Kỳ Thi - Biến Cố (1).


Sau một năm học tập, học viên của học viện Vũ Linh sẽ phải đối mặt với kỳ thi
cuối năm, một đậu hai rớt, mà đã rớt thì mời ngươi năm sau, khảo hạch vào học
viện lại một lần nữa, vì vậy không ai muốn rớt đâu, không thì nhục mặt chết đi
được.

Sau khi quay về ký túc xá, Quân Vũ đã cùng Lục Cẩn và Lam Ngạn luyện tập để
chuẩn bị cho kỳ thi và hiện tại, chiến lực của họ, cùng với sự phối hợp và tin
tưởng nhau, đã tăng lên một tầm cao đáng nể. Đồng thời, Lôi Lưu đã có thể điều
khiển được những kẻ ngang hàng Lục Cẩn, còn Hàn Băng Thiên Xung thì đã được
điều khiển cẩn thận, tuy rằng chưa đến mức như Quân Vũ là có thể ẩn tàng chiêu
thức, muốn nổ là nổ, đóng băng là đóng băng, nhưng vẫn là tốt hơn so với lúc
trước nhiều, đủ để khiến cho đối thủ ngáp ngáp mà chịu thua.

Ngày 4/5.

Ngày hôm nay là một ngày quan trọng và vô cùng quan trọng đối với tất cả học
viên của học viện Vũ Linh, bởi vì đây là ngày mà kỳ thi cuối năm diễn ra, là
ngày mà số phận của mọi người thay đổi.

Hiện tại, tất cả học viên đang điên cuồng chạy đến khu vực nhiệm vụ để nhận
nhiệm vụ, bởi vì muốn đậu thì tổng số điểm của đội không thấp hơn 50 điểm và
số điểm này, tương ứng với 5 nhiệm vụ cấp 2 hoặc 2 nhiệm vụ cấp 1. Tất nhiên,
không phải ai cũng dám làm hai nhiệm vụ này, vì vậy 10 nhiệm vụ cấp 3, 25
nhiệm vụ cấp 4 hoặc 50 nhiệm vụ cấp 5 sẽ dễ dàng hơn nhiều và đây là điều thứ
nhất. Thứ hai, chính là thời gian thực hiện, bởi vì kỳ thi diễn ra trong một
tháng, mà nhiệm vụ không phải lúc nào cũng có, thời gian thực hiện lại ngắn,
vì vậy họ phải nhanh hết cỡ trước khi hết hạn, nếu không thì nhiệm vụ bị hủy,
tuy không bị trừ điểm nhưng sẽ khiến mọi người hấp tấp hẳn lên, vì nhiệm vụ có
hạn và thời gian cũng thế.

Có lẽ rằng bất kỳ ai vội vàng cũng được, nhưng chắc chắn một điều rằng, Quân
Vũ sẽ không bao giờ vội vàng trong những tình huống như thế này, bởi vì mục
tiêu của hắn là đệ nhất danh, kèm thêm rèn luyện cho cả đội, thế nên hiện tại,
hắn đang đọc bảng nhiệm vụ và suy tính một lát, sau đó thì hắn cùng với hai
người đi đến người giao nhiệm vụ và nói:

- Thưa lão sư, đội bọn ta muốn nhận nhiệm vụ.

- Các ngươi tên gì, tên đội và nhận nhiệm vụ nào?

Vị lão sư giao nhiệm vụ nói, lúc này theo thứ tự, ba người đồng loạt lên
tiếng:

- Lục Cẩn, Dạ Quân Vũ và Từ Lam Ngạn.

- Đội Chiến Thần.

- Toàn bộ nhiệm vụ cấp 1 và cấp 2.

Lời vừa dứt, cả ba người đều nhìn Quân Vũ với ánh mắt "điều này là thật sao!?"
và đáp lại họ là cái gật đầu của hắn, thế là ba bức tượng đá liền xuất hiện
trước mặt hắn, tuy nhiên hắn cũng chỉ đơn giản nói:

- Lão sư, thời gian có hạn.

- Thời hạn của các ngươi là cho đến lúc kết thúc kỳ thi.

Ông lão vừa nói xong thì Quân Vũ cúi đầu, sau đó thì lôi hai bức tượng còn lại
đi ra khỏi đây, thẳng tiến đến Vũ Vân rừng rậm để thực hiện nhiệm vụ.

Theo như nội dung của nhiệm vụ cấp 2 thì họ sẽ phải có Ngân Quang thảo, Hỏa
linh chi, Tinh Thần thiết, Vân Văn thiết và 20 linh hạch Tụ Linh cảnh linh thú
và cũng là vì những nội dung này mà mọi người đều né xa ra, nhưng đối với Quân
Vũ thì mấy cái này là cơ hội tuyệt vời để hắn rèn luyện, vậy thì tại sao phải
né chứ? Với lại, có thể Vân Văn thiết và Hỏa linh chi hắn chưa bao giờ thu
thập, nhưng Tinh Thần thiết, Ngân Quang thảo và linh hạch thì hắn đã từng thu,
thậm chí nhiều là đằng khác, chưa kể đến việc làm tổ trong thư viện, kèm kiến
thức mà Ảnh và Tạp Tạp cung cấp đã giúp hắn rất nhiều trong nhiệm vụ lần này.

Lúc này, Lục Cẩn và Lam Ngạn đã thoát khỏi trạng thái hóa đá, vì vậy nên Quân
Vũ đã phải chịu sự tra tấn lỗ tai bởi âm lượng lớn hết cỡ từ hai người này:

- Quân Vũ!!!!!! Ngươi muốn chết hay sao mà nhận toàn nhiệm vụ cấp 1 với cấp 2
không vậy!!!!!!

- Dừng lại, ta giải thích.

Lời vừa dứt, hai người kia liền im lặng, thế là Quân Vũ liền giải thích:

- Kỳ thi lần này có một vài điều luật, các ngươi còn nhớ không?

- Tất nhiên là còn. Điều thứ nhất, nhận tối đa mười nhiệm vụ. Điều thứ hai,
hoàn thành toàn bộ trong thời gian quy định. Điều thứ ba, lần nhận kế tiếp
không được nhận nhiệm vụ cùng cấp với lần nhận trước. Điều thứ tư, không được
ra tay sát hại hoặc gây tàn phế với đồng học.

Không hổ danh là trí nhớ siêu phàm, Lam Ngạn đã nhanh chóng kể ra bốn điều
luật của kỳ thi lần này và khi kể xong, Quân Vũ liền lên tiếng, khuôn mặt
nghiêm túc vô cùng:

- Theo như bốn điều luật trên, chúng ta có thời gian một tháng để hoàn thành
cả bảy nhiệm vụ hiện tại và trừ khi thất bại, còn không thì chúng ta nắm chắc
trong tay đệ nhất danh và không cần nhận thêm nhiệm vụ nữa.

- Ngươi nói cũng đúng. Nhưng đây là nhiệm vụ cấp 1 và cấp 2 đấy.

Lục Cẩn lo lắng nói, y sợ Quân Vũ tính kỹ quá sẽ dễ gặp rắc rối, nhưng mà hắn
lại không để ý đến điều này, bởi vì mục đích của hắn khác với những người
khác, lúc này hắn nói, giọng nói tản mát một chút tự tin:

- Cẩn, lần này nhiệm vụ là một mình ta làm, còn các ngươi sẽ có nhiệm vụ
khác.

- Bọn ta có nhiệm vụ khác? Không phải là bọn ta phải cùng ngươi thực hiện bảy
cái nhiệm vụ này sao?

Lục Cẩn ngạc nhiên nói, lúc này Lam Ngạn đã mơ hồ hiểu được ý của Quân Vũ, vì
vậy y lên tiếng:

- Ngươi là muốn bọn ta ở nơi này rèn luyện trong một tháng?

- Đúng. Trong một tháng này, ta sẽ giúp các ngươi rèn luyện tố chất thân thể,
bởi vì thân thể tốt, mới có thể hấp thu linh khí dễ dàng.

Cũng như để cho người khác không biết về cái mà ta sắp đưa cho các ngươi, câu
này Quân Vũ không nói ra, bởi vì hắn cảm nhận được có người đang nghe lén. Lúc
này, Lục Cẩn và Lam Ngạn gật đầu đồng ý, thế là cả ba liền biến mất. Cùng lúc
đó, một bóng đen xuất hiện ở ngay chỗ họ vừa bàn bạc, miệng lẩm bẩm:

- Bọn chúng đi đâu rồi? Tại sao chỉ mới là Tụ Linh cảnh mà tốc độ còn nhanh
hơn cả Ngưng Linh cảnh ta?

- Bởi vì ta đồng dạng là Ngưng Linh cảnh, dị tộc.

Không biết từ lúc nào, Quân Vũ đã xuất hiện sau lưng tên dị tộc kia, làm cho y
giật mình. Còn vì sao hắn biết y là dị tộc, đó là vì một vài đặc điểm. Dị tộc
tuy rất giống con người, nhưng làn da là một màu xanh ngọc, thực lực càng mạnh
thì nước da càng đậm, còn đôi mắt là song đồng, khá dễ để nhận ra. Lúc này, y
nhanh chóng quay lại và ra tay, nhưng rất nhanh đã bị hắn chụp lại và nói:

- Ngươi đến đây để thôn phệ bản mệnh của họ?

- Vậy thì sao? Ngươi sẽ là nạn nhân đầu tiên của ta.

Y cười, sau đó thì tay nhanh chóng kết ấn và ra đòn, nhưng Quân Vũ rất nhẹ
nhàng né tránh và sau đó, hắn triệu hồi Thánh Diễm, ra tay phản công:

- Vạn Nhận Phong Vũ!

- Bạo Liệt Quyết - Hỏa: Hỏa Táng!

Bởi vì không muốn dây dưa lâu, Quân Vũ đã quyết định dùng đến tất sát kỹ. Hỏa
Táng, đơn thể công kích linh kỹ, khi đã trúng đối thủ thì hắn sẽ bị thiêu đốt
cho đến chết, trừ khi thực lực cao hơn hắn ở một cấp độ mà hắn không thể vượt
cấp đánh, hoặc là hắn giải trừ, còn không thì phải biết phương pháp phá thì
mới thoát chết. Mà tên dị tộc kia, thực lực là Ngưng Linh nhất tinh, thấp hơn
hắn nhất tinh, vì vậy khi bị hắn chém trúng, chỉ trong vài phút, hắn đã bị hỏa
diễm thiêu chết, trở thành tro tàn, biến mất theo chiều gió. Lúc này, Thánh
Diễm cũng bị một luồng khí đen bao bọc, nhưng rất nhanh, hắn đã khiến cho nó
biến mất, bởi vì tự thân hắn mạnh hơn y nhiều nên lời nguyền đã biến mất. Lúc
này, hắn liền dùng Tật Phong Thuật gia tốc, sau đó thì quay về nơi mà hắn đã
thả Lục Cẩn và Lam Ngạn để bắt đầu khóa huấn luyện.

Trước khi bắt đầu khóa huấn luyện này, Ảnh đã đưa cho Quân Vũ hai bộ công pháp
tu luyện để đưa cho Lục Cẩn và Lam Ngạn và đều là phát triển cấp công pháp. Bộ
thứ nhất là Ngự Lôi Quyết, khi tu luyện sẽ được thiên phú đặc thù là khắc chế
hắc ám hệ sinh vật, toàn bộ linh kỹ cũng như linh thú và linh khí sẽ được
cường hóa lên một mức nhất định khi thăng cấp. Còn bộ thứ hai là Vĩnh Băng
Quyết, thiên phú là khả năng miễn dịch với hỏa hệ và băng hệ ở giới hạn nhất
định và đồng dạng như Ngự Lôi Quyết, đều cường hóa linh kỹ, linh khí và linh
thú lên khi thăng cấp. Quân Vũ tất nhiên là đã thắc mắc rằng tại sao Ảnh lại
có hai bộ công pháp này và đã nhận được câu trả lời là sau khi giải khai phong
ấn, trong đầu y có vài bộ công pháp nên đã đưa ra.

Sau khi đưa cho hai người công pháp tu luyện, Quân Vũ liền ở một bên giăng kết
giới để bảo vệ họ:

- Thư Phù Thuật: Thủ.

Ở phù tôn cấp bậc, Quân Vũ đã được học một phù chú phòng thủ cường đại có tên
là Tứ Tượng Thủ Hộ, tác dụng là tạo ra một kết giới có phạm vi vài dặm và dựa
theo thực lực hiện tại của hắn, năm dặm là tối đa. Kết giới này có thể chịu
được mọi sự tấn công của người hơn hắn tam tinh mà không tổn hại gì, tồn tại
trong hai ngày. Nếu người công kích vượt quá giới hạn, kết giới sẽ chịu được
vài lần, sau đó thì vỡ ra và làm chậm toàn bộ mục tiêu trong khu vực trong
vòng một phút. Phù chú này thật sự cường đại, nhưng đồng thời, nó cũng rút đi
năm phần tinh thần lực và linh lực của hắn, vì vậy sau khi thi triển xong,
Quân Vũ đã ngồi xuống khôi phục trạng thái, sau đó mới tiếp tục hộ pháp để đảm
bảo an toàn.

Hai ngày sau.

Sơ bộ công pháp, Lục Cẩn và Lam Ngạn đã nắm được, vì vậy họ đã tỉnh lại sau
hai ngày bế quan, lúc này Quân Vũ nhìn họ và nói, giọng nói nghiêm túc:

- Được rồi, bây giờ thì ta sẽ thi triển Trọng Áp Lập Trường lên các ngươi,
cho đến khi nào các ngươi có thể hoạt động bình thường thì ta sẽ tăng lên.

Nói rồi thì Quân Vũ lập tức dùng Trọng Áp Lập Trường, hỗ trợ quần thể linh kỹ
thổ hệ, gia tăng trọng lực lên đối thủ khiến cho bọn chúng yếu đi. Lúc này,
dưới sức ép của trọng lực gấp đôi, Lục Cẩn và Lam Ngạn lập tức khụy gối xuống,
cả cơ thể đều cảm nhận được sức ép do linh kỹ mang lại, nhưng họ vẫn cố gắng
luyện tập như bình thường cho đến khi được một phần ba thời gian thông thường
thì họ đã mệt mỏi mà lăn quay ra nằm dưới đất, lúc bấy giờ Quân Vũ đang ở một
bên luyện kiếm trong khu vực trọng áp gấp mười lăm lần bình thường lên tiếng,
tỏ vẻ khiêu khích:

- Các ngươi yếu thế, mới gấp hai đã lăn quay ra như vậy sớm thế?

- Vậy chứ ngươi đến bao nhiêu rồi hả, đội trưởng?

Lục Cẩn nhanh chóng phản bác, nhưng Quân Vũ đã khiến hắn câm nín không nói nên
lời:

- Mười lăm lần.

- Lo tập đi Cẩn.

Lam Ngạn thừa biết trình độ biến thái của Quân Vũ, vì vậy y cũng chả nói gì mà
tiếp tục luyện tập, còn Lục Cẩn thì lại bị hóa đá nữa rồi, một lúc sau mới
quay về bình thường. Về phần Quân Vũ, hắn vẫn cứ như vậy mà luyện kiếm, trong
lòng không ngừng suy nghĩ về một vài kỹ năng đặc thù mà lúc trước, hắn có để ý
khi Thôn Nguyệt chơi Dota. Trong số những kỹ năng đó, hắn ấn tượng nhất là bộ
kỹ năng của Magina the Anti-Mage, chuyên gia phá vỡ mana của đối thủ, khiến
cho kế hoạch đôi lúc bị hủy. Lúc này, hắn đi vào thức hải và bắt đầu nói
chuyện với Ảnh:

- Ảnh, ngươi có biện pháp nào có thể thiêu đốt linh lực và tinh thần lực
không?

- Ý ngươi là...

Ảnh tò mò hỏi, lúc này Quân Vũ liền nói về kỹ năng Mana Break, thế là hai
người liền thảo luận qua lại cho đến khi tìm ra được phương pháp khả thi nhất.
Mải mê thảo luận, hắn không biết rằng một ngày đã trôi qua, Lục Cẩn và Lam
Ngạn lúc này cũng đã tiến nhập trạng thái tu luyện rồi.

- Nếu Mana Break là thiêu đốt mana, vậy thì thử ứng dụng hỏa hệ vào xem.

Nói rồi thì Quân Vũ bắt đầu thí nghiệm bằng cách tạo ra một quả cầu linh lực,
sau đó thì bắt đầu điều khiển hỏa nguyên tố, tấn công quả cầu và tất nhiên,
lần đầu thì thất bại. Không nản chí, hắn tiếp tục thực hiện và sau mười lần
thất bại, hắn đã quyết định sử dụng một linh kỹ để giúp hắn quan sát thật kỹ:

- Huyễn Thủ Quyết - Quang: Thiên Nhãn.

Thiên Nhãn, hỗ trợ linh kỹ quang hệ, nhìn thấu vạn vật, từ khái quát cho đến
chi tiết và lúc này, Quân Vũ đã nhìn thật kỹ từng linh tử, sau đó thì hắn thử
để từng hỏa tử tấn công linh tử một cách từ từ và kết quả là hắn đã thành
công, thế là hắn liền tiếp tục như vậy cho đến khi hoàn toàn thuần thục thì
mới chuyển sang tấn công tinh thần lực. Lần này do quen tay nên hắn chỉ thất
bại một lần là thành công, thậm chí không cần Thiên Nhãn vẫn có thể làm được
một cách nhẹ nhàng, mà linh lực và tinh thần lực chỉ tiêu hao một lần duy
nhất, vì vậy hắn quyết định gọi nó là:

- Nguyên Tử Tâm Pháp.

Đúng vậy, trong lúc vô tình, dưới sự giúp đỡ của Ảnh và phần ký ức kiếp trước,
Quân Vũ đã sáng tạo ra một loại tâm pháp hỗ trợ vô cùng cường đại, sánh ngang
với bộ kỹ năng full cấp của Magina và sau này, nó đã được xếp vào dạng thần
cấp tâm pháp, chuyên dành cho dân cận chiến như hắn. Tuy nhiên, đó là chuyện
của sau này, bởi vì hiện tại, hắn còn đang muốn thử nghiệm thêm vài điều trước
khi bắt đầu minh tưởng để nắm thật vững tâm pháp này./.


Tự Do Đạo - Chương #7