Một tháng sau.
Trong khoảng thời gian một tháng này, Lục Cẩn và Lam Ngạn đã tu luyện công
pháp lên tầng thứ nhất, thực lực tăng mạnh, chưa kể là thân thể cũng chịu đựng
được trọng lực gấp bốn lần lên bản thân, vì vậy sức chịu đựng cũng tăng cao.
Về phần Quân Vũ, Nguyên Tử Tâm Pháp đã thăng cấp lên tầng thứ hai, có thể
thiêu đốt hoặc đóng băng linh lực và tinh thần lực, cũng như kết hợp lại, uy
lực càng mạnh.
Tất nhiên rằng đoạn thời gian này, Quân Vũ cũng chẳng phải tu luyện chay
không, hắn còn đi làm nhiệm vụ nữa và các nhiệm vụ cấp hai đã được hắn xử lý
nội trong năm ngày, còn hai nhiệm vụ cấp một thì là bốn ngày và cũng qua đây,
hắn đã hoàn toàn nắm Nguyên Tử Tâm Pháp trong tay.
Hiện tại, Quân Vũ đang thực hiện việc làm tê liệt linh lực và tinh thần lực.
Tê liệt ở đây không phải là đóng băng, hoàn toàn không thể sử dụng mà là thông
qua linh lực và tinh thần lực, có thể tức khắc hoặc chậm rãi làm đối thủ
choáng váng, nếu kết hợp thêm Lôi Lưu thì hoàn toàn có thể điều khiển đối thủ
một cách dễ dàng. Lúc này, trên tay hắn như ẩn như hiện một tia lôi điện rất
nhỏ mà nếu như không để ý thì không thể nào phát hiện được và cùng lúc đó, quả
cầu tinh linh lực phía trước chậm rãi di động, tuy rất nhẹ nhưng nếu nhìn kỹ,
sẽ thấy tất cả tinh linh tử bên trong đều chạy loạn khắp nơi, không theo quy
tắc nào nhưng tuyệt đối không đụng vào nhau. Sau một hồi điều khiển chán chê
thì hắn thu tay lại, tia lôi điện và quả cầu đồng thời biến mất:
- Tầng ba, tê liệt đã hoàn thành.
Quân Vũ mỉm cười, ngày hôm nay là ngày cuối cùng trước khi kỳ thi chấm dứt, vì
vậy hoàn thành được tầng thứ ba của Nguyên Tử Tâm Pháp, tức là hắn có thêm một
con át chủ bài nữa và điều này không bao giờ là thừa cả.
Sau khi hoàn thành mọi chuyện, Quân Vũ quay về chỗ mà Lục Cẩn với Lam Ngạn
đang nghỉ ngơi để cùng họ quay về, báo cáo hoàn thành nhiệm vụ với lão sư.
Trên đường đi, hắn chợt cảm nhận được một luồng sát khí đang nhắm vào hắn,
nhưng hắn vẫn thản nhiên như không, bởi vì hai người kia còn chưa đủ thực lực
để đối đầu với một kẻ có thực lực Ngưng Linh ngũ tinh, thế nên hắn phải dẫn họ
đi trước rồi mới có thể thống khoái đấu với y một trận.
Khi đến nơi, Quân Vũ đưa cho Lục Cẩn và Lam Ngạn một cái không gian giới chỉ
chứa toàn bộ vật phẩm nhiệm vụ ở bên trong, sau đó thì nói:
- Cẩn, Ngạn, bây giờ hai người dùng tốc độ nhanh nhất chạy về học viện giao
nhiệm vụ, sau đó thì báo là có dị tộc ở đây.
- Ngươi định đối phó một mình sao?
Lục Cẩn có chút lo lắng nói, dị tộc thực lực mạnh hơn nhân tộc họ nhiều, nhưng
Quân Vũ chỉ phẩy tay một cái rồi nói:
- Yên tâm, ta tự có chừng mực. Các ngươi đến đây sớm chừng nào, ta an toàn
lại thêm được một phần.
- Được, bọn ta sẽ sớm quay lại.
Lam Ngạn nói rồi thì cùng với Lục Cẩn chạy thật nhanh về học viện, còn Quân Vũ
thì đợi cho tới khi họ khuất bóng thì mới lạnh nhạt lên tiếng, tỏ vẻ "ngươi
không cần trốn, ta đã biết ngươi đang ở đó":
- Còn đợi tới khi nào?
- Haha, quả không hổ danh là kẻ đã đánh bại Xuyên Vân.
Từ trên cây, một tên dị tộc xuất hiện, màu da của y còn đậm hơn của tên Xuyên
Vân lúc trước mà Quân Vũ đã giết chết, song đồng nhấp nháy tỏ ý vui vẻ, lúc
này hắn lên tiếng, tay phải cũng đã xuất hiện một đốm lửa nhỏ:
- Mục đích của ngươi?
- Đánh bại ngươi. Yên tâm đi, ta không có hứng thú với việc thôn phệ bản mệnh
của người khác.
Nói tới đây thì y nghiêm túc hẳn ra, còn Quân Vũ thì biết trận chiến này là
không thể tránh khỏi, nhưng hắn lại không triệu hồi Thánh Diễm mà chỉ lấy một
thanh kiếm bình thường ra và điều này làm cho y ngạc nhiên:
- Ngươi không triệu hồi linh khí hay linh thú, lại lấy thanh kiếm này ra đánh
với ta?
- Cứ yên tâm là ta sẽ không xen thường ngươi.
Quân Vũ thản nhiên nói, hắn đúng thật là không xem thường y, còn lý do mà hắn
lấy một thanh kiếm bình thường là vì hắn muốn dùng Nguyên Tử Tâm Pháp theo lối
kết hợp, chứ nếu dùng Thánh Diễm thì hỏa hệ sẽ lấn áp hai hệ còn lại, mà nếu
gọi Ảnh thì sẽ bại lộ thân phận. Lúc này, nhìn thấy ý chí của hắn dâng cao,
đôi mắt hoàn toàn không có ý khinh thường thì y mới ra tay, đôi tay kết ấn
giống như Xuyên Vân lần trước, nhưng cường đại hơn:
- Vạn Nhận Phong Vũ!
- Thuấn Di!
Ngoài ý muốn của y, Quân Vũ không thèm xài Huyễn Hỏa Chi Sương để hóa giải
chiêu thức mà lại thuấn di, tránh được cạm bẫy của y. Lúc này, hắn đột ngột
xuất hiện sau lưng y và tặng cho y một nhát chém chuẩn xác ngay lưng, tạo
thành một vết thương khá sâu, đồng thời linh lực của y cũng bị thiêu cháy hết
một phần mười, tổn thương lại tăng thêm một phần. Phải biết, Nguyên Tử Tâm
Pháp vốn là phát triển từ Mana Break, mà kỹ năng này khi thiêu đốt mana của
đối thủ, còn kèm thêm thiêu đốt máu nữa, vì vậy nên vết thương của y, hoàn
toàn nằm trong dự tính của hắn.
Trái ngược với cảm giác hưng phấn của Quân Vũ, y cảm thấy khiếp sợ với tâm
pháp của hắn, bởi vì từ trước đến giờ, bất luận là linh kỹ gì cũng không thể
khiến cho linh lực của y đang bình thường bỗng dưng lại bị thiêu đốt, biến mất
hết một phần và bản thân cũng bị tổn thương nặng hơn. Lúc này, y đối với hắn
đã dè chừng hơn, bởi vì như hắn đã nói, hắn không xem thường y, thế nên y đã
sử dụng linh kỹ khác để ngăn cản hắn tiếp cận:
- Băng Phong Thiên Hạ!
- Nộ Viêm Thiên Không!
Mặt đất được phủ một màu lam của băng giá, lạnh đến không ngờ, còn bầu trời
thì được phủ một màu đỏ của hỏa diệm, nóng bỏng tột cùng. Lúc này, mặt đất
xuất hiện những băng thứ liên tục nhô lên, đâm tất cả những kẻ xấu số dám bước
vào đây, còn bầu trời thì lại có hỏa cầu chi vũ, thiêu cháy tất cả những kẻ có
gan đi vào. Hai trạng thái đối nghịch với nhau, đã tạo nên một khu vực cực kỳ
khủng khiếp mà trừ khi là người tu luyện Vĩnh Băng Quyết hoặc một số công pháp
có khả năng kháng hỏa kháng băng, còn không thì coi như ăn hành ngay trong
Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên này.
Tuy rằng không tu luyện mấy công pháp kia, nhưng đừng quên, Nguyên Tử Tâm Pháp
là bắt nguồn từ Magina, kẻ có khả năng kháng ma pháp cực cao, vì vậy hiện tại,
Quân Vũ đã may mắn thoát khỏi khu vực này nhờ vào Kháng Linh Thuẫn, một trong
những hỗ trợ đặc thù của tâm pháp, gia tăng sức kháng cự với toàn bộ sát
thương do linh kỹ gây ra. Về phần y, tình trạng có thể nói là còn thê thảm hơn
cả hắn, bởi vì y không tu luyện, không thôn phệ, cũng như không có bất kỳ linh
kỹ nào có thể giảm sức sát thương từ Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, thế nên trong
khi hắn chỉ bị thương nhẹ thì vết thương của y, còn tồi tệ hơn cả hắn. Chớp
thời cơ ngay lúc này, hắn, với cánh tay xuất hiện một đốm lửa nhỏ và một bông
tuyết, đã lao tới và chém y một nhát, thế là hiện tượng đó - linh lực vừa bị
đóng băng vừa bị thiêu đốt xuất hiện, thế nên y đã phải chạy thật nhanh ra
khỏi khu vực này và nói:
- Dừng lại!
- Chịu thua?
Đáp lại Quân Vũ là cái gật đầu của y, thế là hắn liền thu vũ khí về, lúc này y
liền lên tiếng, khuôn mặt tỏ vẻ cam chịu:
- Ta là Đông Tiếu, còn ngươi?
- Dạ Quân Vũ.
Quân Vũ giới thiệu ngắn gọn, lúc này Đông Tiếu mới chăm chú quan sát hắn, một
lúc sau thì nói:
- Ngươi cũng thật lợi hại, có thể điều khiển linh lực của người khác.
- Cũng không hẳn là điều khiển. Mà ngươi đến đây làm gì?
- Ta bỏ nhà đi, đến đây tìm kiếm cao thủ.
Đông Tiếu cười, y vốn là kẻ cuồng chiến, chỉ cần biết được ở đâu có cao thủ là
sẽ lập tức chạy tới đó đánh, không cần biết ra sao cả. Về trận đấu lần này là
do y nhìn thấy Quân Vũ rất đơn giản giết chết Xuyên Vân chỉ bằng một linh kỹ
duy nhất, vì vậy y đã sinh lòng hứng thú mà đi theo và quả nhiên, không để y
thất vọng, hắn đã thật sự khiến y tâm phục khẩu phục. Về phần Quân Vũ, hắn
hiện đã nhớ ra Đông Tiếu là ai, vì vậy hắn cũng chỉ đơn giản nói:
- Ba ngày sau, gặp ta tại nơi đây.
- Được.
Nói rồi thì mỗi người một phương trời, nhanh chóng rời khỏi nơi đây. Về phần
Đông Tiếu, y kỳ thực không chỉ là tìm kiếm cao thủ, mà còn là tìm kiếm sư phụ
lúc trước của y. Trực giác của y mách bảo, Quân Vũ chính là người đó, vì vậy
nên y đã đi theo và kết quả, giác quan thứ sáu đã không làm y thất vọng, thế
nên y rất mong chờ tới ngày gặp lại hắn.
Quay lại với Quân Vũ, hắn hiện tại vừa đi được nửa con đường thì Lục Cẩn và
Lam Ngạn, cùng vị lão sư giao nhiệm vụ cho họ xuất hiện, thế là hắn liền lên
tiếng:
- Cẩn, Ngạn, ta ở đây.
- Hên quá, đội trưởng ngươi còn sống.
Nhìn thấy Quân Vũ, trừ bị xây xát chút đỉnh, còn lại thì vẫn ổn nên hai người
liền cảm thấy lòng nhẹ nhõm hẳn đi. Lúc này, vị lão sư kia lên tiếng, tra hỏi
hắn:
- Tên dị tộc kia đâu?
- Lão sư, hắn đã đi mất, giống như có cái gì đó hấp dẫn hắn vậy.
Nói dối mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh, đó cũng là một trong những điều
mà Quân Vũ có được khi nói chuyện với Thôn Nguyệt kiếp trước, vì vậy trừ khi
là sử dụng Ma Nhãn, còn không thì đừng mơ biết được rằng hắn đang nói thật hay
nói dối. Lúc này, ông lão nhanh chóng đi kiểm tra, một lúc sau thì ông quay
lại và nói:
- Quay về.
- Đã rõ.
Nói rồi thì bốn người nhanh chóng quay về học viện, sau đó thì ba người Quân
Vũ đi về ký túc xá, còn lão sư kia thì đi đến chỗ viện trưởng học viện để báo
cáo về tình hình.
- Vũ, làm sao ngươi thoát khỏi tên đó được vậy?
Trên đường đi, Lục Cẩn đã lên tiếng hỏi Quân Vũ, bởi vì y thừa biết lý do lúc
nãy chỉ là né tránh nhiều chuyện có thể phát sinh thôi, lúc này hắn trả lời,
khuôn mặt tỏ vẻ bí ẩn:
- Thiên cơ bất khả lộ.
- Không muốn nói thì trả lời thẳng đi đội trưởng, dài dòng quá.
Lam Ngạn nói xong thì Quân Vũ cười to, sau một lúc thì hắn mới nhịn cười và
nói:
- Điều này là sự thật, thời điểm thích hợp ta sẽ nói cho các ngươi biết. Bây
giờ thì quay về nghỉ ngơi thôi.
- Đã rõ, đội trưởng!
Nói rồi thì ba người nhanh chóng quay về ký túc xá nghỉ ngơi, chuẩn bị tinh
thần cho ngày mai - ngày thông báo kết quả. Về phần Quân Vũ, hắn cứ thế mà
minh tưởng tu luyện, thẳng cho đến nửa đêm thì mới bắt đầu tiên đoán, nhưng
sau khi coi xong thì khuôn mặt hắn xuất hiện một chút kỳ lạ:
- Cẩn sắp phải trải qua kiếp nạn? Là do lôi loan sao?
Lòng đầy mơ hồ, Quân Vũ quyết định hỏi Tạp Tạp và quả nhiên, suy đoán của hắn
là chính xác:
- Vũ ca, lôi loan sắp trải qua lần lột xác thứ nhất, vì vậy nên Lục Cẩn cùng
với nó sẽ phải vượt qua lôi kiếp.
- Lôi kiếp... nguy hiểm trùng trùng, nhưng may mắn vẫn sẽ có. Đến lúc đó thì
ta sẽ cố gắng giúp đỡ y một chút vậy.
Nói rồi thì Quân Vũ đi ngủ, chấm dứt một tháng kiểm tra và luyện tập đến điên
cuồng, bắt đầu nghỉ ngơi, chuẩn bị tinh thần đón nhận những chuyện sắp xảy ra
trong tương lai./.