Đàm Tiểu Thư Có Vui Lòng Không ?


Người đăng: ♛๖ۣۜTiểu☆๖ۣۜThâu࿐♛

Hàn Lãnh Dạ không biết tại sao nhưng khi hắn xem camera quay lại quá trình
nàng và Băng Nhi gặp nhau khiến cho hắn không thể rời mắt được nàng.

Tư liệu của nàng hắn cũng đã xem qua, cũng không có gì đặc biệt lắm trừ bản
thân nàng là dị năng giả.

Nếu đứng từ góc độ một người lãnh đạo, là mục tiêu ám sát của rất nhiều người
. Khi thấy nàng và con gái hắn thân cận nhau, đáng ra hắn phải đề phòng nàng
muốn từ Băng Nhi tiếp cận hắn, giết hắn hay làm gián điệp gì đó.

Nhưng không, hắn lại có cảm giác nàng không phải như vậy . Cảm giác đó rất
mãnh liệt, khiến cho hắn muốn biết thêm về nàng, muốn thân cận, muốn hiểu
được nàng.

Vì vậy hắn lập ra một kế hoạch, để nàng ở lại bên hắn . Hắn có thể mạnh mẽ
buộc nàng nhưng như vậy sẽ làm nàng đề phòng, cản trở hắn tiếp cận nàng.

Vừa rồi Đàm Cửu U nói ra suy nghĩ của mình, thì nàng đã bước nửa chân vào cái
bẫy của hắn.

Sau khi nghe Đàm Cửu U nói xong câu kia, Hàn Lãnh Dạ chuyển tầm nhìn sang cặp
mắt của nàng.

Chỉ một ánh mắt của hắn thôi cũng làm Đàm Cửu U rét run, cứ như rơi vào hầm
băng.

Hàn Lãnh Dạ từ tốn mở miệng nói : " Đàm tiểu thư, cô nói như vậy, là nói con
ta làm sai, ta không được phạt nó ? ".

Mỗi một câu mà hắn nói ra, nhiệt độ trong phòng lại hạ xuống một chút.

Thôi xong, Đàm Cửu U a Đàm Cửu U, mày chọc ai không chọc, chọc ngay sát
thần này . Nghe nói người đàn ông trước mắt tính tình lãnh khốc, lại hiếu sát
, một lời không hợp là giết người.

Mày còn chọc vào hắn, nói hắn sai, kêu hắn rút lại hình phạt !!! Thật là cái
miệng nhanh hơn não, chọc tới hoạ sát thân rồi.

Đàm Cửu U gào thét trong lòng.

Thật ra cũng không thể trách được Đàm Cửu U, chẳng qua là tuyệt chiêu của
Băng Nhi quá lợi hại, nghe nói người trúng chiêu trị số thông minh đều rơi
xuống số âm.

Không khí trong phòng im lặng một cách đáng sợ.

Đàm Cửu U đang suy nghĩ xem Hàn Lãnh Dạ sẽ giải quyết nàng bằng cách nào.

Tiêm thuốc độc ? Không, vậy thì nhẹ quá, không hợp phong cách của hắn . Rút
gân lột da rồi thiêu sống, ừ, rất có khả năng.

Hàn Băng Nhi thấy tình huống không ổn thì ráng đè thấp sự tồn tại của bản thân
.

Hàn Lãnh Dạ thì đang nhìn Đàm Cửu U cúi đầu, cặp mắt đảo qua đảo lại như đang
tìm đường thoát.

Khoé miệng hắn khẽ nhếch lên một chút nhưng do đang cúi đầu nên Cửu U không
nhìn thấy.

Không biết nàng đang suy nghĩ gì ? Là lo hắn giết nàng sao ? Thật đáng yêu ,
chơi thật vui . Đây là tiếng lòng của tên nào đó.

Ngay khi Đàm Cửu U đang suy nghĩ nàng có nên tông cửa ra bên ngoài bỏ chạy hay
không thì Hàn Lãnh Dạ lên tiếng :

" Ừm, ta sai rồi, Đàm tiểu thư nói đúng . "

Đàm Cửu U giật mình la lớn : " Không, tôi không có ý định chạy đâu . ".

Không khí trong phòng lập tức trở nên lúng túng vô cùng.

Qua một lúc, Đàm Cửu U đỏ mặt nói : " Hàn tiên sinh, ngài nói ngài sai sao ?
"

" Ừ, ta sai . "

Nghe Hàn Lãnh Dạ thừa nhận mình sai, Đàm Cửu U thật có xúc động muốn đánh
người.

Có phải không vậy ? Ngài sai thì tại sao lại nói chuyện kiểu đó ? Làm nàng sợ
muốn chết, thật mất mặt mà.

Hàn Lãnh Dạ tiếp tục nói : " Nghe Đàm tiểu thư nói làm ta hiểu ra rất nhiều ,
thật đa tạ . "

" Không có gì, không có gì, dạy con là việc khó, không phải ai cũng làm
được . "

Hàn Lãnh Dạ trong lòng cười thầm, ngoài mặt thì đau khổ thở dài :

" Đúng vậy, Băng Nhi từ nhỏ không có mẹ, ta lại bận nhiều việc, không có
thời gian cho con bé, nhiều lúc ta cũng thật không biết làm sao . "

" Sao ? Ngài nói Băng Nhi không có mẹ ? "

" Phải a, mẹ Băng Nhi mất sớm . "

" Ai, đứa nhỏ đáng thương . " . Nhìn Băng Nhi, Đàm Cửu U cảm thấy càng
thương nữ hài hơn.

" Ta gần đây đang suy nghĩ tìm mẹ kế cho Băng Nhi nhưng người ta thường nói mẹ
kế sẽ ghét con vợ cũ của chồng . "

" Không hẳn đâu Hàn tiên sinh, thật ra cũng có rất nhiều mẹ kế hoà hợp với
con của chồng . " . Đàm Cửu U lập tức an uổi Hàn Lãnh Dạ.

" Thật sao ? " . Hàn Lãnh Dạ tiếp tục dẫn dắt nàng.

" Vâng, huống chi Băng Nhi đáng yêu như vậy, nữ nhân nào mà không muốn làm
mẹ bé chứ . "

Hàn Lãnh Dạ thấy hoả hầu đã không sai biệt lắm liền quăng bom.

" Vậy Đàm tiểu thư có vui lòng làm mẹ kế của Băng Nhi không ? "


Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa - Chương #20