệng cho Lộ lão, đây không hẳn là giới
chỉ của hắn, đây là Hắc giới của Lộ Tây Pháp lúc trước, nó vốn ẩn ở trên người
Diệp Thanh Phong nhưng mà không có hiện ra, nhưng àm sau khi Diệp Thanh Phong
và Lộ Tây Pháp song hồn hợp nhất thì hắn mới biết được mình không ngờ lại có
nhiều tài nguyên đan dược như thế.

Lộ lão đươc hắn cho ăn đan dược tỉnh lại, hắn nói với lão: “Lão tiền bối ngươi
không sao chứ?”

Lộ lão tỉnh lại nhìn hắn: “Thiếu niên, ngươi cho ta ăn đan dược chữa thương
cũng uổng a, không bảo vệ tốt công chúa, về tới đế triều mạng ta cũng xong.”

Lộ lão mặt mày lộ ra tuyệt vọng.

“Lão tiền bối, ta nợ ân của ngươi cùng với Linh Lung công chúa thì tự nhiên sẽ
không để các ngươi xảy ra chuyện.” Diệp Thanh Phong nhìn Lộ lão mặt nghiêm
nghị nói.

Lộ lão mặt mày vẫn cứ như vậy tuyệt vọng: “Thiếu niên ta biết ngươi muốn an ủi
ta, thế nhưng mà con súc sinh kia là cửu giai, có lẽ là trung cấp thậm chí là
cao cấp, ngươi bất qua một thiếu niên, ài thôi đi mạng ta xong rồi…”

“Chỉ là một con tiểu yêu thôi, lão tiền bối ngươi giữ bí mật hộ ta một vài sự
tình là được, chứ nếu truyền ra thì cho dù ngươi có ân với ta thì ta cũng sẽ
không để ngươi sống tốt thậm chí ta còn hủy diệt cái gì đó Tử Diệu đế triều
của ngươi, các ngươi về trước ta đi cứu Linh Lung công chúa, gặp lại ở Tử Diệu
đế triều a” Nói xong Diệp Thanh Phong nhảy khỏi thuyền.

Thấy hắn như vậy Lộ lão định ngăn cản nhưng mà lần nữa nhìn thấy Diệp Thanh
Phong thì là một tên nam tử mặt băng lành, mái tóc bạc trắng, ánh mắt màu đỏ
huyết sắc, trong tròng mắt có Huyết Nguyệt. Sau lưng thậm chí còn có một đôi
long cốt.

Đây chính là Diệp Thanh Phong sau khi giải phóng một phần ma khí phong ấn
trong cơ thể, hắn giờ là đang trong trạng thái hóa ma.

Lúc này, Hải yêu vương đang sung sướng vì tìm được cực phẩm thì lại bắt đầu
toát ra mồ hôi lạnh đầy lưng. Hắn ném Cố Linh Lung cho một tên thược hạ cũng
là yêu thú đã hóa hình sau đó biến thành bản thể. Bản thể của Hải yêu vương
chính là một con độc long thủy hệ.

Nhưng là hắn vừa mới biến thành bản thể chưa kịp làm gì thì đã bị một thứ gì
đó nhanh như một cơn gió thoảng qua, hăn lập tức bị cắt đứt một cánh tay, còn
tên yêu thú hóa hình đang giữ Cố Linh Lung thì lập tức hóa thành một đoàn
huyết vụ.

“Máu yêu thú cao giai đúng là vật đại bổ a, ta có thể kiềm chế sự phản phệ của
phong ấn rồi.” Kẻ làm nhưng chuyện đó tự nhiên chính là Diệp Thanh Phong.

Hắn bế Cố Linh Lung trên tay: “Này tiểu công chúa ngươi đừng có khóc nữa được
không. Có ta ở đây không ai dám khi dễ ngươi nữa đâu.”

Nàng nhìn lên năm tử có khuôn mặt băng lãnh đó, thấy hắn rất giống một người
liền buột miệng kêu: “Tiểu Hắc oa oa oa…”

“ Này này sao lại khóc rồi, ngoan nào.” Diệp Thanh Phong cũng là hết cách vơi
nữ nhân a.

“ Ngươi là ai? Tại sao lại xen vào chuyện của bản vương?” Hải yêu vương bản
thể là độc long, mà độc long cũng chính là một lạo tạp long nhưng cũng có khả
năng khôi phụ cường đại của long tộc, giơ cánh tay bị cắt đứt đã lành lại.

“Bản tôn là ai ngươi xứng biết sao, tiểu yêu, ân nhân của ngô ngươi cũng dám
động, ta nên làm sao với ngươi đây.” Diệp Thanh Phong cười như không cười ánh
mắt tràn đầy sát khí.

Hải yêu vương biết sợ rồi, kẻ tới tự xưng “ bổn tôn” mà cách xung hô này thì
chỉ có Chí tôn hoặc yêu tôn cường giả: “Ngài… ngài là yêu tôn… tiểu vương thật
sự không biết vị nữ sĩ đây lại là ân nhân của ngài, nếu không cho ta mười lá
gan ta cũng không dám, nếu ngài muốn đưa người đi ta nhất nhất định không ngăn
cản, đại nhân tiểu vương cáo lui.”

Diệp Thanh Phong cười gian tà: “Đi, ngươi đi được sao?”

Hải yêu vương tức giận: “Ngươi đừng có quá phận, dù ngươi có là yêu tôn thì
sao, ta là tôc nhân của Thủy Long tộc, ngươi nếu dám giết ta cả Thủy Long tộc
sẽ đuổi giết ngươi.”

Diệp Thanh Phong căn bản không để lời nói của Hải yêu vương vào trong tai, hắn
đáp xuống một tiểu đảo rồi thả Cố Linh Lung xuống: “Nha đầu đợi ta, giải quyết
xong đám tiểu yêu kia ta đưa ngươi về Tử Diệu đế triều.”

Cố Linh Lung lúc này đã ngừng khóc nhìn hắn: “Ngươi nói thật, ngươi sẽ đừa ta
về, ngươi sẽ không bỏ ta lại một mình?”

Diệp Thanh Phong xoa đầu nàng: “Lời của bản tôn đáng giá ngàn vàng đó, đợi
ta.”

Diệp Thanh Phong bay lên thì liền một hơi giết chết toàn bộ đám thủ hạ của Hải
yêu vương: “Ngươi nói ngươi là người của Thủy Long tộc?”

Hải yêu vương sợ hãi: “Ta… ta đương nhiên là người của Thủy Long tộc… ngươi
không thể giết ta.”

“Ngươi là người của Thủy Long tộc vậy ngươi đã nghe qua Nghịch Thiên Ma Long
chưa?” Diệp Thanh Phong nói xong liền long hóa biến thành Nghịch Thiên Ma
Long. Bản thể của Diệp Thanh Phong còn lớn hơn cảu Hải yêu vương tới vài trăm
lần.

“ Tiểu yêu trở thành đồ bổ cho ta a.” Diệp Thanh Phong gian ác cười.

“ Không… ta không cam tâm… Ma vương… ngươi là Ma vương Lộ Tây Pháp đã biến mất
hơn mười vạn năm… Ma vương đại nhân tha cho ta… ta biết sai rồi.” Hải yêu
vương cầu xin.

Nhưng Diệp Thanh Phong sao lại phải để ý : « Biết sai, muộn »

Ăn tươi nuốt sống Hải yêu vương xong hắn lại biến trở về hình dáng nhân loại
bình thường, nhưng mà quần áo của hắn lại bị rách hết. Hắn lấy một bộ hắc bào
trong giới chỉ ra mặc rồi đi tới chỗ của Cố Linh Lung.

Cố Linh Lung lúc nãy đã thấy rõ toàn bộ : « Ngươi là yêu ? »

Diệp Thanh Phong lắc đầu : « Không phải. »

Cố Linh Lung lại khóc ầm lên: “ Ngươi gạt ta, lúc nãy rõ ràng ta thấy ngươi
biến thành một con hắc long rồi ăn thịt tên kia, ngươi lẽ nào muốn ăn cả ta.”

“Nha đầu ngươi đừng có hơi tí lại khóc được không. Bản tôn không phải yêu chỉ
là ta có huyết mạch yêu tộc thôi, ngươi có thể coi ta là nhân loại là yêu thú
thậm chí là Ma tộc. Còn về ăn ngươi, ta thật là muốn “Ăn” người đó a.”Diệp
Thanh Phong nhe nang lên.

Thấy hắn như vậy Cố Linh Lung lại càng khóc to: “Ngươi đừng qua đây, oa oa oa…
ta đáng lẽ không nên cứu ngươi.”

Diệp Thanh Phong cười nhìn nàng: “Nha đầu nhà ngươi thật là làm người ta đau
lòng a,ta chỉ đùa thôi mà.”

Cố Linh Lung biết bị trêu đùa thì liên tức giận đánh hắn một cái, lực đánh của
Nhân vị cảnh thì Diệp Thanh Phong căn bản không có để ý, nhưng mà đúng lúc
này, hắn đã bắt đầu bị phản phệ do cưỡng chế phá phong ấn.

Thấy Diệp Thanh Phong đau đớn, Cố Linh Lung lại sợ hãi: “Ngươi… ngươi đừng đùa
ta, ta đánh nhẹ lắm mà… tiểu Hắc ngươi làm sao vậy?”

Diệp Thanh Phong đẩy nàng ra, rồi chạy sâu vào trong đảo, trước khi đi hăn chỉ
nói với nàng: “Ngươi đừng theo, ta không muốn hại ngươi.”


Vạn Giới Vi Tôn - Chương #25