Đệ Tử - Về Nhà (2).


Sau một đêm nghỉ ngơi, bốn người liền rời khỏi Nguyệt trấn, nhanh chóng đi đến
Nguyệt Lạc sơn lâm. Nhưng mà trên đường đi không hề yên bình, bởi vì họ bị một
lũ tà linh sư theo đuôi.

- Sư phụ, lũ khốn này cứ đi theo chúng ta!

Đằng Vân tức giận nói, y không nghĩ rằng khi rời Nguyệt trấn, lũ tà linh sư
này lại bám theo họ. Những tưởng rằng bọn chúng sẽ từ bỏ khi thấy họ đến
Nguyệt Lạc sơn lâm nhưng không, chúng vẫn bám theo họ như đỉa vậy. Lúc này,
Quân Vũ im lặng không nói gì, nhưng kỳ thật, trong lòng hắn đã sớm có dự định
rồi. Hắn thừa biết rằng, một khi đã đến đây, thể nào lũ tà linh sư này cũng sẽ
bám theo họ và đây cũng là cơ hội rèn luyện tuyệt vời, bởi vì thực lực của
chúng cũng chỉ dao động trong Tụ Linh tới Ngưng Linh cảnh, hoàn toàn không
phải là mối đe dọa đối với họ. Bản thân hắn là Ngưng Linh nhị tinh, nhưng đồng
dạng Ngưng Linh cảnh, hắn thắng chắc. Đông Tiếu, Mộ Băng, Đằng Vân đều là
Ngưng Linh ngũ tinh, khả năng đánh vượt cấp tuy không bằng hắn, nhưng so với
đồng lứa, tuyệt đối là không cùng đẳng cấp. Âm thầm quan sát xung quanh, hắn
truyền âm cho ba người:

- "Mấy đứa, chuẩn bị đánh đi."

Lời vừa dứt, trên khuôn mặt của Quân Vũ xuất hiện một cái nhếch mép, ngay sau
đó thì Ảnh xuất hiện, đồng thời hắn cũng quay lại, sử dụng linh kỹ:

- Tuyệt Khống Quyết - Băng: Băng Chi Thiên Tỏa!

Khác với Hỏa Chi Thiên Tỏa là thiêu đốt đối thủ, Băng Chi Thiên Tỏa lại là
đóng băng đối thủ, phối hợp thêm Nguyên Tử Tâm Pháp tầng hai, thế thì đối thủ
đừng mơ mà chạy thoát được, dù là thực lực cao hơn, cũng sẽ mất thời gian để
thoát khỏi linh kỹ. Lúc này, Đông Tiếu liền quay lại và lao đến kẻ thù, sau đó
xuất chiêu:

- Bạo Liệt Quyết: Liên Bạo Thạch Băng!

Liên Bạo Thạch Băng, một trong số những linh kỹ đã được cường hóa từ Thạch
Băng, là đơn thể công kích linh kỹ, chuyên về phá nát xương cốt. Một cú đấm,
có thể rạn hoặc gãy xương, tùy theo chiến lực bản thân và sự chênh lệch thực
lực, sau đó từ chỗ bị thương đấy, sẽ xuất hiện một vụ nổ, tấn công đối thủ từ
bên trong. Dù sao thì lực phòng ngự bên ngoài có thể mạnh mẽ đến mức không ai
có thể làm bị thương được, nhưng bên trong thì sao? Chính vì vậy mà trừ khi
giết người, còn không thì Đông Tiếu sẽ không sử dụng tới linh kỹ này.

Về phần Mộ Băng, y triệu hồi thanh Địa Ngục Huyết Kiếm ra, sau đó thì bắt đầu
sử dụng linh kỹ:

- Tuyệt Khống Quyết - Ám: Phản Chiếu!

Phản Chiếu, quần thể khống chế linh kỹ, tạo ra một ảo ảnh không thể bị phá hủy
tấn công đối thủ, khiến cho đối thủ chậm đi cho tới khi ảo ảnh biến mất. Điều
đặc thù của linh kỹ nào chính là người thi triển không cần phải bất động mà
vẫn có thể tấn công bình thường, vì vậy đây là một trong số chiêu mà Mộ Băng
cực kỳ yêu thích sử dụng. Về phần Đằng Vân, y rất thản nhiên ở một bên sử dụng
linh kỹ hỗ trợ, bởi vì đây là đội chiến, không phải đơn chiến, nên y cũng
không manh động tấn công mà chỉ quan sát và phối hợp đúng lúc mà thôi:

- Huyễn Thủ Quyết - Phong: Đa Trùng Tật Phong Thuật!

Biến hóa từ Tật Phong Thuật bình thường vốn chỉ là tăng tốc độ và chỉ có thể
dùng cho bản thân, nhưng Đa Trùng Tật Phong Thuật lại khác, tốc độ và khả năng
né tránh tăng lên, là quần thể hỗ trợ linh kỹ, duy trì cực lâu, khiến cho Đằng
Vân dù không tấn công, nhưng vẫn để cho kẻ thù một phần đề phòng. Lúc này, một
số kẻ bên trong bạo phát tu vi Hoàng Linh cảnh và thoát ra khỏi khống chế của
họ, nhưng rất nhanh, Đằng Vân và Quân Vũ đã phối hợp khiến cho chúng không thể
nào chạy thoát được:

- Huyễn Thủ Quyết: Phong Chi Thiên Tỏa!

- Bạo Liệt Quyết - Ám: Linh Hồn Chấn Bạo!

Đằng Vân hiện sử dụng Phong Chi Thiên Tỏa, linh kỹ làm chậm đối thủ lại, khiến
cho chúng di chuyển khó khăn, còn Quân Vũ thì sử dụng linh kỹ công kích - Linh
Hồn Chấn Bạo. Đồng dạng là quần thể công kích linh kỹ, nhưng khác với Đại Địa
Chấn Bạo là chuyên về phá hủy thể xác, Linh Hồn Chấn Bạo lại chuyên về phá hủy
linh hồn. Chỉ cần ý chí ngươi yếu hơn đối thủ, vậy thì từ nay trở đi, ngươi
không còn tồn tại trên thế gian này nữa. Còn nếu mạnh hơn, vẫn sẽ chịu tổn
thương một thời gian, khó khăn trong việc bình phục, nhưng người thi triển
cũng sẽ lãnh phản phệ, vì vậy rất hiếm khi Quân Vũ sử dụng linh kỹ này, nhưng
hôm nay, đối thủ đều yếu hơn hắn, vậy thì hắn còn ngần ngại gì mà không dùng
chứ. Lúc này, Mộ Băng để ý việc hắn sử dụng Linh Hồn Chấn Bạo và đã quan sát
thật kỹ, rất nhanh y đã nhận ra sự khác biệt giữa hắn và y trong việc sử dụng
linh kỹ này, thế nên y đã ghi nhớ lại, có dịp liền thực hành.

Quay lại với Đông Tiếu, hiện tại y đang cùng với Bối Bối - bản mệnh linh thú
của hắn, là một tiểu lục xà khoảng một thước, chiến đấu. Đừng nhìn Bối Bối là
thổ xà mà xem thường, dù không có nọc độc như xà bình thường, nhưng nó lại có
khả năng của Medusa, chính là hóa đá. Một nhát cắn, hoặc là khi nó muốn, một
cái nhìn cũng khiến người khác hóa đá ngay lập tức. Lúc này, do có một chút
chán nên nó đã nói với y:

- Tiếu, ngươi xài nó đi.

- Được.

Nói rồi thì Đông Tiếu liền vận linh lực lên, đôi tay thay vì được bao bọc bởi
màu đen như Quân Vũ thì lại là màu nâu, màu của đất mẹ. Lúc này, y liền phóng
tới trước mặt kẻ thù và tặng cho hắn một cú đấm, ngay lập tức, cả cơ thể hắn
từ từ rạn nứt, sau đó thì tan theo chiều gió. Đồng thời, những kẻ đứng đằng
sau cũng phải chịu cảnh tương tự. Đây chính là Đại Địa Chấn Bạo, quần thể công
kích linh kỹ thổ hệ, cùng với Linh Hồn Chấn Bạo của ám hệ, là một cặp hoàn hảo
trong việc giết người.

Sau một cú Đại Địa Chấn Bạo của Đông Tiếu và Linh Hồn Chấn Bạo của Quân Vũ, lũ
tà linh sư lúc này chỉ còn lại năm tên Hoàng Linh cảnh, lúc này Đằng Vân đã
không hỗ trợ nữa mà đã nhảy lên tấn công, còn Đông Tiếu lui lại hỗ trợ:

- Huyễn Thủ Quyết: Trọng Áp Lập Trường!

- Bạo Liệt Quyết - Phong: Vạn Nhận Phong Vũ!

Đồng dạng là Vạn Nhận Phong Vũ, nhưng do Đông Tiếu dùng Thủ Ấn Quyết để bắt
chước, cộng thêm bản thân không có phong hệ nên uy lực của nó yếu hơn lúc Đằng
Vân sử dụng nhiều. Lúc này, từng luồng gió, từng cái phong nhận khiêu vũ một
cách uyển chuyển, chém lên người đối thủ từng lượt từng lượt một, khiến cho
chúng chết trong đau đớn.

Sau khi xong xuôi, Quân Vũ mới liếc sang bên trái và nói:

- Tiểu tử, tại sao lại theo dõi bọn ta?

- Ngươi rất mạnh.

Đó không phải là một câu hỏi, mà là một câu khẳng định. Lúc này, một người từ
trong bụi cây xuất hiện, sâu thẳm trong đôi lam mâu là hận thù. Y nhìn thẳng
vào Quân Vũ và nói:

- Ngươi có thể giúp ta báo thù hay không?

- Thù của ai, người đó báo. Với lại ngươi đi theo cô độc đạo, ta cũng không
có cách.

Quân Vũ lạnh nhạt nói, hắn vốn không phải là người rảnh rỗi đến mức đi báo thù
dùm người khác. Với lại khi quan sát người kia, hắn liền nhận ra y là người đi
theo cô độc đạo, vì vậy hắn cũng bó tay không có cách nào khác. Lúc này, y
bỗng quỳ xuống và nói:

- Vậy ngươi có thể cho ta sức mạnh để báo thù?

- Có thể.

Quân Vũ nhíu mày, trực giác hắn mách bảo rằng phải giúp đỡ người này, nhưng
hắn lo rằng cô độc đạo của y sẽ ảnh hưởng, không phải là một mình hắn, mà còn
có đệ tử hắn nữa. Trong lúc đó, thần thức của Thiên Diễn xuất hiện và nói:

- Tiểu tử, tự do đạo của con không chịu sự ảnh hưởng của cô độc đạo.

- Sư phụ, ý sư phụ là sao?

Quân Vũ lên tiếng hỏi, hắn không hiểu tại sao Thiên Diễn lại nói vậy. Lúc này,
ông liền giải thích:

- Tự do đạo linh hoạt, có thể biến hóa thành các đạo khác, bao gồm cả cô độc
đạo. Về phần ba tên đồ tôn của ta, con có thể dùng Thiên Thần Hộ Mệnh bảo vệ
bọn nó.

- Cảm ơn sư phụ chỉ bảo.

Nói rồi thì Quân Vũ quay lại quan sát người kia một chút, sau đó thì nói:

- Nếu ngươi đồng ý bái ta làm sư, ta sẽ cho ngươi sức mạnh để báo thù.

- Đệ tử Ân Dạ Long, bái kiến sư phụ.

Nói rồi thì Dạ Long dập đầu ba cái, sau đó thì y đứng dậy. Lúc này, Quân Vũ
nói với y:

- Long, con là đệ tử thứ tư của vi sư. Đây là ba vị sư huynh của con.

- Tiểu sư đệ, ta là Đông Tiếu, đại sư huynh.

Đông Tiếu mỉm cười nói, lúc này Dạ Long cũng gật đầu chào, sau đó thì đến lượt
Mộ Băng và Đằng Vân:

- Mộ Băng, nhị sư huynh.

- Ta là Phong Đằng Vân, tam sư huynh.

Một màn giới thiệu đã xong, kế đó thì Quân Vũ lấy bốn cái giới chỉ ra và đưa
cho bốn vị đệ tử, sau đó nói:

- Đeo nó vào để bảo vệ mấy đứa khỏi sự ảnh hưởng của cô độc đạo.

- Dạ, sư phụ.

Nói rồi thì ba người kia liền đeo vào, chỉ có Dạ Long là ngạc nhiên về điều
này. Đang định hỏi thì Đằng Vân cho y một cái nháy mắt, thế là y liền đeo vào,
sau đó thì năm người liền đi đến Nguyệt Lạc sơn lâm với tốc độ nhanh nhất.

Nhờ vào kinh nghiệm vốn có, họ chỉ mất hai ngày để quay trở lại ngôi nhà năm
xưa ở trên sườn núi, kế bên một cái hang động ở sơn lâm. Đứng trước nơi đó, ký
ức của họ chợt ùa về, bởi vì mọi thứ, vẫn nguyên vẹn như xưa:

- Chúng ta... về nhà rồi.

- Ừ.

Quân Vũ gật đầu nói, khi quay về đây, nhìn thấy mọi thứ còn nguyên vẹn như
xưa, hắn rất vui. Lúc này, bọn họ nhanh chóng đi vào dọn dẹp, vừa dọn vừa ôn
lại kỷ niệm:

- Nhớ hồi xưa, Băng luyện tập làm cháy hết đồ, hên là sư phụ dập lửa kịp.

- Huynh cũng không hơn đâu, một phát làm mọi thứ bể hết nhờ động đất.

- Vân, đệ là kẻ làm cho bọn huynh phải đi lụm lại đồ đạc đấy nhá!

Cả ba vừa dọn vừa ôn lại chuyện xưa, đôi lúc còn cầm chổi rượt nhau, cười đùa
rất vui vẻ. Lúc này, Quân Vũ cũng giống như họ, quay trở về là một tiểu tử
mười hai tuổi bình thường, bắt đầu gia nhập cuộc vui.

- Đỡ này!

Trong lúc Dạ Long đang cảm thấy cô đơn, một chổi của Đông Tiếu đã vô tình đập
trúng y, thế là trận chiến lại tiếp tục với sự gia nhập của thành viên mới.

Sau khi vừa dọn vừa giỡn xong, năm người liền lăn ra đất mà ngủ luôn. Một ngày
đẹp trời đã trôi qua, để lại những kỷ niệm đẹp trong lòng mỗi người./.


Tự Do Đạo - Chương #10