Âm Mưu


'' Tử Dương ca ca, đi theo muội, muội muốn cho huynh một bất ngờ ''

'' Nhược Lan! Muội muốn cho ta bất ngờ??? Có thể nói cho ta đó là bất ngờ gì
được chăng?''

'' Huynh đi theo muội liền biết đâu ra hỏi nhiều như vậy ''

''A...''
Xa xa chỉ thấy 1 thiếu nữ tầm độ 16 vận bạch y mày thanh mục tú làn da trắng
nõn eo thon mông vểnh đặc biệt là bộ đại hung cao vút đang kéo tay 1 thiếu
niên mặc thanh bào một vẻ ''Tiểu bạch kiểm'' bộ dáng nhưng lại tràn đầy khí
chất nam tử.
Thiếu nữ híp mắt nhìn thiếu niên sau đó nở 1 nụ cười ôn nhu sau đó quay đầu
lại nhưng sâu trong ánh mắt tưởng chừng như ngây thơ của thiếu nữ lại thoát
ánh lên một tia giảo hoạt, đầy vẻ khinh bỉ chế nhạo.
Đi lâu như thế Tử Dương rốt cuộc cũng nghi ngờ, chắc chắn là nàng ta không có
ý tốt. Mặc dù đã có bảy phần nắm chắc nhưng Tử Dương không hề lỗ mãng vạch
trần ngay mà kiên nhẫn diễn vở kịch này đến cùng.

'' Hừ.... Tốt nhất là ngươi đừng có ý định gì xấu đối với ta. Nếu không hắc
hắc... ta cũng không biết là ta sẽ làm ra việc gì đâu. Hắc hắc hắc...''

'' Đến chưa? Rốt cuộc muội muốn đưa ta đến địa phương nào? À mà không phải
muội sợ nơi đông người sao, sao lại đưa ta đến đây???? ''. Tử dương nhịn không
được hỏi, trong lòng linh triệu dấy lên cảm giác như sắp có chuyện chẳng hay
xảy ra.

'' Đến nơi rồi, mà muội đưa huynh đến nơi nào chẳng phải là huynh sắp được
biết rồi hay sao.''

''Tử Dương ca ca, huynh nhắm mắt lại đi ''. Nhược Lan quay đầu lại nhìn Tử
Dương cười nói tỏ ra thần thần bí bí dáng vẻ.

'' Muốn ta nhắm mắt???. Để làm gì, nếu muội không nói ta sẽ không làm gì hết.
'' Tử Dương nghiêm nghị bộ dáng nói với thiếu nữ

'' Ân... Bất quá không được. Chẳng phải muội nói đây là 1 bí mật sao? Huynh
sắp được biết rồi, ngoan ngoãn làm theo những gì muội nói đi ''. Nhược Lan vừa
cười vừa nói làm ra một vẻ ngây thơ nhưng sâu trong nội tâm lại chửi ầm lên:

'' Chẳng phải bình thường ngươi ngốc lắm sao? Tại sao hôm nay lắm lời thế?
Chẳng lẽ nói hắn phát giác được gì?. Không! Kế hoạch này kín kẽ như thế làm
sao hắn có thể biết được. Chắc chắn là như thế.''
Tử Dương cũng muốn nhìn xem biểu muội của mình rốt cuộc muốn đặt cái bẫy gì
cho mình. Hừ hừ... binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn, là ai sợ ai chứ.
'' Hừ..'' một tiếng đầy bất mãn Tử Dương rốt cuộc cũng nhắm mắt.

'' Huynh đi thẳng phía trước chừng mười bước sau đó rẽ trái đi ba bước sau đó
rẽ trái lần nữa huynh sẽ thấy được bất ngờ cho mình ''. Nói xong Nhược Lan lấy
tay che miệng khẽ cười. Trong lòng cười thầm đắc ý.
Tử Dương tuy không muốn nhưng cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là cái trò gì.
''Một, hai , ba,.... Rẽ trái ba bước, rẽ trái lần nữa. '' Chưa đi đến nơi mà
Tử Dương đã nghe thấy tiếng ồn ào, reo hò, la hét.
Tử Dương mở mắt ra chậm rãi đánh giá cảnh vật xung quanh 1 lần.
‘’ Giác đấu tràng ‘’....


Tu Chân Chi Ký - Chương #1