48 : Tuyết Rơi Thêm Sương ( Thượng )


" … "

Từ chiều đến tối nay, Falcon chỉ dẫn theo 2 người lính trong số 4 người của
mình. Vì sao phải phân chia ra như thế là vì đảm bảo lúc nào cũng có người
theo sát hành động của vị hiệp sĩ triều đình kia. Falcon lựa chọn đích thân
giám sát vào tầm chiều và tối ( có thể cả đêm) vì khoảng thời gian đêm tối dễ
sinh chuyện không thể tưởng tượng. Và Falcon không thể tin tưởng hai người
lính trẻ này mà giao phó hết mọi việc được. Còn nhóm kia gồm hai gã đứng tuổi
ngoài 30 thì rất hiểu chuyện và cẩn thận, Falcon cũng yên tâm hơn.

Và quả nhiên hai tên lính trẻ dưới trướng có vẻ còn chưa ý thức được sự nghiêm
trọng của vấn đề. Họ vẫn chỉ mải bàn tán linh tinh suốt cả buổi chiều đến tận
tối. Mặc dù nói ra cũng không sao, nhưng nghe nhiều thì thành ra nhảm.

" Ơn thiên đường! Cuối cùng hắn cũng chịu rời bỏ mỹ nhân rồi."

Tay lính đầu hói thở nhẹ một hơi khi thấy Huy chia tay với Lux tại cửa quán
công hội và hướng tới khu nhà trọ đêm qua hắn đã nghỉ lại.

" Mẹ kiếp! Sao thằng đó may mắn thế nhỉ?! Được hẹn hò với cả một mỹ nhân của
công hội mạo hiểm giả đấy."

Ngay sau đó hắn lại tỏ vẻ ghen ghét với Huy. Cũng khó trách khi hắn mất cả
ngày trời chỉ để nhìn Huy và Lux đi tản bộ dạo phố, lại còn ăn uống trò chuyện
và tặng quà các kiểu. Mà hắn vẫn chưa có bạn gái và nhất là Lux lại là một
trong số những mỹ nhân tại công hội mạo hiểm giả phía bắc ngoại thành. Nếu
không phải ngại mặt đội trưởng ở tại, hắn thì có xúc động tiến lên đánh Huy
một trận rồi.

" Thật đáng ngưỡng mộ. Nếu em mà nam tính được như hắn. Chắc chắn đã có bạn
gái rồi."

Tay lính trẻ còn lại thì chỉ mới 20, gã tỏ ra khá là hâm mộ Huy mà không phải
là ghen ghét đố kỵ. Gã trông trắng trẻo làn da và ưa nhìn khuôn mặt đẹp trai,
dáng người không tính là to cao lắm mà điển hình nhỏ gầy non mềm. Nói chung là
kiểu những cậu trai thư sinh. Chả biết sao hắn có thể vào phục vụ quân đội
đấy.

" Có gì đáng ngưỡng mộ? Những thằng như thế không đáng được sống …"

Gã hói buông ra một câu căm giận như thế. Nhưng chưa nói hết câu, gã đã phải
nuốt ngược câu nói trở lại vì lý do đội trưởng Falcon đang trừng hắn ngậm mồm.
Hắn biết thân biết phận ngậm mồm lại. Hắn cực kỳ tôn trọng đội trưởng của hắn.
Nhờ Falcon thu dưỡng và vun bồi cho hắn mà hắn mới có thể ngóc đầu lên trong
cái xã hội nghèo đói này để được như bây giờ. Hắn hiểu Falcon không muốn nhắc
tới đề tài này nữa nên khôn ngoan giữ im lặng mặc dù có chút không tình
nguyện.

Gã lính trẻ còn lại thấy thế cũng thức thời im lặng và tiếp tục cước bộ.

Còn Falcon, gã vẫn không dời ánh mắt khỏi Huy. Ánh mắt đục tơ máu nhưng vẫn
sáng quắc của gã đang nhìn rất kỹ vào Huy, như thể muốn tìm kiếm một thứ gì đó
từ Huy nhưng vẫn không thể lần ra được cái gì. Đã là mấy lần trong ngày rồi,
nhưng Falcon vẫn không thể thành công. Gã đã từ từ bỏ cuộc và chỉ tập trung
tâm trí đếm ngược cho hết một tháng tới. Tháng tới, sinh mạng của tên trai trẻ
đó sẽ không còn thuộc về sự quản lý của hắn nữa, và hắn sẽ không còn chịu áp
lực kinh khủng từ kiểu nhiệm vụ này nữa. Quá nhiều vụ lộn xộn trong vòng hai
ngày trời.

" Nếu cứ bình thường như thế này thì xem ra không có vấn đề gì tới cuối tháng
rồi." Falcon đã nghĩ như thế khi thấy Huy đã bước chân vào gian nhà khách trọ
mà vẫn lành lặn. Nhưng có một điều mà Falcon không ngờ tới rằng, đêm nay sóng
gió mới chỉ bắt đầu và Huy là nguyên nhân khiến Falcon thần hồn điên đảo ra
sức lực trông coi như của báu vào những ngày kế tới. Và Falcon phải xin lỗi
suy nghĩ trên rồi.

---

Ngay khi mới bước chân vào gian nhà khách. Falcon và hai tay lính trẻ phát
hiện có sự lạ. Lạ là Huy và chủ quán nhà trọ đang đẩy qua đẩy lại một món tiền
hơn chục đồng tiền vàng. Chủ quán thì nhất quyết mỉm cười mà không phải thực
sự cười đích thân đưa mấy chục đồng vàng cho Huy, còn Huy thì mặt không thấy
đâu là nụ cười, chỉ thấy nhíu mày khó chịu từ chối nhận tiền.

Không khí giữa hai người rất gắt gao căng thẳng, xem ra họ đang tranh cãi cực
kỳ gay go đây.

" Hiệp sĩ làm ơn nhận lại tiền dư và đi nơi khác. Chúng tôi xin thất lễ vì lý
do bất tiện này."

" Các ông làm ăn thế mà được à? Tôi đã trao tiền đàng hoàng để được ở trọ đấy.
Giờ lại muốn đuổi ra là sao?"

" Hiệp sĩ thông cảm. Đây là lỗi của chúng tôi. Nhưng chúng tôi chỉ dám thu 1
đồng vàng chi phí mà thôi, đây là 14 đồng tiền thừa."

" Tôi không muốn nhận lại thì ông tính sao?!"

" Chúng tôi thật sự không thể làm gì khác hơn. Chúng tôi đang cần giữ lại một
số phòng trống, đề phòng lúc đông khách."

" … "

" Xin Hiệp sĩ thông cảm cho sự bất tiện của chúng tôi …"

Một bên chứng kiến cuộc đối thoại giữa Huy và gã chủ nhà trọ gầy nhom mà còn
lùn này. Falcon lờ mờ đoán ra có chút vi diệu huyền cơ.

Gã biết tên chủ gian nhà trọ này gọi là Murphy, tuổi tác ngoài 40, là dân di
cư, vốn có mối quan hệ lệ thuộc với Balcury. Nói chung rất nhiều những gian
nhà khách nhỏ và vừa loanh quanh trong khu bắc ngoại thành đều có mối quan hệ
ngầm với Balcury và chịu ít nhiều sự chi phối của gã. Phải công nhận trong
vòng gần 20 năm, Falcon thì lăn lộn cực khổ trong giới quân đội mới được giữ
một chức tiểu đội trưởng nhỏ bé ( có đội thiếp thân 1- 10 người cận vệ riêng,
nếu đủ khả năng nuôi dưỡng). Còn Balcury thì vận dụng nhiều thủ đoạn ma mãnh
trong giới làm ăn mà chi phối vài chục căn nhà khách cỡ nhỏ và vừa. Gã đã trở
thành một nhân vật có tiếng tại khu ngoại thành bắc vì lý do vừa có tiền vừa
có quyền ( vì quen biết với Falcon mà thôi).

Khi mà Balcury ăn thiệt thòi với Huy, vì tình đồng hương lẫn mối quan hệ thân
lão bằng hữu lâu năm mà Falcon đã cố gắng giúp đỡ Balcury lấy lại chút ít gì
bồi thường khoản và hòa giải. Nhưng Falcon đã quên mất rằng Balcury là người
có thù tất báo, lại rất nham hiểm ném đá giấu tay, ăn vụng rất biết chùi mép
các loại phương pháp đánh lén. Nhiều người đã phải thân bại danh liệt hoặc mất
mạng khi đối đầu với Balcury trong chuyện làm ăn hoặc có tư thù lẫn nhau.
Những lần đó, Falcon đều phải miễn cưỡng đứng ra âm thầm giải quyết dấu tích
tàn dư. Mà sau mỗi lần như thế, Falcon thường lại nhận được thêm tiền bạc từ
bạn mình. Gọi là ' Đều là thành ý của anh em cả ' theo ý của Balcury.

Lại nhờ có tiền và quan hệ của Balcury chống đỡ, Falcon mới gần đây lên tới
chức tiểu đội trưởng thân cận của đại đội trưởng. Nhưng điều đó làm cho nhiều
người thầm ghen ghét và đố kỵ. Một vài người thì có thù oán với Balcury nhưng
không thể không nhìn mặt Falcon khi hành sự. Thành thử Falcon bị thù địch bởi
nhiều đồng liêu và nhiệm vụ bảo an sự an toàn của vị hiệp sĩ triều đình được
đánh giá là không nên mạo hiểm ( độ khó không rõ, ngay cả khi được vị đại đội
trưởng treo thưởng cũng không ai dám nhận lãnh ) đã bị đổ sang cho Falcon. Với
nhiều người thì nếu có chuyện xảy ra thì Falcon sẽ là người gánh tội là chuyện
tốt, còn với Falcon thì không.

" … "

Falcon bỗng nhen nhóm một chút nóng nảy trong lòng, nó hiện rõ trên mặt của
gã. Gã đã từng nói chuyện này với riêng Balcury là không nên gây khó dễ cho gã
hiệp sĩ triều đình kia. Nếu có thể thì cùng hỗ trợ hắn làm tốt công tác lần
này. Không phải vì khoản tiền thưởng, mà là vì tính mạng của hắn và vợ con
hắn. Nhưng có vẻ đối phương không để lời nói của hắn vào đầu thì phải?

Nhưng ngay lập tức những cảm xúc nóng giận đó đã tan biến vô ảnh vô tung. Mọi
chuyện cũng chỉ dừng lại ở chuyện gây khó dễ mà thôi. Falcon cũng không phải
kẻ nham hiểm thù vặt. Giờ mọi việc đã như vậy, có tức giận cũng vô dụng thôi.
Nên bình tĩnh tìm cách giải vấn đề là hơn.

Falcon vẫn yên lặng quan sát động tĩnh.

...

" Đủ rồi! Các người nói dối nói thật tôi chẳng cần biết nữa. Mẹ kiếp lũ khốn
các người không thể để tôi yên à?!"

Huy đã không thể giữ được bình tĩnh khi nghe những lời biện minh của gã chủ
nhà khách mà phải quát lên giận dữ. Falcon nghe cũng không thể chấp nhận nổi
nữa là. Gã biết trò mèo này thì là tác phẩm của Balcury đấy, nhưng gã cũng
không tham gia giúp đỡ Huy.

" Xin thất lễ vì sự bất tiện từ phía chúng tôi."

Gã chủ quán không nhanh không chậm hơi khom người tạ lỗi. Nhưng trong mắt
Falcon, gã Murphy này chỉ đang diễn trò mà thôi, chả có chút thành ý nào hết,
nhưng lại pha lẫn sợ hãi. Falcon đã nghĩ Murphy sợ Huy sẽ nổi điên mà đập phá
quán của mình.

" … "

Nhưng chứng kiến Huy nhận lại tiền và rời đi khỏi với thái độ hậm hực. Falcon
mới đầu ngạc nhiên, sau đó thở nhẹ ra một hơi khoan khoái. Xem ra là hắn đã
suy nghĩ nhiều rồi.

Cũng không lấn ná lâu lắm. Falcon dẫn người rời đi.

" Dọa chết ta rồi."

Còn gã Murphy ở lại thì thở phào một hơi và lau mồ hôi lạnh trên mặt. Với hắn,
lúc nãy thật sự như gặp cha gặp mẹ mình làm một. Không dám trái ý đối phương.
Đến ông chủ Balcury còn phải e dè mà đẩy hắn ra thí mạng, dùng phương thức thô
bạo đuổi Huy ra đi. Mà hắn không phải người ngu, sẽ nhất nhất làm theo đối
phương chỉ đạo đấy. Coi như có báo cáo lại, cứ tự nhận bản thân vô năng là
xong. Vì vậy khi Huy đã ra khỏi đây mà nhà khách vẫn còn vẹn toàn, Murphy như
một tử tội được tha khỏi tội chết làm một. Rất là nhẹ nhõm đi.

" Ông chủ! Hắn là ai mà khiến ngài sợ hãi như thế?!"

Một cậu nhân viên trẻ khó hiểu lên tiếng.

" Ngu! Hắn là ' Quỷ khiên' đấy! Là ' Quỷ khiên' khiến cả tiểu đội trưởng
Falcon và ông chủ Balcury nhìn sắc mặt mà sống đấy. Vậy thì ông đây tính là
gì?!" Murphy đã định gầm lên một tiếng giận dữ như thế. Với hắn, cảnh tượng
mới nãy vừa nhục nhã vừa khó chịu. Gã đang không có chỗ phát tiết đây này.
Nhưng vì giữ ý tứ trong gian nhà với quan khách trọ, hắn im lặng cho qua thôi.

" Tên này rất quen mặt … Hình như là một gã mạo hiểm giả mới tới thì phải?!"

Gã nhân viên kia hình như không biết Huy làm một dạng.

" Mày nên đi tìm hiểu một chút đi! Thằng ngu!!!"

' Bốp ~'

Lần này thì dù bố Murphy có nhịn được đi nữa, nhưng Murphy thì không thể nhẫn
thêm. Lão vung một cái bạo lật cho gã nhân viên xui xẻo kia. Nhìn đối phương
ngã sõng soài trên nền nhà, gã Murphy bỗng tỏ ra vui sướng mà thốt ra một câu
: " Mẹ nó! Lâu rồi mới cảm thấy đánh sướng tay như thế."

" … "

Gã nhân viên kia mặt mũi ngơ ngác nhìn ông chủ của mình. Đám người trong gian
nhà cũng ngơ ngác nhìn.

Còn Murphy, gã cực kỳ sảng khoái vì đã phát tiết hết lửa giận trong người ra.
Gã coi như mới vừa gõ đầu Huy làm một vậy.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #48