Ngươi Cam Tâm Sao?


Người đăng: danmaich0i

Nói xong Diệp Thanh Phong chạy thẳng vào trong rừng bỏ lại một mình Cố Linh
Lung mặt lũi u ám ở lại một mình.

“Tên khốn, đừng có bỏ ta một mình, đợi ta với.” Cố Linh Lung cố gắng đuổi
theo.

Lúc này, Tử Diệu đế quốc- hoàng cung.

“Ngươi nói cái gì ngũ công chúa bị Hải yêu vương bắt đi? Các ngươi là một đám
ăn hại cả sao?” Một trung niên nam tử tức tối hét.

“Triệu tập đội ảnh vệ cho ta, sống thấy người chết phải thấy xác, không tìm
được nữ nhi của ta các ngươi cũng không cần về nữa.” Người này chính là phụ
thân cảu Cố Linh Lung, Tử Diệu đế quốc quốc chủ- Cố Hải.

Ba mươi nhân sĩ đội ánh vệ đồng thanh: “Tuân lệnh bệ hạ.”

Nói xong cả ba mươi người như là chưa từng có suất hiện qua biến mất vô thanh
vô tức.

Còn Diệp Thanh Phong vẫn đang điên cuồng chạy vào sâu trong hoang đảo.

Đến trước một cái hang động hắn cuối cùng cũng ngừng lại nhưng mà lại cầm
Huyết Sát kiếm trên tai xuống: “ Nói cho ta biết, sau hôm đó ta ngủ bao lâu
rồi? Trả lời ta, đừng tưởng ngươi cứ im thì ta không biết ngươi tồn tại. Kiếm
linh.”

“Sau ngày ngươi và hắn linh hồn dung hợp, ngươi đã ngủ trọn vẹn ba năm bốn
tháng mười tám ngày.”Kẻ lên tiếng chính là kiếm linh bên trong Huyết Sát kiếm.

“Ba năm bốn tháng mười tám ngày, vậy là ta chỉ còn chưa tới tám tháng. Câu hỏi
tiếp theo phong ấn sức mạnh của ta ở trong ngươi đúng không? Lầm sao để ngăn
phản phệ?” Diệp Thanh Phong tiếp tục tra hỏi kiếm linh.

“Đúng là sức mạnh của ngươi bị phong ấn trong ta, vậy thì sao? Bây giờ tạm
thời ta sẽ không cởi phong ấn sức mạnh cho ngươi trừ khi ngươi gặp nguy hiểm
tới tính mạng hoặc là khi ngươi có thể ta sẽ trả lại toàn bộ sức mạnh cho
ngươi, còn bây giờ cơ thể ngươi quá yêu nên mới bị phong ấn phản phệ.” Kiếm
linh nghiêm túc nói với Diệp Thanh Phong về tình trạng cơ thể của hắn.

“Ngươi có thể tự kiểm tra cơ thể ngươi, cơ thể ngươi đang bắt đầu suất hiện
bão hòa nhưng mà lực lượng vẫn cứ liên tục tăng lên giờ đã tới Chí tôn hoàng
phẩm ngũ tinh sắp tới lục tinh, nếu mà không phong ấn lại kịp thời thì theo
tình trạng cơ thể ngươi hiện nay thì… có lẽ đạt tới Thiên phẩm dù chỉ là nhất
tinh thì ngươi cũng sẽ bạo thể mà chết, với sự bạo nổ của Thiên tôn giả như
vậy thì cái thế giới hạ cấp này cũng sẽ bị diệt vong.”

“Lão tử biết rồi mới hỏi ngươi phương pháp? Ngươi còn kể chi tiết vậy làm cái
gì?” Diệp Thanh Phong tức giận đập Huyết Sát kiếm vào vách động thì động cũng
liền vỡ, đất đá đè lên người hắn.

“ Mẹ kiếp.” Diệp Thanh Phong lại càng tức tối.

“ Ngươi đừng có phí công vô ích nữa, muốn phong ấn lại, nói có cách thì đúng
là có, nhưng mà cách này với cái loại người như ngươi có lẽ là có cũng như
không.” Kiếm linh thở dài nói với Diệp Thanh Phong.

Diệp Thanh Phong thật là tức muốn chửi mẹ luôn rồi: “Có cách người còn không
mau nói.”

Kiếm linh nghĩ ngợi một lúc mới lên tiếng: “Ngươi thật muốn biết?”

Diệp Thanh Phong thật sự bạo nộ a: “Con mẹ ngươi đó, nói con mẹ ngươi đi lại
còn ra vẻ thần bí.”

Kiếm linh ủy khuất: “Ta cũng chỉ là sợ nói xong ngươi sẽ nổi giận thôi mà.”

“Muốn phong ấn lại sức mạnh của ngươi chỉ có một cách duy nhất- khai thông.
Nói cách khác thì chính là ngươi phải cùng nữ giới giao hòa để ổn định lại tâm
khí trong cơ thể ngươi tránh bạo động lên nữa. Cùng nữ giới giao hòa đó là
cách duy nhất nhưng mà với cái tên mặt quan tài nhà ngươi lúc nào cũng cái
phong thái Duy Ngã Độc Tôn như vậy thì có bao giờ để nữ nhân vào mắt. Ngươi
vốn chư bao giờ động qua nữ nhân.”

Diệp Thanh Phong cũng đã rơi vào trầm mặc, hắn phải cũng nữ nhân giao hòa, đùa
gì chứ lão tử vẫn còn là xử nam a.

Nghĩ tới đây Diệp Thanh Phong thật là tức điên đầu a, cùng nữ nhân giao hòa,
nữ nhân trên cái hoang đảo này không phải là chỉ có một mình Cố Linh Lung thôi
sao? Nàng thế nhưng mà là ân nhân của hắn, hắn sao có thể là cái loại thâm
sống mà lấy oán báo ân được a.

Ngay lúc Diệp Thanh Phong đang điên cùng suy nghĩ cùng với cơn đau hành hạ thì
nghe được tiếng kêu cứu của Cố Linh Lung: “Tiểu Hắc, tên khốn nhà ngươi còn
không ra ta thật sẽ bị ăn thịt đó.”

Diệp Thanh Phong nghe tiếng kêu thì cũng loạn tâm rồi a, nêu mà cứu nàng thì
không cẩn thận sẽ mất đi lý chí bị sức mạnh trong phong ấn khống chế mà làm
chuyện đó với nàng, nhưng nếu mà không cứu thì nàng sẽ bị yêu thú ăn thịt.
Phải làm sao a.

Nghĩ thế nào thì cuối cũng Diệp Thanh Phong vẫn là lựa chọn đi cứu người.

Chạy tới chỗ mà Cố Linh Lung mới vừ kêu, thấy nàng một thân quần áo đẫm máu,
còn có một đám Tử Hầu viên đều là tứ ngũ giai, hơn nữa loại yêu thú này lại
rất thích cùng nữ tử của nhân lại làm cái loại chuyện đó, nghĩ tới đây thôi
thì Diệp Thanh Phong đã tức giận lao vào trong đám yêu thú.

“ Người của bản tôn mà các ngươi cũng dám động, Phục long quyền thức thứ nhất-
Giao long nộ” Phục long quyền kết hợp cùng long khí và thực lục hoàng tôn ngũ
tinh của Diệp Thanh Phong hiện tại thì đừng nói là cái đám tiểu yêu tứ ngũ
giai này cho dù là hoàng yêu cấp lục tinh thậm chí là thất tinh bát tinh cũng
chỉ cần một quyền này cũng có thế đánh chết.

Giải quyết xong đám Tử hầu viên, Diệp Thanh Phong liền bế Cố Linh Lung rời
khỏi đó, hắn còn cho nàng uống một giọi long huyết của hắn để chữa thương.

Vừa tỉnh lại nhìn thấy Diệp Thanh Phong, Cố Linh Lung liền hung hắng mà cắn
vào bắp tay hắn. Tức giận Diệp Thanh Phong: “ Cô là họ nhà chó à ?”

Cố Linh Lung hưng hăng lườm hắn một cái: “Ngươi rõ ràng nói sẽ đưa ta về, vậy
mà ngươi lại bỏ ta lại một mình.”

Diệp Thanh Phong cười khổ: “Tiểu tổ tông của ta, ngươi tha cho ta đi, đây cũng
không phải vì tốt cho… ngươi sao?”

Vừa nói xong Diệp Thanh Phong lại lên cơn đau đơn tột cùng cả hai cùng bị ngã
xuống đất. Thấy hắn bị như vậy Cố Linh Lung hốt hoảng: “Tiểu Hắc ngươi… ngươi
rốt cuộc làm sao? Ngươi bị thương ở đâu?”

“Đợi chút bên cạnh có một cái sơn động, ta đưa ngươi vào.”

Vào trong động rồi thì cơn đau của Diệp Thanh Phong lại càng lúc càng đau đơn
đến nỗi tâm chí của hắn cũng săp mất khống chế rồi. Hắn điên cuông đám vào mặt
đất:”AAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaa”

Cố Linh Lung cố ngăn Diệp Thanh Phong tự tổn thương bản thân : “Tiểu Hắc,
ngươi ngừng lại đi, ngươi rốt cuộc bị làm sao vậy?”

Diệp Thanh Phong đôi mắt màu đỏ như một giã thú: “ĐỪNG CÓ ĐỘNG VÀO
TAAAAAAAAA.”

Cố Linh Lung vẫn cố giữ hắn lại: “Ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Làm như nào mới
giúp được ngươi?”

Diệp Thanh Phong nhìn nàng với ánh mắt vô cùng lạnh, lạnh tới thấu xương:
“Giúp, ngươi giúp được sao? Muốn giúp thì trao cơ thể ngươi cho ta. Không được
đứng không? Ngươi bây giờ tốt nhất tránh xa ta một chút.”

Diệp Thanh Phong cứ nghĩ nàng sẽ lập tức cự tuyệt nhưng mà hắn hoàn toàn sai
rồi: “ Nếu điều này giúp ngươi an tình thì… thì ta cho ngươi… đây là lần đầu
của ta, ngươi… ngươi nhẹ chút.”

Hắn vốn nghĩ nàng sẽ lập tức bỏ đi nhưng mà câu trả lời của nằng thật sự là
người ý muốn của hắn: “Ngươi không hối hận sao? Trao thân cho ta, ngươi đường
đường là công chúa của đế quốc, ngươi cam tâm sao?”

*Bù trước cho các huynh đệ tỷ muội nha, CN này ta có việc bận nên bù trước cho mọi người đó ^_^.


Vạn Giới Vi Tôn - Chương #26