Kết Quả Không Lường Trước


Tử Dương híp mắt bao quát cảnh vật xung quanh.

Toàn bộ ''Giác đấu tràng'' được xây bằng thanh thạch có thể phát quang vào ban
đêm nhưng bạch nhật thì nhìn nó chỉ như những khối đá bình thường, có hình
tròn thấp dần về hồng tâm, ở giữa có một sân đấu ước chừng trăm trượng vuông
hình dạng, xung quanh có bày tầng tầng cấm chế để chặn dư ba linh lực. Khoảng
hơn trăm người độ tuổi 13,14 đang ngồi trên khán đài, đa số có tu vi là luyện
khí ngũ tầng hoặc tứ tầng. Ánh mắt Tử Dương đảo qua một lần rồi dừng lại chú ý
ở phía xa.

Ở phía xa xa trên đài cao có một chiếc ghế làm bằng đàn hướng trăm năm, mùi
thơm tòa khắp cả một vùng ngàn trượng. Trên ghế có 1 thanh niên vận kim sắc
hoàng bào, đầu đội ô quan, lưng đeo đai ngọc có nạm phỉ thúy, mảnh khảnh dáng
người, linh lực ba động tản mát ra tu vi luyện khí thập nhất tầng.

Hai bên có thị nữ tay đại phiến được làm bằng lông của đại bằng tựa như đang
phe phẩy , còn có cả một người chuyên bóc vỏ một loại trái cây tựa hồ như nho
nhưng to hơn có màu trắng như ngọc lấm chấm kim sắc, chốc chốc thiếu nữ lại bỏ
một quả vào miệng thiếu niên.

Bỗng chợt thiếu niên nhìn phía xa nheo mắt lại như đang cố nhìn cái gì bộ
dáng. Lát sau hai mắt thiếu niên tựa như cháy lên, trong mắt còn thấy cả những
tia lửa chợt ẩn chợt hiện.

Tử Dương càng đến gần thì càng bắt gặp những ánh mắt đang cười nhạo mình, chế
giễu khinh bỉ. Còn có cả những đám người tụm lại cười cười chỉ trỏ về phía Tử
Dương. Một số thiếu nữ ánh mắt tràn đầy sự si mê rồi nhanh chóng tan biến.
Trong lòng thở dài a:

‘’Đáng tiếc đáng tiếc. Anh tuấn thế kia mà lại là phàm nhân a. Nếu là tu tiên
giả thì... ‘’

‘’ Tên phế vật đó đến đây làm gì nhỉ? ‘’

‘’Hừ... Nếu hắn không phải là con của viện trưởng thì hắn làm gì có từ cách ở
lại đây chứ. ‘’

‘’ Phàm nhân mà cũng đòi bước chân vào tù chân giới chung ta. Chuyện này đồn
ra không phải không thể biến thành trò cười của cả Vũ quốc. ‘’

‘’ Thằng này còn dám đi cùng Nhược Lần sự tỷ. Thật là cụ ông thắt cổ chê mạng
dài mà. Ha ha ha ha... ‘’

‘’ Để coi Trần sư huynh sẽ đại triển thần uy cho hắn một bài học nhớ đời. Cóc
ghẻ mà cũng đòi ăn thịt thiên nga. ‘’
Đủ tiếng bàn luận sôi nổi trước sự xuất hiện của Tử Dương..

Tử Dương đi một mạch đến chỗ thiếu niên đang ngồi trên đài cao mỉm cười cung
kính chắp tay chào bộ dáng:
‘’ Trần sư huynh hảo ‘’.

‘’ Tử Dương sư đệ hảo ‘’
Thiếu niên mỉm cười to vẻ hiền lành nhìn qua Tử Dương gật đầu. Nhìn sang thiếu
nữ đang đứng cạnh Tử Dương trong mắt trần đầy hận ý như muốn ăn tươi nuốt sống
nhìn về phía Tử Dương 1 lần nữa rồi nở nụ cuời

‘’ Sư đệ tại sao lại đi cùng Nhược Lan sư muội thế? ‘’
Tử Dương chưa kịp trả lời thì Thiếu nữ đã ngắt lời tỏ ra một vẻ uỷ khuất tràn
đầy

‘’ Sư huynh, là Tử Dương ca ca muốn đưa muội đến đây để tuyên cáo với mọi
người rằng ca ấy muốn khiêu chiến với huynh để quyết định xem ai mới có từ
cách làm vi hôn phu của muội. ‘’

‘’Phốc.... ‘’ Trần Hạo vừa nuốt vào một ngụm trà đã phun ra

‘’ Muội nói cái gì? Tử Dương đòi khiêu chiến với ta? Thật nực cười, phàm nhân
đòi khiêu chiến tu tiên giả. Tử Dương, không phải đệ luyện công tẩu hỏa nhập
ma đấy chứ?. ‘’

‘’ Ha ha ha... Tử Dương sư đệ à. Bất quá tuổi đệ mới 15 ta có thể không chấp
nhất với đệ. Còn chuyện của Nhược Lan sư muội thì ta khuyên tốt nhất đệ hay
quên đi. Đây không phải thứ mà đệ có thể mộng đâu. Ha ha ha a... ‘’

Mọi sự diễn qua một cách quá bất ngờ làm Tử Dương nghẹn họng trận trối không
biết nói gì cho phải. Có đánh chết Tử Dương cũng không ngờ đến kết quả này.

‘’ Sư huynh a, mọi sự không phải như huynh nghĩ đâu. Ta.... ‘’ Tử Dương chưa
kịp nói xong thì thiếu nữ đã ngắt lời

‘’ Không phải lúc trước khi đến đây huynh nói là sẽ đả bại Trần sư huynh để
cưới muội sao? Huynh còn nói Trần sư ca là cái đồ ngốc nghếch suốt ngày chỉ
biết khoe khoang không làm nên tích sự gì hay sao? Bây giờ lại sợ đến bộ dáng
thế này? Muội thật không ngờ, muội đã nhìn lầm huynh. ‘’ Thiếu nữ một vẻ đầy
uỷ khuất song mục cũng đã ngấn lệ chậm rãi lăn dài trên má.


Tu Chân Chi Ký - Chương #2