Lôi Dực Biên Bức


Người đăng: HeiwaGaIchiban

Chỉ sau chưa đến một ngày mà chuyện Thiên Phong đánh bại thiên tài Hoắc Liệt,
cầm cự một lúc với đội trưởng hộ vệ Hoắc gia đã được truyền khắp trong thành
và khiến cho toàn bộ ngôi thành này trở nên sôi trào.

Hoắc Liệt không nghi ngờ là một trong những hình ảnh nổi bật của tuổi trẻ
trong tứ đại gia tộc ở nơi này. Có thể so với hắn thì chỉ có Sở Lâm của Huyền
gia, Chiến Vân Mộng của Chiến gia và hai chị em sinh đôi Như Tuyết, Như Nguyệt
thậm chí còn khủng hơn của Nạp Lan gia. Thiên phú hai chị em họ có thể nói là
mạnh nhất trong thành này họa may chỉ có Thiên Phong trước đây mới áp được họ
thôi, đáng tiếc là Thiên Phong lại gặp chuyện trở thành thiên tài vẫn lạc.

Nhưng bây giờ hiện tại khi mọi người đã hoàn toàn không còn nghĩ tới một hình
ảnh Thiên Phong tỏa sáng như ngày xưa và sẽ cam chịu làm một nhị thế tổ ăn bám
gia tộc suốt đời thì cậu lại làm một sự kiện kinh thiên động địa khiến mọi
người phải toét mắt nhìn chính là phế thiên tài Hoắc Liệt của Hoắc gia một
cách không thương tình. Nhưng như thế chưa đủ Thiên Phong lại đủ sức cầm cự
với Thác Khôn, Phàm Cảnh Địa Cấp Sơ Giai thứ thiệt rồi còn chịu một chiêu của
Hoắc Đông trưởng lão mà không chết nữa. Tất cả điều này ngày nào cũng được
nhắc tới và khiến mọi người sôi trào. Và không ngờ nghi ngờ là sau vụ này
chàng thanh niên này sẽ một lần nữa lọt vào tầm mắt mọi người như một yêu
nghiệt không kém ngày trước, thậm chí một người nhạy bén đã bắt đầu suy đoán
kết quả của Âm Tông khi đắc tội với một người có thể quật khởi một cách đáng
sợ như vậy.

Và hiện tại, ở Huyền gia đang tiếp những vị khách từ Chiến gia và Nạp Lan gia,
họ đến một mặt để chúc mừng sự quật khởi của Thiên Phong cùng bàn bạc những
vấn đề mấu chốt trong cuộc săn ấu thú sắp tới đây.

Nhưng Thiên Phong cũng không biết và cũng không quan tâm tới việc người khác
nghĩ mình thế nào. Hiện tại cậu đang di chuyển lặng lẽ trong khu rừng. Mục
đích cậu đến đây không khác gì để kiếm tài bảo, lần trước mua mớ tài liệu
luyện phù thì cậu đã xài hết và hôm nay trước khi đi cậu lại quán chú linh lực
vào bia đá và lãnh ngộ thêm được thủ đoạn mới và điều này khiến cậu không thể
không kiếm thêm kim tệ cùng tài liệu để chế tạo.

“Quả thật! Cái nghề Linh Sư này toàn là những thằng lắm tiền mới theo được
mà.”

Thiên Phong thầm than sau thả ra thần thức quét khắp khu rừng để tìm kiếm
những mục tiêu hợp với cậu. Và cậu khi quét tới một cái hang cậu đã thấy được
một con yêu thú Phảm Cảnh Địa Cấp Sơ Giai, Lôi Dực Biên Bức. Tuy nói rằng về
thực lực thì con dơi này không hơn Hỏa Mãng Hổ cậu chiến ở trong hang nhưng nó
là phi hành yêu thú tốc độ xuất quỷ nhập thần chưa kể đôi cánh tràn trề lôi
thuộc tính nữa, chỉ cần bị chém trúng là cho dù cường giả Địa Cấp cũng phải tê
tái. Và nó cũng là yêu thú mà phòng đấu giá treo giải tới hơn 10 ngàn kim tệ
cho ma hạch cùng xác của nó.

Nhẹ nhàng tiến vào hang động, Thiên Phong từ từ di chuyển đến gần nó nhưng
không hổ là yêu thú sống trong môi trường bóng tối nó đã phát hiện ra cậu và
xuất hiện trước mặt Thiên Phong là một con dơi gấp 4 lần con dơi thông thường
và trên cơ thể nó có những đường đường văn màu vàng cộng với đôi cánh được bao
bọc trong lôi điện nữa.

Grec

Sau khi kêu lên một chát chúa đủ khiến người ta choáng vàng, con dơi lượn
quanh Thiên Phong rồi ngay lập tức phóng xuống giang đôi cánh lớn sắc như lợi
khí của nó vào cổ Thiên Phong.

Keeng

Thiên Phong rút kiếm ra đỡ và cậu cũng có chút tê rần vì cảm nhận lôi nguyên
tố chạy vào cơ thể.

- Yaa!!! Chấn Hồn Chỉ

Hất mạnh thanh kiếm gạt cánh con dơi ra, Thiên Phong tung một chỉ nhắm vào mi
tâm của con dơi, luồn linh hồn lực bắn đi như một viên đạn xé gió

Grec

Con dơi thấy đòn tấn công nguy hiểm kêu lên một tiếng và phát ra những âm
thanh đáng sợ bén nhọn như muốn xuyên thủng linh hồn lan tỏa khắp không gian
khiến Thiên Phong cảm thấy choáng váng trời đất quay cuồng, cậu biến sắc.

“Âm ba công kích! Vừa hóa giải được đòn của mình vừa tấn công tinh thần đối
thủ, trách sao con yêu thú được treo giá cao như vậy. Cho dù là đối mặt với số
đông thì khi nó sử dụng chiêu này sẽ khiến người ta phát điên thậm chí giết
hại lẫn nhau và nó không cần phải làm gì mà sau đó vẫn có hàng đống tinh huyết
để hấp thụ. Đáng sợ đấy”

Thiên Phong thầm nghĩ có chút kiên kị và ngay lập tức cậu vận tinh thần lực
định tâm thân lại khỏi tác động của những âm thanh nguy hiểm đó. Nhưng Thiên
Phong biết nếu cứ như vậy thì sẽ không đi đến đâu, trong tay cậu xuất hiện
chục thanh dao nhỏ

- Xem chiêu Vạn Ảnh Kiếm

Thiên Phong quát lớn, hàng chục con dao bắt đầu phóng tới nhắm vào con dơi với
tốc độ cực nhanh và biến ảo khôn lườn. Đây là chiêu mà cậu đã nghĩ ra khi đối
đầu với ngàn thanh kiếm oanh kích trong không gian kia. Thiên Phong tập trung
tinh thần lực của mình và điều khiển quỹ đạo của kiếm. Nếu như ngày hôm qua
thì Thiên Phong vẫn chưa thể làm được điều này nhưng sau khi đã vất vả với
việc luyện linh phù và bị ăn hành ở không gian thần bí kia khiến cậu mạnh lên
không ít nên đã thực hiện được chiêu này.

Và con dơi khi thấy mấy chục thanh dao đang đâm tới cũng lộ ra vẻ kiên kị, nếu
ở ngoài thì nó có thể bay cao lên để tránh nhưng nơi này là trong động chiều
cao hạn chế nên nó chỉ có thể gắng hết sức né tránh cùng dùng cánh gạt đỡ
những con dao đánh tới.

- Để ta xem mi né tới khi nào! Linh Thần Vũ Kiếm

Một chiêu quen thuộc nhưng lần này mật độ của đám mây trắng dầy hơn hôm qua
gấp đôi lao tới phía góc chết của con dơi.

Grec

Con dơi rít lên gập đôi cánh lại sát người, những tia lôi điện bao bọc cơ thể
nó nghênh đón với đám mây đang đánh tới.

Xoẹt!!!!! Xoẹt!!!!!

Hai sức mạnh giằng co với nhau không phân thắng bại điều nay cũng Thiên Phong
không khỏi ngạc nhiên nhưng ngay lập tức cậu nhận ra con dơi đã là nỏ mạnh hết
đà đang bay ra ngoài bỏ chạy, cậu thầm đắc ý và dồn linh lực vào chân phóng
tới nó và tung một trảm nhưng…

Grec

Thấy được Thiên Phong lao tới, con dơi đưa cho cậu một ánh mắt đầy thâm hiểm,
mồm nó há rộng và ngay lập tức một luồn sáng chói mắt rọi thẳng vào Thiên
Phong khiến cậu cảm thấy đầu óc ong ong như vừa nốc cả đống rượu mạnh khiến
cậu ngay lập tức mất kiểm soát sức mạnh và đâm sầm vào vách đá.

- Uhhhh!!!!!!

Thiên Phong vất vả đứng dậy ngay nhưng ngay lập tức cậu lại thấy hơn chục luồn
phong nhận đã cắt tới cổ mình và cậu không còn cách nào khác là đưa tay lên
đỡ.

- Uh!!!!!!

Thiên Phong bị đánh lui lại mấy bước, cánh tay cậu bắt đầu xuất hiện vết máu.
Thấy vậy Thiên Phong thầm than

“Chiêu này mạnh thật! Nếu không phải cường độ thân thể mình cao thì đã bỏ mất
đôi tay này rồi.”

Nhưng Thiên Phong không biết là con dơi nó vô cùng sợ hãi khi chiêu đao gió
của nó chỉ có thể làm được như vậy khi đối mặt với Thiên Phong. Nó từ dùng
chiêu đó giết không ít cường giả đến đây ngay cả cường giả Phàm Cảnh Địa Cấp
cũng có. Quá hoảng sợ nó bắt đầu mất ý chí chiến đấu và bay ra ngoài.

- Hừ! Chạy đi đâu!

Thiên Phong vận sức đuổi theo không rời và sau một lúc thì con dơi bắt đầu
phát cuồng.

Grec

Nó kêu lên những tiếng cực kì phẫn nộ mồn nó há rộng, cả thân thể nó bắt đầu
bốc lên khói xanh lam và phát ra những ánh chớp vàng.

- Không ổn! Lôi Độc Quang!

Thiên Phong thấy được chiêu đó thì một cảm giác lạnh người bắt đầu lan tỏa,
Lôi Độc Quang là chiêu áp hòm của con yêu thú này đã từng giết một cường giải
Phàm Cảnh Địa Cấp Cao Giai xương cốt vô tồn. Thiên Phong không thể để nó hoàn
thành chiêu này và cậu móc tờ linh phù và ngay lập tức ném lên trên không.

- Bạo Liệt Linh Phù! Bạo!

Bằng một tiếng quát nhẹ nhàng, chiêc linh phù bay trước mặt con dơi bỗng dưng
tỏa sáng rồi phát ra tiếng nổ như tiếng sấm làm suýt làm rách màng nhĩ của
Thiên Phong. Một tiếng nổ mạnh vang vọng khắp khu rừng, ai ai cũng có thể cảm
thấy áp lực của nó tỏa ra và đổ mồ hôi như tắm.

Bụi khói tan đi! Thân ảnh Thiên Phong tả tơi không tưởng tượng nổi. Cậu không
nghĩ uy lực của linh phù đủ mạnh để phản ngược cả Lôi Độc Quang của con dơi
đó. Cậu biết rất rõ khoảnh khắc cậu niệm chú thì con dơi cũng đã phát động
công kích vào tờ linh phù và nếu trong dự liệu của cậu thì hai năng lượng gặp
nhau tuy sẽ sinh bạo tạc nhưng cũng sẽ không làm cho con dơi chết ngay mà cậu
phải ra tay kết thúc nó. Nhưng dự liệu của cậu lại không xảy ra, Lôi Độc Quang
khi chạm phải năng lượng do linh phù phát ra đột nhiên bị đẩy ngược lại thế là
con dơi lãnh đủ hai đòn nặng và về trời ngay tắp lự.

Thiên Phong bước tới nhìn xuống xác con dơi và nhẹ nhàng xé nó ra móc viên ma
thạch bên trong và ngay lúc đó Thiên Phong cảm nhận được nhiều luồn khí tức
đang tới phía này, cậu lấy một chiếc áo choàng trùm kín cơ thể lại che luôn
khuôn mặt. Cậu không muốn gây thêm sự chú ý vào lúc này. Và rất nhanh sau đó
hơn chục người đã xuất hiện và nhìn chằm chằm vào xác con yêu thú và khỏa ma
hạch cậu đang cầm trên tay.

"Đó không phải là Lôi Dược Biên Bức sao. Một trong những danh mục được treo
giải trên đấu giá hội a."

"Giá của khỏa ma hạch đó đến hơn vạn kim tệ đó."

Những lời bàn tán vang lên và những kẻ ở đây đều lộ lòng tham nhưng không ai
dám lên vì có thể giết được yêu thú trên bảng danh sách tại đấu giá hội thì
không phải cường giả bình thường có thể làm được. Nói đâu xa, con yêu thú này
chỉ mới Phàm Cảnh Địa Cấp Sơ Giai nhưng chết dưới tay nó cũng hơn chục người
cùng cấp thậm chí có cả Phàm Cảnh Địa Cấp Cao Giai cũng bỏ xác rồi đấy thôi.
Cho nên tuy cảm thấy hơi thở của người bí ẩn này tỏ ra mệt mỏi nhưng không ai
dám liều cả vì biết đâu hắn còn thủ đoạn nào đó kéo mình xuống chung thì khỏi
có cơ hội hối hận. Nhưng hấp dẫn của tiền tài luôn lớn lao, một người bước ra
cười nói

- Tại hạ Thác Khôn! Đội trưởng hộ vệ của Hoắc gia, không biết vị huynh đài
đây có thể nể mặt Hoắc gia bán tôi viên ma hạch đó không.

Thiên Phong ngay lập tức nhận ra hắn, cậu lạnh giọng nói trầm trầm khó nghe

- 15.000 kim tệ! Không mua thì biến!

Nghe báo giá, sắc mặt Thác Khôn sầm xuống nhưng hắn vẫn mỉm cười nói

- Vị huynh đài này có báo cao quá không! Đừng quên ngươi đang ở tình trạng ra
sao đó! 8.000 kim tệ không cao hơn

Một sự đe dọa và ép giá trắng trợn và những tên hộ vệ Hoắc gia cũng bắt đầu
nắm chặt vũ khí của mình sẵn sàng chiến đấu. Thiên Phong thấy vậy siết chặt
nắm đấm thầm nghĩ.

"Được lắm! Cũng hay! Để ta dùng bọn này thử Hạn Định Triển Khai xem nó mạnh
thế nào."

Nhưng ngay khi Thiên Phong định sử dụng Hạn Định Triển Khai thì cậu ngừng lại.
Nếu cậu giết bọn này ở đây thì sau này một cường giả giấu mặt gây sự với tứ
đại gia tộc sẽ khiến mọi việc trở nên phức tạp thế nên cậu cắn răng kiềm chế.

- Được! Nhưng chỉ ma hạch! Cơ thể của nó ta có chuyện cần. Và nếu sau giao
dịch mà ngươi có động thái đáng ngờ thì đừng trách ta liều mạng kéo ngươi
theo. Một người Phàm Cảnh Địa Cấp Sơ Kì như ngươi làm đệm lưng thì coi như
cũng có chút lời rồi.

Không thể nghi ngờ Thiên Phong nói câu này với sát khí ẩn hiện nhưng không ai
dám nghi ngờ, ngay cả Thác Khôn đang tính mưu kế đoạt bảo cũng phải lạnh người
thu lại tâm tư và gật đầu nói.

- Huynh đài yên tâm! Thác Khôn ta nhân phẩm không nói là tốt nhưng vẫn giữ
lời giao hẹn của mình. Chúng ta cùng nhau giao nhận hàng.

Nói xong hắn quăng một túi tiền tới cho Thiên Phong và Thiên Phong cũng quăng
viên ma hạch về phía hắn, bằng tinh thần lực cùng linh hồn lực Thiên Phong
biết được số tiền này đúng số hắn nói. Sau khi hai bên kiểm tra thì Thác Khôn
cũng ôm quyền và rời đi không phát hiện được dưới lớp trùm đầu Thiên Phong
đang nở nụ cười vô cùng độc ác.

Thấy kẻ có thế lực lớn nhất đã đi một số người ở đây động tâm với túi tiền của
Thiên Phong nhưng sau khi cảm nhận thấy sát khí đáng sợ của cậu nên họ cuối
cùng cũng đã rút lui điều này cũng khiến Thiên Phong thầm thấy may mắn vì nếu
họ thật sự lên thì cậu phải dùng Bạo Liệt Phù một lần nữa và như vậy uổng mất
một chủ bài hiện tại.

Phòng đấu giá ở vùng này chi nhánh của một thế lực thương gia lớn ở có tổng bộ
nằm khu trung tâm của đế quốc. Tuy cậu không biết nó lớn như thế nào nhưng cậu
từng nghe nói quả chủ sự là một cường giả Linh Cảnh Thiên Cấp Sơ Kì và có một
tay trợ thủ là luyện dược sư không rõ cấp bậc nhưng được mọi người trong phòng
đấu giá cung kính thì chắc phẩm giai cũng không tồi.

Nói về luyện dược sư, theo hiểu hiết của Thiên Phong thì đám luyện dược sư là
đám tuyệt đối trâu chó không ai dám chọc vào cả. Bởi vì khi ngươi ngu ngốc
đụng vào một tên thì ngày hôm sau sẽ có chục người khác hỏi thăm ngươi ngay
tức khắc. Vì hai từ luyện dược khiến cho tất cả các các võ giả điên cuồng mà
tiêu chuẩn trở thành luyện dược sư quá hà khắc, nội lực phải có xu hướng 8
phần có thiên phú hỏa hệ và hai phần mộc hệ thì mới có tư cách trở thành luyện
dược sư. Cái đó là có tư cách thôi chứ muốn tiến xa trên con đường này thì
linh hồn lực cùng tinh thần lực của người đó phải cường hãn hơn bình thường mà
hai thứ đó thì chỉ có thể ngộ khó thể cầu.

Thế nên độ trân quý của luyện dược sư có thể nói là rất hiếm. Ít ra trong
thành ngoài tòa đấu giá ra Thiên Phong không thấy sự xuất hiện của luyện dược
sư.

Vẫn trùm áo choàng kín Thiên Phong bước vô phòng đấu giá đ thẳng đến quầy tiếp
tân.

“Không biết vị tiên sinh đến đây để tham dự đấu giá hay đưa vật phẩm đấu giá.”

Trước mặt cậu là một nữ tử vóc người cân đối khá toát mị lực nhưng cái khiến
Thiên Phong thầm nghĩ chính là thực lực của nàng ta. “Không hổ là phòng đấu
giá cấp bậc a! Chỉ tiếp khách thôi mà tu vi cũng đến Phàm Cảnh Nhân Cấp Đỉnh
Phong rồi.”

Tu vi đó đặt trong gia tộc cậu tuy không nói là trọng yếu như trưởng lão nhưng
cũng được cất nhắc là đội trưởng đội phó hộ vệ mà ở đây chỉ là nhân viên tiếp
khách, điều này khiến cậu không thể không đánh giá lại thực lực của phòng đấu
giá này. Cậu trả lời với giọng được giả khác đi so với lúc bình thường

“Ta đến đưa cho các ngươi xác của Lôi Dực Biên Bức.”

Nói xong Thiên Phong lấy một cái xác con dơi to lớn ra và nhìn thấy nó cô gái
này cũng xem xét một chút rồi hỏi

“Thưa ngài! Ngài không có ma hạch sao.”

Nghe vậy Thiên Phong bắt đầu trả lời với giọng bực mình

“Các ngươi có thu không! Nếu không thì ta mang về, theo như các ngươi treo
giải thì giá của ma hạch là 10.000 mà giá của xác nó là 6000 thế nên ta có thể
lãnh 6.000 cho cái xác nó chứ hả.”

Nghe vậy cô gái nhíu mày rồi lắc đầu.

“Xin lỗi tiên sinh! Cái giá đó là khi mang cả hai đến thì mới vậy, nhưng nếu
tiên sinh chỉ mang xác đến thôi thì thứ lỗi chúng tôi chỉ trả cho ngài 3.500
kim tệ thôi.”

Nghe vậy Thiên Phong tỏ vẻ trầm ngâm một chút rồi gật đầu.

“Được rồi! Thế cũng còn hơn không!” Nhưng ta muốn tinh huyết Phàm Cảnh Địa Cấp
Cao Giai yêu thú có bán không.”

Cô gái bán hàng gật đầu. Đi vào trong và sau đó lấy ra hai chiếc bình

“Vâng! Hiện nay chúng tôi có tinh huyết của Bích Băng Xà hoặc Huyết Nhãn Phong
Ưng. Chúng đều đạt cấp độ như ý ngài muốn không biết ngài chọn cái nào.”

Thiên Phong cầm lấy và cậu đưa ra lựa chọn là lấy tinh huyết của Huyết Nhãn
Phong Ưng vì nó là nguyên liệu dùng để chế cực tốc đan tăng mạnh tốc độ bản
thân. Chắc chắn cậu không luyện đan nhưng trước đây gia tộc cậu tình cờ có
được đan phương và đã đưa cho luyện dược sư của phòng đấu giá này để nhờ ông
ấy luyện giúp mấy khỏa đan dược.

Nếu theo lẽ thông thường khi đến luyện đan thì chúng ta phải chuẩn bị đầy đủ
dược liệu, nhưng do cha cậu đã đưa đan phương này cho ông ấy làm quà nên ông
ta cũng có chút ưu đãi cho cha cậu chỉ nói cha cậu kiếm một trong những dược
liệu trong đó thôi còn mấy nguyên liệu sau thì ông ấy bỏ ra và sau đó luyện
cho gia tộc cậu vài khỏa đan dược. Đan phương mới lạ luôn hấp dẫn luyện dược
sư để nâng cao tay nghề cùng hiểu biết của mình.

Trở lại vấn đề, tuy Thiên Phong không phải là luyện dược sư nhưng cậu cần tinh
huyết để luyện chế Thuần Hóa Phù và thứ 2 là tự thân hấp thu. Nếu ai đó biết
được chuyện này thì sẽ phán cậu một câu “Nhà ngươi điên rồi hay là tìm cách
chết không đụng hàng à.” Trực tiếp hấp thu tinh huyết yêu thú là chuyện vô
cùng điên cuồng đối với thường thức của Thiên Võ đại lục. Dùng cách đó đúng là
ngươi sẽ có được sức mạnh không kém gì yêu thú nhưng rất có thể tâm tính sẽ bị
ảnh hưởng hoặc bị bạo tạc năng lượng trở thành phế nhân thôi. Nên từ ngàn xưa
đến giờ tinh huyết yêu thú chỉ được dùng luyện đan hoặc rèn binh khí thôi. Và
khi bóng dáng của Thiên Phong đi mất thì cô gái bước vào một căn phòng có ghi
làm Giám Bảo Thất và gặp một người đàn ông sau đó kể lại mọi chuyện.

“Ngươi nói người đó mua tinh huyết của Huyết Nhãn Phong Ưng ư.”

Cô gái gật đầu và sau đó người đàn ông nhíu mày nghi hoặc lẩm bẩm

“Muốn dùng thứ đó luyện đan thì người này phải là luyện dược sư nhị phẩm hoặc
nhất phẩm đỉnh rồi. Chứ nếu không thì sẽ không chịu được sự cuồng bạo của tinh
huyết với tinh thần hoặc linh hồn đâu.”

Nghe được như thế cô gái giật mình nhưng không hề nghi ngờ những gì người đàn
ông đó nói vì đây là luyện dược sư duy nhất của thành này. Sau đó người đàn
ông nói tiếp

“Nhưng không thể khẳng định là hắn chính là luyện dược sư, nói không chừng sau
lưng hắn có tồn tại một người. Thế nên khi hắn tới nữa cô cố gắng dò hỏi nhưng
đừng làm mất lòng hắn vì đắc tội với mấy tổ ong đó không phải là chuyện thú vị
đâu.”


Truyền Thuyết Anh Linh - Chương #7