Ta Muốn Chia Sẻ


Người đăng: ♛๖ۣۜTiểu☆๖ۣۜThâu࿐♛

Ở đa số căn cứ, vì người đông nhưng đất hiếm . Lãnh đạo của các căn cứ sẽ tận
dụng các toà nhà chung cư để bán ra hoặc cho thuê căn hộ.

Đàm Cửu U làm lính đánh thuê, thu nhập cũng xem như không tệ . Nàng thuê một
căn hộ, trước đây cũng thuộc loại chung cư cao cấp.

Tuy không phải loại căn hộ mà đại gia hay gì gì đó ở nhưng cũng là cho các gia
đình khá giả dùng.

Căn hộ của nàng nằm ở tầng 7, thật ra Đàm Cửu U thích ngắm phong cảnh, muốn
ở cao hơn.

Nhưng tận thế ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra . Lỡ đâu căn cứ bị tấn công, ở
cao quá không chạy kịp thì tìm ai mà trách ?

Vậy nên nàng chọn tầng 7, không cao quá cũng không thấp quá.

Vừa về tới trước cửa đã thấy một người ngồi chồm hỗm trước cửa nhà nàng, tay
cầm điện thoại chơi game.

Người tới chính là cái đuôi của nàng - Trầm Thu Liên.

Nghe thấy tiếng động, Thu Liên ngẫng đầu lên, nhìn thấy là nàng thì vội vàng
ngồi dậy, lon ton chạy tới.

" Cửu U tỷ, tỷ đi đâu tối giờ vậy, điện thoại gọi cũng không được, người ta
lo lắng cho tỷ lắm nha, cứ nghĩ tỷ bị bắt cóc rồi . "

Nhìn người trước mắt giả vờ đáng thương, phồng mà, bĩu môi . Đàm Cửu U bật
cười gõ đầu nữ hài một cái.

" Ta làm sao không thấy ngươi lo lắng, còn ngồi nghịch điện thoại nữa mà . "

Trầm Thu Liên nghe vậy thì lè lưỡi mỉm cười tinh nghịch.

" Hắc hắc, bị phát hiện rồi, nhưng mà em lo lắng thật mà, nếu không phải an
tâm thân thủ của tỷ tốt, em đã chạy đi tìm rồi . "

Nhìn Thu Liên mặt ủ mày chau, Đàm Cửu U cũng có chút ấm áp trong lòng.

" Được rồi, xin lỗi vì làm ngươi lo lắng, điện thoại hết pin, còn về việc
ta đi đâu tối giờ thì lát nữa kể cho nghe . Bây giờ vô trong nhà, ta làm chút
đồ ăn rồi vừa ăn vừa nói . Thật là đói chết ta rồi . "

Mở cửa vào trong căn hộ, chỉ thấy không gian ở đây cũng khá lớn.

Đầu tiên là phòng khách, một bộ sofa màu kem, bàn gỗ thấp đặt ấm trà và và
tách trà bằng sứ . Tivi treo trên tường, màn hình phẳng, cũng khá lớn.

Phỏng ngủ có hai gian, nhưng Đàm Cửu U chỉ ở một gian, còn gian khác tuy có
đầy đủ giường tủ nhưng bỏ trống.

Một căn bếp, giá gỗ, bàn cẩm thạch màu đen, phía trên đặt đầy đủ dụng cụ
làm bếp và các loại gia vị.

Tận thế, nội thất rất dư dã, tuy cũng không phải rẻ nhưng chủ yếu là phí vận
chuyển . Người bán mạo hiểm ra ngoài lấy đem về, lại cồng kềnh chở bằng xe
tải, đồng thời phải có người phụ nâng lên xe.

Nhưng đây chỉ là một hình thức hưởng thụ, tận thế thức ăn và vũ khí mới là
quan trọng nhất.

Tận thế tiền kì, chẳng mấy ai quan tâm những thứ này, có ăn, có uống là may
lắm rồi.

Hậu kì, đa số mọi người có cuộc sống ổn định, thêm phòng ngự của căn cứ A
thị rất tốt . Người dân có được an toàn rồi thì cũng bắt đầu cải thiện cuộc
sống.

Đàm Cửu U pha rồi rót cho Trầm Thu Liên một tách trà, còn nàng đeo lên tạp dề
, xuống bếp nấu ăn.

Kĩ năng nấu nướng của Đàm Cửu U khá tốt vì trước đây cha nàng là đầu bếp, từ
nhỏ nàng đã theo cha học nấu ăn.

Đàm Cửu U lấy thịt nạc heo và một bó rau ra . Nàng cắt thịt thành miếng nhỏ ,
băm tỏi, cho dầu ăn vào nồi xào tỏi, đợi tỏi vàng thì lại cho thịt vào, nêm
gia vị, cho ớt trái vào, kho trên lửa nhỏ.

Trong lúc đợi thịt thấm gia vị, Đàm Cửu U vo gạo nấu cơm, rửa sạch rau rồi
ngâm muối.

Đợi một lát thì rửa lại rau, bật nóng chảo . Lại xào chút tỏi cho vàng, cho
thêm ít nước, rồi bỏ từng chút một rau vô, nêm gia vị.

Cuối cùng là bày thịt và rau ra dĩa, bưng ra bàn.

Trầm Thu Liên từ nãy tới giờ đã nước miếng chảy ròng ròng, bụng sôi ùng ục .
Thật là quá thơm a !

Nhìn Đàm Cửu U mang thức ăn ra, hai mắt của nữ hài sáng lên . " Oa, Cửu U tỷ
, hôm nay có thịt kho sao ? Thật là có lộc ăn nha . "

Đàm Cửu U cũng cười : " Hôm nay đặc biệt chiêu đãi ngươi . "

" Hắc hắc, người ta biết tỷ thương người ta nhất mà . " . Trầm Thu Liên nhìn
nàng cười híp mắt.

Trầm Thu Liên giúp Đàm Cửu U chuẩn bị chén đũa, bới cơm rồi cả hai ngồi xuống
ăn.

Trong lúc ăn thì Đàm Cửu U kể cho Trầm Thu Liên nàng đã chật vật ra sao để ứng
phó với gia đình cực phẩm của Hàn Băng Nhi.

" Oa, Cửu U tỷ, ý tỷ là Hàn tướng quân muốn cầu hôn tỷ trong lần đầu gặp mặt
sao . Mị lực của tỷ thật mạnh nha . "

Trầm Thu Liên hai mắt sáng lên trầm trồ khen ngợi.

" Là muốn ta làm mẹ kế để chăm sóc con gái của hắn . "

Trầm Thu Liên tiếp tục hỏi : " Vậy khi nào hai người kết hôn ? "

Đàm Cửu U kém chút phun hết đồ ăn ra ngoài, nàng nhanh chóng nuốt rồi nói.

" Kết hôn cái đầu ngươi, ta đã nói ta từ chối rồi mà . "

Trầm Thu Liên nghe vậy thì chớp chớp cặp mắt to tròn : " Tại sao nha ? Hàn
tướng quân là mĩ nam trong lòng tất cả nữ nhân . Đã vậy còn là người đứng đầu
căn cứ, cưới ngài ấy xong thì sau này tỷ muốn gì cũng được . Nếu quản tốt thì
tỷ thành người có quyền lực nhất căn cứ luôn á . "

Đàm Cửu U nghe vậy thì tức, chồm người qua gõ đầu nữ hài một cái . " Ngươi
nghĩ ta là loại nữ nhân đó sao ? "

" Ai nha . "

Trầm Thu Liên ôm đầu ai oán nhìn nàng : " Người ta chỉ muốn kiếm chồng tốt cho
tỷ thôi mà, không nhanh sau này tỷ già rồi, ế thì sao . "

Đàm Cửu U nghe nữ hài nói thì cái trán đều đen : " Ta chỉ mới 23 tuổi thôi . "

Cùng thời gian này, ở toà nhà trung tâm.

Hàn Lãnh Huyên mở cửa thư phòng ra, đi vào trong rồi đóng cửa.

" Ca, ngươi gọi ta có chuyện gì a ? "

Hàn Lãnh Dạ ngồi trên ghế dựa, ngẫng đầu lên hỏi hắn.

" Ngồi đi, gọi ngươi tới hỏi chút chuyện . "

Hàn Lãnh Huyên thoải mái ngồi xuống : " Được a, chuyện gì nha ? "

Sau đó Hàn Lãnh Huyên thấy anh hắn dùng một bộ mặt không cảm xúc hỏi hắn : "
Bình thường nữ nhân thích gì ? "

Hàn Lãnh Huyên ngẫng ra : " Thích gì ? Cụ thể một chút a ? "

" Tặng quà . "

Hàn Lãnh Huyên nghi hoặc hỏi : " Tặng quà ? Ý ngươi là Băng Nhi ? Băng Nhi còn
là tiểu nữ hài, chưa tính là nữ nhân a . "

Hàn Lãnh Dạ trả lời hắn : " Không phải Băng Nhi . "

Nghe anh trai hắn nói, Hàn Lãnh Huyên rốt cuộc hiểu ra cái gì đó, hắn trừng
lớn mắt nói : " Ta đi, ca, ngươi là muốn tặng quà cho nữ nhân sao ? "

" Ừ "

Hàn Lãnh Huyên hưng phấn, lại nghi hoặc, nhíu mày hỏi ca hắn : " Là vì nhiệm
vụ hay là ... là ... "

Hắn cố nói mãi mà không ra hai từ đó.

Hàn Lãnh Dạ hiểu ý của hắn, cũng không giấu hắn : " Là theo đuổi . "

Hàn Lãnh Huyên cảm thấy hôm nay là ngày vui, cần phải ăn mừng.

Hắn không nói tiếng nào bật dậy khỏi ghế ngồi, cầm điện thoại ra, muốn gọi
điện cho cha mẹ hắn báo tin vui.

Nhưng sau đó hắn không bấm gọi mà cất điện thoại đi, không được, không đủ để
giải toả hắn.

Vậy là Hàn Lãnh Huyên phóng tới cửa, muốn chạy xuống nhà thônv báo mọi người
.

Nhưng nắm tay nắm cửa rồi thì hắn lại buông ra, không được, vẫn chưa đủ mạnh
.

Sau đó hắn nhìn thấy cửa số phía sau lưng anh hắn, phải a, hét ra ngoài cửa
số để cả cái căn cứ này đều nghe, như vậy mới đủ giải toả ham muốn " chia sẻ
" của hắn.

Anh hắn muốn theo đuổi nữ nhân, giới tính của anh hắn bình thường, là bình
thường, hắn phải cho mọi người biết : " Giới tính của anh ta bình thường . "

Hàn Lãnh Dạ nhìn tên này chạy qua chạy lại trong thư phòng . Với trí thông
minh của hắn tất nhiên hiểu em trai hắn muốn làm gì.

Mắt thấy hắn nhìn cửa số, Hàn Lạnh Dạ mặt đều đen, hắn gầm nhẹ : " Hàn Lãnh
Huyên, ngươi cho ta ngồi xuống . "


Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa - Chương #22