47 : Tuổi Thanh Xuân


" … "

Bước chậm từng bước tiến lại gần Lux mà hai bàn tay Huy nâng sợi dây cảm giác
như đông cứng, tâm tình nhộn nhạo và đầu óc thì loạn thất cước bát tao suy
nghĩ. Trong Huy có một cỗ cảm xúc không rõ tên khi cứ càng gần một bước với
Lux, Huy lại thấy nhịp tim của bản thân lại nhanh thêm, các giác quan như tinh
nhậy hơn bình thường. Một cảm giác như mình không còn như bình thường nữa vậy.

' Thịch ~' ' Thình thịch ~'

' Cộp!' ' Cộp!'

Xung quanh Huy đấy, trên tầng lầu tháp canh đông đúc người đi lại và tiếng trò
chuyện huyên náo hay rao bán hàng hóa. Nhưng giờ đây Huy có thể nghe rõ ràng
tiếng tim đập mạnh, tiếng đế gót giầy vải của bản thân va chạm với nền đá hộc.
Có thể thấy những tạp âm xung quanh đã không còn quan trọng với Huy lúc bấy
giờ. Bấy giờ với cậu ta, chỉ còn biết tập trung tất cả vào phía trước.

Nơi Lux đang đợi ở đó.

Huy biết đây là lần đầu tiên cậu ta có hành động tặng quà và tự đeo dây chuyền
cho một nữ giới. Một hành động chỉ xảy ra với những cặp yêu nhau. Một hành
động mà Huy chưa dám mơ tới đấy. Ấy vậy ngay lúc này, Huy lại là nhân vật nam
chính của câu chuyện này. Huy cảm thấy khá là căng thẳng đến nỗi cố gắng nín
thở để áp chế không có phát ra hơi thở gấp gáp hay cái gì tương tự thế. Cậu ta
sợ sẽ phá hỏng tâm trạng của nữ chính kia.

Cơ thể Huy như nhen nhóm lửa tình rung động mà sinh sôi.

Những hành động cử chỉ và suy nghĩ ngớ ngẩn, buồn cười trên của Huy hoàn toàn
mâu thuẫn với những suy nghĩ lãnh cảm trước đó của chính cậu ta. Lẽ ra cậu ta
chỉ cần bình thường cư xử với Lux là xong chuyện. Nhưng cậu ta thì đã không
làm được như thế. Lý do thì cậu ta là kiểu người sống nội tâm- mê ngoại hình …
với lối sống ngây thơ mà đậm chất buông thả, hồn nhiên nhưng vẫn giữ được nét
tinh tế mộc mạc mà không kém phần sáo rỗng. Nhưng chính bản thân cậu ta còn
chưa rõ ràng về cậu ta cơ mà.

Một suy nghĩ có thể coi là vô thức của Huy. Đó là con gái ( nhất là đẹp bề
ngoài) cần được tôn trọng, quan tâm giúp đỡ và gần gũi thân mật giao tiếp. Có
lẽ cậu ta đã quá cô đơn khi không có cảm giác chai sạn tiếp xúc với nữ giới
làm nền tảng, nên chỉ mới thân mật với một cô gái trẻ nào đó dù không dài thời
gian, nhưng cậu ta đã không tự chủ được mà xao động loạn cả lên. Nhưng Huy
cũng không phải hạng người thấy gái đẹp là mê mẩn tâm trí đấy, cậu ta đã và
vẫn vương vấn một hình bóng nữ sinh đồng học cũ. Nhưng theo thời gian chuyển
dời, cậu ta không dám nói một câu tỏ tình với người ta mà chỉ nuôi một hy vọng
xa vời nào đó như ' Thời cơ chưa chín muồi, đợi đã …' .

Đến tận bây giờ, người ta còn nhớ tới cậu ta hay là không, không ai biết được
cả. Huy cũng rất nghi hoặc, nhưng nhiều khi cũng chả nghĩ tới và nhiều khi lại
nhớ về người ta?!

Một cảm xúc cứ mỗi bâng khuâng bất tán trong Huy.

Sang thế giới mới Huy đã hầu như quên hẳn đi người ấy. Huy cố gắng tiếp xúc
với phái nữ vừa do bắt buộc vừa do muốn thế, nhưng cậu ta lại thiếu hụt cảm
giác với phái nữ. Thiếu kiến thức đồng nghĩa với thiếu sự phòng bị và chuẩn bị
hai mặt. Và cuộc gặp gỡ với Jenny A'rc Lavindor ( hay Mellyn Ahri Bell) là một
ví dụ điển hình về sự ngu xuẩn dường nào khi cứ thấy gái đẹp là không giữ được
tỉnh táo trong Huy. Lỗi không phải do Huy không đủ tốt và chân thành, cái cậu
ta sai là không cho được người ta thấy được cái tốt trước mắt vật chất và diện
mạo. Hoặc giả không phải như thế. Cậu ta hoàn toàn sai khi quá chân thành và
quá tốt chăng?!

Nhưng Lux khác với Jenny A'rc Lavindor. Có nên đặt hoàn toàn niềm tin vào nàng
không?!

" Dừng lại đi … Đừng ảo mộng thêm nữa … " Một giọng nói lạnh lùng mà lãnh tĩnh
vang lên nhắc nhở Huy.

Những luồng suy nghĩ không biết từ nơi đâu bỗng ùa về trong Huy đã làm cho cái
đầu rối như tơ vò suy nghĩ đang trở về trật tự sắp xếp ngăn nắp cũ. Một luồng
gió mát từ trên cao phả vào mặt khiến cậu ta cảm thấy thanh tỉnh lạ thường.
Khi chỉ còn cách Lux một bước chân, Huy cảm giác một điều gì đó từ câu cảnh
tỉnh trong đầu mình. Lửa tình cùng mộng ảo đối với Lux nhanh chóng bị tưới
tắt. Huy hơi trầm ngâm ở bước đi cuối cùng.

Cậu ta cảm thấy thật vô nghĩa khi suy nghĩ quá nhiều mơ mộng hão huyền.

" Thật thơm quá."

Thanh tỉnh tâm trí cũng là lúc Huy đã trở về tình trạng lãnh cảm như trước,
không còn mơ ảo hão huyền gì về một tình yêu đẹp đẽ giữa đời thường. Huy bỗng
nhận ra một mùi thơm dễ chịu tỏa ra từ mái tóc dài đen óng ẩy của Lux. Cậu ta
thốt nhiên khen một câu thật lòng.

" Huy Hiệp sĩ rất khéo ăn khéo nói đấy."

Tất nhiên Lux chỉ nhẹ nhàng trêu đùa một câu như thế khi tưởng Huy đang cố
gắng nịnh nọt làm nàng vui. Nàng hoàn toàn không biết rằng vài phút trước với
Huy như dài bằng cả thế kỷ. Cậu ta đã vô thức tự đấu tranh nội tâm không ngừng
nghỉ để rồi cuối cùng hoàn toàn dứt ra khỏi những ảo tưởng vô nghĩa với nàng.

" … "

Còn Huy, nghe Lux nói như vậy. Cậu ta thật không biết nói gì hơn mà chỉ có thể
cười trừ. Không phủ nhận cũng không công nhận, cậu ta hít lấy lại một hơi thật
sâu và lấy hết dũng khí tiến tới ngay đằng sau tấm thân nhỏ bé của Lux. Nàng
chỉ cao tới phần cổ của Huy mà thôi. Điều đó khiến Huy có thể nhìn thấy những
thứ cần thấy ở phía trước của một người phụ nữ với lợi thế chiều cao.

Bộ ngực được che chắn cẩn thận qua lớp áo phập phồng theo từng hơi thở nhẹ
nhàng. Nhưng qua cái cổ áo sơ mi để mở, Huy vẫn có thể vô tình chứng kiến thấy
cái xương quai xanh tinh xảo mê người kia, lẫn khe rãnh sơn cốc ẩn hiện lấp
ló. Có vẻ Lux không mất bình tĩnh như Huy đấy, nhưng vì quan tâm tới cảm thụ
của Lux, sợ nàng phản cảm, Huy nhanh chóng dời đi ánh mắt vào khoảng không
trước mặt và thầm mãn nguyện cười cười.

" Không dục không sắc, ấy là chân tình." Huy còn nhẩm lướt một câu chân kinh
vô bổ mà cậu ta mượn từ một bộ tiểu thuyết khoa huyễn nào đó. Chỉ là để không
có tăng cao dục hỏa trong lòng.

Nhưng nếu Huy có thể chứng kiến khuôn mặt của Lux lúc bấy giờ, nàng đã đỏ ửng
một mảnh gương mặt nhỏ nhắn như ánh trời đỏ hồng lúc hoàng hôn. Không biết cậu
ta có nguyện tăng cao dục hỏa hay không đấy?!

Nàng yên lặng không nói gì và Huy cũng không lên tiếng. Cậu ta khẽ vòng hai
bàn tay gầy và thô của mình vòng qua những sợi tóc dài mềm mượt như những sợi
tơ tằm như thế và vai của nàng. Mùi hương dễ chịu từ mái tóc của Lux lại càng
ngào ngạt tiến tới mũi và xâm nhập vào cơ quan cảm thụ mùi vị của Huy. Nhưng
Huy ngược lại là càng thanh thản và bình tâm. Nói thì nói vậy chứ cậu ta hơi
ửng đỏ khuôn mặt. Vì lý do gì thì không nói cậu ta tự hiểu lấy.

Huy đã khép vòng tay lại ngang cổ của Lux nhưng hơi dừng lại một lúc rồi mới
kéo về đằng sau. Mặt ánh trăng bạc của sợi dây chuyền từ từ chạy ngược lên
trên vạt vải áo sơ mi của Lux, nó vẫn di chuyển kể cả khi đã lọt thỏm cổ áo để
mở. Nó đã hoàn thành sứ mệnh của nó khi tiếp xúc thân mật với vùng da thịt non
mềm phía dưới xương quai xanh của Lux. Nơi đó là nơi nào, Huy đã không dám
nhìn nữa rồi.

Huy thu tay về phía sau gáy của Lux. Hai bàn tay cầm hai đầu của sợi dây
chuyền đã gặp lại nhau. Chúng dắt tay mang theo mỗi nửa của sợi dây chuyền.
Tay Huy lại khẽ ngừng lại đôi chút, đôi mắt của Huy khẽ tiếc nuối nhìn cái cổ
trắng ngần của Lux thêm một chút, rồi sau đó mới lóe lên một vệt kiên quyết.
Huy mới mắc chốt của sợi dây lại với nhau và thả tay một cách khó khăn và nuối
tiếc.

Huy không hề đụng chạm tí gì với cơ thể của Lux. Kể cả khi vòng dây chuyền tới
trước cổ và khi đã khóa dây. Cậu ta không hề đụng chạm lấy dù chỉ một lần nhẹ
nhàng nhất.

' … '

Chốt sợi dây nối hai nửa của sợi dây đã nhẹ nhàng rơi xuống và va chạm với da
thịt sau cổ của Lux. Điều đó đồng nghĩa với mặt ánh trăng bạc phía trước sẽ
càng phiêu lưu sâu hơn nữa ( nhưng lúc đó Huy thì không có tâm trạng nghĩ về
nó đấy) và sứ mệnh của sợi dây cũng đã hoàn thành ( đây mới là lý do khiến cậu
ta nuối tiếc).

" … "

Huy tự giác lui lại phía sau hai bước để có thể nhìn ngắm Lux rõ hơn, cũng như
không muốn nàng suy nghĩ linh tinh về hắn. Nhưng có lẽ Huy đã nghĩ nhiều. Lux
đã quay lại nhìn Huy mà vẫn mỉm cười tươi tắn hồng hào như thế. Nàng khẽ nói
một câu khách sáo : " Cảm ơn Huy Hiệp sĩ vì món quà, vì cả ngày hôm nay nữa.
Tiểu nữ đã có khoảng thời gian rất vui vẻ nhất từ trước tới nay đấy."

Hai bàn nhỏ bé kia gạt hai lọn tóc lên cao để sợi dây chuyền lưu lại trên cổ.
Hơi dừng một chút ngập ngừng, sau đó nàng mới xõa tóc xuống và hợp nhất hai
bàn tay trước ngực, lại vang lên nhẹ nhàng mà ấm áp từ tính thanh âm hỏi thăm
: " Trời cũng đã muộn. Huy Hiệp sĩ có muốn đi đâu nữa không?"

" Ừm … Không còn. Nếu không phiền tôi có thể tiễn Lux tiểu thư một đoạn."

Huy mặt vẫn hơi đỏ giọng hơi ngượng đạo. Khó trách cậu ta được. Một cảm giác
đầu đời đó là tặng quà cho một cô gái trong một tư thái thân mật chỉ có trong
mơ mới tưởng tượng ra.

" Không phiền gì cả. Mà ~ …"

Lux lắc lắc đầu phản bác, nhưng lại ngập ngừng vế cuối làm Huy hồi hộp khó
hiểu. Có lẽ nàng định từ chối lịch sự sao?!

" Từ nay về sau. Huy Hiệp sĩ có thể bỏ kính ngữ với tiểu nữ. Ngài là Hiệp sĩ
triều đình, còn tiểu nữ chỉ là dân nữ ngoại thành mà thôi. Nên không cần tôn
trọng tiểu nữ."

Lux nhẹ nhàng nói nốt câu nói của nàng. Nhưng với Huy, nó như là một câu nói
khá là khó ngờ tới nhất. Nhưng ngay sau đó, Huy cảm thấy khá là vui vẻ trong
thâm tâm. Cảm giác như mùa xuân trong Huy đang tới vậy.

" Tôi hiểu rồi, Lux tiểu th … Lux."

Huy cà lăm trong cách thay đổi xưng hô. Nhưng cuối cùng cậu ta cũng làm được.

Hai bàn tay án hờ trên ngực Lux đã buông thõng xuống dưới. Nàng cười tười rồi
giục Huy trở về, Huy mỉm cười rồi gật đầu đáp ứng.

Huy đã quên ngắm cảnh từ trên pháo đài mất rồi. Nhưng tâm tình của cậu ta còn
tốt hơn nhiều so với thế …

---

Dưới bầu trời đầy sao và ánh trăng sáng, thời gian vẫn còn sớm sủa. Trên phố
xá người người vẫn đi lại, đèn đuốc vẫn sáng. Huy và Lux vừa đi dạo tản bộ vừa
trò chuyện.

Cả hai xuyên qua những con phố sáng đèn đuốc, những khu chợ tối vẫn còn sinh ý
tấp nập. Huy và Lux cuối cùng dừng bước chân trước cửa quán công hội mạo hiểm
giả. Lý do mà Lux muốn quay trở lại đây cũng là muốn làm nốt công việc. Nàng
được sắp xếp nghỉ ngang trong ngày, sẽ khiến mọi người vất vả hơn rất nhiều,
mà nàng thì không muốn thế.

Nghe lý do đó, Huy cũng không thấy buồn phiền cho lắm mà càng thêm quý trọng
tính cách và nhân phẩm của Lux. Dù rằng trước đó cậu ta rất phiền muộn khi
muốn đưa nàng về tận nhà chỉ để kéo dài một chút khoảng thời gian cả hai bên
nhau, mà không được như ý. Nhưng có lẽ Huy cũng không biết, Lux cũng không
phải hoàn toàn muốn trở lại làm việc như lời nàng đã nói, nàng ngại ngùng khi
được Huy tiễn tới về tận nhà. Nàng cảm giác hảo cảm đối với Huy rất tốt, nhưng
cũng không có nghĩa là có thể tiến triển xa hơn việc đi dạo và trò chuyện. Ít
nhất thì nàng nghĩ việc tiễn nhau về nhà là việc dành cho các cặp đôi mới làm.
Mà nàng và Huy thì không phải một cặp a.

Nàng đơn thuần vẫn chưa chấp nhận Huy bước vào cuộc đời của nàng để rồi làm
đảo lộn mọi thứ. Những hành động vừa nãy của hắn, nàng đều hiểu ít nhiều ý vị
trong đó. Nàng coi trọng hắn về nhân phẩm và tính cách suốt cuộc hành trình
đấy, nhưng điều đó cũng không thể khiến nàng tự dưng mời chào hắn một cách dễ
dãi, nàng vẫn còn thích tự do cuộc sống. Tạo dựng mối quan hệ thân thiết hơn
một chút là tốt rồi, không cần thêm ngượng ngùng vào nữa.

Nàng đã nghĩ như vậy và chấp nhận như vậy. Nhưng cũng vô tình, Lux đã mở cánh
cửa tim khép chặt của mình với Huy, dù chỉ một chút. Và Huy cũng như thế đối
với Lux, mà chính nàng và hắn cũng không nhận ra đấy thôi. Suy cho cùng cả hai
vẫn còn trong độ tuổi thanh xuân với những rung động đầu đời trong sáng đáng
yêu, đáng quý.

" L … Lux, hãy bảo trọng. Sáng mai tôi sẽ quay lại công hội sớm nhất có thể.
Mau quay vào đi thôi."

Huy vẫn chưa quen được với cách xưng hô mà nàng cho là không có vấn đề, còn
hắn khẳng định là thân mật cách gọi này.

" Huy Hiệp sĩ về nghỉ ngơi thật tốt. Hãy bảo trọng sức khỏe."

Lux không kiệm lời cho lắm. Nàng nói ra toàn những câu quan tâm nghe thật lòng
thật dạ. Sau đó mới khẽ khom người cúi chào rồi lui vào cửa tòa nhà.

" … "

Huy lặng lẽ nhìn nàng mà suy nghĩ chút gì đó. Sau đó mới lặng lẽ xoay cước bộ
trở về nhà trọ xử lý cái dạ dày đang kêu gào đòi ăn kia.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #47