Truyền Thụ - Khế Ước (1).


Nguyệt Lạc sơn lâm.

Ngày hôm qua, sau khi dọn dẹp xong thì tất cả mọi người đều lăn ra ngủ sau
trận chiến chổi chà, vì vậy hôm nay, Quân Vũ mới bắt đầu truyền thụ công pháp
cho Dạ Long. Hiện tại, năm người đang đứng ở trung tâm sơn lâm, là một khu vực
rộng lớn, không có cây cối nhiều, ở giữa còn có hồ nước, dễ dàng luyện tập.
Lúc này, Quân Vũ lên tiếng, cắt đứt bầu không khí im lặng:

- Long, con là gì?

- Sư phụ, con là linh thú sư song hệ băng ám.

Nói rồi thì Dạ Long triệu hồi bản mệnh linh thú của y ra, ngay lập tức cả một
khu vực đều tràn ngập khí tức lạnh lẽo đến gai người. Lúc này, trên vai của y
có thêm hai con chim nhỏ, một lam một hắc, rõ ràng là còn đang trong ấu niên
kỳ, nhưng áp lực gây ra lại không hề thua những con Huyền Linh cảnh linh thú,
giống như Tạp Tạp hiện tại vậy. Nhìn kỹ hai con chim này, một lúc sau Quân Vũ
mới đưa ra nhận xét:

- Tuyết phượng, Hắc hoàng.

- Đúng vậy, sư phụ. Tuyết phượng tên Tuyết Ảnh, còn Hắc hoàng tên Nguyệt Dạ.

Dạ Long gật đầu nói, lúc này Tuyết Ảnh quan sát Quân Vũ, đôi kim mâu của nó
khẽ nheo lại, một lúc sau thì nó nói:

- Huyễn vương điện hạ là bản mệnh của ngươi?

- Đúng.

Huyễn vương, đó là danh xưng của Huyễn long từ ngàn đời nay, vì vậy Quân Vũ
không quá ngạc nhiên khi nghe Tuyết Ảnh nói vậy. Lúc này, Nguyệt Dạ ở bên cạnh
cũng quan sát hắn, sau đó thì gật nhẹ đầu:

- Điện hạ chọn đúng người.

- Rốt cuộc là các ngươi đang nói về điều gì vậy?

Dạ Long ngạc nhiên nói, lúc này Tuyết Ảnh và Nguyệt Dạ đều nhìn Quân Vũ, thế
là hắn cũng đành nói:

- Long, chuyện này con chưa cần biết. Khi thực lực con cao hơn, ta sẽ kể.

- Dạ, sư phụ.

- Được rồi, băng ám song hệ, vậy thì tu luyện cái này Đoạn Hồn Quyết vậy.

Nói rồi thì Quân Vũ liền điểm vào ấn đường của Dạ Long, ngay lập tức một đoàn
bạch quang liền chui vào trong và đầu của y liền tràn ngập pháp quyết công
pháp, thế là y liền xếp bằng tu luyện. Lúc này, Đông Tiếu ở một bên tò mò hỏi:

- Sư phụ, Đoạn Hồn Quyết là công pháp như thế nào vậy?

- Đoạn Hồn Quyết, tên như ý nghĩa, là một trong số những công pháp đặc biệt
chỉ dành cho cô độc đạo. Khi tu luyện công pháp này, sẽ có được thiên phú linh
kỹ Đoạn Hồn, khiến cho đối thủ bị tổn thương linh hồn.

- Nếu nói vậy thì sư phụ sáng tạo nên Nguyên Tử Tâm Pháp, cũng là từ Đoạn Hồn
Quyết?

Quân Vũ vừa dứt lời thì Mộ Băng lên tiếng, thế là hắn cũng giải thích cho y
nghe:

- Một phần. Nguyên Tử Tâm Pháp là vừa đoạn đi linh lực, cũng như tinh thần
lực, nhưng nó là dựa trên nguyên tố đặc điểm, còn Đoạn Hồn Quyết thì không.

- Thế sư phụ có thể giải thích sơ qua cho bọn con về tâm pháp không? Vì bọn
con không hiểu về cách phân chia tu luyện của nó.

Mộ Băng nói, y thật sự không hiểu cách phân chia tu luyện của Nguyên Tử Tâm
Pháp, vì vậy bất đắc dĩ mới phải đem ra hỏi Quân Vũ. Về phần hắn, khi nghe
xong thì hắn cũng giải thích, bởi vì đúng là cách phân chia của hắn có chút
khó hiểu:

- Cách phân chia theo tầng là dành cho vô hệ, còn nếu mà cho các con tu luyện
thì phải là theo tứ giai, bởi vì các con chỉ tu luyện được hai tầng, tương ứng
với hai hệ. Tứ giai là sơ giai, trung giai, cao giai và đỉnh phong và khi đột
phá một giai, tương đương hai tầng, vậy thì một cái đặc thù linh kỹ sẽ mở ra.

Đặc thù linh kỹ, đây là loại linh kỹ mà chỉ có một số ít tâm pháp, công pháp
mới có được và những cái đó, thấp nhất cũng là Địa giai cao cấp, từ đó cũng có
thể thấy được sự cường hãn của Nguyên Tử Tâm Pháp. Nương theo thực lực bản
thân càng cao, linh kỹ cũng theo đó mà gia tăng cấp bậc, tuyệt không có hạn
chế. Trải qua một tuần vừa đi vừa luyện tập, Nguyên Tử Tâm Pháp của Quân Vũ đã
lên đến tầng thứ năm, mang theo năng lực thạch hóa, tuy không tác dụng mấy với
linh lực, nhưng với tinh thần lực lại là tổn thương cực lớn. Về phần đặc thù
linh kỹ, khi lên tầng thứ tư, hắn đã mở ra được Thuấn Di, phong hệ linh kỹ căn
bản, nhưng của hắn lợi hại hơn nhiều. Thuấn Di bình thường chỉ là dịch chuyển
trong khoảng cách nhất định và khá ngắn, của hắn xa hơn và còn tạo ra ảo ảnh,
khiến cho đối thủ không biết hắn đi đường nào. Hiện tại, với thực lực của hắn
thì phạm vi trong vòng trăm dặm đổ lại, tạo ra tối đa một cái ảo ảnh, cường
đại hơn Thuấn Di bình thường nhiều.

Sau khi nghe Quân Vũ giải thích xong thì cả ba đều hiểu tâm pháp là như thế
nào phân chia, vì vậy họ cũng không thắc mắc nữa mà bắt đầu tiếp nhận y bát
của hắn.

Hoàn thành xong việc truyền thụ tâm pháp, cũng đã mất một ngày, vì vậy Quân Vũ
cũng tranh thủ đi luyện tâm pháp, nhanh chóng đạt đến tầng thứ bảy, như vậy
mới có thêm át chủ bài, đảm bảo một phần an toàn.

Hai tuần sau.

Qua hai tuần, Quân Vũ đã thành công trong việc hoàn thiện Nguyên Tử Tâm Pháp,
tầng thứ bảy thôn phệ, đặc thù linh kỹ Hư Vô cũng đã mở ra. Về phần ba người
Đông Tiếu thì đã bước vào sơ giai, mở ra được Kháng Linh Thuẫn, đồng dạng đều
là kháng được ba phần linh lực và tinh thần lực công kích, chiến lực tăng
mạnh. Còn Dạ Long, Đoạn Hồn Quyết cũng đã đạt đến tầng thứ nhất, mở ra được
Đoạn Hồn Chỉ, trực tiếp xuyên thấu linh hồn, khiến đối thủ cảm nhận thống khổ,
đồng thời thực lực tăng mạnh, từ Tụ Linh cảnh cửu tinh, trực tiếp tăng lên
Ngưng Linh cảnh tam tinh.

Sau khi đã hoàn thành tu luyện, bốn người liền bắt đầu tự kiểm tra lẫn nhau,
còn Quân Vũ thì lại tiến nhập trạng thái tu luyện, bắt đầu bế quan, trùng kích
tam tinh cảnh giới. Trong lúc tu luyện, hắn mơ hồ nhận ra là trừ khi lên được
Hoàng Linh cảnh, còn không thì Thiên Diễn Thuật Toán tầng thứ tư, không có
cách gì tu luyện, vì vậy chuyện cấp bách hiện tại, là đề thăng tu vi lên đến
Hoàng Linh cảnh. Lên đến cảnh giới này, linh lực từ dạng khí hóa thành dịch
thể, thực lực chân chính tăng lên, nhưng đối với hắn, bản thân linh lực đã là
thể rắn, vì vậy nên lên Hoàng Linh cảnh, chẳng qua là tốc độ tu luyện nhanh
hơn một chút mà thôi. Lúc này, linh khí bắt đầu chui vào cơ thể hắn, sau đó
thì vận chuyển trong kỳ kinh bát mạch rồi hội tụ tại đan điền, một vòng tuần
hoàn cứ như vậy diễn ra trong suốt hai tuần, cũng là lúc mà bình chướng tam
tinh vỡ nát, thành công tấn cấp.

Trải qua tấn cấp, Quân Vũ đã thành công đem lực lượng của Nguyên Tử Tâm Pháp
hoàn toàn nắm giữ, cũng như đề thăng chiến lực lên thật cao. Lúc này, hắn mở
mắt ra nhìn và thấy bốn tiểu tử kia cũng đang minh tưởng, vì vậy hắn quyết
định đi tìm một con cao giai linh thú nào đó chiến thử và sau một canh giờ tìm
kiếm, hắn cuối cùng cũng tìm ra được một con Đại Địa Hùng Ngưng Linh cảnh ngũ
tinh.

Đại Địa Hùng là loài linh thú có lực phòng ngự và lực lượng vô cùng cao, bản
mệnh linh kỹ của nó lại là Thạch Giáp, cường hóa phòng ngự và lực lượng lên,
chỉ cần một cú đập cũng có thể giết chết cùng giai linh thú, vì vậy rất ít
người dám giao thủ với nó. Tuy nhiên, Quân Vũ hoàn toàn không ngán, bởi vì
loài này linh thú, linh lực khá ít, chỉ cần dùng Nguyên Tử Tâm Pháp, chém hai
ba cú là linh lực cạn sạch, lúc đó lại xài Hư Vô, thế thì việc hành hạ nó, là
chuyện hoàn toàn có thể xảy ra. Phải biết, đối thủ linh lực còn lại càng ít,
Hư Vô tác dụng lại là càng mạnh, thẳng đến khi linh lực còn lại là con số
không, thế thì uy lực của Hư Vô có thể nói là không thua với một cái Thiên
giai linh kỹ.

Lúc này, Quân Vũ triệu hồi Thánh Diễm ra, ẩn nấp một hồi, quan sát thật kỹ Đại
Địa Hùng đang săn mồi. Phải nói, con gấu này hoàn toàn khác với mấy con còn
lại, bởi vì bộ lông của nó không phải là màu nâu bình thường, lại là một bộ
ngân sắc lông, thế nên hắn nghi ngờ rằng con này là biến dị linh thú. Nhưng mà
suy đoán cũng không chắc chắn, vì vậy hắn lúc này, sau khi xác định là nó
không biết hắn đang ở đây thì mới lập tức dùng Thuấn Di, sau đó thì chém nó
một nhát ngay lưng. Điều kỳ lạ là dù hắn dùng toàn lực chém, nhưng vết thương
của Đại Địa Hùng này lại không hề sâu, giống như vết xước mà thôi, chứng tỏ
rằng lực phòng ngự của nó vô cùng mạnh mẽ, nhưng may mắn rằng Nguyên Tử Tâm
Pháp, trải qua hoàn thiện của Quân Vũ, không còn là công kích vật lý đơn thuần
mà trở thành công kích xuyên thấu, trực tiếp loại bỏ ba phần phòng ngự vật lý,
chưa kể là lượng linh lực và tinh thần lực biến mất không có liên quan gì đến
lực công kích, vì vậy tính ra lượng linh lực của con Đại Địa Hùng đã bị hắn xử
lý khá nhiều. Lúc này, con gấu này rống lên, sau đó thì đuổi theo hắn, đôi
khủng trảo luôn canh me, chỉ cần hắn sơ xuất là tiêu đời ngay.

- Đại Địa Hùng này thật kỳ lạ.

Quân Vũ thì thầm, Đại Địa Hùng này hoàn toàn khác biệt so với những con khác,
không chỉ là ngân sắc bộ lông, còn là lực phòng ngự kinh khủng đến mức ngay cả
hắn cũng vô pháp xuyên thủng. Lúc này, vì muốn xác định suy nghĩ của bản thân
mà hắn đã quyết định dùng:

- Huyễn Thủ Quyết - Quang: Thiên Nhãn!

Khi dùng Thiên Nhãn, Quân Vũ cuối cùng cũng đã nhìn ra được đáp án và khuôn
mặt của hắn liền xuất hiện một cái nhếch mép:

- Thì ra... ngươi căn bản không phải là cái gì Đại Địa Hùng, mà là Nguyệt
Quang Hùng!

(Còn tiếp)


Tự Do Đạo - Chương #11