Gia Đình Không Bình Thường


Người đăng: ♛๖ۣۜTiểu☆๖ۣۜThâu࿐♛

" Vậy Đàm tiểu thư có vui lòng làm mẹ kế của Băng Nhi không ? "

" À vâng, tất nhiên rồi ..... "

Lúc này Đàm Cửu U mới giật mình nhận ra mình mới vừa nói cái gì . Chưa kịp sửa
lại thì tên nào đó đã nhanh miệng trả lời :

" Vậy thì tốt, ta sẽ sắp lịch chọn ngày thành hôn . "

" Không ý tôi không phải vậy . " . Đàm Cửu U hốt hoảng muốn giải thích nhưng
nhóc con trong ngực đã nhanh hơn nàng một bước.

Từ lúc nghe Hàn Lãnh Dạ hỏi Đàm Cửu U có muốn làm mẹ kế của nó không thì hai
tai của nữ hài đã giật giật muốn hóng chuyện.

Nghe Đàm Cửu U nói đồng ý thì nữ hài giật mình, thật đồng ý, a di xinh đẹp
muốn thành mẹ của Băng Nhi ?

Rồi hai người còn bàn chuyện ngày cưới nữa.

Vậy là nữ hài lập tức thay đổi thái độ với cha nó một trăm tám mươi độ.

Hàn Băng Nhi bật dậy khỏi người Đàm Cửu U, sắc mặt rạng rỡ chồm người về phía
cha nó, cả cái thân hình bé nhỏ đã leo hơn một nửa lên trên bàn làm việc.

" Cha mặt lạnh, a di sẽ thành mẹ của Băng Nhi sao ? "

Hàn Lãnh Dạ cũng thay đổi thái độ, nhếch mép cười với con gái : " Là mẹ kế ,
nhưng cũng không sai, là mẹ của ngươi . "

Nữ hài vui vẻ tiếp tục hỏi : " Vậy sau này a di sẽ sống với chúng ta ? Sẽ chơi
với Băng Nhi mỗi ngày ? Sống với Băng Nhi mãi mãi, mãi mãi luôn đúng không ?
"

Hàn Lãnh Dạ cũng rất kiên nhẫn trả lời câu hỏi của con gái : " Phải, sẽ sống
ở đây, sẽ chơi với ngươi, ở bên ngươi mãi mãi . "

Nữ hài hai mắt sáng lên, thập phần vui vẻ : " Vậy a di sau này ngủ ở đâu ,
ngủ chung phòng với Băng Nhi đúng không ? "

Hàn Lãnh Dạ nghe con gái nói thì nhíu mày không vui phản bác : " Nàng là mẹ kế
của ngươi, nghĩa là vợ của ta, vậy phải ngủ chung với ta . "

Hàn Băng Nhi nghe vậy thì không vui : " Không chịu, Băng Nhi muốn ngủ với mẹ
, cha không được giành với Băng Nhi . "

Hàn Lãnh Dạ cứng rắn phản bác : " Ngươi lớn rồi, có thể ngủ một mình . "

" Không đúng, Băng Nhi mới năm tuổi, còn là tiểu hài tử, muốn mẹ ôm ngủ . "

" Chuyện này có thể cho ngươi thương lượng, nếu ngươi ngoan nghe lời, có thể
một tuần ngủ với mẹ một ngày . "

" Sao ít quá vậy, Băng Nhi muốn ba ngày . "

" Hai ngày . "

" Thôi được, cha đáng ghét, hai ngày thì hai ngày, không cho nuốt lời . "

Đàm Cửu U đã hoàn toàn im lặng, nàng thật không biết nói gì nữa . Hai cha con
nhà này đang bàn bạc về hôn nhân của nàng mà không quan tâm nàng có đồng ý hay
không.

Hai cha con, à không, còn thêm một tên thúc thúc nữa, cả cái gia đình này
không có một người là đầu óc bình thường mà.

Tên nào đó đang ngồi tủi thân vẻ vòng tròn bỗng nhiên hắt xì một cái.

" Kì quặc, chẳng lẽ có người vừa nhắc đến ta ? "

Mắt thấy hai cha con này sắp bàn tới việc sau này nàng sẽ sinh em trai hay em
gái cho Hàn Băng Nhi . Đàm Cửu U rốt cuộc không nhịn được nữa lên tiếng :

" Này này hai người, có thể nghe ta nói một chút không ? "

Hàn Lãnh Dạ quay sang nghi hoặc hỏi : " Chuyện gì bà xã ? "

Hàn Băng Nhi cũng quay đầu lại hỏi nàng : " Mẹ cũng muốn góp ý sao ? "

Trên trán Đàm Cửu U nổi lên mấy đường hắc tuyến, hiện tại đã bắt đầu đổi cách
xưng hô với nàng rồi.

Đàm Cửu U cố bình ổn lại tâm tình của mình, mở miệng nói :

" Hàn tiên sinh, ban nãy ta chỉ là thuận miệng trả lời, ta chưa đồng ý làm
mẹ kế của Băng Nhi, cũng không có ý định làm vợ ngài . "

Hàn Băng Nhi nghe nàng nói thì như bị sét đánh ngang tai.

" A di không làm muốn làm mẹ kế của Băng Nhi ? A di không thích Băng Nhi ? A
di ghét Băng Nhi sao ? "

Thấy nữ hài lại sắp khóc, Đàm Cửu U vội vàng giải thích :

" Băng Nhi, ý của a di không phải như vậy, a di rất thích con, không phải
ghét, là thích, rất thích . "

Nữ hài vẫn chưa tin nàng, cặp mắt ươn ướt, hỏi nàng : " Vậy sao a di không
muốn làm mẹ kế của Băng Nhi ? "

Đàm Cửu U đành phải ôm nữ hài, từ tốn giải thích : " Băng Nhi, hôn nhân
không phải như con nghĩ đơn giản như vậy . A di với cha con mới gặp nhau lần
đầu, không hiểu nhau, không thân với nhau và quan trọng nhất là không yêu
nhau . Như vậy làm sao ta kết hôn với cha con, làm mẹ kế của con được ? "

Sắc mặt nữ hài tốt hơn một chút : " Thật sao ? Không phải là ghét Băng Nhi
đúng không ? "

Đàm Cửu U cười từ ái với nữ hài : " Uhm, không phải ghét . "

Nghe vậy nhưng Hàn Băng Nhi lại bĩu môi nói : " Nhưng Băng Nhi vẫn muốn a di
làm mẹ của con . "

Đàm Cửu U đành phải khuyên nhủ cô nhóc : " A di không làm mẹ kế của con không
có nghĩa là a di sẽ không chơi với con nha ? Nếu cha con đồng ý, khi nào rãnh
a di sẽ qua thăm con, có được hay không ? "

" Thật sao, được a, được a . " . Nữ hài cười tươi như hoa nở.

Lúc này Hàn Lãnh Dạ mới lên tiếng : " Vậy là Đàm tiểu thư không đồng ý đề nghị
của ta ? "

Mặc dù có chút sợ người đàn ông trước mắt nhưng Đàm Cửu U vẫn cắn răng trả lời
:

" Đúng vậy Hàn tiên sinh, tôi không biết do ngài làm người thượng vị, quen
rồi bài bố người khác hay sao nhưng tôi không phải thuộc hạ của ngài . Tôi sẽ
không phải là loại nữ nhân chỉ vì vật chất mà coi rẻ hôn nhân của mình . "

Nhìn thái độ kiên quyết của nàng, hắn tiếp tục nói : " Ta không nghĩ cô là
người như vậy nhưng không thể cân nhắc lại sao ? "

Đàm Cửu U kiên định nói : " Không thể, hi vọng ngài xem trọng một chút vấn đề
hôn nhân, chẳng lẽ chỉ vì muốn tôi chăm sóc, dạy dỗ cho Băng Nhi mà ngài kết
hôn với tôi sao ? "

" Phải a . " . Tên nào đó trả lời, ngữ khí giống như đây là chuyện đương
nhiên.

Đàm Cửu U thật hết biết phải nói sao, nàng nghe nói hắn là thiên tài, mà
thiên tài thường chỉ số cảm xúc ( EQ ) rất thấp, hẳn là vậy.

Nhưng Cửu U đâu biết, người đàn ông trước mắt giỏi nhất là đùa bỡn cảm xúc
của thuộc hạ và kẻ địch.

" Hàn tiên sinh, nói chung là tôi sẽ không kết hôn với ngài . "

Hàn Lãnh Dã nhíu chặt mày : " Tại sao ? " . Một bộ rất thành thật thụ giáo ,
ham học hỏi.

Đàm Cửu U giật giật khoé miệng, thôi được, có vẻ những việc này hắn thật
không hiểu, nàng sẽ cố kiên nhẫn giải thích.

" Tại vì hai người muốn kết hôn thì phải có tình yêu a, tôi và ngài không yêu
nhau, làm sao có thể đi đến hôn nhân được . "

" Là vậy sao ? " . Hàn Lãnh Dạ biểu tình như đã hiểu ra, vuốt cằm suy nghĩ.

Đàm Cửu U đang thở phào nhẹ nhõm thì tên kia lại nói ra một câu làm nàng kém
chút tức chết.

" Vậy làm sao để cô yêu ta ? "

Nàng làm sao biết a ? Đàm Cửu U trong lòng gào thét, thật không biết Băng Nhi
là làm sao có mặt trên đời được.

Đàm Cửu U bình ổn cảm xúc đáp : " Vấn đề này tôi nghĩ ngài phải tự mình tìm ra
. "

" Ừm, là vậy sao, ta đã hiểu rồi . "

Chẳng biết vì sao khi Đàm Cửu U nghe hắn nói vậy thì thấy run một cái, ngữ
điệu của hắn lúc nói những chữ cuối có vẻ kì là.

Sau đó Hàn Lãnh Dạ cho người đưa Đàm Cửu U về . Tất nhiên có một con nhóc nháo
không cho nàng về . Nàng phải khuyên gãy cả lưỡi, hứa lần sau sẽ sớm qua thắm
mới thoát được.

Ngay cạnh cửa sổ, Hàn Lãnh Dạ nhìn chiếc xe chở Đàm Cửu U đi.

Ánh mắt của hắn sâu thẳm, cứ như lão thợ săn đang nhìn con thỏ nhỏ.

Thật lâu sau, trong phòng vang lên âm thanh trầm thấp của người đàn ông.

" Thật thú vị . "


Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa - Chương #21